Thiên Phần Luyện Khí tháp bị tấn công!
Báo động vang lên, toàn bộ trưởng lão đoàn của nội viện, đạo sư của ngoại viện, ngay cả các học viên cũng rất nhanh mà chạy tới.
Lúc này, phía xung quanh Thiên Phần Luyện Khí tháp, hai phe đối nghịch đang giằng co nhau.
Một bên là phe Già Lam học viện, bọn hắn mặt mũi căm tức nhìn về phía trước.
Bên còn lại, dẫn đầu là một tên nam tử, mặt mũi âm trầm với mái tóc xanh, nửa bên mặt còn phải che kín mặt nạ.
Theo sau hắn, vô số kẻ đều đang cười lạnh, nhìn chằm chằm vào người của Già Lam học viện, giống như muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ vậy.
-“Hahaha, Tô Thiên, thế cục đã định, ngươi vùng vẫy cũng vô ích, mau mau giao nộp Vẫn Lạc Tâm viêm cho ta, ít nhất các ngươi sẽ không phải góp mạng vô nghĩa!” Tên nam tử đeo mặt nạ cười lạnh nói.
Dẫn đầu Già Lam học viện, Tô Thiên mặt mũi âm trầm nhìn kẻ trước mặt, nghiến răng đáp:”Hàn Phong, không nghĩ tới tin tức ngươi đạt được lại nhanh đến như vậy!”
Nam tử đeo mặt nạ, hay chính xác hắn còn gọi là Hàn Phong, là một tên có tu vi Đấu Vương đỉnh phong, nhưng một thân phận khác của hắn mới là kinh khủng nhất, đó là: luyện đan sư lục phẩm – Dược hoàng.
Dược Hoàng Hàn Phong, so với cái kẻ gọi là Đan Vương Cổ Hà, trình độ luyện đan của hắn phải hơn một cấp!
Hắn là đệ tử đầu tiên của Dược Trần, nhưng do bị Dược Trần nhìn thấu tâm can xấu xa nên không truyền lại y bát cho hắn. Cuối cùng vì quá uất ức bởi không nhận được công pháp Phần Quyết từ sư phụ, Hàn Phong đã liên hợp với Hồn điện để giết chết Dược Trần.
Vài ngày trước, được gián điệp báo cáo, Hàn Phong nhận được tin tức trận pháp giam giữ Vẫn Lạc Tâm Viêm ở Thiên Phần Luyện Khí tháp đã nhanh không được, cuối cùng hắn quyết định, liên hợp một số môn phái khác tại Hắc Giác vực tiến công Già Lam học viện nhằm thu phục dị hỏa.
Quả đoán không sai, trận pháp đã quá nát, chỉ cần vài thao tác nhỏ đã khiến Vẫn Lạc Tâm viêm thoát khỏi khống chế, phá vỡ gông cuồng xiềng xích.
Thời cơ đến, dù rằng hắn không có Phần Quyết để thu phục dị hỏa thứ hai cho bản thân sử dụng do hắn đã sở hữu dị hỏa Hải Tâm Diễm – dị hỏa bài danh thứ 15 trên dị hỏa bảng, xếp ngay sau Vẫn Lạc Tâm viêm, nhưng vẫn quyết định làm điều đó.
Hải Tâm diễm có màu lam đậm cực kỳ huyền dị. Khi cháy, ngọn lửa của nó đung đưa nhè nhẹ như nước biển, trong suốt mà chậm rãi như những ngọn sóng lăn tăn. Tuy vậy, mặc dù so với Vẫn Lạc Tâm viêm chỉ kém một cấp, nhưng xét về uy lực và khả năng mang lại của nó cho tu luyện giả lại kém xa một trời một vực.
Chính vì vậy, hắn bất chấp triệu tập nhân mã, nếu như có thể thu phục được Vẫn Lạc Tâm viêm cho bản thân sử dụng, Hải Tâm Diễm của hắn có thể đem dâng cho Hồn điện, đánh đổi lấy tài nguyên và thân phận!
Gia nhập Hồn điện, dù cho có là một con chó, nhưng vẫn có vô số kẻ thèm khát!
Tại Hắc Giác vực này, các thế lực hầu như đấu đá lẫn nhau chỉ có Già Lam học viện nằm ở thế trung lập. Nếu như Hắc Minh của hắn cùng với Đế Viêm tông, Bát Phiến môn, Huyết tông lần này có thể thành công chém giết, Già Lam học viện cũng là miếng mồi béo bở của bọn chúng.
-“Nhiều lời vô ích, hôm nay chính là kiếp nạn của các ngươi!” Hàn Phong cười lớn một tiếng, sau đó phất tay.
Ngay lập tức, hai bên liền vào lúc này lao vào nhau chém giết, dùng mạng đổi mạng.
Quay trở lại nơi ở của Lăng Thiên.
Nghe thấy tiếng đối phương chém giết, Lăng Thiên vào lúc này nhếch miệng cười, sau đó nhìn Tử Nghiên nói ra:”Tử Nghiên, mau mau đi gọi Hàn Nguyệt tỉ của ngươi, chúng ta có việc làm rồi!”
“Bịch!”
Vừa dứt lời, cửa phòng hắn liền mở ra, Hàn Nguyệt hớt hải chạy vào, nhìn Lăng Thiên nói:”Không tốt, Huân Nhi muội không thấy!”
-“Cái gì?” Lăng Thiên trừng mắt.
“…”
“Phanh Phanh”
“Á á”
Xung quanh Thiên Phần Luyện Khí tháp, Huân Nhi một tay cầm kiếm, liên tiếp kết liễu vô số người mà Hàn Phong mang theo.
Vốn dĩ, thân là Cổ tộc công chúa, nàng không nhất thiết phải cuốn vào cuộc phân tranh này, nhưng nghĩ tới dù sao ở đây cũng là nơi bản thân và Tiêu Viêm ca ca đang tu luyện, nàng không thể khoanh tay mà đứng nhìn!
Lăng Ảnh cũng không ngoại lệ, xét thấy bên phe của Hàn Phong có một kẻ gọi là Kim Ngân nhị lão có tu vi Đấu Hoàng, hắn không còn cách nào khác mà phải hiện thân để cầm chân đối phương.
Vừa một bên đánh, vừa phải chú ý sự an toàn của tiểu thư mình, Lăng Ảnh cũng không thể phát huy toàn bộ thực lực được mặc dù hắn tu luyện công pháp và đấu kỹ cao cường hơn đối phương.
“Vị tiền bối này tới giúp chúng ta?” Tô Thiên trông thấy Lăng Ảnh, vui mừng nói. Trong khí đó, Kim Ngân Nhị lão bên phe mình bị cầm chân cũng khiến Hàn Phong có chút bực bội, nhưng dù sao hắn vẫn có người khác mạnh hơn bên cạnh…
“Hahaha, giết tốt lắm!” Hàn Phong nhìn xung quanh cười lớn, sau đó bay lên trời.
“Hải Tâm Diễm Thú!” Hàn Phong há miệng quát to, ngay lập tức nhờ vào sức mạnh của dị hỏa, sau lưng hắn huyễn hóa ra một tôn yêu thú giống cá voi, há miệng mở lớn đánh xuống phía dưới.
-“Nguy hiểm, tất cả mau lui lại!” Tô Thiên quát lớn, hắn nhận thấy đòn thế này ngoài uy lực cường ra thì phạm vi cũng vô cùng rộng.
Đang cầm chân Kim Ngân Nhị lão, nhận thấy tiểu thư gặp nguy, Lăng Ảnh vội vàng đá bay đối thủ ra, sau đó bay về phía Huân Nhi quát lớn:”Tiểu thư, mau tránh!”
Chém chém giết giết với đám người của Hàn Phong, Huân Nhi mảy may không chú ý tới. Lúc thấy trời bỗng trở lên tối, mới thấy một tôn huyễn thú đang tấn công về phía mình.
“Không được!” Huân Nhi cấp tốc suy nghĩ, sau đó sử dụng bí pháp của Cổ tộc.
Đôi mắt lóe ánh vàng, mái tóc chuyển sắc xanh, ngay cả Kim Đế Phần Thiên viêm trong người cũng liền bộc phát ra ngoài!
Nhưng tất cả cũng đã muộn, đấu kỹ của Hàn Phong đã ập xuống, bài tẩy của nàng đã sử dụng hết những vẫn bị giới hạn bởi tu vi.
Không thể cản…
-“Ta-Ta phải chết sao?” Huân Nhi ánh mắt trừng lớn.
“Phụ thân, Cổ gia, Lăng lão, Tiêu Viêm ca ca,… Còn có vị ân nhân lúc đó, tạm biệt!” Huân Nhi hồi tưởng, sau đó nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
“BÙM!!!!!”
Đấu kỹ va chạm gây lên một tiếng nổ lớn chấn động toàn bộ Già Lam học viện.
Lơ lửng trên không, Hàn Phong mở miệng cười lớn:”Hahaha, chết hết đi cho ta!”
Hắn không hề có nhân tính, hắn biết đấu kỹ của mình do dị hỏa làm ra sẽ có sức mạnh như thế nào, ngoài việc chém giết đám người của Già Lam học viện ra thì cũng sẽ gây tôn hại đến người của mình.
Giết định 1000, tự tổn thương 800… Nhưng thì sao chứ? Thắng là được!
“…”
-“Uy uy, mau mở mắt đi, ngươi còn định tạo dáng đến bao giờ?”
Tâm trí đang chìm vào trong bóng tối, bỗng nhiên Huân Nhi nghe được một âm thanh quen thuộc đến lạ thường.
“Chết không có cảm giác gì sao?” Huân Nhi cau mày suy nghĩ, nhưng theo bản năng cũng mở mắt ra…
Xung quanh khói bụi mù mịt, trước mắt nàng, một thân ảnh với tấm lưng vững trắc đang đứng đó, hắn đưa một tay lên trời ngăn chặn đòn tấn công vừa rồi, còn gương mặt thì đang nhìn nàng.
-“Lăng-Lăng Thiên?” Huân Nhi há miệng nói.
Lăng Thiên nở nụ cười nhìn nàng, nụ cười đó khiến gương mặt nàng đỏ ửng. Chỉ tiếc, hình ảnh đó chỉ vừa tồn tại được một chút thì…
“Phập!”
Bất chợt, một sợi xích từ đâu bay tới, cắm thẳng vào ngực của Lăng Thiên, đâm xuyên qua trái tim của hắn!
Máu tươi bắn lên gương mặt Huân Nhi, nàng ngơ ngác nhìn Lăng Thiên ngã xuống trong vũng máu…
Lúc này, một tôn bóng đen từ đằng sau Hàn Phong xuất hiện, hắn nhìn xuống Huân Nhi, nở nụ cười khát máu nói ra:”Kim Đế Phần Thiên Viêm? Hahaha, không ngờ tại nơi khỉ ho cò gáy này lại gặp được Cổ gia công chúa, thân vinh hạnh cho ta!”
Huân Nhi cả người run rẩy, nàng ngơ ngác nhìn xác của Lăng Thiên, sau đó ngẩng đầu lên, ánh mắt co rút lại, kinh hãi nói ra:”Hồn- Hồn tộc!?”
Không gian bị phong tỏa, toàn bộ người trong tràng diện đang chém giết lấy nhau bỗng nhiên dừng lại, bọn hắn bị áp chế!
-“Người-Người này…” Tô Thiên toát mồ hôi.
Lơ lửng trên không, có thể vận dụng pháp tắc không gian, khí tức băng lãnh áp chế hắn… Đấu Tông cường giả giáng thế!