_. Cảm ơn cháu đã cứu hai đứa con cô ra khỏi tay bọn bắt cóc…
sau làm quen mọi người không còn xa lạ như lúc đầu nữa … nói chuyện cũng dễ dàng hơn…
_. tôi là Trần Hào… Ba của Diễm My… Cảm ơn cậu giúp gia đình tôi thoát khỏi kiếp nạn này…
Trần Hào người nắm giữ quyền lực trong tay… một lời của lão có thể quyết định cuộc đời rất nhiều người… lão ít khi cười… nhưng hôm nay nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt chứng tỏ lão rất hài lòng rất vui vẻ..
_. Không có gì đâu… ai ở hoàn cảnh như cháu cũng sẽ hành động như vậy thôi…
Vũ không được tự nhiên cho lắm … đứng trước mặt hai người nó thấy mình nhỏ bé vô cùng… vì không muốn có thêm cảm giác này nó kiểm tra thông tin… bởi vì có câu Biết người biết ta… nó muốn xem hai người này như thế nào..
. tính danh: Trần Hào.
. độ tuổi: 55 tuổi.
. sức mạnh: 40/100.
. nhanh nhẹn: 35/100.
. trí lực: 70/100.
. tinh thần: 80/100.
. dâm dục:-8 0/100.
. địa vị: Chủ tịch tỉnh.
. sở thích: thích muốn nhìn vợ ngoại tình..
Xem đến đó Vũ nuốt nước miếng một cái … sở thích biến thái để nó phải cúi đầu trước ngọn núi cao này..
. tính danh: Dương Phương Anh.
. độ tuổi: 48 tuổi.
. sức mạnh: 32/100.
. nhanh nhẹn: 30/100.
. trí lực: 72/ 100.
. tinh thần: 80/100.
. dâm dục: 95/100.(. vì địa vị cao không thể hiện ra ngoài được).
. địa vị: phu nhân chủ tịch tỉnh… Tiểu Thư dương gia..
.
. sở thích: mua sắm… massage… tình dục(. không được thỏa mãn).
Vãi cả tình dục không được thỏa mãn … Vũ đến bó tay luôn rồi…nó nghĩ mình có cơ hội rồi. .. Không biết phu nhân chủ tịch tỉnh có vị gì nhỉ….ực…
_. Vũ… ba mẹ nói với em kìa… nói câu gì đi chứ…
Diễm My luôn chú ý hành động của Vũ … thấy nó có vẻ không được tập trung vội vàng nhắc nhở… cơ hội tạo ấn tượng tốt trước mặt không thể phá hỏng..
_. dạ… Cháu xin lỗi..
Vũ xấu hổ vì mình mải mê suy nghĩ mà không biết ba mẹ Diễm My hỏi điều gì ..
_. Không sao đâu…. có điều gì cứ nói ra… coi cô chú như người nhà là được…
mẹ Diễm My luôn nở nụ cười …. Mỗi lần nhìn Vũ trong ánh mắt thoát ra thứ gì đó rất khác lạ….
_. có điều này không biết cháu có nên nói hay không…
gãy đầu tỏ ra lúng túng …. cho họ nhìn nó không có ý tứ nói ra…. Vũ muốn lợi dụng quyền lực những người này giúp nó trả thù phó hiệu trưởng Long…. người suýt nữa đã hiếp dâm hại gia đình hắn tan nát…
_. Cháu cứ nói đừng ngại… có việc gì khó khăn cô chú sẽ giúp giải quyết…
lần này lên tiếng là Trần Hào…. chủ tịch nón xanh… trông lão có vẻ mặt nghiêm túc không ngờ sở thích biến thái cho Vũ vui mình vì có cơ hội nhấm nháp mùi vị của chủ tịch phu nhân…
_. ở trong nhà xưởng lúc cháu theo sau những người bắt cóc có nghe nói tới một nhân vật…. bọn chúng sau khi xong việc giao chị Diễm My cho một người tên Long… người này có địa vị rất cao trong trường xyz… nghe nói lão đã thèm sắc đẹp chị Diễm My mới ra giá cao mua lại từ tay bọn bắt cóc…
nó không tin với thế lực chủ tịch tỉnh muốn xử lý một phó hiệu trưởng sẽ có khó khăn gì … chỉ cần Trần Hào điều tra lúc đó sẽ lòi ra rất nhiều bí ẩn của phó hiệu trưởng Long… với những việc Long đã làm mà lộ ra Cho dù không có liên quan đến Diễm My cũng chắc chắn phải bóc lịch dài dài…
_. cháu yên tâm… việc này chú sẽ cho người điều tra kỹ…. dám động đến con gái chú…. bọn chúng không có kết quả tốt đâu..
. Trần Hào nói đầy khí phách… nhưng Vũ nhìn thấy trong ánh mắt lão có điều nghi ngờ… nó cũng biết muốn lừa một lão hồ ly này đâu có dễ dàng… hắn không quan tâm lão nghi ngờ…. chỉ cần điều tra lúc đó lão muốn dừng cũng không được rồi..
_. bọn bắt cóc không thể cho chúng nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật được….
giọng nói tức giận… nó như một người đang rất bức xúc trước những kẻ bắt cóc…
_. Em đừng lo lắng… Ba chị sẽ cho bọn chúng trả giá chuyện xảy ra vừa rồi…
Diễm My cũng lên tiếng … nghĩ đến mà cảm thấy sợ…. Nếu lúc đó không có sự xuất hiện của Vũ có lẽ kết quả của nàng không được ngồi ở đây rồi…
_. gọi món ăn đi… chuyện này để sau hãy nói… mục đích hôm nay đến đây là ăn uống vui vẻ…
rất nhanh phục vụ viên đưa lên món ăn … là những thứ Vũ chưa bao giờ thấy… gia đình nó tuy nhiên khá giả nhưng muốn ăn một bữa ở đây không phải chuyện dễ làm…
_. nào… Chú mời cháu một ly cảm tạ cháu cứu hai đứa con chú…
_. em Vũ còn là học sinh Sao ba có thể mời em ấy uống rượu được..
_. cháu là học sinh chưa thể uống rượu được ạ..
nó không thích uống rượu … có lẽ không biết mùi vị tinh túy ở trong đó… cũng có thể không chịu được nồng độ cồn của rượu..
_. là đàn ông làm sao thiếu rượu cho được… cầm ly lên cùng chú uống nào..
Trần Hào giơ ly rượu trước mặt Vũ … Hôm nay là ngày vui sao có thể thiếu rượu cho được..
_. vậy cháu từ chối là không lễ phép rồi… cháu mời chú sức khỏe..
nhiệt tình mời rượu như thế nó không thể chối từ rồi … cầm ly rượu cùng Lão uống… là rượu vang nồng độ cồn không cao lắm… đi vào trong cổ họng cảm giác hơi cay cùng với không quen làm nó muốn phun ra ngay lập tức… phải cố gắng lắm mới nuốt được..
_. tốt… như thế mới gọi là đàn ông chứ..
lão cười ha ha … Nhìn vẻ mặt của Vũ cay đắng lão càng thêm vui vẻ.