Sự thật chính là như thế. Sau vài lần cùng Ân Tố Tố ân ái, Lưu Phong đã khắc
sâu trong lòng hình ảnh mỹ đồn tuyệt vời của Ân Tố Tố.
So với Liễu Thanh Nghi thì vóc người của Ân Tố Tố hoàn mỹ hơn một chút, nhất
là hạ thể của nàng. Cặp đùi trắng nõn thon thả, cặp mông săn chắc, tròn trĩnh
cong vòng, thực sự là một loại hình ảnh có thể đánh mạnh vào tâm trí của người
khác. Mỗi lần Lưu Phong nhìn thấy mỹ đồn của nàng tức thì hạ thể đều sinh ra
xúc động… Mặc dù trong lòng hắn không có tà niệm nhưng tiểu đệ đệ phía dưới
thì lại không như vậy.
Ân Tố Tố nhìn thấy Lưu Phong ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào hạ thể của
mình. Hai mà nhất thời ửng đỏ, gắt giọng:
-Đáng ghét, nhìn cái gì mà nhìn?
-Đương nhiên là nhìn vào những chỗ gợi cảm nhất rồi.
Ân Tố Tố khẽ kêu lên, rụt cổ lại, duyên dáng ngả người vào trong lòng hắn. Vẻ
mặt tràn đầy hạnh phúc, hưởng thụ cảm giác được nam nhân mình yêu vuốt ve, âu
yếm.
-Phu quân, nói cho chàng biết một tin tức tốt lành. Cô cô phái người báo tin Hoàng thái tôn tại hoàng gia yến, trước mặt Hoa Hạ đại đế cầu thân. Kết quả bị Hoa Hạ đại đế trực tiếp cự tuyệt, nổi giận mắng Hoàng thái tôn… -Tin tức này đối với Ân Tố Tố mà nói thì chính là một chuyện rất vui vẻ. Nàng rốt cuộc đã không còn phải lo lắng nữa.
-Có đúng không?-Lưu Phong cười hắc hắc nói-Tên kia dám cả gan tranh đoạt nữ nhân với ta. Haha, bị gia gia của hắn chửi một trận, thật đáng kiếp.
Hai người cười cười nói nói nhưng đôi ma trảo của Lưu Phong thì không ngừng
hoạt động. Ân Tố Tố thực sự đối với sự vuốt ve của hắn cũng thập phần thích
thú.
Lưu Phong ôm eo Ân Tố Tố, vuốt ve song nhũ đầy đặn, kết hợp với cặp mông cực
đại của nàng. Một cảm giác vi diệu, mập mờ xuất hiện làm cho hắn không hề muốn
dừng lại.
Ân Tố Tố nhắm mắt, say mê nằm trong lòng người yêu, trong miệng thỉnh thoảng
lại phát ra một tiếng rên nho nhỏ.
-Tố Tố, Hoàng thái tôn tương lai rất có thể lên ngôi cửu ngũ. Nàng không hối hận chứ?
-Thiếp… ah…
Ân Tố Tố đang muốn trả lời nhưng không ngờ lúc này Lưu Phong đột nhiên tham
lam đưa tay thẳng vào trong nội khố hình tam giác của nàng. Một khối cây cỏ,
đất đai nham nhám bị hắn dụng lực cày xới lên. Một cỗ noãn lưu từ trong đáy
lòng Ân Tố Tố xuất hiện, thân thể khẽ rung lên. Ngay cả nói cũng không nên
lời.
-Phu quân, thiếp chỉ cần chàng, thiếp yêu chàng. Cho dù chàng có là một tên khất cái, ta cũng yêu chàng. Ây… đừng ngừng tay lại. Tố Tố thích chàng vuốt ve.
Lưu Phong nhìn Ân Tố Tố rên rỉ, uốn éo. Hỏa dục trong lòng thiêu đốt. Cúi
xuống áp miệng vào đôi môi thơm tho, mọng nước của nàng. Tùy ý nhấm nháp hương
vị ngọt ngào, mềm mại của đôi môi anh đào.
-Phu quân, sướng thật!-Ngay khi Lưu Phong vẫn còn đang ngây ngất thì Ân Tố Tố đã khẽ nhích miệng mình ra nói.
Cùng lúc đó hạ thể Lưu Phong mãnh liệt rung lên. Nguyên lai Ân Tố Tố không
biết từ lúc nào đã nắm chặt lấy côn bổng nóng như lửa của hắn.
Côn bổng vừa nóng lại vừa to, Ân Tố Tố vừa sợ vừa yêu, nàng thậm chí còn có
chút khẩn trương. Côn bổng của Lưu Phong so với trước kia hình như còn lớn hơn
rất nhiều.
Nàng từ từ nhắm mắt, nắm côn bổng của Lưu Phong nhẹ nhàng trừu động lên xuống
không ngừng. Lưu Phong cảm thấy ngạt thở, vội vàng nói:
-Nương tử, ta muốn nàng ‘ăn’ nó.
Ân Tố Tố hé mắt nhìn hắn một chút, lại lập tức nhắm chặt lại. khuôn mặt bẽn
lẽn xấu hổ, lí nhí nói:
-Thiếp… không thể…
Sao lại không thể? Y học hiện đại cho thấy tinh dịch so với huyết tương thì
quá trình tạo thành cũng giống nhau. Mặc dù không phải là cao lương mỹ vị gì
cả nhưng ăn thì cũng không có vấn đề gì cả.
-Ăn được, ăn được, tuyệt đối có thể ăn được.
“Ây!” Ân Tố Tố biết được phu quân của mình học vấn uyên bác. Mặc dù cô cô nói
không thể ăn được nhưng nam nhân của nàng đã nói có thể ăn được thì tuyệt đối
có thể chính xác. Bất quá nghĩ kỹ một chút thì dùng miệng ăn vật nọ cũng có
chút kỳ lạ.
-Phu quân, đợi lát nữa khỏe lại đã được không?-Ân Tố Tố đỏ mặt hỏi.
Đợi lát nữa? Đợi lát nữa hỏa dục của nàng dâng cao lúc đó không chừng nàng còn
chủ động ăn nó đấy. Lưu Phong cười hì hì nói, bắt đầu hành động của đại sắc
lang.
Ngoài cửa sổ lúc này ánh trăng đã lên cao
Trong phòng xuân sắc cũng lên đến đỉnh điểm.
Ân Tố Tố ngồi trên người Lưu Phong. Mái tóc phi tán tung bay lên xuống. Nhưng
cũng không che dấu được ánh mắt lóe sáng, pha chút ngượng ngùng, chỉ huy thân
thể của mình chậm rãi vặn vẹo.
Nhìn Lưu Phong nhắm mắt. Ân Tố Tố khẽ hỏi:
-Phu quân, thiếp có làm chàng thoải mái không?
Lưu Phong mở to mắt, nhìn hai bộ ngực sữa trắng muốt của nàng không ngừng lay
động theo chuyển động của cơ thể. Trong lòng càng cảm thấy sung sướng đến cực
điểm.
-Nhanh lên chút nữa. Đừng dừng lại. -Câu trả lời này của Lưu Phong cũng đủ làm cho Ân Tố Tố thỏa mãn.
Ân Tố Tố mỉm cười không nói nữa. Vẻ mặt tập trung chuyên chú, mại lực uốn éo
mông mình chuyển động. Trong miệng thỉnh thoảng phát ra vài tiếng rên rỉ kiều
mị.
-Tốt lắm nương tử, nhanh lên chút nữa. -Lưu Phong cảm giác được hạ thể mình đã xúc động, sắp phún ra cực hạn, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Ân Tố Tố nghe vậy lập tức gia tăng tốc độ.
Một lát sau trong căn phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc, gấp gáp của hai người.
Lưu Phong rốt cuộc đã xuất tinh. Ân Tố Tố nằm trên người hắn cảm nhận được một
luồng khí bắn sâu vào trong người.
-Phu quân, chàng cảm thấy thế nào?-Đợi cho tiếng thở dốc của Lưu Phong thanh tĩnh trở lại. Ân Tố Tố dựa đầu mình vào ngực hắn hỏi.
Lưu Phong khẽ ây lên một tiếng, nắm lấy tay của Ân Tố Tố.
Ân Tố Tố ôn nhu như một con mèo nhỏ, thu mình trong lòng hắn, nhẹ giọng nói:
-Phu quân, thiếp vẫn chưa đến.
Khoái cảm của nữ nhân so với nam nhân có khi đến chậm hơn nam nhân nhưng lại
kéo dài. Ân Tố Tố mỗi lần như vậy, không làm cho Lưu Phong phún xuất 3, 4 lần
thì không sao bỏ qua cho hắn được.
-Haha, không sao, nàng cho rằng phu quân của nàng không thể sao?
Với thể lực của Lưu Phong bây giờ thì lien tục ba lần cũng không thành vấn đề
gì. Hơn nữa đêm nay hắn cũng muốn cho Ân Tố Tố biết mùi vị của dịch thể kia.
Xem có đúng là 1000 nữ nhân thì cảm nhận thành 1000 mùi vị khác nhau không.
-Vậy… thiếp sẽ…
Ân Tố Tố cười, ngồi dậy, cái lưỡi thơm tho lộ ra ngoài, trước tiên tiến nhập
vào miệng Lưu Phong. Sau đó di chuyển xuống bụng dưới của Lưu Phong, chậm rãi
thôn phệ nhục bổng, lên xuống đều đặn.
Lưu Phong chỉ cảm thấy một mảnh mềm mại, ấm áp quấn lấy bổng bổng, phun ra
nuốt vào, rất kích thích.
Vô sư tự thông! (không thầy chỉ dạy nhưng vẫn tinh thông) Lưu Phong đối với
biểu hiện của Ân Tố Tố hết sức hài lòng nhưng cũng có chút kinh ngạc.
-Tố Tố, xâm nhập sâu một chút…
Tuy nói là ‘vô sư tự thông’ nhưng Ân Tố Tố dù sao cũng có chút ngượng ngùng,
động tác vẫn còn khiếm khuyết. Lưu Phong không thể làm gì khác hơn là bổ sung
cho nàng.
Vì muốn cho Lưu Phong hài lòng. Ân Tố Tố lớn mật nuốt sâu bổng bổng vào trong
cổ họng…
Phút chốc mặt nàng đã đỏ đến tận mang tai, hai khóe mắt ươn ướt lệ rơi. Bổng
bổng của hắn lớn như vậy, xem ra nuốt sâu vào cũng thật là khó đây.
-Nhanh!
Sau một tiếng ‘nhanh’. Ân Tố Tố cảm giác một cỗ noãn lưu dũng mãnh tiến vào
trong yết hầu của nàng.
Ân Tố Tố cẩn thận hỏi:
-Phu quân, chàng xác định là thứ này có thể nuốt được?-Mặc dù đã nuốt vào bụng nhưng Ân Tố Tố vẫn cảm thấy lo lắng.
Lưu Phong vội nói:
-Sao lại không thể nuốt. Nuốt được. Chẳng lẽ ta lại lừa nàng hay sao?-Chỉ là một chút bạch chất hòa thủy, nuốt xuống tuyệt không có vấn đề gì.
Dừng một chút Lưu Phong không nhịn được hỏi:
-Tố Tố, mau nói cho ta nghe, mùi vị của nó như thế nào?
-Ghét quá đi!-Ân Tố Tố biểu hiện quả thật là giống Liễu Thanh Nghi, ngượng ngùng nói-Thiếp không nói cho chàng biết.
Trời đất ơi, sao ả nào cũng như thế này? Lưu Phong kéo lấy Ân Tố Tố ôm vào
lòng, tay vỗ vỗ lên cặp mông trắng muốt của nàng hỏi:
-Tố Tố, nàng nhất định phải nói cho ta biết mùi vị của nó như thế nào?
Ân Tố Tố thấy hắn khẩn trương như vậy, cười khanh khách nói:
-Nó ngọt…
“Ngọt sao?” Cảm tạ nàng, cảm tạ Ngọc Hoàng đại đế, cảm tạ Xích Tuyết lão
đại… Lưu Phong vạn phần kích động, nhịn không được cười to một tràng.
-Kỳ thật cũng không phải là hoàn toàn ngọt, cũng có chút chua chua-Ân Tố Tố tựa hồ như đang có ý hý lộng hắn.
-Chua chua?-Lưu Phong bất giác cảm thấy buồn bực cực độ-Tố Tố, cuối cùng là nó như thế nào? Nàng cố nghĩ lại xem.
Ân Tố Tố cũng thành thật suy nghĩ một chút, bất quá đáp án của nàng Lưu Phong
quả thật không thích:
-Phu quân, kỳ thực thiếp cũng không biết chính xác mùi vị của nó là gì nữa.
Buồn bực thật, lúc nào cũng vậy. Lưu Phong hiểu được có lẽ cần phải hỏi nhiều
người khác nữa mới được. Có lẽ tam sư tôn là chuẩn nhất. Dù sao người cũng là
thần tiên mà, chắc sẽ biết chính xác mùi vị của nó.
A di đà phật, thứ tội, thứ tội. Không được đầu độc tam sư tôn như vậy. Lưu
Phong nghĩ như vậy nhưng cảm thấy ý nghĩ tà ác của mình, tam sư tôn như thế
nào có thể chấp nhận được.
Trong khi dâm ý với tam sư tôn đang dâng tràn thì Ân Tố Tố đã nắm lấy côn bổng
của hắn:
-Phu quân, thiếp vẫn muốn nữa.
Đừng. Dù sao cũng phải để cho tiểu nương tử một lần sảng khoái. Lưu Phong
không nói đến tiếng thứ hai. Từ phía sau xâm nhập vào cơ thể nàng.
Ân Tố Tố phát hiện ra hạ thể của mình bị một vật nóng cứng xâm nhập vào, khoái
cảm dâng tràn. Trong miệng không ngừng kêu lên những tiếng vô nghĩa. Lớn dần,
lớn dần… đương khi lên đến đỉnh điểm thì thanh âm tiêu thất. Thân thể mềm
nhũn nằm xuống.
Thời gian đã gần nửa dêm. Ân Tố Tố đã thỏa mãn đến 4 lần. Rốt cuộc cũng sảng
khoái nằm trong lòng của Lưu Phong không nhúc nhích.
Vì muốn ngày mai đến Bạch gia thương hội với một tinh thần sung mãn. Lưu Phong
không ngủ mà để Ân Tố Tố nằm sang một bên. Bản thân bắt đầu vận khởi Thái Âm
Thất Tinh Huyền bắt đầu điều tức
Khi trời vừa hừng đông, hắn chuẩn bị rời khỏi thì Ân Tố Tố thức tỉnh, nàng giữ
chặt tay của hắn nói:
-Nhớ phải thường xuyên đến thăm thiếp.
Lưu Phong nắm tay Ân Tố Tố để lên ngực mình, cười hì hì nói:
-Yên tâm, ta sẽ thường đến thăm nàng. À, nàng có thể nói cô cô nói với bệ hạ nhanh lên một chút cho chúng ta thành hôn được không?