Tại võ trường ở Đông Viện.
Ở đây sân bãi cực kỳ rộng rãi, bên ngoài hiện đầy từng tầng kết giới.
Trên diễn võ trường tụ tập năm sáu trăm đệ tử, tất cả đều là đệ tử của Đông Viện.
Một đám đạo sư ngồi ở phía trước nhất võ trường, quan sát tới tân tấn đệ tử, bọn hắn cùng nhau nghị luận xem ai có thể thông qua sát hạch cuối cùng này.
Không chỉ 5 người Lăng Thiên từ Tây viện, rất nhiều đệ tử từ trong Nam Viện, Bắc Viện cũng có cơ hội tới đây, số lượng lên tới khoảng hơn 60 người, nhưng dường như có thể thông qua sát hạch cuối cùng này, bọn đạo sư hắn chỉ đặt niềm tin vào 5 người ở Tây viện.
“Năm nay đệ tử Tây Viện rất khá, nghe nói Long Vũ Âm từ lâu đã dung hợp thần cấp phát triển tính long huyết yêu linh, còn Cố Bối mới đây cũng đã dung hợp yêu linh thượng cổ huyết mạch, thực lực 2 người đó chắc chắn rất mạnh!”
“Nếu như có thần cấp phát triển tính long huyết hoặc thượng cổ huyết mạch yêu linh, bọn hắn thực sự sẽ có cơ hội đẩy lên trung viện luôn đấy!”
Thật ra lần khảo sát này dù thông qua hay không, lũ đệ tử tân tấn đều sẽ được tiến nhập Đông viện, nhưng dù sao vẫn phải khiêu chiến sư huynh, sư tỉ, bởi mục đích của lần này để cho bọn hắn biết rằng, núi cao còn có núi cao hơn.
Đây coi như một hồi hạ mã uy, để cho đám tân tấn đệ tử thu liễm kiêu ngạo, đàng hoàng mà tu luyện.
Trong đám người quen thuộc, Lăng Thiên có thể chứng kiến Lý Hành Vân đang mỉm cười, hơi hơi khom đầu với mình. Mà cũng thực sự đáng khen ngợi hắn, chỉ dựa vào một con Butterfree yếu đuối (Với Lăng Thiên hắn thôi chứ so với đám thần cấp long huyết yêu linh khác vẫn mạnh thực sự), hắn có thể hoàn toàn mà vùi dập Lý Ngự Phong, chính thức trở thành người thừa kế duy nhất, đẩy tên Lý Ngự Phong đó vào trong từ đường xám hối vài trăm năm.
Chắc có lẽ đến khi hắn ra ngoài, Lý Hành Vân tên kia cũng đã là gia chủ của Thương Viêm thế gia rồi.
-“Đông viện tổng cộng hơn sáu trăm đệ tử, toàn bộ đều có xếp hạng của riêng mình. Lần trước đệ nhất thiên tài gọi là Mộ Dung Vũ, trước mắt xếp hàng 132, Lý Hành Vân thì cũng là thiên tài trước một lần nữa, xếp hạng 78. Xếp hạng càng cao, thì tỉ lệ tiến vào Trung viện càng lớn, có thể tiến vào trung viện, chỉ có vẻn vẹn mấy chục người mà thôi, còn dư lại những thiên tài kia, rất nhiều chỉ có thể dừng bước tại Đông viện, chờ bọn hắn tu vi đạt tới Thiên tinh cảnh sau đó, sẽ trở thành đệ tử chính thức của Vũ Thần tông, sau đó bị phái đi các nơi chấp hành nhiệm vụ, đương nhiên rất nhiều người cũng sẽ có lựa chọn khác.” Cố Bối một bên cho Lăng Thiên giảng.
-“Có thể tiến vào trung viện đều là thiên tài siêu cấp. Muốn chấp trưởng các đại thế gia hay tranh chức tông chủ Vũ Thần tông, nhất định phải có một cái điều kiện tiên quyết, chính là tiến vào trung viện! Thiên tài tiến vào trung viện, sẽ do 5 vị cường giả mạnh nhất của Vũ Thần Tông tự mình dạy bảo!” Long Vũ Âm ở một bên nói bổ sung, nàng hôm nay mặc một thân y phục gọn gàng, chiến ý sôi trào.
Lăng Thiên nhẹ gật đầu, nhưng… Thì tính sao? Hắn tới Thiên Linh viện ban đầu cũng chỉ để tiếp cận Long Vũ Âm là chủ yếu, giờ nàng đã là đệ tử của mình, sớm hay muộn cũng thu vào tới tay, cho hắn ở nơi nào cũng được hết!
Nhìn chung nếu có thể khiêu chiến top 10 thì tỉ lệ lọt vào Trung viện là rất cao, Lý Hành Vân hạng 78 chẳng qua hồi trước hắn chưa có Buttefree, giờ nếu như đánh chắc chắn có thể bật top cao.
Đám cựu học viên cũ của Đông viện nhìn đám tân tấn đệ tử cũng cười cười, bọn hắn liên tưởng tới lần đầu của bọn hắn tơi nơi này, cả đám ai ai cũng bị các sư huynh, sư tỉ hành hạ một trận thê thảm.
Theo luật, mỗi học sinh đều có cơ hội khiêu chiến 5 lần, tuy không có hạn chế nhưng không thể giết người. Đa số ai ai cũng chọn các sư huynh, sư tỉ có tu vi còn thấp để khiêu chiến, ít ra bọn hắn thua cũng đỡ thảm một chút.
“Ta thân là một tên Long Đạo cảnh tam trọng, có tính hay không khi dễ bọn hắn a?” Lăng Thiên cười khổ suy nghĩ, với tu vi của hắn mà tham dự cái khảo hạch vớ vẩn này thì quả thật quá khi dễ người.
-“Tỉ phu, lần này xin ngài đừng có cướp mất sân khấu của ta, hãy cho thanh xuân của ta một lần được tỏa sáng rực rỡ đi!” Cố Bối có chút cầu khẩn Lăng Thiên, nhìn chung, với Sandslash, tu vi của Cố Bối lúc này cũng đã lên tới lục mệnh cảnh giới, chưa kể đến có thể chất và vô số vũ ký mà nó đem lại cho hắn, vượt cấp khiêu chiến lên thiên tinh – 1,2 tinh cảnh cũng không có vấn đề gì.
Được Lăng Thiên gật đầu, Cố Bối nắm chặt tay, ánh mắt sắc lẹm nhìn về phía một tên cựu đệ tử của Đông Viện, mơ hồ có chút hàn mang, dường như giữa 2 người bọn hắn tựa như có chút cừu oán nào với nhau vậy…
“Hắt xì, ai đang nhắc đến ta?” Mộ Dung Vũ – đệ nhất thiên tài của lần trước hắt xì một tiếng, hắn mơ hồ cảm giác tới, lần khiêu chiến của đám tân tấn đệ tử này sẽ không hề dễ chịu a…
Cố Bối bước lên trên võ trường, cánh tay chỉ về phía tên Mộ Dung Vũ và nói:”Ta chọn hắn, Mộ Dung Vũ!”
“Mộ Dung Vũ? Cái tên này có chút quen tại a?” Lăng Thiên nhớ mình đã nghe qua cái tên này ở đâu đó, nhưng cảm nhận thấy tu vi của hắn chỉ có khoảng thiên mệnh – lục mệnh cảnh thì hắn hoàn toàn không lo lắng cho Cố Bối, hắn còn đặc biệt từ bi cầu nguyện cho cái tên Mộ Dung Vũ kia, hi vọng hắn sẽ không thua quá thảm.
Bị Cố Bối chỉ mặt đặt tên, Mộ Dung Vũ sững sờ, sau đó có chút rụt rè, hắn trong khoảng thời gian này cũng biết Cố Bối có được thần cấp phát triển tính yêu linh huyết mạch thượng cổ, một hơi trở thành người thừa kế duy nhất khi người thừa kế trước là Cố Hằng đột tử, tỉ tỉ hắn Cố Lam lui ra khỏi hậu trường. Tuy không biết tu vi Cố Bối là bao nhiêu nhưng chỉ với con yêu linh đó cùng với thân phận của Cố Bối cũng khiến hắn rụt rè rồi.
Mộ Dung Vũ bước lên trên võ đài, hơi hơi chắp tay nói:”Cố Bối sư đệ, xin mời chỉ giáo!”
Cố Bối cười cười đáp lễ, nhưng Lăng Thiên có thể dễ dàng nhìn thấy con hàng này đang cười rất gian xảo a, khổ thân cái tên Mộ Dung Vũ kia, ai bảo con hàng Cố Bối này muốn tên tuổi mình một bước lên trời, thế nên để có thể làm được điều đó, chọn lựa khiêu chiến đệ nhất thiên tài lần trước cũng không phải là một ý tồi…!