Trong một phòng khách ở khách điếm cao cấp của Ô Thản Thành…
Tiêu Ngọc đang ngồi trên bàn, hai tay chống lên cằm không biết suy nghĩ gì mà hai má nàng hiện lên ráng mây đỏ ửng…
Sau khi lần đầu tiên mây mưa xong, nàng thức dậy và chủ động làm tiếp thêm vài hiệp nữa nhưng nàng chịu không thấu a! Trong khi phu quân Quỷ mặt đen của nàng vẫn dương cương hùng vững thì nàng đã xụi lơ không chịu nổi mà ngủ thiếp đi. Thức dậy thì nàng kiến nghị với hắn… nhưng khi biết được ngoài Huân Nhi ra hắn còn có một người phụ nữ khác nữa nên nàng thấy thật ủy khuất a…!
Thế là nàng nói là sẽ cố gắng giới thiệu cho hắn tỷ muội thân thiết tốt nhất của nàng ở Già Nam học viện, để cả hai người phục thị hắn để nàng khỏi phải ủy khuất một mình và tỷ muội tốt càng thêm tốt hơn trở thành tỷ muội phòng the, đều trở thành nữ nhân của phu quân.
Khi nghe mình nói như thế thì phu quân của nàng hèn mọn mà gật đầu lia lịa, cười dâm dục mà nói: “Tốt… tốt a! Đến đây phu quân thu tất…!”.
“Haizz…!”. Nàng thở dài không biết quyết định đó của mình có nối giáo cho tặc không…!.
Nàng lắc đầu, ánh mắt toát ra quang mang kiên định thầm nghĩ: “Được trở thành nữ nhân của phu quân là điều hạnh phúc nhất, nên ta phải cố gắng làm bà mối tỷ muội tốt cho phu quân mới được! Tiêu Ngọc, ngươi nhất định phải cố lên!”.
Lần này Tiêu Ngọc nôn nóng trở về gia tộc sớm nhất trong tình trạng rất không ổn định, vì lo lắng cho an nguy của nàng nên tỷ muội tốt Tuyết Ny và Nhược Lâm đạo sư của nàng đều theo nàng trở về. Hai người họ trụ ở khách điếm này, tiện thể ở đây dạo chơi và khảo sát để gần một năm sau sẽ đại diện Già Nam học viện tiến hành chiêu sinh ở Ô Thản Thành. Nàng ngồi chờ ở đây đã được một lúc, chắc họ cũng sắp trở về thui!.
-“Ngọc nhi! Nàng đang suy nghĩ mà mặt mày đỏ ửng thế!”.
Âm thanh treo chọc quên thuộc vang lên.
Tiêu Ngọc nhìn ra trước cửa thì thấy phu quân Quỷ mặt đen của nàng đang thân mật ôm eo một nữ nhân thân mặc hồng y đỏ rực bó sát người, nhìn rất dụ hoặc, quyến rủ. Nàng biết đây là nữ nhân mà nam nhân cả Ô Thản Thành không ai không biết: Nhã Phi.
Nhìn Nhã Phi mà Tiêu Ngọc cảm thấy có đôi chút tự ti mặc cảm nhưng khi nhìn lại đôi chân của mình thì nàng quăng hết ra sau đầu mà tự tin đứng dậy mỉm cười nhìn Nhã Phi nói:
-“Chào Nhã Phi tỷ tỷ! Muội là Tiêu Ngọc, nữ nhân của Tiểu Quỷ phu quân! Tỷ tỷ thật xinh đẹp động lòng người a! Hèn gì phu quân mê tỷ như vậy”.
-“Hihi! Muội quá khen rồi! Chỉ có tỷ mê luyến phu quân mà thôi! Chàng ấy có nhiều nữ nhân như vậy sao mà mê một mình tỷ được!”. Nhã Phi thần tình u oán quyến rủ liếc Tiểu Quỷ một cái nói.
-“Hehe! Sau này hai nàng sẽ trở thành tỷ muội tốt của nhau! Tưới tiêu như nhau! Ta đều đối xử tốt như nhau! Không bỏ quên một ai”. Tiểu Quỷ cười hèn mọn nhìn hai nàng nói.
-“Chàng… thật bại hoại!”. Cả hai đồng thanh vang lên, nhìn nhau mà cười hi hi như hai tỷ muội tốt, cả hai đều không muốn phu quân phải lo lắng, miễn phu quân thích và không bỏ các nàng là được!
Còn chuyện nữ nhân nhiều… thui thì mặc kệ vậy! Miễn sao đối xử tốt với nhau là được!.
-“Ngọc nhi!”. Vừa mới cười đùa trong giây lát, tiếng cười của một nữ tử truyền vào tai mọi người trong phòng, một đạo bóng đỏ rất nhanh từ cửa phòng đi tới, cuối cùng cười hì hì ôm lấy Tiêu Ngọc, bàn tay tại đôi bồng đảo của Tiêu Ngọc sờ soạng một phen, trêu đùa nói: “Để bổn tiểu thư sờ xem, mấy ngày nay ngươi ở Tiêu gia có béo lên hay không?”. “Wow…! Có béo lên chút đỉnh a! Ai săn sóc mà được như vậy! Ta cũng muốn a!”.
-“Dâm nữ, cút ngay đi!”. Cười mắng đem nữ tử trong lòng đẩy ra, Tiêu Ngọc xoay người đối với hai người Tiểu Quỷ giới thiệu nói: “Đây là tỷ muội tốt của thiếp tại Già Nam học viện, tên gọi Tuyết Ny, đã đạt tới tứ tinh đấu giả”. Sau đó nàng quay lại thì thầm gì đó vào tai Tuyết Ny đang có chút nghi hoặc làm khuôn mặt Tuyết Ny hiện lên nét đỏ ửng.
Nghe vậy hai người Tiểu Quỷ đem ánh mắt hướng đến vị nữ tử này, một thân hồng y, khuôn mặt tiếu lệ hiện lên sáng lạn, mái tóc nâu dài tùy ý kết thành một cái đuôi ngựa, trước ngực là một bồng dảo đầy đặn, vòng eo mảnh khảnh, kiều đồn vểnh cao mượt mà, tuy nói dung mạo của nàng so với Tiêu Ngọc kém hơn một chút, bất quá với dáng người bốc lửa lên đến cực điểm của nàng khiến cho không ít nam nhân cảm thấy thèm thuồng, trong khoảng thời gian ngắn giới thiệu, Tiểu Quỷ hai mắt sáng lên mà nhìn chằm chằm ngực của nữ nhân này. Hắn yy thầm nghĩ: “Tốt… hàng tốt! Mát xa chắc được lắm đây!”.
-“Á…!”. Đang yy thầm nghĩ thì eo hắn đã bị Nhã Phi véo tròn 180 độ, hắn quay đầu lại nhìn nàng cười hi hi nói nhỏ vào tai nàng: “Thêm một tỷ muội nữa cho nàng đấy…! Nàng chịu không?”. Trong khi tay hắn thì đang nhẹ nhàng xoa bốp lên bờ mông vểnh cao của nàng.
-“Ưm… ư! Tùy chàng…! Thiếp mặc kệ!”. Nhã Phi rên nhẹ hờn dỗi nói.
Tiêu Ngọc thân mật lôi kéo Tuyết Ny, xem sắc mặt của nàng, hiển nhiên là hai người họ có quan hệ không tồi.
-“Mỹ nữ mặc hồng y quyến rũ này là Nhã Phi, thủ tịch đấu giá sư ở phòng đấu giá Đặc Mễ Nhĩ chi nhánh trong Ô Thản Thành và cũng là tỷ tỷ tốt của ta!”. Đôi mắt nhìn thấy vẻ mặt háo của Tiêu Viêm, Tiêu Ngọc cắn răng quay đầu đi, thấp giọng nói nhỏ vào tai Tuyết Ny: “Hắn chính là tên trước kia ta thường hay nói với người, giờ là phu quân của ta, ngươi có thể gọi hắn là Tiểu Quỷ”.
Nhãn tình Tuyết Ny trước tiên đảo qua Nhã Phi, Tuyết Ny hai mắt tỏa sáng sợ hãi than: “Oa, tỷ tỷ tốt của ngươi thật quyến rủ mà, làm ta nhìn cũng thấy ghen tị, này nếu nàng ta vào Già Nam học viện làm đạo sư, không khiến cho đám nam sinh và nam đạo sư thần hồn điên đảo mới là lạ đó”.
-“Ách? Phu quân? Tiểu Quỷ?”. Sau khi sợ hãi than xong, Tuyết Ny đột nhiên sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Tiểu Quỷ: “Đây theo như lời ngươi nói là biểu đệ mà ngươi vẫn thường thầm thương trộm nhớ đó sao? Lớn lên có nét điển trai a!”.
-“Mà sao ngươi gọi hắn là phu quân? Chẳng lẽ các ngươi đã làm chuyện đó…?”. Tuyết Ny thần tình nghi hoặc hỏi, xoi mói Tiêu Ngọc từ trên xuống dưới, cười hèn mọn rồi lẩm bẩm nhìn Tiêu Ngọc nói: “Hằn chi thấy ngươi tươi tốt như vậy! Đợt ni ngươi trở về lại học viện, mấy tên nam sinh và đặc biệt nhất là tên La Bố có mà chết tâm”.
-“La Bố? Là thằng nào vậy?”. Đang yy nghĩ cách để tán đổ Tuyết Ny, Tiểu Quỷ nhìn Tiêu Ngọc nghi hoặc hỏi.
-“A…!”. Tiêu Ngọc khóe miệng la lên, hung hăng nhéo thiếu nữ lắm miệng bên cạnh, sắc mặt trắng lên nhìn Tiểu Quỷ nhanh chóng giải thích: “Hắn ta chỉ là người theo đuổi thiếp trong học viện thui! Chàng không cần quan tâm đến hắn làm gì! Sau này mà còn bu dai là thiếp xử hắn liền”.
Nhíu mày, Tiểu Quỷ bĩu môi vuốt khuôn mặt Tiêu Ngọc treo chọc nói: “Haha! Lão bà của ta xinh đẹp như vậy không có người theo đuổi mới là lạ! Đặc biệt là đôi chân này này… ta sờ sờ vuốt vuốt hoài cũng không chán!”.
-“Thấy ghét…! Chàng lại treo chọc thiếp!”. Tiêu Ngọc khuôn mặt hiện lên sự xấu hổ nhìn Tuyết Ny bên cạnh nói, trong khi nàng bất động thanh sắc mà che đi đôi chân dài mặc phu quân sờ soạng.
-“Ngươi sờ soạng cái gì? Không phải giữa thanh thiên bạch nhật sờ soạng Ngọc nhi đó chứ”. Tuyết Ny vẻ mặt tò mò hỏi, lại bị Tiêu Ngọc hung hăn véo một cái.
-“Ngọc nhi, ngươi thật nhẫn tâm nha. Dĩ nhiên đôi với tình nhân cũ hạ độc thủ…”. Đưa cái cổ tay bị véo đỏ lên, Tuyết Ny hai mắt hơi nước ngâm ngâm nhìn Tiêu Ngọc nói.
-“Đừng đùa nữa đi, Nhược Lâm đạo sư đâu rồi?”. Dở khóc dở cười đẩy Tuyết Ny ra, Tiêu Ngọc cười mắng.
-“À…Hì hì! Nhược Lâm đạo sư thấy trên đường có giặc cướp nên đuổi theo rồi truy sát rồi!”. Thu hồi vẻ mặt sắp muốn khóc, Tuyết Ny cười hì hì nói.
-“Nè nè…! Tuyết Ny đại… đại mỹ nữ! Nàng nói vậy là không đúng rồi… Ta và Ngọc nhi là phu thê thì làm vài chuyện để trao đổi tình cảm trước thanh thiên bạch nhật thì có sao đâu? Ai cấm à?”. Tiểu Quỷ chán quá nên chen vô nói.
-“Bổn cô nương đã là đại mỹ nữ, nên đại mỹ nữ nói là luôn luôn đúng”. Tuyết Ny nhìn Tiểu Quỷ bướng bỉnh nói.
-“Công nhận đại thiệt…! Đào to óc trái nho mà…!”. Tiểu Quỷ nhìn chằm chằm ngực nàng treo chọc nói.
-“Ngươi…!”. Tuyết Ny trợn mắt, mặt đối mặt nhìn Tiểu Quỷ không biết nói sao.
Hai người nhìn nhau trong giây lát, Tuyết Ny buông xuôi, bất đắc dĩ nhìn Tiêu Ngọc thở dài nói: “Phu quân của ngươi thật cực phẩm mà!”.
-“Hihi! Ta có chuyện quan trọng cần nói với ngươi đó Tuyết Ny tỷ muội tốt của ta”. Tiêu Ngọc cười hi hi mà thân mật ôm Tuyết Ny rồi thì thầm bên tai nàng.
Được một lúc thì Tuyết Ny khẽ cắn răng, mặt biến sắc một lúc, đột nhiên quay đầu lại nhìn chằm chằm Tiểu Quỷ.
Thấy Tiêu Ngọc nháy mắt với mình, Tiểu Quỷ đôi mắt thâm tình nhìn Tuyết Ny mà nói: “Tuyết Ny! Tuy đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt nhưng tim ta đã đập thình thịch rung động như muốn nghẹt thở vì thấy nàng. Từ đó ta đã biết được ta đã trúng tiếng sét ái tình của nàng rồi. Nàng hãy cho ta cơ hội được theo đuổi nàng nhé!”
-“Ta sẽ cố gắng để làm nàng thích và yêu ta! Nàng làm nữ nhân của ta nhé Tuyết Ny?”.
Trong đôi mắt không thể tin nổi của Tuyết Ny và hai đôi mắt long lanh nhìn chằm chằm vào hắn. Tiểu Quỷ quỵ một gối xuống, tay trái cầm một bó hóa bạch sắc, tay phải cầm lấy tay Tuyết Nhi mà cuối miệng xuống hôn nhẹ qua một phát mà nói.
Đầu Tuyết Ny như nổ ầm một tiếng, như trời đất quây cuồng không biết phải làm sao thì Nhã Phi và Tiêu Ngọc đều chép miệng một tiếng mà thầm nói: “Phu quân…! Chàng đúng là cực phẩm mà…!”.
……