Thật sự là linh nghiệm quá. Trương Mỹ Nhân vừa nghe Phượng Vệ báo cáo xong, lo
lắng nhất là Vương Đức Vọng lợi dụng chuyện này cùng Phượng viên kết thân.
Không nghĩ chuyện này lại nhanh đến như vậy, chính mình còn chưa có đối sách
thì đối phương đã chủ động đề thân. Nếu lần này đề thân do người khác đề cập
đến, Trương Mỹ Nhân đại khái tùy tiện nói mấy câu là có thể đuổi đi không để ý
tới. Tuy nhiên lần này lại là người đức cao vọng trọng Tĩnh Vương gia? Từ chối
ư? Không có khả năng. Tùy ý lộng ngôn một chút, hiển nhiên cũng không có khả
năng.
Tĩnh Vương gia nao nao, lập tức lắc đầu: “Không phải.”
“Không phải?” Trương Mỹ Nhân càng thêm mơ hồ, bất quá trong lòng cũng cảm thấy
nhẹ nhõm đôi chút, chủ yếu nếu không phải chuyện của Vương Đông Đông là được.
Giang Nam tuần phủ chính là người của Yến vương, hắn từng nhiều lần cố gắng
chiêu nạp chính mình, đều bị chính mình cự tuyệt. Hai nhà muốn kết thân gia,
khác nào chuyện nói đùa.
“Bổn vương thay mặt lão hữu Bạch Mi đạo nhân đến đây đề thân cho đệ tử Vương
Đông Đông.” Tĩnh Vương gia mỉm cười, thản nhiên nói.
Tĩnh Vương gia quả nhiên cũng là vì chuyện này, Trương Mỹ Nhân nhíu mày nói:
“Vương gia, chuyện này vốn là tự người đề thân, đối phương lại là cao đồ của
Bạch Mi đạo nhân, ta không có lý do gì không đáp ứng. Nhưng mọi chuyện thật
tấu xảo, ngày trước ta cùng Phong Nhi đã cùng thiên kim Tổng đốc Ân Tố Tố đính
ước tương thân. Chuyện này nếu ta đáp ứng xem ra sẽ có lỗi với Tổng đốc đại
nhân.”
Tĩnh Vương gia tựa hồ cũng không biết chuyện này, sắc mặt có chút khó coi,
ngừng lại một chút nói: “Tứ cô nương, có lẽ ngươi còn không biết Lưu Phong đến
tột cùng đối với Đông Đông đã làm chuyện gì?”
“Nga?” Trương Mỹ Nhân làm bộ kinh ngạc nói: “Xin Tĩnh Vương gia nói rõ hơn?”
Lộ ra vẻ mặt khó khăn, Tĩnh Vương giá có chút nộ khí nói: “Là như thế này, Lưu
Phong tiểu tử này công khai lăng nhục Đông Đông, hủy đi sự trong sạch nữ nhân
này. Hiện tại, giờ đây khắp Giang Nam đã lan truyền rộng rãi, Đông Đông nếu
không lấy Lưu Phong, e rằng sẽ không có lấy được ai cả”.
Trương Mỹ Nhân như trong trạng thái hồ đồ, nhíu mày hỏi: “Xin hỏi Vương gia,
Phong nhi đã lăng nhục Đông Đông tiểu thư như thế nào? Chuyện này nghiêm trọng
đến mức độ nào?”
Tĩnh Vương gia phẫn nộ nói: “Muốn ta nói a, vậy tên tiểu tử của ngươi cũng nên
hảo hảo quản giáo một chút, hắn công nhiên trước mặt nhiều người không ngừng
đánh vào đồn bộ Đông Đông. Cùng là phận nữ nhi, ngươi hẳn biết cái này có ý
nghĩa gì chứ? Phượng viên cũng Tổng đốc phủ đề thân chuyện này ta cũng vừa mới
biết. Bất quá, ngươi tóm lại phải cho ta một giải pháp đi?” Tĩnh Vương gia có
thể mang danh hào đức vương tự nhiên phẩm hạnh và nhân đức đều có chỗ hơn
người. Vốn hắn nghe xong Bạch Mi đạo nhân nhắc nhở, quyết tâm xúc thành hôn
nhân này. Nhưng bây giờ nghe nói nhân gia đã định ước, cũng có chút bất hảo
cưỡng cầu.
Trương Mỹ Nhân suy nghĩ một chút nói: “Vương gia, người xem như vậy được
không? Hôm nay người tới, tất cả ý tứ ta đều hoàn toàn hiểu được. Nói thật,
đến bây giờ, chuyện này ta còn không biết. Để ta gặp Phong nhi, biết rõ nguyên
ủy chuyện này. Sau đó cùng Tổng đốc đại nhân thương nghị một chút xem có biện
pháp gì không. Dù sao tác phong của Phong nhi quả thật cũng không đúng.”
“Tứ cô nương có thể nói như vậy. Bổn vương cũng an tâm. Bây giờ cũng không còn
sớm nữa, ta về phủ trước chờ tin tức của ngươi.” Tĩnh Vương gia chuẩn bị đứng
dậy cáo từ.
“Vương gia, người hãy dừng bước.” Trương Mỹ Nhân đột nhiên cản Tĩnh Vương gia,
từ trong ***g ngực xuất ra một bình ngọc màu trắng, sau đó đổ ra một hoàn đan
dược trong suốt, hai tay dâng lên nói: “Vương gia, người hôm nay đến đây, mai
mối cho Phong nhi, ta thập phần cảm kích, khỏa đan dược này xin người nhận
cho.”
Tĩnh vương gia cùng phương ngoại thuật sĩ kết giao bằng hữu, cũng từng cùng
Bạch Mi đạo nhân đàm đạo kinh luận, ít nhiều cũng có chút kiến thức. Trương Mỹ
Nhân xuất ra hoàn đan dược vừa nhìn cũng dễ dàng nhận ra không phải vật phàm,
không do dự vội vàng đưa tay tiếp nhận: “Tứ cô nương, lại tặng cho thế này,
hoàn đan dược này sợ rằng không phải vật phàm?”
Trương Mỹ Nhân mỉm cười nói: “Vương gia, quả nhiên có nhãn quan rất tốt, đan
dược này chính là ta được một người bạn ở vùng biên ngoại tặng cho, cực kỳ
trân quý, có thể trụ nhan, tăng cường tuổi thọ. Vương gia trở về dùng chung
với ôn thủy đối với thân thể cực kỳ hữu ích.”
Tĩnh Vương gia thu hồi đan dược, sắc mặt so với lúc vừa vào tốt hơn rất nhiều,
vẻ mặt rất hài lòng.
Tục ngữ có câu ‘ngươi kính ta một phân, ta sẽ nhường lại ngươi một bước’, Tĩnh
vương gia được đan dược, tự nhiên là vui vẻ nói: “Tứ cô nương, chuyện của Đông
Đông, ngươi… trước mắt cứ cùng Ân Nguyên Đạo thương nghị, vạn nhất Ân Nguyên
Đạo không đáp ứng, ta sẽ cùng hắn nói chuyện, ngươi cũng không cần làm cho mọi
chuyện trở nên khó khăn?”
“Vương gia yên tâm, việc này người đã tự thân xuất mã, ta tự nhiên sẽ không
chậm trễ, nhất định sẽ cho người một câu trả lời vừa lòng.” Trương Mỹ Nhân có
chút hành lễ.
Sau khi Tĩnh Vương gia cất bước rời khỏi, Trương Mỹ Nhân thật sự tức giận,
thầm nghĩ Lưu Phong, con thỏ sắp chết này, chính là mang lại cho nàng những
phiền toái lớn, Ân Nguyên Đạo, Vương Đức Vọng, Bạch Mi đạo nhân, Tĩnh Vương
gia… Không một người nào là dễ dàng đối phó cả.
Đi vào đại sảnh, thấy Trương Mỹ Nhân hầm hầm ngồi ở ghế trên, Tố nương cẩn
thận lên tiếng hỏi: “Chủ nhân, là ai đã chọc giận người? Làm người đầy nộ khí
thế?”
“Ai, người nào chọc ta tức giận? Còn có thể là ai chứ, chính là Lưu Phong cái
con thỏ nhỏ sắp chết đấy? Ngươi nói hắn tại sao không thể an phận một chút
chứ? Có mối tương thân hoàn hảo, hắn bỏ trốn đi mất, báo hại ta bị Tổng đốc
đại nhân oán giận. Cái này cũng không sao, Tổng đốc đại nhân cùng Phượng viên
chúng ta giao tình thâm sâu, tùy ý giải thích vài câu cũng trôi qua. Thế nhưng
bây giờ bỏ đi nữa ngày, hắn chọc thiên kim tuần phủ. Bây giờ ngay cả Tĩnh
Vương gia cũng lại đây cầu thân? Cái này không phải chủ tâm làm cho ta phiền
toái sao. Chẳng lẽ hắn không thể an phận vài ngày?” Nghe Tố nương hỏi, Trương
Mỹ Nhân cả giận nói.
Việc này Tố nương cũng biết, bất quá giờ phút này nàng cũng không biết nói cái
gì.
“Tố nương, đi mang con thỏ nhỏ sắp chết lại đây cho ta?” Trương Mỹ Nhân vội
vàng nói.
Tố nương vội vàng lên tiếng, xoay người hướng về Di Hồng viện của Luu Phong.
Đã thấy hắn cùng một tiểu cô nương chừng ba bốn tuổi chơi đùa mồ hôi chảy ròng
ròng trên mặt.
“Thiếu gia, chủ nhân gọi người đến đại sảnh?” Tố nương nhíu mày nói.
Kháo, tặc bà nương này dám chắc là vì chuyện ban ngày, gọi mình vào giáo huấn,
Lưu Phong đứng dậy, nhìn Tố nương cười hắc hắc nói: “Tố nương tỷ tỷ, ngươi có
biết tại sao di nương lại tìm ta không?” Vì không cho người ngoài hoài nghi,
trước đó không lâu, Trương Mỹ Nhân đặc biệt dặn dò Lưu Phong sau này gọi mình
là di nương
Tố nương thầm nghĩ, vị chủ tử gia này cũng là biết rõ mà còn cố hỏi, suốt cả
ngày hết lần này đến lần khác, không có việc gì tốt cả. Cũng không biết trong
lòng hắn như thế nào.