Hi Du Hoa Tùng – Chương 710: Khuynh Thành cùng Uyển Nhi đều thấy – Botruyen

Hi Du Hoa Tùng - Chương 710: Khuynh Thành cùng Uyển Nhi đều thấy

Nhất là Trương Toàn Phúc cùng Ngô Chí Vinh là hai con dê béo, dành dụm tài sản
thực là nhiều lắm. Nếu không bị lão hoàng đế lấy đi sáu phần, thì thu nhập của
Lưu Phong bây giờ cũng đã vượt hai ngàn vạn lạng rồi.

Tổng thể mà nói bây giờ Lưu Phong cũng mới chỉ thu hồi vốn thôi. Đừng quên
trước đó hắn tự nguyện hiến sáu trăm vạn lạng bạc trắng làm quân lương.

Chỉ có điều dù gì thì tiền của chiến lợi phẩm từ chiến tranh vẫn là quá nhiều
a.

Lưu Phong rốt cuộc hiểu được, tại sao ở kiếp trước, chú Sam (hoa kì) luôn lấy
cớ có tội (nguyên văn: không râu) phát động chiến tranh với nước khác, thì ra
người ta là vì vơ vét của cải a.

Mịa nó, thật đê tiện, đương nhiên Lưu Phong nói đê tiện là chỉ chú Sam.

Về phần chính hắn, hắn cảm thấy mình là chính nghĩa a. Trương Toàn Phúc cũng
thế, Ngô Chí Vinh cũng thế, đều là sâu mọt quốc gia. Giết bọn họ là điển hình
vì dân trừ hại. Còn có quỉ tử, bổng tử quốc cũng không phải là cái gì tốt đẹp.
Thành thị biên cảnh Hoa hạ đế quốc không ít lần bị bọn họ cướp sạch.

Hơn nữa, quỉ tử cùng bổng tử căn bản không phải là cái đồ tốt đẹp gì. (chắc
tác giả bị mấy em Hàn quốc cho đi tàu suốt)

“Phong nhi, suy nghĩ cái gì vậy?” Theo một làn gió thơm đưa lại, Lí Hương Quân
thướt tha, dáng người thành thục đã hiện ra tại phòng Lưu Phong.

“Mĩ nhân tỉ tỉ, ngươi đã đến rồi… Chuyện tình huấn luyện quân dự bị của thần
thánh quân đoàn thế nào rồi?” Mấy ngày này, Lưu Phong đã đến chỗ đóng quân đế
quốc tuyển lựa một vạn quân dự bị cho thần thánh quân đoàn. Có Hắc Vân, Thiên
Đại và Lí Hương Quân ba người cùng huấn luyện thu được hiệu quả rất lớn.

“Ngươi yên tâm, hết thảy đều dựa theo kế hoạch mà tiến hành. Chẳng qua thời
gian quá ngắn, muốn đạt tới thực lực hiện tại của thần thánh quân đoàn thì vẫn
chưa được. Lí Hương Quân dùng cách giải thích ngắn gọn, đem tình hình huấn
luyện quân dự bị của thần thánh quân đoàn nói cho Lưu Phong một chút.

Xong rồi, nàng coi thường liếc Lưu Phong một cái tức giận nói: “Ngươi nha, ta
xem chỉ là một thủ chưởng quĩ vất đi, không thích hợp…”

“Hà hà, không phải có người vợ hiền này sao?”. Nói xong, Lưu Phong một tay kéo
Lí Hương Quân đến trên đùi mình, hai tay xoa chỗ bão mãn của nữ nhân, nhẹ
nhàng nắn cho to ra.

“Mĩ nhân tỉ tỉ, ngươi nói bước tiếp theo của chúng ta công hạ thành trì là có
vấn đề chăng?”. Lưu Phong một mặt thưởng thức chỗ dồi dào của nữ nhân, một mặt
dò hỏi. Sự thật chứng minh Lí Hương Quân hung đại não lớn. Hơn nữa, chẳng
những nàng có tài quản lí xuất sắc, mà còn có tầm nhìn chiến lược đúng đắn.

Lí Hương Quân đang hưởng thụ nam nhân vuốt ve, không có tâm tư nghĩ gì khác,
giận dữ nói: “Hôm nay không nói chuyện chính sự, chỉ nói ***…”. Được Lưu
Phong không ngừng khai phá, thân thể Lí Hương Quân bây giờ thập phần mẫn cảm.
Chỉ cần Lưu Phong ***ng vào là trong lòng lập tức tà niệm bùng lên. Hơn nữa mấy
hôm nay bận về việc huấn luyện, nàng cùng Lưu Phong không có làm (đứt bữa a,
khổ quá). Hôm nay rảnh rỗi tìm đến Lưu Phong, kì thật mục đích của nàng rất
đơn giản, chính là làm chuyện đó.

Lưu Phong hơi sửng sốt thầm nghĩ, mĩ nhân tỉ tỉ bị cái gì kích thích vậy? Vì
cái gì mà đột nhiên trở nên cường hãn vậy… Bình thường trước kia khi chưa
làm thì Lí Hương Quân luôn có vẻ ngượng ngùng.

Lí Hương Quân quả thật chịu tác động kích thích.

Nàng nha, là bị hóc môn nữ tính kích thích. Ngươi nghĩ rằng đương khi nữ nhân
đặc biệt muốn thì không thể chủ động sao? Lúc này đại não của nàng đều bị tình
dục chi phối.

“Phong nhi, ta nghĩ đã!” Lí Hương Quân đột nhiên ôm cổ Lưu Phong, đem đồi núi
to ép chặt vào ngực Lưu Phong mà cọ xát, trong đôi mắt đẹp phóng ra tia lửa
tình dục.

Do nữ nhân lớn mật mà lại chủ động kích thích, hô hấp Lưu Phong lập tức gấp
gáp, hạ thân bắt đầu cựa quậy. Chẳng qua bây giờ ban ngày, chung qui hắn cảm
thấy được không phải lúc cho chuyện này. Có làm cũng không sướng. Chẳng biết
khi nào khi nào thì Mộ Dung Uyển Nhi và Khuynh Thành tới… Thật ra thì hắn
chẳng sợ bị phát hiện, quan trọng thân là nam nhân thì cũng nên suy nghĩ vì nữ
nhân. Những băn khoăn lúc trước của Lí Hương Quân chưa được khai thông, hắn
cảm thấy cần tiếp tục giấu diếm quan hệ mờ ám của hai người.

Hình như nhìn ra Lưu Phong hơi do dự, Lí Hương Quân chìm trong lửa dục khó
nhịn, thở hổn hển phát ra nghi vấn: “Như thế nào? Ngươi không nghĩ sao?”.

Lưu Phong đang muốn mở miệng trả lời, cũng không nghĩ Lí Hương Quân căn bản là
không cho hắn cơ hội nói chuyện, miệng anh đào nhỏ đã thân thiết hôn môi ở
miệng nam nhân.

Sau một trận kích hôn, Lí Hương Quân lại tiếp tục thưởng thức phía trước Lưu
Phong. Nàng phi thường nhanh nhẹn và thành thạo tự bỏ quần áo đi, hơn nữa hai
tay ở đũng quần Lưu Phong đầy kĩ xảo mà khiêu khích. (trùi ui, mấy tay đây,
bái phục bái phục)

Đối mặt kích thích như thế, lí trí Lưu Phong từ từ bị chìm trong tình dục.

“Phong nhi, ta muốn. Ta muốn ngươi vuốt ve ta, vuốt mạnh tay nào!”

Trong giọng nói Lí Hương Quân hầu như đã lộ ra hứng thú thèm khát. Nàng chẳng
phân trần mà bỏ nội y trên người đi, đồng thời thô bạo cởi quần áo Lưu Phong.

Nữ nhân đều như vậy? Lúc này mà Lưu Phong còn không chủ động thì hắn không
phải là nam nhân nữa.

“Hắc hắc, mĩ nhân tỉ tỉ, ta sẽ cho ngươi thích…”.

Một lúc sau, hai thân thể nóng rực rốt cuộc đã kết hợp gắt gao cùng một chỗ.
Cảm xúc thân thiết nóng bỏng mãnh liệt bao quanh bọn họ.

Nam nhân hào hển, nữ nhân rên rỉ… một mảnh xuân tình đầy phòng.

Khi hai nhục thể rốt cục đạt tới trạng thái kết hợp tối thân mật, giọng rên rỉ
khẽ của nữ nhân trở nên dữ dội, hơi thở dốc hòa với tiếng thét cao vút chói
tai. Lí Hương Quân dường như muốn dùng tiếng kêu để thể hiện tâm trạng vui
mừng của mình lúc này.

“Nhanh một chút nữa… ta không được…” theo một tiếng kêu cuồng loạn, thân
thể Lí Hương Quân mạnh mẽ run rẩy ưỡn lên, hạ thân như miệng không ngừng đóng
mở mà nuốt bổng bổng Lưu Phong. Trên thân thể trần trụi xuất hiện một mảng màu
hồng, trán đầy mồ hôi.

Đính cao tình dục đúng như triều cường chết đi sống lại.

Mỗi lần cùng Lưu Phong hoan ái, cuối cùng Lí Hương Quân đều có thể thu nhận
được cảm xúc hoàn toàn mới.

Thân thể ban đầu trống rỗng, giờ phút này được an ủi, đạt tới sự đầy đủ đích
thực.

Hai người chìm đắm trong dư âm sau trận kích tình, nhẹ nhàng vuốt ve cho nhau.
Chính là chẳng ai để ý tới, trên cửa sổ ngói lưu li phá ra một cái lỗ nhỏ, một
con mắt đen bóng ở đó luôn luôn nhìn chằm chằm vào trong phòng xem.

Trước kia, cửa sổ chỗ này chỉ dùng giấy. Sau này đến khi Lưu Phong dọn tới, vì
phòng ngừa xem trộm mới cố tình thay bằng ngói lưu li. Dù rằng ngói lưu li về
phía cửa sổ không thể dễ dàng bị ngón tay đâm, nhưng không ngăn cản được đạo
gia chân nguyên ăn mòn.

Đến lúc hai người vuốt ve cho nhau chìm vào giấc mộng, mắt to ở cửa sổ vẫn còn
xao động mới rời đi.

Đến khi tỉnh giấc lúc hoàng hôn, Lưu Phong mở mắt thì thấy Lí Hương Quân đã
sớm tỉnh. Nàng vẫn tựa vào người hắn, hai tay chống cằm lẳng lặng nhìn hắn,
cảm giác giống như thưởng thức tác phẩm nghệ thuật, nhưng mà trong con ngươi
lại tràn đầy dục vọng.

Lưu Phong mở to mắt liền nhìn đến đường cong thành thục quyến rũ của Lí Hương
Quân. Hai vú bão mãn trước ngực bị hay tay chống đỡ đè ép tạo thành một rãnh
thật sâu, tình cảnh trông thật mê người. Lưu Phong mơ hồ thấy hạ thân mình lại
có chút rục rịch.

Lí Hương Quân thấy Lưu Phong thưởng thức lõa thể của mình, trong lòng rất là
vui vẻ, một cỗ cảm giác ngọt ngào nhất thời nổi lên trong lòng.

Vì muốn cho nam nhân thưởng thức rõ hơn, nàng liền đứng dậy, cái lưng thẳng ra
cho Lưu Phong ngắm nhìn cẩn thận.

Lưu Phong cười hắc hắc như cũ, cẩn thận thưởng thức thân trên nữ nhân. Da thịt
nữ nhân sáng bóng nhẹ nhàng trong suốt tựa hồ như không có tì vết nào. Hai vú
cực đại đứng thẳng trêu ngươi, nhìn xuống tiểu phúc một vết sẹo lồi cũng không
có, thật sự là mê người.

“Phong nhi, muốn xem nơi này sao?” Lí Hương Quân chỉ chỉ hạ thân.

Lưu Phong cười mập mờ, tuy rằng không nói gì. Nhưng mà ý tứ kia chẳng cần nói
cũng biết.

“Đại sắc lang, ta chỉ biết ngươi muốn nhìn…” Hà hà, kì thật ta cũng muốn cho
ngươi xem, quyến rũ cái đổ đại sắc lang chết tiệt nhà ngươi…

Đứng ở trên giường, Lí Hương Quân phong tình vạn chủng lớn mật bày ra trước
mặt Lưu Phong đủ các loại tư thế hấp dẫn quyến rũ đến cực điểm. Nếu không phải
lúc trước đã đùa giỡn đến năm sáu lần, Lưu Phong này sẽ thật là không thể chịu
đựng nổi.

“Thật đẹp!” Lưu Phong khen ngợi tự đáy lòng.

Lí Hương Quân đắc ý cười cười. Đối với dáng người cùng dung mạo của chính
mình, nàng vẫn có tin tưởng.

“Phong nhi, về sau ngươi mỗi ngày đều đùa giỡn với ta được không?” Lí Hương
Quân bổ nhào vào trong ngực Lưu Phong ôm lấy hắn, nhu mì nói.

Đối diện với nhu cầu như thế, Lưu Phong tất nhiên là vui vẻ đồng ý.

“Có vẻ như Khuynh Thành phát hiện ra quan hệ của chúng ta, ngươi nói chúng ta
nên làm gì bây giờ?”. Lí Hương Quân lơ đãng nói, trong đầu lại nhớ tới lời nói
ý vị sâu xa của Khuynh Thành trước lúc khởi hành.

Lưu Phong hơi kinh hãi rồi bình tĩnh trở lại. Khuynh Thành cũng không phải nữ
nhân ghen tuông, ngoại trừ ý đồ đua tranh với Khuynh Quốc thì nàng có vẻ cũng
không ngại Lưu Phong có nhiều nữ nhân.

“Không có việc gì!” Lưu Phong không đồng ý nói.

Lí Hương Quân dường như không hài lòng thái độ Lưu Phong. Nằm ở trên ngực hắn
bĩu môi nói: “Ngươi là nam nhân, ngươi phải chịu trách nhiệm, chuyện này ngươi
xử lí…” Mấy hôm nay, Lí Hương Quân đối với chuyện này vẫn đau đầu, không
biết nên làm cái gì bây giờ? Hôm nay, rõ ràng nàng thừa dịp cơ hội này, đem
nan đề ném cho Lưu Phong.

“Nga!”

Lưu Phong nhẹ giọng lên tiếng thầm nghĩ, có gì mà khó chứ. Đi một bước lại xem
một bước, dù sao cũng không chết người. (hết sư đến đệ tử, duyệt)

Sau một hồi triền miên nữa, Lí Hương Quân mặc quần áo, vẻ mặt thỏa mãn đi ra
khỏi phòng Lưu Phong.

“Sư tôn!”

Lí Hương Quân nhìn xem bốn phía không người, đang muốn chạy nhanh rời đi. Đột
nhiên nghe được một âm thanh quen thuộc. Quay đầu lại thì thấy đích thị là
Khuynh Thành.

“Khuynh Thành, như thế nào mà ngươi ở đây? Ngươi đến đây từ lúc nào?” Lí Hương
Quân cảm thấy sự tình có chút không ổn, hơi chột dạ hỏi han.

“Đến đây đã lâu…” Khuynh Thành thẳng thắn thừa nhận.

Ngừng một chút, Khuynh Thành đi lên phía trước. Ôm lấy cổ Lí Hương Quân, ghé
miệng vào tai nàng nhẹ giọng nói: “Sư tôn, làm chuyện đó thích không?”.

Lí Hương Quân nghe vậy, thân mình tức khắc run lên, không biết làm sao.

Lúc nãy nàng nói với Lưu Phong là Khuynh Thành phát hiện quan hệ bọn họ. Hoàn
toàn cho rằng trước kia Khuynh Thành đúng là suy đoán, trên thực tế nàng còn
ôm tâm lí may mắn.

Bây giờ nghe Khuynh Thành hỏi như vậy, nàng hiểu được Khuynh Thành có vẻ đã
biết toàn bộ. Nhưng mà, Lí Hương Quân vẫn không nghĩ chính miệng mình thừa
nhận. Có lẽ Khuynh Thành lại lừa nàng? Tiểu nha đầu rất quỉ quyệt.

“Có ý tứ gì?” Đẩy Khuynh Thành ra, Lí Hương Quân vẻ mặt mờ mịt, khó hiểu hỏi
han.

Khuynh Thành nhìn thấy bốn phía không người, mờ ám cười cười nói: “Sư tôn,
đừng giấu ta. Ta thấy tất cả, hơn nữa cũng nghe được tất cả…” Không còn nghi
ngờ gì nữa, con mắt to lúc nãy chăm chú qua lỗ nhỏ trên ngói lưu li chính là
của Khuynh Thành. Tiểu nha đầu cẩn thận nhìn xem, quả thực là thể xác và tinh
thần đều tập trung. Thậm chí đến cuối cùng ngay cả quần lót cũng ướt.

Lí Hương Quân nghe vậy, trong lòng hoảng hốt không thôi. Nhưng mà ở bên ngoài,
mặt nàng vẫn bất động, nét mặt hoàn toàn phủ định.

Khuynh Thành nóng nảy vội vàng nói: “Sư tôn, ngươi không tin ta. Lời ta nói
đều là sự thật, toàn bộ quá trình người làm cùng tỉ phu ta đều thấy… Tức
chết đi, ngươi như thế nào còn chưa tin ta nói. Nếu không ta kể lại một đoạn
nói chuyện của ngươi, ngươi nói: nhanh một chút, không được a…”

“Dừng!”

Lí Hương Quân giờ thì nóng nảy, rốt cuộc không giả bộ được nữa. Chặn ngay
miệng Khuynh Thành, nha đầu này cũng thật sự là, kể thì cứ kể, nhưng làm gì mà
để âm thanh lớn vậy.

“Sư tôn, lúc này ngươi đã tin?” Khuynh Thành vẻ mặt vô tội, mờ ám nhìn Lí
Hương Quân.

“Sư tôn, ngươi thật lợi hại, không hổ là sư tôn của ta. Rên rỉ lớn như vậy,
hơn nữa lại còn làm mạnh mẽ như vậy, làm cho ta nghĩ cũng muốn… Các ngươi
hình như đùa năm sáu lần a, quả là mạnh mẽ…” Khuynh Thành vẻ mặt sùng bái.

“Sư tôn, khi nào làm lần sau, cho ta vụng trộm nhìn xem ở trong phòng được
không? Xem bên ngoài kì thật ánh sáng không thể nào tốt…” Tiểu nha đầu càng
nói càng thái quá.

“Sư tôn à, ngươi có thể sinh tiểu hài tử vì tỉ phu được không?” Khuynh Thành
càng nói càng hưng phấn: “Ngươi nói tương lai ta cũng vì tỉ phu sinh tiểu hài
tử, tiểu hài tử của ta cùng tiểu hài tử của ngươi chẳng phải thành huynh
đệ…”.

“Cô nàng chết dẫm này…” Lí Hương Quân duyên dáng gọi to một tiếng, vội vàng
kéo tay Khuynh Thành, hạ giọng nói: “Đừng nói nữa, đi theo ta!”.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.