Nội viện và ngoại viện, mặc dù đều thuộc Già Lam học viện nhưng vị trí địa lý lại cách xa nhau.
Nếu như ngoại viện chính là mặt tiền, xây dựng ở ngoài sáng, là bộ mặt của Già Lam học viện thì nội viện chính là hậu phương, là thể nội của nó.
Từ ngoại viện đi tới nội viện phải xuyên qua từng dãy sơn thạch cao lớn, xuyên qua khu rừng rậm rạp đầy rãy những yêu thú,… Cuối cùng đích đến chính là ở sau thác nước.
Nếu như không biết phi hành, chắc chắn cho dù ngươi thiên tư cao tới đâu cũng sẽ phải bỏ mạng trước khi kịp tới nội viện báo danh.
Mang theo Huân Nhi, Lăng Thiên một đường dễ dàng tới đích không gặp chút trở ngại nào.
Bị Lăng Thiên kẹp bên người, Huân Nhi không hiểu sao vô cùng đỏ mặt. Thân là nam nhân, hà cớ gì trên người Lăng Thiên lại toát ra mùi hương quyến rũ với phái nữ đến thế?
Mùi hương của Lăng Thiên kích thích khiên đôi lần làm cơ thể nàng có chút ngứa ngáy, nàng rất gãi ngứa một chút nhưng sợ hắn phát hiện bản thân thất thố nên đành cắn răng chịu đựng.
Xuyên qua thác nước là một sơn động, xuyên qua tiếp sơn động lại là một khu rừng, ở đó chính là thử thách cuối cùng cho những tân học viên mới gia nhập.
Nếu là bình thường, mỗi người sẽ được phát một tấm thẻ gọi là “Hỏa Tinh tạp”, trên đó sẽ có từng dãy số hiển thị gọi là “Hỏa năng”, đó cũng có thể coi là tài nguyên tu luyện của mỗi người bởi nó hiển thị số ngày mà ngươi có thể tới “Thiên Phần Luyện Khí tháp” tu luyện.
Xuyên qua khu rừng đó, các tân học viên chắc chắn sẽ bị những kẻ được gọi là học trưởng mai phục sẵn, đánh các ngươi một trận để dằn mặt và cướp đoạt hỏa năng của ngươi. Hầu hết, đa số các tân sinh viên ai nấy đều bầm dập, tím tái mỗi khi rời khỏi đó để tiến về nội viện.
Nhưng bởi đi cùng Lăng Thiên, Huân Nhi bị hắn cứ thế mà ôm lấy phi thẳng, đến một cái bóng ma cũng chẳng thấy chứ đừng nói vài tên rác rưởi chặn đường chỉ bởi tốc độ của hắn quá nhanh…
Khu vực ký túc xá tư nhân
Mang theo Huân Nhi đáp xuống, trước mặt nàng là một tòa nhà biệt thự cao lớn mang thiên hướng tây âu. Từ bên ngoài nhìn vào, dễ dàng có thể tưởng tượng được sự xa hoa mà nó đem lại.
-“Từ nay đây sẽ là nhà của ngươi!” Lăng Thiên lạnh lùng nói ra.
Huân Nhi sắc mắc không được tốt nhìn Lăng Thiên, nàng tự hỏi hắn thật sự có phải nam nhân hay không?
Tuy nói điều này có hơi tự kiêu một chút, nhưng hầu hết các nam nhân nhìn thấy nàng đều ít nhiều cũng toát lên một vẻ ngưỡng mộ sắc đẹp của nàng, nhưng hiện tại nhìn Lăng Thiên, nàng hoàn toàn không có cảm giác chút nào từ hắn cả.
Huân Nhi không biết, thực chất Lăng Thiên cũng rất thưởng thức sắc đẹp của nàng, nàng không hổ là nữ chính của tiểu thuyết khiến tên Tiêu Viêm đần độn kia trở lên điên đảo. Chỉ tiếc rằng, một phần bởi vì Vân Vận và Mỹ Đỗ Toa cũng không thua kém gì Huân Nhi, còn một phần thì…
“Ta chơi chiêu cao lạnh kiểu này có thành công không ta?” Lăng Thiên đắn đo suy nghĩ.
Đang định bước vào nhà, Huân Nhi bất ngờ chợt thấy Lăng Thiên cũng đi vào theo khiến nàng có chút cau mày, nàng nhìn hắn hỏi:”Vị đạo sư này, ngươi vào trong làm gì?”
Lăng Thiên nhìn Huân Nhi như nhìn một đứa ngốc khiến nàng vô cùng bực tức, hắn điềm nhiên nói:”Đây cũng là nhà của ta, ta không vào ở chả nhẽ ta ở ngoài?”
-“Cái gì? Đây không phải là ký túc xá nữ sao?” Huân Nhi há miệng nói, lúc này nàng mới chợt nhận ra tại khu vực này, ngoài nàng và tên thanh niên kia ra không hề có một ai hết.
-“Ngươi nghĩ ký túc xá nữ còn phòng sao? Ngươi là học viên được đặc cách tới đây, làm gì có sẵn chỗ mà cho ngươi ở lại!” Lăng Thiên trầm giọng nói, sau đó mặc kệ Huân Nhi rồi cứ thế bước vào phòng.
Nhìn bóng lưng Lăng Thiên rời đi, Huân Nhi liền dậm chân tức giận, phụng phịu nói:”Không để ý đến ngươi!”
Căn nhà khá rộng, đầy đủ các đồ dụng thiết yếu. Huân Nhi vì muốn tránh né Lăng Thiên nên hiển nhiên nàng sẽ chọn phòng xa hắn nhất, điều này Lăng Thiên cũng không bất ngờ lắm!
Nơi này là hắn trước đó cấp tốc xây dựng lên, vốn dĩ định mang theo cả Nhược Lâm, Tiêu Ngọc và Tiêu Mị cùng tới nhưng bọn họ nói rằng ngoại viện hiện tại là nơi tốt hơn để phát triển. Hắn tôn trọng ý kiến của các nàng lên cũng đành chấp nhận.
Đứng ở trong phòng một lát, Lăng Thiên chợt cảm nhận thấy một luồng khí tức mơ hồ, ẩn nấp vừa tiến vào căn phòng của Huân Nhi. Hắn nhếch miệng cười, nếu như dự đoán không sai thì tên đó chắc là Lăng Ảnh rồi!
“…”
-“Tiểu thư, một đường tới nơi này tên đó không có làm gì tiểu thư chứ?” Lăng Ảnh bực giọng nói.
Hắn không biết tu vi của Lăng Thiên là gì bởi khoảng cách quá xa, nhưng hiển nhiên bị tốc độ của Lăng Thiên bỏ xa một đoạn khiến hắn suýt chút nữa mất dấu tiểu thư làm hắn vô cùng bực tức.
-“Không, không có gì!” Huân Nhi hơi đỏ mặt đáp, nàng không thể nói mình bị hắn kẹp vào người mang tới nơi này được.
Hít một hơi bình tĩnh, Huân Nhi lúc này trầm giọng nói:”Lăng thúc, nội viện có rất nhiều cường giả, tu vi đấu hoàng của ngươi e rằng cũng không phải là cao nhất. Thế nên là, khi điều tra người đang giữ chìa khóa của Tiêu gia, cho dù có sử dụng đấu kỹ ẩn thân của Cổ tộc, ngươi cũng phải hết sức cẩn thận!”
Lăng Ảnh gật đầu, sau đó chủ tớ 2 người cùng lên kế hoạch.
Bởi hiện tại Huân Nhi tu vi không được cao, lại mang tiếng là đặc cách gia nhập nội viện chắc chắn sẽ không thể tránh khỏi một phen xì xào bàn tán. Nhưng hiển nhiên, thân là tiểu thư của Cổ gia, nàng có sự kiêu ngạo của riêng mình, nang cần phải mau chóng tu luyện thật nhanh, ít nhất là cho tới khi Tiêu Viêm ca ca tới nơi này để hắn có một cái ô dù đủ to để che chở.
Phía phòng bên kia, Lăng Thiên lúc này cũng có kế hoạch của mình. Việc mang Huân Nhi tới đây cũng đã xong, chinh phục nàng cũng chỉ là vấn đề thời gian, trước mắt hắn cần làm chính là thu lấy đóa dị hỏa của Già Lam học viện.
Thứ làm nên tên tuổi của Già Lam học viện chính là “Thiên Phần Luyện Khí tháp”, bởi tại đó đang phong ấn một đóa dị hỏa.
Dị hỏa bài danh thứ 14, tên gọi: Vẫn Lạc Tâm Viêm!
Vẫn Lạc Tâm Viêm nghe đồn chính là một đóa dị hỏa mang màu đỏ rực, khí tức vô cùng cuồng bạo. Nếu như Thanh Liên Địa Tâm hỏa mang hình dáng là một đóa hoa sen thì Vẫn Lạc Tâm Viêm chính là một con hỏa xà. Sức mạnh của nó có thể thiêu đốt đối thủ từ trong tâm ra ngoài khiến Vẫn Lạc Tâm Viêm trở thành một trong những đóa dị hỏa mạnh mẽ nhất.
Nói Vẫn Lạc Tâm Viêm chính là phần mềm hack cũng không có sai, bởi nếu như tu luyện giả sở hữu nó, ngoài việc luyện thể thối khí ra, bên trong cơ thể người đó sẽ sinh ra một loại tâm hỏa, cho dù mỗi giờ mỗi khắc, mỗi ngày mỗi đêm, nó sẽ tự động thiêu đốt đấu khí trong cơ thể ngươi để tu luyện.
Cứ thử tưởng tượng, cho dù khi ngươi ngủ hay đi vệ sinh, cơ thể lúc nào cũng đang ở trạng thái tu luyện trong khi tốc độ và chất lượng của nó còn vượt xa bình thường. Thử hỏi, ai mà địch nổi ngươi khi về late cơ chứ?
Nasus 1000 stack bổ Q vào người…
Lăng Thiên rời khỏi phòng, hắn bình tĩnh một đường đi về thiên phần luyện khí tháp, hắn cần phải nhanh chóng hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ thu nhập dị hỏa mới được bởi cái nhiệm vụ đó đã ngâm nước quá lâu rồi.
Một đường đi tới, vô số nam thanh nữ tú đều nhìn chằm chằm vào Lăng Thiên, bọn hắn vô cùng bất ngờ khi đây là lần đầu tiên trông thấy soái ca như Lăng Thiên xuất hiện tại nội viện này.
Nữ nhân hai mắt tỏa nắng hình trái tim, nam nhân thì ghen tị. Cũng có một vài tên định tới dạy cho Lăng Thiên một bài học để chứng minh cho người tình trong mộng đang đứng xa xa trông thấy, nhưng nhìn thấy đạo bào trên người Lăng Thiên là của đạo sư, hắn liền ngậm ngùi im lặng.
Không cần biết Lăng Thiên thực lực thế nào, nhưng tại đây đẳng cấp xâm nghiêm, nếu ngươi có gan ra tay với đạo sư cũng như các vị trưởng lão, số ngươi chắc chắn tàn rồi!
Hủy tu vi, chặt đứt tay chân, nhốt vào địa lao,… Tưởng tượng tới tình cảnh đó, một vài tên không tự chủ được run sợ.
Lăng Thiên đứng ở phía bên dưới Thiên Phần Luyện Khí tháp, hắn ngẩng đầu nhìn lên tòa tháp cao, mơ hồ trông thấy một tôn hỏa xà đang vùng vẫy trong xiềng xích.
“Quả nhiên là Vẫn Lạc Tâm Viêm” Lăng Thiên nhếch miệng cười, sau đó từ từ đi vào.
Ngay khi Lăng Thiên vừa bước vào trong, một tiếng nói thất thanh từ bên trong kêu lên:”Vị đạo sư kia, ngươi cẩn thận-“
Chưa kịp nói hết, Lăng Thiên đã bước cả hai chân vào trong khiến cả đám học viên xung quanh vô cùng sững sờ. Lăng Thiên ngoái đầu lại, trông thấy người vừa lên tiếng là một nữ nhân xinh đẹp, gương mặt thanh lãnh, mái tóc màu bạch kim dài óng ánh.
Mang một thân váy dài bạch sắc làm nổi bật lên cơ thể đầy quyến rũ cùng với đôi chân dài khiến nàng không khác gì một thiên thần áo trắng đúng nghĩa cả!
-“Vị mỹ nữ này, nàng gọi ta?” Lăng Thiên bước tới bên cạnh vị mỹ nữ kia, nở nụ cười hiền hòa hỏi.
Nữ nhân ngẩn người, nàng không dám tin nhìn vào người thanh niên trước mặt.
Tại sao hắn không có việc gì? Ta tưởng nếu như ai đó bước vào Thiên Phần Luyện Khí tháp mà chưa trải qua đăng ký thân phận sẽ đều bị tâm hỏa của Vẫn Lạc Tâm Viêm thiêu đốt kể cơ mà?
Nàng ở nội viện đã lâu, chắc chắc chưa từng nhìn thấy người nam nhân này. Còn nữa, trên người hắn không có đeo lệnh bài thân phận, cũng không thấy Hỏa Tinh tạp đâu cả. Hiển nhiên, đây chính là lần đầu của hắn!
-“Vị-Vị đạo sư này, ngươi không có việc gì sao?” Nữ nhân hơi cúi e thẹn hỏi, nàng cũng bị thu hút bởi vẻ điển trai của Lăng Thiên rồi.
-“Có việc gì ư? Ta?” Lăng Thiên tự chỉ tay vào người mình ngạc nhiên, sau đó gật đầu trầm tư nói:”Xác thực giống như là có thì phải…?”
Thấy Lăng Thiên nói bản thân gặp vấn đề, nữ nhân kia mới thở dài một hơi, cứ tưởng Thiên Phần luyện khí tháp gặp vấn đề rồi chứ.
Học viên các nàng lấy việc tiến vào Thiên Phần Luyện Khí tháp là một điều thiết yếu, nếu như nó thực sự xảy ra vấn đề, e rằng Già Lam học viện sẽ xuống giá một cách nghiêm trọng mất!
-“Vị đạo sư này, ngươi trước tiên phải tới đăng ký-” Nàng chưa kịp giải thích hết câu, Lăng Thiên đã đưa tay tới, cẩm ngón tay mềm mại của nàng lên, nhẹ nhàng nói ra:”Ta giống như bị bệnh… Bệnh tương tư!”