Hệ Thống Xây Dựng Hậu Cung Từ Nguyên Tác – Chương 32 Vân Vận Có Thiếp Thân Thần Khí – Botruyen

Hệ Thống Xây Dựng Hậu Cung Từ Nguyên Tác - Chương 32 Vân Vận Có Thiếp Thân Thần Khí

Sáng sớm thức dậy, Vân Vận mông lung mở mắt ra, cảm giác ngứa ngứa ở tiểu phúc làm nàng khó mà ngủ tiếp được. Nhìn xuống thấy tiểu gia hỏa khiến nàng nhiều lần đỏ mặt, đang ngẩng cao đầu phản ứng, cọ cọ vào tiểu phúc nàng. Theo thói quen trong bảy ngày, nàng cầm lấy mà vuốt ve lên xuống, tiết độc cho nó xịu xuống lại. Vuốt được một lúc lau mà thấy nó chẳng phản ứng gì, nàng nghi hoặc, cảm nhận được gì đó mà nhìn lên, thấy Tiểu Quỷ đang mỉm cười hèn mọn nhìn nàng, làm nàng đỏ mặt rúc vào ngực hắn, như muốn chui đầu xuống đất để trốn đi vậy.

-“Hehe! Ta bắt quả tang nàng làm chuyện xấu đó nghe Vân nhi, không ngờ nàng…!”. Tiểu Quỷ cười hèn mọn nói.

-“Không được nói… không cho phép chàng nói…!”. Vân Vận áp mặt vào ngực hắn, hai tai nàng đỏ lên mà nũng nịu nói. Vừa nói nàng vừa véo hông uy hiếp hắn.

-“A! Được… được, ta không nói! Nàng nói xem, nàng muốn nói gì với ta nào?”. Tiểu Quỷ cười hì hì nói.

-“Thiếp không phải là Vân Chi, mà là Vân Vận, tông chủ Vân Lam Tông,… chàng không giận thiếp khi lừa dối chàng chứ?”. Vân Vận ngẩng đầu lên, đôi mắt ước át mà nhìn hắn bày tỏ.

-“Không sao… nàng là nữ nhân ta yêu, quý như bảo bối ấy chứ, sao vì chuyện nhỏ như thế mà giận nàng được! Với lại ta cũng có rất nhiều nữ nhân, bây giờ và sau này sẽ có càng nhiều… nàng có chấp nhận trở thành một thành viên trong đó không, Vận nhi?”. Tiểu Quỷ nhìn Vân Vận thâm tình nói.

-“Vâng…! Thiếp đồng ý, miễn sao chàng đừng bỏ rơi thiếp, đặc biệt không cho chàng làm như vậy vì thiếp nữa!”. Vân Vận đỏ mặt hạnh phúc mà răn dạy nói. Hắn đã có nhiều nữ nhân mà giờ vận nguyện vì mình mà hy sinh, làm nàng cảm thấy rất thỏa mãn…!

-“Không, nếu găp tình huống như thế, ta vẫn sẽ làm như vậy, bởi bị ta không muốn mất nàng! Giờ ta sẽ biến nàng chính thức trở thành nữ nhân của ta, Vận nhi à…!”. Tiểu Quỷ kiên định nói, rồi hắn cười hèn mọn mà đè lên người Vân Vận.

-“Ừm…! Yêu thiếp đi chàng, cho thiếp trở thành nữ nhân của chàng đi!”. Vân Vận nhìn hắn kiên định nói.

Vân Vận rõ ràng cảm thấy giữa người nàng bị vật đấy của hắn chạm đến giữa hai đùi nàng. Khí tức dương cương và vật nóng bỏng đó khiến cho nàng vừa ngượng ngùng vừa sợ hãi mà chờ đợi thời phút thiêng liêng, quan trọng nhất trong đời người phụ nữ.

Tiểu Quỷ nhanh chóng dùng đôi môi nóng bỏng của hắn bắt đầu mò đến, hôn lên trên trán, hai má và hai bên tai nàng rồi cắn nhẹ, chốc chốc lại chạm vào bờ môi đỏ mọng của Vân Vận.

Trò đùa kiểu này khiến cho Vân Vận thở hổn hển, nói năng bắt đầu trở nên lộn xộn.

-“Ư… đừng! Phu quân, chàng đừng chọc thiếp như vậy mà… ư… ư… thiếp ngứa!”.

-“Người nàng thật thơm đó, Vận nhi”.

Tiểu Quỷ mỉm cười treo chọc nàng, mùi hương từ thân dưới của mỹ nhân đoan trang cao quý, làm sự tham lam và lửa tình bị đè nén mấy tháng nay bùng nổ, khiến cho hắn không thể nào kiềm chế được. Mà đôi bàn tay bắt đầu sờ soạng bên hông Vân Vận, men theo bên hông, một tay di chuyển, vuốt ve lên làn da tuyết trắng, rồi từ từ lên phía trên đôi gò bồng đào, một tay trượt xuống dưới cặp mông đẹp đẽ của Vân Vận rồi tận tình vuốt ve xoa bóp.

Bàn tay Tiểu Quỷ dễ dàng bắt được đôi gò bồng đào mềm mại và đầy đặn kia, sự mơn trớn cảm xúc nhè nhẹ này giống như là trong tay không có thứ gì nhưng lại rất là đầy đủ. Trong thời khắc hắn chạm phải hai hạt đậu, cái cảm giác kích thích khiến cho thân dưới của Vân Vận run rẩy.

Sự mẫn cảm đến không ngờ của Vân Vận, khiến nàng bất giác phát ra âm thanh rên rỉ lạ thường từ trong cổ họng, cái âm thanh như sâu vào trong tận xương tủy của nàng cũng đủ để bất cứ người nam nào điên cuồng mê loạn.

Ngọn lửa trong mắt Tiểu Quỷ càng sục sôi, giống như là muốn nuốt gọn cả người nàng vậy, vừa hôn mà luồng lưỡi vào trong, tìm đến lưỡi của nàng, vừa xoa bóp, ép chặt người nàng vào người hắn…

Vân Vận cảm thấy sự cử động của các dây thần kinh, sự công kích không ngừng của hắn, khiến nàng chủ động đáp lại, hôn mãnh liệt lên môi hắn, trao lưỡi cho hắn, hai tay vuốt ve bờ lưng cường tráng của hắn.

Đang trong lúc mê ly, hai hàng nước mắt hạnh phúc từ khóe mắt Vân Vận rơi xuống, nàng cảm thấy cả người đều sung sướng và bị hấp dẫn bởi sự mẫn cảm đặc biệt này. Vân Vận thẹn thùng có chút cảm nhận thấy, giữa hai chân nàng, đã bắt đầu lan tràn một tia nước mát, làm hai má nàng đỏ rực lên.

-“Ư…!”.

Hai người tiếp tục hôn nồng nhiệt, Tiểu Quỷ lúc này đã cắn chiếc lưỡi của Vân Vận, không ngừng mà mút lấy cái chất lỏng ngọt ngào đó. Cùng lúc đó, một tay Tiểu Quỷ rất nhanh chóng gạt mở khe giữa hai chân. Lần dò theo cặp đùi trắng mịn, chạm phải chỗ ướt át, tay Tiểu Quỷ càng thêm không ngừng mà vuốt ve lấy nó.

Vân Vận chỉ cảm thấy một luồng máu nóng điên cuồng đang chảy dài trên má, chỗ rất riêng tư ấy lại bị tình lang không ngừng vuốt ve, thân hình yểu điệu mềm mại của nàng, nhịn không được mà run lên theo từng cơn.Và tiếp sau đó, xuân thủy càng lúc càng tuôn ra.

Vân Vận chưa từng biết mình không thể tự kiềm chế đến như vậy, đây là lần đầu tiên nàng được trải nghiệm cảm giác này, nàng có chút thẹn thùng, xấu hổ, đôi mắt ướt át trong cái hôn đầy mãnh liệt kia và kỹ năng dạo đầu của Tiểu Quỷ.

Cuối cùng Tiểu Quỷ cũng buông lỏng lưỡi nàng ra, nhếch miệng cười tà ý, nhìn nàng mà treo chọc:

-“Thật đúng không ngờ, nương tử bảo bối của ta lại nhạy cảm đến mức này, bên dưới của nàng đã thành thác nước rồi đấy!”.

-“Chàng…!”.

Vân Vận quay đầu đi, cắn chặt hai môi, đôi lông mi cong dài run run, xấu hổ không biết giấu đi đâu mà không dám nghe nữa, đỏ mặt mà càng thêm không dám nhìn hắn.

Tiểu Quỷ dùng sức hít một hơi thật sâu sức nóng trên khuôn mặt nàng, chỉ cảm thấy sự đàn hồi đến mười phần. Hơi ruớn người lên, vứt bỏ bộ đại hắc bào sang một bên, Tiểu Quỷ nhìn thấy đôi gò bồng đào bạch tuyết, mỹ ngọc luôn bị đè bởi ngực hắn, bỗng dưng đung đưa khiến cho Tiểu Quỷ ngây ngất vì nhận thấy sức tấn công mãnh liệt của nó gây lại thị giác cho hắn.

Một bàn tay Tiểu Quỷ nhẹ nhàng bao trùm lấy nó, nhưng không có cách nào nắm được toàn bộ. Không kìm được, Tiểu Quỷ gảy hạt đậu đỏ kia về sau, úp mắt vào chốn đó, dùng sức hít một hơi cái mùi vị hương thơm ngào ngạt toát ra trên Vân Vận, sự chật chội mềm mại kia khiến cho mặt Tiểu Quỷ bị kích thích đến không chịu nổi.

Vân Vận thở gấp, toàn thân đã mềm nhũn ra, cả người hừng hực, đôi con ngươi như dậy lên từng đợt sóng, cả người tác lên vẻ phong tình vạn chủng.

Có lẽ là tình yêu trong tim giành cho hắn, khiến cho nàng cuối cùng không thể nào không động tình bởi hành động va chạm thân mật của hắn, Vân Vận đã bắt đầu hoàn toàn rơi và vòng xoáy của Tiểu Quỷ đưa ra.

-“Ưm… ưm! Sướng quá chàng ơi… đừng dừng lại…!”. Vân Vận động tình rên rỉ.

Tiểu Quỷ úp mặt trong mỹ cảnh một hồi lâu, thoải mái rốt cuộc tách hai đùi nàng ra. Vân Vận căn bản vô lực phối hợp, mặc kệ cho người tình lang tách hai đùi trắng nõn của nàng thành hình chữ M. Trong nháy mắt, Tiểu Quỷ thấy được cảnh đẹp nơi đào nguyên hồng hào, tí tách đọng nước, với lông mao màu tím nhạt trông thật huyền bí đẹp đẽ, tất cả đều đã rõ ràng gây cho hắn cảm giác thoải mái cả linh hồn.

Tiểu Quỷ điều chỉnh thần thương hơn 20 phân, thô to, đầy gân guốc của hắn, bắt đầu cọ xát khe hồng nhuận của Vân Vận, khiến cho Vân Vận hơi ưởn mông lên, càng dán gần hơn nữa để cảm nhận đươc kích cỡ khổng lồ của hắn.

-“Ta vào nhé, Vận nhi!”. Tiểu Quỷ không nhịn được nữa mà nói.

Vân Vận bất giác hít lấy một hơi lãnh khí, trong ánh mắt mê ly có chút sợ hãi, nhiều lần vuốt ve nó cảm thấy không có gì, nhưng khi biết được vật đó sắp sửa vô trong người nàng. Vân Vận dùng giọng điệu sợ hãi, nũng nịu mà nỉ non nói:

-“Phu quân…! Thiếp sợ”.

Tiểu Quỷ nặng nề hít một hơi, thân hình hoàn mỹ của mỹ nhân đang nằm bên dưới đã khiến hắn sắp phát điên, nếu như không phải vì để ý cảm xúc của nàng, thì sớm đã phóng bừa mà hung hăng cày cấy rồi.

Nghe thấy giọng nói có hơi sợ hãi của nàng, Tiểu Quỷ vuốt ve khuôn mặt nàng, thâm tình nhìn nàng, động viên cho nàng thả lỏng:

-“Sẽ hơi đau,… nhưng về sau sẽ sung sướng, hạnh phúc lắm đó Vận nhi! Nàng tin ta đi…”.

Không đợi Vân Vận có phản ứng lại, Tiểu Quỷ đã mãnh liệt xung đỉnh, nhấp hông lút cán, vượt qua lớp màng trinh của nàng mà vọt thẳng đến hoa tâm. Khi thần thương đi sâu vào khe hẹp tràn đầy dịch thủy, sự run rẩy kích động linh hồn mang theo, nối thẳng thiên linh hai người.

-“Á… á… á!”

-“A… a! Sướng chết!”.

Âm thanh tận hưởng đến cực điểm của Tiểu Quỷ cùng với tiếng rên nhẹ như tê liệt đau đớn của Vân Vận gần như đồng thời vang lên. Khi toàn bộ tiểu đệ đệ của Tiểu Quỷ chưa đi sâu hết vào trong bên trong cơ thể nàng, nước mắt đã tràn trên khóe mi Vân Vận.

Một cảm giác kì lạ của sự xuyên suốt khiến cho Vân Vận đau đớn, lại có chút mãnh liệt của cực điểm khoái hoạt khi hai người kết hợp. Mà Tiểu Quỷ ghìm chặt nàng, xông thần thương vào đến tận đáy kia thỏa mãn vô hạn.

Khi Tiểu Quỷ nhận thấy Vân Vận đang rất đau đớn nhíu mày lại, đang lúc chuẩn bị vỗ về an ủi nàng, thì đột nhiên có một cảm giác khác lạ từ chỗ hai người kết hợp. Tiểu Quỷ rõ ràng cảm nhận được mệnh căn của mình, lại bị cái thế giới ấm áp ướt át kia vặn vẹo bao bọc, vây lấy.

Tiểu Quỷ không tự chủ được giật mình, nhìn Vân Vận đang đau đớn, đôi mắt ướt át nhìn hắn, Tiểu Quỷ không kìm được lại ôm lấy khuôn mặt Vân Vận, dùng sức hôn, dùng môi lau hết nước mắt của nàng.

-“Vân nhi bảo bối, thì ra nàng còn có tuyệt chiêu này, là do bản năng của nàng hay là nàng cố tình? Của nàng còn có thể mát xa cho ta! Ta sướng chết mà… như muốn ra vậy”.

Mày nhờ đúc thành Âm Dương Hỗn Độn Thể, chứ không thì hắn cũng giương cờ đầu hàng với nàng rồi!

Vân Vận trở nên bối rối không biết làm sao để đáp lại, dường như tất cả sức lực trong người đã đi đâu hết cả, cơ thể mềm nhũn để mặc cho Tiểu Quỷ đùa nghịch, nàng chu miệng lên mà bĩu môi.

Tiểu Quỷ nhìn thấy bộ dạng u oán, bĩu môi của Vân Vận, thì cũng chẳng còn ý thức được gì nữa, nàng thật mê người mà, rõ ràng bản năng của nàng thì chỉ có thể phục vụ hắn được như thế này thôi!

Tiểu Quỷ không kìm được nhếch miệng cười to, đây mới là báu vật trời sinh, quyến rũ đến tận xương tủy, chỉ có vào được bên trong cơ thể kỳ diệu của nàng, thì mới có thể cảm nhận được cảm giác phiêu diêu, kỳ diệu này!

Không có kinh nghiệm gì, mà đã có thể khiến hắn lên đến tận mây xanh như thế này rồi, mới vào có một lần, mà như sắp sửa lên tới đỉnh tới nơi rồi!

Dù là ở mặt này thì kinh nghiệm hai kiếp làm người của Tiểu Quỷ là điều không phải bàn đến, nhưng cũng chưa từng được hưởng thụ qua tiệc nào đặc biệt như vậy. Tiểu Quỷ để nàng nghỉ ngơi trong giây lát, hắn nhịn không được mà ôm lấy chiếc eo mềm mại, không ngừng đẩy nhanh dần tốc độ lên!

Vân Vận vừa mới có cơ hội thở dốc, lại thấy Tiểu Quỷ tiếp tục, hồn vía của nàng đều bay tứ tung hết cả rồi!

Cảm giác kích động này, khiến cho toàn thân bị kích thích đến từng tế bào, khiến cho Vân Vận khó có thể kiềm chế được bản thân, buột miệng phát ra những tiếng rên rỉ!

-“Ưm… ưm…ư! Chàng nhẹ nhàng một chút… đau thiếp…!”.

Nhưng Tiểu Quỷ đâu rãnh để ý nhiều đến như vậy, làm tí là sướng thôi nên lo gì!. Mỗi một lần ấn vào rút ra, đều có thể cảm nhận được cơ thể thần bí của Vân Vận, khiến cho hắn không biết mệt mỏi mà tiến sâu vào trong đó, tự ban cho mình một đãi ngộ đặc biệt!

Sau khi chiếm được cái bộ phận mẫn cảm đó, lại có cảm giác từng tế bào mịn màng nhẵn nhụi ôm ấp lấy mình, quả thực là đã khiến Tiểu Quỷ trở nên mê muội!

Dần dần, Tiểu Quỷ càng ngày càng đẩy tốc độ lên nhanh.

Vân Vận sung sướng hưởng ứng, dần dần nàng cũng rơi vào cảm giác mê muội, đã không còn cảm thấy thỏa mãn với tư thế mặt đối mặt với Tiểu Quỷ nữa rồi.

Cơ thể mềm mại với những đường cong hoàn hảo của nàng, thấy Vân Vận vừa rên rỉ mà chu miệng nhìn hắn, Tiểu Quỷ cười hắc hắc mà lật úp nàng xuống, khiến cho Vân Vận nằm sấp trên giường đá!

Tiểu Quỷ vuốt ve cặp đùi đẫy đà của nàng, vuốt tới khe rãnh thần bí, rồi kéo eo nàng sát lại gần, hai tay tách hai mép môi dưới của cô bé nàng ra, rồi bắt đầu một trận mây mưa điên cuồng từ phía sau!

Nhờ vào cảnh giới Đấu Hoàng mà nàng chịu đựng rất được, lúc đầu Vân Vận chỉ cảm thấy đau đớn, nhưng về sau nàng càng cảm thấy sung sướng khoái hoạt, vừa rên rỉ, vừa chủ động phối hợp với hắn theo bản năng.

Cảm nhận được sự mạnh mẽ, hống hách và nóng bỏng của tình lang, không ngừng tiến vào bên trong cơ thể mình, Vân Vận tuy cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng đồng thời cũng không kìm nổi, quay đầu lại… nhìn vẻ mặt của Tiểu Quỷ.

Phát hiện ra Tiểu Quỷ đang nhìn cơ thể mình say mê đến cực điểm, trong lòng Vân Vận cảm thấy vô cùng ngọt ngào và hãnh diện đối với cơ thể của nàng…

-“Sướng quá… phu quân… nhanh lên… thiếp ra… a… a!”.

-“Của nàng bóp quá… ta cũng ra!”.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên kết hợp với nhau, nhưng nàng rất nhanh đã cùng hắn lên đỉnh. Hai tay nàng chống lên nền giường đá mà thân dưới co giật liên tục rồi tiết thân. Tiểu Quỷ sau nhiều tháng nín nhịn, gồng mình mà bắn đầy dương tinh, lấp đầy huyệt động của nàng.

Thực sự vẫn còn đỏ mặt xấu hổ khi tiết thân, nhưng lúc Tiểu Quỷ bắt buộc nàng phải đứng dậy để phối hợp với nhau, Vân Vận cũng không hề cảm thấy khó khăn gì mà yêu kiều phối hợp lấy, tất cả như nước chảy thành sông, rất chi là bình thường.

Vô tình, từ trên giường đá, hai người một nhấp một vịn đã dời đến sát bên cửa động.

Mặc dù đang ở một chỗ hoang vắng, xung quanh toàn ma thú bình thường, nhưng Tiểu Quỷ vẫn tỏ ra thần thức, dò xét xung quanh rồi đưa Tử Linh, tiểu ma thú Tử Tinh Dực Sư Vương mà hắn đặt tên, ra khỏi Âm Dương Châu để canh chừng cho hai người.

Xác định không có ai ở đây, để cho nữ nhân của mình thoải mái hơn, Tiểu Quỷ mới to gan lớn mật để Vân Vận áp người lên thành cửa động!

Vân Vận ôm cổ Tiểu Quỷ thật chặt, cặp đùi thon thả nõn nà thì kẹp lên hai bên hông của hắn, sau khi phối hợp động tác này theo bản năng với Tiểu Quỷ, chính nàng cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Nhưng bởi vì ở trước cửa động, Vân Vận đứng ở vị trí này, có thể nhìn ra bầu trời và các đại thụ che trời ở xung quanh, cảnh quan rất mỹ cảm và đẹp đẽ. Trước mặt nàng có tiểu ma thú Tử Linh đang nghi hoặc mà nhìn hai người, cứ như là hai người phu thê chàng chàng thiếp thiếp, đang đường đường chính chính làm chuyện chốn phòng thê giữa ban ngày ở trung tâm sau trong Ma Thú sơn mạch vậy.

Mây mưa với nhau, khiến cho nước không ngừng rỉ ra, rơi tí ta tí tách trên mặt đất, chẳng mấy chốc, trên mặt đất đã có tới mấy chỗ nước đọng. Khiến cho Tử Linh không nhịn được mà lại gần ném thử vị nước đó…

Ý thức được tất cả mọi chuyện đang xảy ra, sự kích thích này, khiến cho Vân Vận không kiềm chế được kêu gào tự tận trong đáy lòng mình.

-“Phu quân… thiếp sướng quá…! A… a… a! Thiếp ra tiếp đây!”.

Tiểu Quỷ đang cao hứng, không ngừng thọc sâu vào cô bé nàng, giống như là dùng một khẩu đại bác nóng hổi thọc vào đó, khiến cho Vân Vận toàn thân kích thích run rẩy mà tiết thân.

Kiểu hành sự không biết mệt mỏi này, bình thường hai phu thê với nhau là không thể làm được, mà một người nữ nhân bình thường cũng không có cách nào để trải nghiệm. Chỉ có cường giả Đấu Hoàng như nàng mới có khả năng trải nghiệm cảm giác này với Tiểu Quỷ.

Vân Vận lần đầu tiên cảm nhận được, mới thấy được chuyện khiến nữ nhân vừa yêu vừa hận đến mức nào là như thế nào! May mắn mình còn trụ được với sức chín trâu của hắn, nhưng chẳng may…

Tiểu Quỷ dường như vẫn còn chưa hết cuồng nhiệt, khiến cho nàng bay lên tận trên mây rồi lại… cả thân hình run rẩy tiếp tục tiết thân.

Lần thứ hai, thứ ba lên đỉnh, khiến cho Vân Vận cảm thấy cả cơ thể mình đang dần tan vào cơ thể của tình lang vậy.

Nhưng đến lúc cô phát hiện, hắn không hề có ý định dừng lại, thì Vân Vận lại có chút sợ hãi…

Vân Vận cảm thấy nửa thân dưới của mình dần dần bị tê liệt, thậm chí, chính nàng cũng hoài nghi, có phải cái chỗ đấy của nàng đã sưng phồng lên rồi không.

-“Ưm… ư! Phu quân… chàng dừng lại đi… nghỉ ngơi một chút!”. Vân Vận thở dốc, vội vàng nói.

Khuôn mặt Tiểu Quỷ hưng phấn, chút sức lực này bỏ ra chẳng đáng kể gì đối với hắn cả.

-“Mới được hơn nửa canh giờ thôi mà, ít nhất cùng phải thêm một canh nữa chứ. He he, Vân nhi bảo bối, hóa ra trong cơ thể của nàng còn có thần khí kẹp ta, đến mức ta sắp thăng thiên đến nơi rồi…! Sướng… thoải mái chết ta luôn đấy!”. Tiểu Quỷ cười hèn mọn nói.

Vân Vận sắp ngất đi đến nơi rồi, bản thân đã không còn tri giác nữa rồi, cường giả Đấu Hoàng như nàng cũng phải chịu thua đối với độ cày cấy của hắn. Nhưng bởi vì như thế, chỉ sợ cái đó sưng lên, kẹp chặt lấy Tiểu Quỷ, nên mới khiến cho Tiểu Quỷ càng ngày càng cảm thấy thoải mái.

Dù sao nàng cũng như là hạn hán lâu ngày gặp mưa dầm, nếu là bình thường có chút xíu thì còn có thể chịu đựng được chứ, đột nhiên lại hung hãn như hồng thủy thế này, thì sao có thể chống đỡ được?

-“Xin chàng đấy…! Phu quân, thiếp sắp không chịu được nữa rồi…!”. Vân Vận nức nở, tóc tai xõa xượi, mồ hôi đầm đìa, ngượng ngùng mà nói.

Khuôn mặt đỏ bừng, điệu bộ thẹn thùng, vô lực mà áp lên người hắn, còn đâu tư thế, thần thái ung dung cao quý của tông chủ Vân Lam Tông nữa?

“Bốp!”

Tiểu Quỷ cực kỳ thỏa mãn nhìn thân thể mềm nhũn của nàng, dùng sức vỗ một cái đét vào mông của nàng!

Chiếc mông tròn trịa, run rẩy nảy lên nảy xuống.

Khuôn mặt xinh đẹp của Vân Vận trở nên ướt át, giống như là tiên nữ hạ trần, khiến cho người ta phải choáng váng.

-“Biểu hiện của nàng như thế thì sao mà làm sao sánh được với các tỷ muội của nàng, mới có nữa canh giờ mà đã không chịu được rồi, các tỷ muội của nàng còn có thể làm chuyện này liên tục nửa ngày lận đấy!”. Tiểu Quỷ cười xấu xa treo chọc nàng.

-“Thời khắc thiêng liêng như thế này mà chàng còn nói như vậy? Lần đầu của thiếp chứ đâu phải như các nàng…! Đừng nói các nàng ấy lần đầu có thể chịu đựng như thiếp chứ?”. Vân Vận phồng miệng lên, giống như một chiếc bánh bao màu hồng nhạt mà ủy khuất, cãi lại.

“Bốp!”

Tiểu Quỷ lại phát một cái nữa vào mông nàng, khiến cho Vân Vận giật mình hét toáng lên.

-“Không lớn không nhỏ, ta muốn nói như vậy cần đến sự đồng ý của nàng sao?. Đây là sự thực mà, đến bây giờ, ta còn chưa ra, mà nàng đã nói là nàng không chịu được nữa rồi! Lưu ý, nàng là Đấu Hoàng mà ta chỉ mới là Đại Đấu Sư thôi đấy nhé!”. Tiểu Quỷ tiếp tục chí lí nói.

-“Thiếp…!”. Vân Vận tủi thân, thầm nghĩ, đây đâu phải là do nàng.

Tiểu Quỷ nhếch miệng cười ha hả, để Vân Vận ngồi lên bàn giường đá, giơ tay véo véo lấy mặt nàng.

-“Nhưng mà, Vận nhi bảo bối, nhưng nàng vẫn rất xuất sắc, ít nhất nàng cũng khiến ta cảm thấy thoải mái hơn những tỷ muội khác!”. Tiểu Quỷ đánh đưa dẫn dụ nàng.

Tiểu Quỷ cười hèn mọn nói:

-“Sau này ngoan ngoãn, nghe lời, đừng cãi lại phu quân… ta sẽ tận tình mà làm cho nàng lên mây, dục tiên dục tử!”.

Vân Vận khóc không ra nước mắt, nhìn cái đầu trọc bóng với nụ cười của hắn mà thầm nghĩ: “Phu quân của nàng không phải là mặt dày nữa rồi, mà căn bản là chàng không để ý đến mặt mũi mà!”.

-“Vâng…! Tùy chàng… Ưm… ư!”.

Tiểu Quỷ nâng chiếc cằm nhỏ của Vân Vận lên, rồi hôn thật say đắm đôi môi đỏ mọng của nàng. Vân Vận giống như cô bé biết nghe lời, sau khi trao hết thảy mọi thứ cho hắn, thì trong đầu nàng giờ đây chỉ còn có hình bóng của hắn mà thôi, hy sinh tất cả vì hắn, vĩnh viễn không quên dù xa trời cách đất với nhau đi nữa.

-“Nương tử của ta, nghỉ ngơi một chút nhé, rồi tiếp tục một canh giờ nữa, tốt xấu gì thì cũng phải để ta cho ra thêm lần nữa đấy chứ!”. Tiểu Quỷ nháy mắt với nàng nói.

Vân Vận đã chẳng còn hơi sức đâu mà xin tha nữa rồi, chu mỏ nói:

-“Cô bé của thiếp đã chẳng còn cảm giác gì nữa rồi, chắc chắn là đã bị sưng rồi…!”.

Nhìn thấy bộ dạng đáng thương này của nàng, rõ ràng là muốn Tiểu Quỷ buông tha cho nàng, để nàng nghĩ ngơi.

Nhưng Tiểu Quỷ sao có thể để cho nàng toại nguyện, hắn đã chết mê chết mệt với cô bé như thần khí của nàng rồi, coi như không có chuyện gì cười nói:

-“Đó là chuyện nhỏ, lẽ nào nàng quên, ta rất là cao cấp luyện dược sư sao? Lại đây, ta sờ xem nào, ta sẽ khiến cho nó bớt sưng cả ngoài cả trong luôn…!”.

Vân Vận mở to đôi mắt ngập nước, không đợi nàng ngăn cản, cả bàn tay Tiểu Quỷ đã chộp lấy cái mảnh đất thánh địa đấy mà xoa ngoáy.

-“AAAAAAAAA…!”

Vân Vận giật mình, cả thân hình mềm nhũn dựa trên người Tiểu Quỷ, duỗi thẳng hai chân, run rẩy… Bị tình lang dùng tay trực tiếp sờ vào chỗ đó, Vân Vận lại một lần nữa mất đi phương hướng…

Đợi sau khi Tiểu Quỷ chữa cho hết sưng, tiếp đến, hai người lại bắt đầu một trận mây mưa điên cuồng nữa. Toàn bộ sơn động đều tràn ngập mộng tình.

Hơn một canh giờ sau, Vân Vận toàn thân tiếp tục co giật mạnh liệt, thở gấp mà tiết thân lần thứ chín. Tiểu Quỷ điên cuồng nhấp mạnh, sâu trong hoa tâm nàng, run người lên mà bắn dương tinh xối xả, lấp đầy hoa tâm của nàng, nhiều đến nổi tràn hết ra cả bên ngoài. Cảm giác thiếp thân thần khí của nàng mang lại cho hắn, làm hắn đắm đuối mà chìm sâu vào dục vọng với nàng. Rất muốn tiếp tục được cày cấy trên đó, nhưng hắn vẫn nhịn được mà ngừng lại khi thấy nàng đã tới bến rồi.

Cô bé của nàng đã đỏ hoe, sưng vù lên, nhưng nhờ dương tinh của hắn mà được chữa trị từ trong lẫn ngoài, cảm giác thoái đó, làm Vân Vận cả người thư sướng, dục tiên dục tử mà ngủ thiếp đi.

Tiểu Quỷ lúc này mới thỏa mãn khi chinh phục được một vưu vật như nàng, hắn lộ ra nụ cười ôn hòa, ôm chặt Vân Vận vào ngực, rồi nhẹ nhàng hôn lên trán nàng… trong khi thần thương của hắn vẫn nằm trong huyệt động của nàng mà ngủ đi.

Nhưng hai người họ không biết là Tử Linh đã tới sát hai người mà liếm hết dịch nhờn chảy ra từ nơi kết hợp của hai người…

……

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.