Khuynh Thành hừ một tiếng nói: “Tỷ phu, với thần khí này thì muội đã nhìn ra
rồi. Tối hôm qua các người ở qua đêm cùng một chỗ. Hơn nữa lại còn… hừ hừ,
đã làm chuyện kia rồi.”
“Khuynh Thành, muội còn dám nói bậy, về sau ta sẽ không để ý đến muội nữa” Mộ
Dung Uyển Nhi thật sự nóng nảy, ngay cả thủ đoạn uy hiếp cũng đều dùng tới.
Khuynh Thành cũng không sợ bị uy hiếp, cười hi hi đi tới chiếc giường, từ
trong đám chăn lôi ra một cái nội khố nữ màu đen.
Nàng đắc ý đem cái nội y đến trước mặt Uyển Nhi, cười hì hì nói: “Uyển Nhi tỷ
tỷ, muội biết đây chính là của tỉ”
“Ha ha, Uyển Nhi tỷ tỷ từ hôm nay đã trở thành nữ nhân. Tỉ nói không giữ lời,
muội muốn đi nói cho mọi người cùng biết…” Nói xong, Khuynh Thành liền cầm
cái nội khố kia chạy ra ngoài.
Tiểu Linh Nhi này quả là tay sai đắc lực. Tuy rằng cũng chẳng biết rõ chuyện
nhưng cũng như tiểu chủ chỉ sợ thiên hạ không loạn. Thấy Khuynh Thành chạy ra
ngoài, cũng vội vàng chạy theo, học theo Khuynh Thành tạo ra một trận ồn ào.
“Khuynh Thành, Linh Nhi, các ngươi là đám phôi đản!” Nhìn bộ dáng hưng phấn
của Tiểu Linh Nhi, Lưu Phong cũng rất buồn bực.
“Khuynh Thành, Linh Nhi, các ngươi đứng lại cho ta!” Mộ Dung Uyển Nhi thật sự
nóng ruột. Thấy hai người chạy ra ngoài cũng vội vàng đuổi theo. Trước khi ra
khỏi cửa còn không quên trừng mắt nhìn Lưu Phong.
Còn Lưu Phong làm ra vẻ vui sướng khi thấy người gặp họa. : 0 (19):
Theo ý Trần Hoàng hậu dặn dò trong thư, sau khi màn đêm buông xuống Túc vương
liền lặng lẽ đi tới Duyệt Tân lâu bao hai lô ghế ở Mẫu đơn thính.
Ước chừng một khắc thời gian sau, Trần Hoàng hậu mặc một bộ áo choàng đen rốt
cục cũng xuất hiện.
“Nương nương. Người đã đến rồi!” Túc vương vội vàng đứng dậy thi lễ.
Trần Hoàng hậu bỏ áo choàng trên người xuống, nhìn Túc vương mỉm cười nhẹ
giọng nói: “Vương gia không cần đa lễ, chúng ta ngồi xuống từ từ nói
chuyện…”
Túc vương vẫn còn giữ khoảng cách với Trần Hoàng hậu, cẩn thận đánh giá vài
lần. Phát hiện vị sủng phi này của phụ hoàng đích xác không tồi. Mái tóc được
bới lên đỉnh đầu làm cho người nàng càng đẹp hơn, như mây như nước. Vẻ mặt
trang điểm đẹp như một bức tranh, đôi mắt như làn thu ba lưu chuyển sáng ngời
rạng rỡ như muốn câu hồn đoạt phách người nhìn.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt Túc vương như ngây dại.
“Vương gia!”
Trần Hoàng hậu dường như rất bằng lòng với vẻ mị hoặc của bản thân, nhẹ hô lên
một tiếng.
Túc vương vội quay đầu, sắc mặt có chút xấu hổ vội vàng nói: “Nương nương.
Thực xin lỗi. Nhi thần thất lễ rồi…”
“Vương gia, không cần khách khí với ta như vậy. Hôm nay ngài đừng xem ta là
Hoàng hậu, ta cũng không xem ngài là Vương gia. Mọi người tùy ý một chút là
được rồi.” Hoàng hậu nhẹ nhàng cười mị hoặc.
Túc vương gia trầm ngâm nói: “Nương nương. Không biết hôm nay triệu ta đến có
chuyện gì?” Túc vương cảm thấy được Hoàng hậu dường như có ý câu dẫn mình.
Thành thật mà nói. Mỹ nữ xinh đẹp như vậy thì trong lòng Vương cũng phi thường
vui mừng. Nhưng Vương cũng biết, nữ nhân trước mắt mình có muốn ***ng vào cũng
không được. Nếu không một khi sự tình bại lộ, lão Hoàng đế nhất định đem mình
băm thành muôn mảnh. Cho nên Vương vội vàng nói tới chuyện chính sự nhằm phân
tán sự chú ý của mình.
Trần Hoàng hậu thấy Túc vương như thế thì thầm nghĩ, người này không thể thành
chính sự, chỉ có tà tâm không có tặc đảm. Tuy nhiên nàng vẫn quyết định theo
kế hoạch mà làm bắt đầu dụ dỗ Túc vương.
Túc vương không dám háo sắc, nàng là Trần Hoàng hậu cũng hiểu được thủ đoạn
liền tùy tiện hứa hẹn cho Vương chút ưu đãi, phỏng chừng có thể làm hắn thần
phục. Túc vương gia còn có thể mong gì hơn?
Trầm mặc một hồi, Trần Hoàng hậu chậm rãi nói: “Vương gia, hôm nay bản cung
đến đây là muốn giúp ngươi.”
“Giúp ta?” Túc vương nghi ngờ nói.
Trần Hoàng hậu gật gật đầu: “Không sai, là giúp ngươi. Ta biết trong lòng
ngươi chí cao đến trời, tiếc rằng vận khí không tốt, cho nên mới dẫn đến kết
cục như ngày hôm nay. Ta vẫn xem trọng ngươi, cho nên mới giúp ngươi.”
Túc vương nghe vậy sắc mặt lập tức nghiêm túc hẳn lên, thoáng do dự một chút,
vội vàng truy hỏi: “Nương nương, xin chỉ giáo cho?”
Trần Hoàng hậu mỉm cười nói: “Ngươi đừng vội, ta sẽ nói cho ngươi.”
Ngừng một chút, Trần Hoàng hậu nghiêm túc nói: “Ta muốn giúp ngươi thành sự,
tuy nhiên về sau ngươi phải đưa ta lên làm Đức Hiếu Thái hậu”.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Túc vương liền lộ vẻ vui mừng, lời của Trần Hoàng
hậu thật sự có sức hấp dẫn. Ý tứ của nàng rất đơn giản, nàng nghĩ muốn giúp
Vương ngồi lên ngôi vị Hoàng đế.
Sau một lúc kích động, Túc vương dần dần tỉnh táo lại bèn bình tĩnh hỏi:
“Nương nương, người đã thẳng thắn như vậy, ta cũng không gạt người. Ta xác
thực muốn ngồi lên chiếc ghế ấy. Tiếc rằng thời vận không tốt, tuy nhiên ta
thực muốn biết, nương nương có cách nào giúp ta ngồi trên chiếc ghế đó”.
“Với ngươi thì khó như lên trời, nhưng với ta mà nói, cũng không có gì là khó”
Trần Hoàng hậu cười nhạt, quay mặt về phía Túc vương
Túc vương sắc mặt khẽ biến, có chút ngạc nhiên vui mừng, lại có chút hoang
mang: “Nương nương, cho dù có được ảnh hưởng từ người, ta được lập vị thái tử.
Nhưng ta xem ra thế lực của Túc vương phủ căn bản là không thể cùng Đông cung
và Yến vương phủ so sánh được. Chuyện ta đăng cơ còn nhiều điều chưa lường
trước được…”
Trần Hoàng hậu tựa hồ đã sớm dự liệu được ý nghĩ của Túc vương, vừa cười vừa
giải thích: “Nói thật cho ngươi biết bên cạnh vệ hạ ngoài Cẩm Y Vệ cùng Chân
Long Vệ, còn có một lực lượng thần bí nữa. Chỉ cần trong tương lại ngươi được
lập vị Thái tử, nhận được hoàng ấn, được bệ hạ tán thành, ngươi liền nhận được
lực lượng kia bảo hộ. Đến lúc đó, ngay cả Yến vương cùng Đông cung ngươi cũng
không cần lo lắng…”
“Lực lượng thần bí kia rốt cuộc là cái gì?” Túc vương cả kinh hỏi.
Trần Hoàng hậu quát lạnh một tiếng: “Ngươi không nên biết, cũng không nên
hỏi.”
Thấy sắc mặt Trần Hoàng hậu như vậy Túc vương cũng không dám nói tiếp, vội
vàng nói: “Nương nương, vậy hiện tại ta nên làm điều gì?”
“Rất đơn giản. Từ giờ trở đi, ngươi phải nghĩ mọi biện pháp chỉ để làm bệ hạ
vui lòng” Trần Hoàng hậu thản nhiên nói.
“Nương nương dạy ta chăng?” Túc vương vội vàng cung kính hỏi: “Phụ hoàng hiện
giờ cũng không thích gì ta, ta thật không biết phải làm như thế nào để làm vừa
lòng”.
Trần Hoàng hậu suy nghĩ một chút rồi nói: “Lấy lòng bệ hạ kỳ thật cũng không
khó. Ta dạy cho ngươi một chiêu. Bệ hạ gần đây luôn đắm chìm vào mỹ sắc, lại
chỉ muốn thải bổ xử nữ âm nguyên. Cho nên nhu cầu về nữ nhân rất nhiều, ta
biết nội cung đối với việc này cũng đang khó giải quyết, mỗi ngày các mỹ nữ
càng ít đi. Bệ hạ cũng vì thế mà nhiều lần phát hỏa. Nếu ngươi có năng lực tìm
được nhiều mỹ nữ cho bệ hạ, ta nghĩ bệ hạ chắn chắn cũng sẽ nhìn ngươi với con
mắt khác”
Túc vương nghe vậy, trong lòng mừng rỡ không thôi, vội vàng bái tạ: “Đa tạ
nương nương đề tỉnh, ta biết nên làm thế nào”
“Biết là tốt rồi.” Trần Hoàng hậu còn không quên dặn đi dặn lại: “Việc ngươi
gặp mặt ta, không thể để lộ ra ngoài. Nhớ cho kỹ, tương lai nếu ngươi làm
Hoàng đế, vậy ta chính là Đức Hiếu Thái hậu. Nhớ chưa?”
Túc vương vội vàng tỏ ý: “Nương nương yên tâm. Nếu sau này ta có thể đăng cơ,
nhất định tôn người làm Đức Hiếu Thái hậu, hảo hảo hiếu thuận người, hiếu kính
người.”
“Tốt lắm, ta đi trước, nếu có chuyện gì ta sẽ thông tri cho ngươi biết.” Nói
cho cùng, Trần Hoàng hậu đối với biểu hiện của Túc vương có chút thất vọng.
Nguyên là nàng còn muốn cùng Túc vương giao hoan, ai mà biết tên này chẳng có
lá gan để ăn. Đối với loại người như vậy, Trần Hoàng hậu cũng không có nhiều
hứng thú. Kỳ thật, nàng cũng không tốt với Túc vương như vậy, nếu không phải
là vì thỏ khôn phải đào ba hang. Nàng muốn có thật nhiều đường tiến thoái thì
Hậu mới để ý đến loại nam nhân vô dụng như Túc vương. Nhưng mà nói đi cũng
phải nói lại, nếu Túc vương quả thực dựa theo nàng chỉ điểm mà làm. Thiết
tưởng muốn làm cho bệ hạ vui cũng không phải là việc khó.
Bước tiếp theo trong kế hoạch của Trần Hoàng hậu là nàng muốn ước định thời
gian để gặp mặt Lưu Phong.
Có lẽ Lưu Phong mới là loại nam nhân mà nàng mộng tưởng.
Nghe nói Lưu Phong rất háo sắc, nàng thật muốn xem xem hắn phong lưu như thế
nào.
Đối với việc gặp mặt Lưu Phong, trong lòng Trần Hoàng hậu đầy chờ mong cũng
đầy tự tin. Nàng tự tin với dung nhan của mình có thể động lòng Lưu Phong.
Điều quan trọng nhất là Hậu đang nắm trong tay một điều tưởng chừng vô cùng bí
mật của Lưu Phong, điều đó cũng là vốn liếng.
Buổi sáng hôm nay Lưu Phong đang chuẩn bị đi đến Đông cung nói chuyện cùng
Thái tử phi, nhưng đột nhiên cảm giác được trong cơ thể xuất hiện một cỗ lực
lượng âm hàn, chạy loạn tứ phía.
Lưu Phong vội vàng bỏ qua ý định ra ngoài trong đầu, quyết định quay về phòng
mở cấm chế hảo hảo xem xét một chút rốt cuộc là có chuyện gì. Trực giác mách
bảo cho hắn đây hẳn có liên quan đến chuyện hắn cùng Mộ Dung Uyển Nhi tu luyện
Thất Tình Lục Dục quyết.
“Phong nhi, xảy ra chuyện gì mà thấy ngươi cấp bách như thế?” Vừa lúc đó Lý
Hương Quân đi ngang qua, nhìn thấy Lưu Phong đang cuống cuồng chạy về.
“Ta đi tu luyện—!”
Trả lời qua loa một tiếng, Lưu Phong thi triển Thất Tinh bộ bay nhanh về phòng
mình.
Lý Hương Quân nhìn theo bóng dáng Lưu Phong, vẻ mặt khó hiểu. Liền lúc đó
Khuynh Quốc từ phía sau đi tới nhẹ giọng hỏi: “Sư tôn, người thật sự có ý định
đến Mộ Dung thế gia, khuyên bảo phu nhân sao?”
Lý Hương Quân gật gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu Phong nhi cùng phu nhân có thể
trở thành phu thê, sau này Mộ Dung thế gia cũng sẽ trở thành thế lực của chúng
ta. Tuy rằng ta cũng không tình nguyện chia xẻ người ta yêu với nữ nhân khác,
nhưng vì nghiệp lớn, vì tương lai Phong nhi, ta chỉ có thể làm như vậy.”
Khuynh Quốc nghe vậy âm thầm gật đầu, lão công cũng không biết đã tu luyện cái
gì mà có phúc khí đến vậy, nữ nhân bên cạnh cả đoàn không nói lại còn vì hắn
lo nghĩ như thế nữa.
“Sư tôn, không bằng đồ nhi và người cùng đi đi?” Khuynh Quốc suy nghĩ một chút
rồi nói. Khuynh Quốc ý muốn lấy bản thân mà thuyết phục. Nàng cùng Lý Hương
Quân cùng đến, tuy là thầy trò, nhưng trên thực tế cũng là mẹ con.
Lý Hương Quân thoáng chút trầm tư, nói: “Cũng tốt, ngươi cùng ta đi, để ta nói
chuyện cùng phu nhân, ngươi nói chuyện với Uyển Nhi, đả thông tư tưởng của hai
mẹ con” Nàng cũng không biết, Uyển Nhi đã đồng ý rồi.
“Sư tôn, tỷ tỷ, ta cũng đi có được không?” Hai người đang nói thì Khuynh Thành
cũng không biết từ nơi nào, mang theo Linh Nhi nhảy ra. Tiểu nha đầu dường như
đã nghe thấy câu chuyện của hai người, khóe miệng thậm chí còn lộ ra một nụ
cười mờ ám.
“Tiểu hài tử, ngươi ở nhà chơi đi!” Bị ảnh hưởng từ Lưu Phong, Lí Hương Quân
hiện giờ đối với Khuynh Thành cũng tỏ thái độ như đối đãi với một tiểu hài tử.
Tuy nhiên nàng thực sự thích Khuynh Thành như hiện giờ, so với thánh nữ giết
chóc ác liệc như lúc trên Thánh Sơn thì Khuynh Thành hiện tại thật sự rất đáng
yêu.
Khuynh Thành le lưỡi, không phục nói: “Ta đã trưởng thành, các người xem. .”
Nói xong, tiểu nha đầu đắc ý ưởn ngực ra. Wow, thật là lớn, không ngờ so với
Khuynh Quốc cùng Lý Hương Quân còn muốn lớn hơn.
“Thế nào? Lớn không?”
Ngay tại thời điểm Khuynh Thành còn đang đắc ý, Lí Hương Quân đi tới nhẹ nhàng
đâm một cái. Chỉ nghe thấy tiếng khí thoát ra, bộ ngực của Khuynh Thành lại
hiện nguyên hình.
Khuynh Quốc lúc này mới phát hiện, thì ra là cố tình giả mạo.
“Hừ!”
Khuynh Thành giở trờ bị phát hiện, sắc mặt lập tức có chút xấu hổ, vội vàng
lôi kéo Tiểu Linh Nhi rời đi, xa xa còn vọng đến lời của nàng: “Sư tôn, tỷ tỷ,
ta sớm hay muộn cũng sẽ lớn hơn các người… Đợi lát nữa ta phải đi tìm tỷ
phu…”
Nghe Khuynh Thành nói xong, Khuynh Quốc cùng Lý Hương Quân hai người cùng nhìn
nhau, có chút dở khóc dở cười.
Sau khi mở được cấm chế do chính Thu Sương tự mình bố trí, Lưu Phong khoanh
chân ngồi xuống. Thu liễm tâm thần thì phát hiện ra trong toàn bộ đan điền của
mình đều nồng đậm khí âm hàn.
Mà lúc này hàn khí kia mật độ cũng rất dày đặc, gần như là ở dạng lỏng đang
chậm rãi chảy trong đan điền.
Mà Tứ Đại Nguyên Anh của Lưu Phong giờ phút này đang bị loại chất lòng âm hàn
đó bao phủ sít sao. Xem biểu tình của Tứ Đại Nguyên Anh này dường như đang
hưởng thụ chỗ khí tức kia.
Lưu Phong cẩn thận nghiên cứu một hồi phát hiện ra chỗ năng lượng âm hàn này
quả nhiên là lực lượng còn lưu lại lúc song tu cùng Uyển Nhi. Điều làm hắn
không rõ chính là cổ lực lượng này vì lý do gì ngày càng lớn lên trong cơ thể
mình.
“Tiểu tình nhân, Uyển Nhi thực sự là thân thuần âm hiếm thấy—!”