-“Sư phụ…! Người có ở đó không?”.
Trên Vận Quỷ Phong, với khung cảnh núi non hùng vĩ, cảnh vật trên đây đầy thơ mộng huyền ảo… Trước một gian phòng đại môn đóng chặt, một thiếu nữ thân mặc quần áo xanh nhạt, với mái tóc ngắn bồng bềnh hai bên, đang mong chờ nhìn vào cánh cửa mà miệng ngọc nhỏ nhẹ mở…
-“Nghe nói người dẫn sư công về… đồ nhi thất lễ khi biết tin chậm trễ, đến đây để tạ lễ với người được không?”. Thiếu nữ tiếp tục cao giọng nói, nàng muốn biết nam nhân của sư phụ trông như thế nào khi nghe được từ miệng Liễu Linh tên mà thường ngày hay bu lấy nàng và nàng có việc cần bẩm báo với sư phụ a…!
Nhìn đại môn vẫn đóng chặt sau nhiều lần hỏi han, mặt nàng hơi thất vọng mà lắc đầu, quay mình rời khỏi để lần sau tiếp tục quay lại dò hỏi. Nếu đúng như sư thật thì nàng làm lễ ra mắt trước mặt sư công vậy… tôn sư trọng đạo là phải có à nghen!…
“Cót két…!”.
Nàng vừa mới quay lưng đi chưa được bao xa, đại môn nhẹ nhàng mở ra… nghe tiếng mở cửa, trên mặt đẹp của thiếu nữ hiện lên nét vui mừng mà nhanh chóng xoay người lại. Đập vào mắt nàng là hình ảnh sư phụ thân thiết như tỷ muội của nàng, với vẻ đẹp thành thục cao quý, mái tóc búi cao giờ đây như một vị thiếu phụ xinh đẹp đang đầy hạnh phúc mà nép vào lòng một thiếu niên trạc tuổi nàng…
Thiếu niên đó không tuấn tú như Liễu Linh, với làn da rám nắng kết hợp khuôn mặt góc cạnh và mái tóc ngắn thời thượng tạo nên một vẻ đẹp chững chạc đầy nam tính, khiến nữ nhân rất an tâm khi dựa vào lòng nam nhân như vậy. Tâm tình thiếu nữ của nàng cũng rộn lên khi cảm thấy những điều lúc trước sư phụ miêu tả không hề khác chút nào a! Hằn gì giờ đây sư phụ của nàng đang treo nụ cười vui vẻ và mãn nguyện như vậy!
-“A! Yên Nhiên…!”.
Vân Vận giật mình nhìn thiếu nữ đứng ở hướng trước mặt nói, mặt nàng đỏ lên khi đang thân mật với Tiểu Quỷ bị đồ nhi bắt gặp a!.
Hôm qua nàng chè chén với các tỷ muội, vui quá đến nổi xỉn quá trời mà tới giờ trưa này mới dậy, sau khi cùng Tiểu Quỷ làm vài hiệp nhẹ nhàng hoạt động gân cốt để giải rượu… Rồi mới ra khỏi Âm Dương Châu, dẫn hắn đi dạo Vân Lam Tông và giới thiệu với hắn về những thứ ở đây… cũng như giới thiệu cho tất cả mọi người ở Vân Lam Tông biết về phu quân của nàng vậy!
Vừa mới mở cửa đã bị đồ nhi thân thiết nhìn thấy, sao nàng không xấu hổ cho được khi biết đâu nàng ta nghĩ nàng với phu quân ở Nhanh chóng phục hồi lại vẻ ung dung của bật tông chủ và một người thầy vốn có. Nhìn Yên Nhiên cười cười, âm thanh trong trẻo cao giọng nói:
-“Đây là phu quân của ta… Tiểu Quỷ! Người mà ta hay nhắc đó… mau tới đây để sư phụ giới thiệu hai người với nhau!”. Vừa nói, ngọc thủ Vân Vận giơ lên, ngoắt tay ý bảo…
Cung lúc đó, Tiểu Quỷ đang đánh giá Nạp Lan Yên Nhiên từ trên xuống dưới, ánh mắt lướt lên lướt xuống những bộ vị còn đang ở độ tuổi phát dục của nàng. Ngực nở, mông cong, eo thon vừa đủ tiêu chuẩn về điện nước… không ngờ nàng đã dậy thì tốt như vậy a!.
Thấy sư công mới gặp mà đã nhìn nàng bằng ánh mắt chăm chăm như vậy, nhưng Nạp Lan Yên Nhiên chẳng hề cảm lấy khó chịu chút nào cả, ngược lại là nàng ngượng đỏ mặt không thôi mà cố gắng đi tới trước mặt hai người Vân Vận. Hơi liếc nhìn Tiểu Quỷ bên cạnh, rồi cung kính chấp tay với Vân Vận nói:
-“Tham kiến sư phụ… Yên Nhiên lần đầu ra mắt sư công, có hơi thất lễ xin người thứ lỗi a!”.
-“Không sao! Phu quân đây là Yên Nhiên đồ nhi của thiếp đó!”. Vân Vận gật đầu mà nhìn Tiểu Quỷ ra vẻ giới thiệu…
-“Tốt! Đồ nhi tốt như thế mới có sư phụ xinh đẹp như vậy chứ!”. Tiểu Quỷ không nhịn được khen, như trưởng bối mà xoa đầu Yên Nhiên, trước hết chiếm chúc tiện nghi đã. Rồi trên tay hắn xuất hiện một bình đan dược mà tiếp tục cười nói: “Lần đầu gặp… ta không kịp chuẩn bị lễ vật! Đây là Quỷ Tinh Đan chính tay ta luyện chế, có công dụng chưỡng trị bất kỳ thương thế nào, miễn sao còn hơi thở là được!”…
Nạp Lan Yên Nhiên đang thoải mái cúi đầu để được Tiểu Quỷ vuốt ve, nàng lầm tưởng là hành động của Tiểu Quỷ như trưởng bối đang thân mật với nàng vậy… Thấy hắn nhanh chóng lấy tay ra, làm nàng hơi cảm thấy mất mát…
Nhưng nhìn bình đan dược trước mắt, Nạp Nan Yên Nhiên đôi mắt lam tím sáng lên lấp lánh, mới vừa gặp mà sư công cho nàng món quà quý giá như vậy…
Nàng nhìn Tiểu Quỷ chằm chằm chẳng hề ngại ngùng nữa! Nếu như lời sư công nói, có đan dược này thì gia gia của nàng không phải bị lạc độc giày vò nữa! Trong lòng nàng vui vẻ không thôi, rất thoải mái mà hai tay nhận lấy bình đan dược ôm vào lòng, thanh thót nói: “Cảm ơn sư công!”.
Còn Vân Vận ở bên cạnh thì mặt mày đen lại, tay che lấy trán khi không ngờ phu quân của nàng lại bỉ ổi như thế vì nàng biết đan dược đó làm từ gì a!
-“À! Lưu ý… chỉ nữ nhân mới sử dụng được thôi, nam nhân sử dụng có thể bạo thể mà chết đó!”. Tiểu Quỷ bổ sung nói, hắn không muốn tinh trùng của hắn bị nam nhân nuốt a!…
Nghĩ đến đó như thấy cảnh mình bị một nam nhân trông giống như thằng mặt lờ Tiêu Viêm đang thích thú thổi kèn cho hắn vậy… Khiến da gà của hắn nổi hết hẳn lên, lông tơ dụng đứng… lòng run sợ không thôi mà ôm chặt lấy Vân Vận bên cạnh, hít hà hương thơm ngọc ngà của Vận nhi yêu dấu để mà trợ giúp xoa dịu bớt a!.
Nên Tiểu Quỷ ngoài thêm dược liệu có công dụng bảo quản, trong đó còn có chất tự hủy khi gặp khí tức nam nhân a! Còn bạo thể thì hắn chỉ hù dọa để Nạp Lan Yên Nhiên không dùng bậy bạ mà thôi!.
Bị phu quân thân mật như vậy, khiến Vân Vận chỉ còn biết cách chui đầu vào ngực hắn mà không dám nhìn…
Nghe Tiểu Quỷ nói như vậy, không để ý đến dáng vẻ của sư phụ mà Nạp Lan Yên Nhiên gương mặt thanh tú hơi buồn bã lại đôi chút, nhưng ánh mắt nàng sáng lên khi nghe sư công nói tiếp…
-“Còn có công dụng dưỡng nhan nữa, Yên Nhiên ngươi ném thử xem?”. Lắc đầu xóa bay ý nghĩ trong lòng, trở về suy nghĩ bỉ ổi vốn có, mà Tiểu Quỷ tiếp tục mỉm cười nói…
Rồi nhìn chằm chằm vào Nạp Lan Yên Nhiên, trong lòng bỉ ổi khi muốn lần đầu gặp mặt mà đã cho nàng nút tinh của hắn a!… Như ngoài mặt vẫn không có vẻ gì mà mặc kệ Vân Vận ở bên cạnh đang cấu véo eo hắn kèo theo ngữ điệu yêu kiều mắng thầm: “Chàng bại hoại… lại chiếm tiện nghi của đồ nhi thiếp!”.
Thấy sư công gọi nàng bằng tên thân mật, khiến mặt nàng hơi đỏ lên trước ánh mắt của hai người Tiểu Quỷ. Mà đôi ngọc thủ của Nạp Lan Yên Nhiên hoạt động, lấy Quỷ Tinh Đan từ bình ngọc ra rồi từ từ đầy ưu nhả bỏ vào miệng…
Khiến Tiểu Quỷ nhìn thấy mà mường tượng ra hình ảnh trong đầu, như nàng đang khẩu giao cho vị đệ đệ của hắn vậy. May mắn tiểu đệ đệ của hắn vừa mới ăn tưới tiêu xong nên định lực rất tốt không đứng lên nghị sự, nên chẳng có hình ảnh xấu hổ nào trước mặt người đẹp diễn ra cả!…
Trong khi đó, Yên Nhiên đang nhắm mặt lại mà cảm nhận, chỉ thấy đan dược vào trong miệng rồi hòa tan ra, thấm vào mọi ngóc ngách trong cơ thể nàng, làm cho toàn thân nàng thoải mái như có ai đó đang xoa bóp đả thông huyệt vị vậy…
Được giây lát, Nạp Lan Yên Nhiên thở ra một hơi sảng khoái khi cảm thấy da mặt mình mát lạnh, rờ lên thì thấy làn da căn mịn, khuôn mặt nàng đã đẹp còn đẹp hơn chút giống như khi nữ nhân trang điểm thêm vậy… Khiến nàng muốn nuốt thêm vài viên nữa, nhưng nhớ lại công dụng chính thức của nó, nàng kìm lại mà cất vào trong nhẫn trữ vật…
Tiểu Quỷ lòng đầy nghi hoặc khi thấy công dụng ít ỏi của Quỷ Tinh Đan mang lại, đáng lẽ ra phải bài trừ hết tạp chất, khiến khuôn mặt trắng trẻo của Nạp Lan Yên Nhiên đen lại như than nồi mới đúng a!…
Rồi hắn chạy tới ân cần rồi bất ngờ như một vị ảo thuật gia lấy nước ra từ Âm Dương Châu để cho nàng rửa mặt mà thoải mái thể hiện. Khiến lòng hiếu kỳ của thiếu nữ nổi lên mà bu lấy hắn hỏi han này nọ… rồi từ đó thêm vài chút thủ đoạn mà chiếm lấy hảo cảm của nàng a!
Tiểu Quỷ mặt đen lại như đít nồi… rồi lấy đan dược cửu sắc ra mà xem xét, nhìn đến đăm chiêu mà thầm nói: “Chẳng lẽ hết hạn?”
-“Lúc trước Yên Nhiên đã sử dụng rồi!”. Vân Vận che miệng cười khi thấy phu quân của nàng chẳng được như ý nguyện, hương thơm từ miệng ngọc phát ra mà thì thầm vào tai hắn.
Lục trước khi nàng trở về, đã bí hiểm cho đồ nhi của mình sử dụng mà không nói là loại đan dược gì thôi!
Không ngờ từ đó mà tốc độ tu luyện của Nạp Lan Yên Nhiên tăng rất nhanh, không biết có phải do cơ thể của nàng hợp với Quỷ Tinh Đan không? mà mới hơn 16 tuổi đã có tu vi cửu tinh Đấu Sư!.
Gả cho phu thì cũng có đôi chút tính cách bị lây nhiễm từ phu chứ… hắc hắc!…
Không hề giận dữ khi bị nàng phá hỏng kế hoạch mà ôm chặt lấy eo thon của Vân Vận, cảm thấy nương tử của mình bây giờ rất đáng yêu a! Tiểu Quỷ chẳng hề ngại ngần gì thơm lên trán, mắt, miệng nàng một phát trước ánh mắt ngỡ ngàng của Nạp Lan Yên Nhiên, làm Vân Vận đỏ mặt không thôi mà nũng nịu vùng vẫy…
Nhìn phu thê hai người thân mật như vậy, khiến Nạp Lan Yên Nhi quên đi chính sự lúc tới đây. Trong lòng nàng giờ đây tràn đầy ao ước của một thiếu nữ xuân thì… nếu như mình cũng được một nam tử yêu thương nàng, giống như sư công đang đối với sư phụ Vân Vận vậy thì tốt biết bao…
Thiên tài tuyệt thế như sư công và nếu được sư công yêu mến nữa thì càng tốt a!
Hơi lắc đầu trước ý nghĩ mạnh bạo đó, Nạp Lan Yên Nhiên vuốt ve khuôn mặt đỏ hoe của nàng. Rồi định thần lại nghĩ đến chính sự mà đánh vỡ bầu không khí làm những người cô đơn lẻ loi và trạch nữ như nàng cảm thấy khó chịu bởi hai người Vân Vận…
-“Ách… sư phụ! Đan Vương Cổ Hà đang ở đại điện nghị sự, tập trung rất nhiều trưởng lão yêu cầu gặp người đến gặp để hỏi rõ… nếu không hắn và một vài trưởng lão sẽ chính thức thoát ly Vân Lam Tông a!”.
Được Tiểu Quỷ rèn luyện tâm tình nhiều lần, và có hắn ở bên nên nàng chai mặt hẳn lên, thoải mái cùng Tiểu Quỷ vung cẩu huyết cho người xem. Nghe thấy Yên Nhiên nói như thế thì mặt đẹp của Vân Vận nghiêm lại, hơi tức giận mà yêu kiều hừ một tiếng…
-“Tiểu Quỷ! Chàng đi theo thiếp… thiếp rất mong chờ chàng thể hiện đấy! Và để xem trong hồ lô của hắn có chứa những gì?”.
Trở lại hành dáng của tông chủ cao quý, phong chi dực xuất hiện sau lưng, tô đẹp thêm dung nhan mỹ lệ của nàng. Khuôn mặt mỉm cười đoan trang mà ôm lấy Nạp Lan Yên Nhiên bay lên, rời khỏi Vận Quỷ Sơn. Tiểu Quỷ nhìn thân ảnh như hoa như ngọc của hai sư đồ mà nghĩ đến viễn cảnh sư đồ song phi…
Khiến mặt hắn hiện lên vẻ đầy bỉ ổi… nhưng trong lòng âm thầm mặc niệm: “Cổ Hà! Ngươi đừng quá phận mà gây phiền phúc cho Vận nhi của ta là được a! Nếu không ngươi sống rất ngắn đấy… hắc hắc!”, bạch sắc vân dực xuất hiện rồi nhanh chóng bay theo bên cạnh hai nàng!
……
———-
P/s: không quan tâm đến nguyên tác, coi như trong truyện này thời gian sinh ra khác biệt, nên ta tạm cho Nạp Lan Yên Nhiên và Tiêu Viêm bằng tuổi nhau, đều lớn hơn Tiểu Quỷ, Huân Nhi và Tiểu Y Tiên một tuổi, còn Thanh Lân nhỏ hơn Tiểu Quỷ một tuổi…
Cầu like mỗi chương! Thanks!