-“Muốn bá được như vậy thì trước hết Quỷ đại ca phải tạo nền tảng cho mình cái đã, có muốn mở Gói Quà Tân Thủ không?”. Tiểu Nhi Tử khinh bỉ trả lời.
-“Mở đi”, “Thế đếu nào giới hạn rồi mà mi vẫn nghe được là sao?”. Thích Tiểu Quỷ đen mặt nói.
-“Lần đầu, lần đầu để trở giúp Quỷ đại ca… không có lần sau, lần sau đâu!”.
-“Ting!”, “Chúc mừng Quỷ đại ca nhận được: Hợp Hồn Khí, Chỉnh Hình Đan, Thiên Linh Tẩy Tủy Đan, Âm Dương Châu, Âm Dương Nghịch Chuyển Quyết, Khóa Định Hậu Cung”.
-“Oh…!, nhiều quà như thế à?, mấy cái này là sao?, giải thích ta nghe với Tiểu Nhi Tử”. Thích Tiểu Quỷ hào hứng nói.
-“Hợp Hồn Khí là khí hải dùng một lần mà hệ thống chuẩn bị để Quỷ đại ca tẩm bổ, dung hợp linh hồn đạt trạng thái hoàn hảo nhất để xuyên không tìm kiếm thân xác thích hợp. Chỉnh Hình Đan là đan dược như tên, chỉnh khuôn mặt theo ý chí được xây dựng theo thời gian qua từng năm tháng khi đạt độ tuổi ưng ý nhất. Thiên Linh Tẩy Tủy Đan là đan dược tẩy kinh phạt tủy cải tạo thể chất, kinh mạch cho người sử dụng để đạt thể chất phù hợp và tốt nhất phát triển theo thời gian. Âm Dương Châu là thế giới uẩn sinh từ hệ thống, hình thành và phát triển theo tu vi khi tu luyện Âm Dương Nghịch Chuyển Quyết. Âm Dương Nghịch Chuyển Quyết là công pháp xuyên không mà hệ thống uẩn sinh, dưỡng dục hình thành trong hơn triệu triệu vạn vạn năm, có công dụng hấp thu, nghịch chuyển tất cả các năng lượng mà người luyện chuyển thành các loại quy tắc tu đạo của các thế giới sẽ và chuẩn bị xuyên không, cụ thể như thế nào Quỷ đại ca học tập rồi sẽ biết. Còn Khóa Định Hậu Cung thì tên như ý nghĩa…”. Tiểu Nhi Tử hờ hửng trả lời.
-“Cái đệt!!! Như thế nào mà không nói hết luôn cho rồi”. Thích Tiểu Quỷ nhăn mặt nói.
-“Không biết! Mà biết thì cũng không nói đâu”, “Vì Quỷ đại ca chưa đạt yêu cầu để biết”. Tiểu Nhi Tử nói.
-“Rồi rồi…! Làm thế nào để ta xuyên không và sống lại trong thế giới khác đây?”. Thích Tiểu Quỷ thở dài nói.
-“Chỉ cần Quỷ đại ca sử dụng Hợp Hồn Khí để cải tạo linh hồn đạt điều kiện xuyên không, sau đó dùng Vé Xuyên Không Lựa Chọn, và mấy cái sau này chỉ cần yêu cầu để Tiểu Nhi Tử triển khai là được”.
-“Sử dụng Hợp Hồn Khí”. Thích Tiểu Quỷ hào hứng nói.
-“Ting! Quỷ đại ca đã sử dụng Hợp Hồn Khí và chờ quá trình cải tạo hoàn tất”.
Âm thanh Tiểu Nhi Tử vang lên, trước mặt Thích Tiểu Quý xuất hiện một đoàn khí lưu xông tới rồi bao bọc lấy toàn thân thể Thích Tiểu Quỷ. Trước mặt Tiểu Nhi Tử bây giờ là một kén đa sắc màu sáng tối chập chờn liên tục như một viên pha lê đang tỏa sáng trong sơn động. Rồi thời gian chảy dài theo năm tháng thoi đưa… khi tới một lúc mà cái kén đa sắc màu bùng lên ánh sáng dữ dội thì giờ đây trước mặt Tiểu Nhi Tử là linh hồn của Thích Tiểu Quỷ với nhiều mà sắc khác nhau đang trôi nổi và khi ánh mắt mở ra, Thích TIểu Quỷ cảm thấy mình sảng khoái hơn bao giờ hết như đang lên đỉnh vậy, thì vang lên giọng nói của Tiểu Nhi Tử:
-“Chúc mừng Quỷ đại ca đã sử dụng hoàn tất Hợp Hồn Khí và giờ đâu đã đạt điều kiện để xuyên không, Quỷ đại ca có muốn kiểm tra thông tin của mình không?”.
-“Kiểm tra”. Thích Tiểu Quỷ sảng khoái trả lời.
Ký chủ: Thích Tiểu Quỷ
Trạng thái: Linh hồn (Mạnh mẽ)
Vật phẩm trong người: Vé Xuyên Không Lựa Chọn, Chỉnh Hình Đan, Xuyên Không Tẩy Tủy Đan, Âm Dương Châu
Công pháp hệ thống: Âm Dương Nghịch Chuyển Quyết
Kỷ năng hệ thống: Khóa Định Hậu Cung.
Sau khi xem xong, Thích Tiểu Quỷ trầm lặng trong giây lát và nói: “Sử dụng Vé Xuyên Không Lựu Chọn”.
-“Hệ thống yêu cầu Quỷ đại ca lựa chọn thế giới cần xuyên đến”. Tiểu Nhi Tử nói.
Nghe vậy, Thích Tiểu Quỷ trầm tư suy nghĩ: “Kiếp trước khi nằm trên giường bệnh, mong ước của ta là cày cho xong bộ truyện Đấu Phá Thương Khung của lão Đậu hũ”. Nghĩ vậy, Thích Tiểu Quỷ nói Tiểu Nhi Tử:
-“Hãy xuyên ta đến thế giới Đấu Khí của Đấu Phá Thương Khung đi, à mà có thể lựa chọn thời gian, địa điểm đến không?”.
-“Được chứ! Quỷ đại ca chuẩn bị xuyên không nào, hệ thống bắt đầu đếm ngược: 10… 9… 8… …3… 2… 1! Xuyên… Xuyên… Xuyên!!!”. Tiểu Nhi Tử hào hứng nói, vì nó cũng ở trong không gian hệ thống này quá lâu rồi nên rất tò mò với thế giới mới.
Khi chữ “Xuyên” vang lên, trước mặt Thích Tiểu Quỷ và Tiểu Nhi Tử xuất hiện một lổ đen, lực hút từ từ mạnh dần hút cả hai vào bên trong. Trước khi ý thức còn sót lại khi bị hút vào lỗ đen thì Thích Tiểu Quỷ cười ha ha nói:
-“Tiêu Huân Nhi, Nữ Vương Mỹ Đô Toa… … Vân Vận! Ta đến đây!!!”.
“Bùng…!”
Ánh sáng chói lói hiện lên, tâm điểm lực hút từ lỗ đen khiến cho không gian xung quanh sụp đổ.
———-
Đấu Khí Đại Lục.
Trời âm u, gió mù mù, cơn mưa rào bất chợt trút xuống như nước lũ, trong một căn miếu hoang vang lên tiếng trẻ con khóc “O..e..o.e!”. Một lão giả đang bế trên tay một đứa trẻ trần truồng làn da trắng trẻo mủm mỉn với khuôn mặt bủm bỉm trông thật dễ thương. Nhìn đứa bé, mặt ông hiển lên nụ cười từ ái nhưng đọng sâu trong ánh mắt ông là nổi buồn tan thương, đau đớn khi con gái ông đã chết khi cố gắng hạ sinh đứa bé và phu quân của nó cũng quyết tử theo.
“Hảo hài tử! Đừng khóc, sau này cháu theo ông quay về Tiêu gia để sống”. Ông lão thầm nghĩ. “Ta nên đặt cho nó một cái tên”.
Rồi ông đưa mắt nhìn xuống vị trí ngay ngực trái của đứa bé thấy có bớp hình thiên thần hai cánh với đôi tai dài vểnh lên với hàm răng trắng lộ ra ngoài nhưng toàn thân đều là màu đen, nhìn xa trông rất giống một con quỷ. Thấy thế ông lão tự nói một mình: “Từ sau này con sẽ mang đỡ họ mẹ, họ Tiêu, tên Quỷ”.
“Ầm!…”
Sấm chớp vang lên và bổ xuống cách đó trên ngôi miếu nhưng không ảnh hưởng gì đến cả hai người. Đứa bé đã nín khóc khi ông nói, thấy vậy ông lão liền đội mưa chạy về Tiêu gia.
Thích Tiểu Quỷ mở mắt ra, trước mặt mình là hình ảnh ông lão có khuôn mặt hiền từ đang dầm mưa chạy như bay.
-“Cái đệt! Sao xuyên không thành đứa trẻ mới sinh rồi, như thế này là sao Tiểu Nhi Tử?”. Thích Tiểu Quỷ hỏi.
-“Do Quỷ đại ca yêu cầu xuyên không về trước thời điểm Tiêu Viêm đã bá nên hệ thống tự chọn nhân thể xuyên vào dễ kết hợp thành một thể nhất, nên chọn trẻ mới sinh mới là tốt nhất và đó là lựa chọn thân phận hợp lý nhất để chinh phục thế giới này”. Tiểu Nhi Tử bay ra từ ngực trái Thích Tiểu Quỷ nói.
-“Haizz!!! Như thế cũng được”.
Đối thoại giữa hai tiểu hài tử và hoàn cảnh như thế nhưng ông lão không hề thấy được nên vẫn chạy một mạch để về Tiêu gia. Khi tới nơi ông lão vui sướng nói: “Hảo hài tử! Chúng ta về nhà rồi!”.
…….