.ting.. có nhiệm vụ mới…
. nội dung nhiệm vụ… phá tan âm mưu gây rối từ các phần tử khủng bố..
. Nhiệm vụ thất bại… mất tất cả..
. Nhiệm vụ thành công… một triệu điểm năng lượng..
Đã qua cái hôm dự tiệc Dương San lên chức thượng tướng mấy ngày… Vũ đã bắt đầu kế hoạch của mình lôi kéo hoặc dụ dỗ vài người mà nó quen.. đang trong lúc hăng say tiến hành thì hệ thống lại ban bố nhiệm vụ mới.. nghĩ đến mà buồn cười.. Vũ có hiểu cái gì khủng bố đâu.. hệ thống cho nhiệm vụ ngày càng khó khăn… nhưng biết làm sao… các cụ có câu “” người dưới mái hiên không thể không cúi đầu””. Vũ đang trong tình trạng này… mất đi hệ thống nó chẳng là gì cả.. có lẽ một ngày Vũ thoát khỏi phụ thuộc cũng cần rất nhiều thời gian.. giờ đây bản thân mạnh mẽ hơn mới là kế sách tốt nhất… đợi một ngày nào đó Vũ mới là người khống chế cục diện chứ không phải cái hệ thống ban bố nhiệm vụ cho nó đi làm…
_.. chồng ơi… giúp em được không..
.
Hương Dung với cái bụng bầu đáng thương tựa vào lồng ngực Vũ.. là nữ cường nhân chưa bao giờ cô thể hiện ra mình yếu đuối như vậy.. có lẽ nhận phải đã kích gì đó cô mới chia sẻ và cầu cứu Vũ.. ít nhất trong trí nhớ nó chưa gặp qua nàng phản ứng như vậy..
_.. Có chuyện gì à.. nói đi… Vũ sẽ giúp cô mà..
.
một người phụ nữ hơn nó rất nhiều tuổi lại kêu mình bằng anh.. Vũ thấy điều đó kỳ kì sao á.. vì vậy nó quyết định vẫn theo tuổi tác xưng hô.. chỉ những lúc làm tình hoặc trên giường mới gọi anh em rồi vợ chồng mà thôi… nhìn cô mà nó thấy tự hào trong lòng.. cái bụng bầu đã gần 4 tháng kia là tác phẩm của nó đấy.. ai dám nghĩ tới một thiếu niên làm cho vị chủ tịch hội đồng quản trị kiêm Tổng Giám Đốc tập đoàn lớn mang thai.. khó khăn hơn là nàng chưa bao giờ cho đàn ông chút mặt mũi nào ấy thế mà gặp Vũ một lần thôi cuộc đời đã đi sang một trang mới.. cái này ứng với câu nói “” vỏ quýt giày có móng tay nhọn”” không sai vào đâu được..
_.. người nhà cô nói có phải chịu trách nhiệm vấn đề con trai… làm sao bây giờ Vũ..
.
Hương Dung thay đổi lại cách xưng hô.. nàng cũng thấy ngượng mồm khi phải gọi một cậu thiếu niên bằng anh.. nhưng mà vấn đề gặp hiện tại khiến cho một người vốn lãnh tính cúng bối rối… áp lực từ gia đình chồng cũ làm cô không biết xoay xở ra sao.. tất cả tài sản cô đưa hết cho Vũ rồi giờ mà họ đòi lại cô đã bó tay… phải biết rằng số cổ phần nàng nắm giữ đó một phần chồng cũ để lại.. việc đưa cho người khác đã quá đáng nay lại hại con trai sống trong tình cảnh người không ra người .. dẫu trong lòng không trách cứ người tình nhỏ nhưng nàng lại tự trách bản thân không quản lý con trai thật tốt.. cuối cùng bế tắc nàng cầu cứu Vũ vì biết nó có khả năng không phải người thường so sánh được..
_.. vậy chiều cô cũng cháu đến thăm cậu ta coi sao đã..
.
Vũ nói thế thôi chứ thực ra trong lòng cũng thấy áy náy.. cướp đi của người khác tất cả còn không dừng lại ở đó.. nghĩ lại thấy mình hơi quá đáng.. lần đó quá tức giận mà không kiềm chế được dẫn đến sai lầm.. các cụ có câu “” đánh kẻ chạy đi ai đánh người chạy lại””. Nhìn Hương Dung khuôn mặt tiều tụy nó thấy đau lòng.. mang thai với tâm trạng không vui thế này thật không tốt.. nhỡ đâu hai mẹ con xảy ra chuyện gì Vũ hối hận điên mất… quyết định hôm nay giúp con trai nàng trở lại bình thường để nàng yên tâm dưỡng thai.. vấn đề trừng phạt cậu ta có lẽ nhiều như vậy đủ rồi.. sau này giám sát chặt chẽ hơn không cho bất kỳ sai sót.. như vậy mọi chuyện kết quả tốt đẹp không ai phải buồn..
_.. Cảm ơn Vũ.. bây giờ đi luôn được không..
.
suốt mấy tháng qua gia đình nhà chồng áp lực khiến cho cô đau đầu muốn chết.. giờ đây nhận được Vũ giúp đỡ nàng muốn thực hiện ngay… kéo dài thời gian càng lâu cô nhận phải càng nhiều lời chỉ trích.. dẫu sao Tuấn cũng là con trai mang nặng đẻ đau.. nói không đau lòng chỉ lừa bản thân mà thôi.. nàng giờ đây hận mình nhanh chóng giải quyết được rồi hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc mà không cần quan tâm đến những phiền não kia nữa..
_.. bệnh viện này phải không cô..
.
Đã quyết định trả lại cuộc sống bình thường cho con trai nàng thì sớm hay muộn cũng thế thôi.. Hương Dung yêu cầu Vũ luôn và ngay nó không phản đối.. giải quyết nhanh chóng còn công việc mình.. cứ thế này mãi bao giờ mới nắm giữ được quyền lực trong tay.. nó lái xe đưa cô đến một bệnh viện tâm thần.. đã từng nghe nói Tuấn được đưa vào đó chăm sóc từ cái hôm rung động toàn thành phố.. bệnh viện tâm thần cũng có 5 sao làm Vũ choáng váng.. thế giới này chỉ cần có nhu cầu có tiền muốn gì được đáp ứng hết.. có lẽ nơi đây tập hợp những bệnh nhân có tiền hoặc có rất nhiều tiền.. nói chung trước mắt Vũ bây giờ chẳng khác gì một khách sạn 5 sao tiêu chuẩn..
_.. ừ.. vào đi thôi..
.
Hương Dung dẫn theo Vũ đi qua quanh co khúc khuỷu sân.. không hổ là nơi người có tiền sống.. cây cảnh hồ bơi muốn gì cũng có.. người ở đây cười như điên hay ngồi thẫn thờ một mình đâu đâu cũng xuất hiện.. hiển nhiên những người này là bệnh nhân nơi đây… Vũ bình tĩnh bước qua nhưng để ý kĩ sẽ thấy cánh tay nó luôn luôn trong tư thế thế sẵn sàng… cái này không thể trách Vũ được.. người bên cạnh nó đang mang bầu.. lo sợ bỗng nhiên xuất hiện nguy hiểm gì lúc đó Vũ còn nhanh chóng xử lý… ai có thể bảo đảm mấy người kia không phát cơn đúng lúc.. vì thế với phương châm an toàn là trên hết Vũ thành công đưa Hương Dung tới phòng Tuấn đang cư trú..
_.. anh có nhận ra tôi không..
.
Đi vào căn phòng nhìn Tuấn thảm hại thế kia Vũ có chút không biết làm sao.. lắc cánh tay trước mặt hắn coi còn nhận ra mình không.. cú sốc tâm lý khiến cho Tuấn không hề nhận biết kẻ đã làm hại mình nông nỗi này.. hắn vẫn cứ ngơ ngác người đứng trước mặt mình không hiểu ra sao.. có lẽ trong đầu hắn không suy nghĩ gì cũng nên..
_.. con trai cô từ khi nhập viện vẫn luôn trong trạng thái không nhận người thân.. phải làm sao đây hả Vũ..
.
Nhìn con trai không nhận ra kẻ thù trước kia làm Hương Dung trong lòng mỏi nhừ.. nàng vô thức đặt lên bụng mình cảm nhận trong đó có sinh mệnh đang phát triển tâm trạng mới khá hơn.. người có thai luôn suy nghĩ lung tung như vậy đấy..
_.. để Vũ chữa cho cậu ta nha..
.
nói với giọng hỏi ý kiến chứ thực ra Vũ đã cầm trong tay một viên thuốc.. tuy nhiên quyết định tha thứ cho cậu ta cơ hội làm người nhưng khi nó thật sự đến Vũ lại thấy gì đó khác lạ.. đã quyết định rồi không thay đổi nữa.. nhét viên thuốc vào miệng cậu ta rồi chờ đợi kết quả.. thuốc giải mang từ hệ thống ra hiệu quả gấp rất nhiều bình thường.. chỉ vài giây sau ánh mắt Tuấn bắt đầu có tiêu cự.. dần dần gương mặt thay đổi từ không cảm xúc đến kinh ngạc.. cuối cùng diễn biến thành kinh hỉ.. bỗng nhiên nước mắt trào ra.. cậu ta ngẩng đầu Nhìn hai người trước mặt mà khóc nức nở..
_.. mẹ..