Chương 6 : Thiên Sương Hàn Độc
Buổi tối trong phòng Nguyễn Minh nằm trên giường trong lòng đang ôm người ngọc của Khang Mẫn chỉ còn lại cái yếm cùng nội khố, Khang Mân nằm trong lòng hắn cảm nhận sự vuốt ve của hắn mà mĩm cười hạnh phúc, một lúc sau nàng ngẩn đầu lên nhìn hắn nói.
– Phu quân chàng thích Thương Hải tỷ tỷ phải không?
Đang vuốt ve tấm lưng mềm mại của Khang mẫn thì nghe nàng hỏi, hắn ngạc nhiên nhìn nàng rồi gật đầu nói.
– Đúng là ta thích nàng ấy, lúc mới nhìn thấy nàng ấy thì ta chỉ kinh diễm trước vẻ đẹp của nàng ấy thôi nhưng khi nhìn vào trong mắt nàng ấy ta thấy sự cô đơn thống khổ đau buồn cùng không cam lòng, chắc nàng ấy đã trãi qua điều gì rất khủng khiếp lúc đó ta chỉ muốn tiến tới ôm lấy nàng ấy che chở bảo vệ và yêu thương nàng ấy, nhưng…haizz…
Hắn trắng trợn chém gió mà mắt không nháy mặt không đổi sắc tim không đập nhanh, hắn luôn để đến Khang Mẫn nên biết nàng từ lúc ở ngoài cổng cho đến giờ rất ít khi nhìn Lý Thương Hải và cũng không biết ánh mắt nàng có gì nên mới dựa vào đó mà chém gió,Khang Mẫn nghe hắn nói thì trầm mặt một lúc tồi nhìn hắn với ánh mắt kiên định nói.
– Vậy chàng hãy thu tỷ ấy đi…
Nguyện Minh ngạc nhiên nhìn nàng chưa kịp nói gì thì Khang Mẫn nói tiếp.
-Thiếp biết chàng là một thiên tài và còn là đối sử rất tốt với nữ nhân, chàng còn là cao thủ võ công cao cường lại biết nấu ăn, một người hoàn mỹ như chàng sao có thể không có hồng nhan vây quanh được, thiếp không đòi hỏi nhiều chì cần trong tim chàng có một cổ cho thiếp là thiếp mãn nguyện rồi.
Nghe nàng nói hắn liền cảm động cuối đầu xuống đặt lên môi nàng một nụ hôn kiểu pháp, hắn thật cảm động nàng và hắn mới quen nhau chỉ mới nữa ngày mà còn trong tình huống hắn cưỡng hiếp nàng nữa, sẻ có người nói nàng dễ dãi nhưng thật chất nàng đã suy nghĩ thấu đáo mới chấp nhận hắn làm phu quân mà cũng 1 phần nữ tử cổ đại luôn có quan niệm nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường nên Khang Mẫn chấp nhận hắn có thêm vợ, Nguyễn Minh hôn nàng một lúc tính làm bước tiếp theo thì một luồn khí băng hàn phát ra từ phòng Lý Thương Hải chui vào phòng hắn, hắn biết độc củanàng đã phát tác, hắn cười trong lòng rồi rời môi Khang Mẫn, hắn giả vờ bật dậy nhìn về hướng phòng Lý Thương Hải nhiếu mày rồi chụp lấy áo khoát lên người lao ra khỏi phòng hướng phòng Lý Thương Hải chạy đi, Khang Mẫn thấy hành động kỳ lạ của phu quân tuy chẳng hiểu gì nhưng nàng vẫn đứng dậy mặt lại đồ ngủ chạy theo, Nguyễn Minh chạy đến trước cửa phong Lý Thương Hải liền tung quyền đánh bật cánh cửa lao vào, lúc này trên người Lý Thương Hải bị bao phủ một lớp băng mỏng, khuôn mặt xinh đẹp của nàng cũng trở nên tái đi cùng đôi mày ngài đang nhíu chặt, Nguyễn Minh không nói hai lời lao đến nắm lấy tay nàng làm động tác bắt mạch, Lý Thương Hải đang vận công áp chế hàn độc trong người thì nghe tiếng phá cửa nàng mở mắt ra thấy Nguyễn Minh đang lao đến mình với trong phục không chỉnh tề, ánh mắt nàng lúc đầu là ngạc nhiên sau đó biến thành sắt lạnh nhưng khi hắn nắm lấy tay nàng làm động tác bắt mạch thì ánh mắt nàng trở lại bình thường nhìn hắn, Nguyễn Minh từ lúc vào đến giờ vẫn cuối đầu giả vờ chuyên tâm bắt mạch, vài giây sau hắn nhíu mày rồi thả tay Lý Thương Hải ra nhìn nàng với ánh mắt ngưng trọng nói.
– Nàng trúng phải Thiên Sương Hàn độc của Hàn Băng Tằm mà còn là trúng độc nhiều năm rồi đúng không?
Lý Thương Hải ngạc nhiên nhìn hắn sau đó gật đầu, Nguyễn Minh thấy nàng gật đầu rồi nói tiếp.
– Hàn độc đã ắn sâu vào xương tủy cộng với nội lực thuần âm của nàng càng làm độc tính mạnh hơn vô cùng khó chửa trị.
Lý Thương Hải nghe vậy liền mừng rở vì trong lời hắn nói khó trị chứ không phải không thể trị, hàn độc này đã dày vò nàng mấy chục năm nay ngay cả Tiêu Dao phái tinh thông y lý cũng không tìm ra cách trị, nàng cũng đã đi khắp thiên hạ tìm cách trị nhưng sau 30 năm tìm kiếm nàng đã bỏ cuộc nhưng hiện giờ tên thanh niên trước mặt nói có cách trị thì làm sao không kích động cho được, Lý Thương Hải kích động nhìn hắn nói.
-Minh công tử nói vậy là có cách trị đúng không.
-Đúng là ta có cách trị nhưng…
Hắn nói đến đây liền dừng lại trong ánh mắt xuất hiện vẻ dãy dụa sau đó kiên định, không để nàng hỏi hắn nói tiếp.
– Cách trị là dùng nội lực chí dương chí cương và cảnh giới nội lực phải bằng nàng hoặc cao hơn cộng với bí pháp đặc thù hóa giải chất độc trong xương tủy của nàng, ta vừa vặn có nội lực cao hơn nàng cũng biết một bí pháp có thể hóa giải hàn độc nhưng…
Lý Thương Hải thấy hắn ấp úng không nhin đc liền nói.
– Công tử cứ nói…
– Bí pháp này của ta cần tiếp xúc da thịt, tiểu thư đừng hiểu lầm chỉ cần chạm vào lưng là đc giống như truyền công đấy.
Nguyễn Minh vừa nói vừa để ý biểu hiện trên mặt nàng, hiện tại khuôn mặt nàng xuất hiện rạn mây hồng nhưng rất nhanh biến mất, nàng ngẩn đầu lên nhìn hắn tính nói thì đột nhiên sắc mặt nàng tái đi phun ra một ngụm máu ngã xuống giường, Nguyễn Minh thấy vậy thì giật mình đưa tay đở lấy nàng một tay ôm eo tay còn lại bắt mạch, tuy hắn không biết gì về y thuật nhưng với trình độ trăm cuốn tiểu thuyết của mình thì hắn biết độc trong người nàng phát tác nên giả vờ bắt mạch sau đó quay qua Khang Mẫn nãy giờ đứng bên cạnh nói.
– Mẫn nhi nàng giúp ta chuẩn bị một bồn nước nóng…, Lý tiểu thư đắt tồi rồi.
Nói xong quay lại nhìn Lý Thương Hải nói một câu liền đưa tay cởi áo nàng xuống lộ ra cái yếm màu trắng che đi cặp đại bạch thỏ của nàng và làn da trắng như tuyết cùng đường cong quyến rũ của nàng, Nguyễn Minh nhìn nàng mà xém tý nữa là không kìm chế được, hắn nghỉ thầm trong đầu “quả nhiên là vưu vật trời sinh, thảo nào vô nhai tử lại yêu nàng say đắm như vậy”, cố bình ổn lại tâm tình hắn nâng nàng dậy ngồi xếp bằng sau lưng nàng rồi đưa hai tay chạm lưng nàng, hắn có thể cảm nhận được sự trơn lán cùng làn da mịn màn của nàng, vứt hết tạp niệm ra khỏi đầu hắn nói với nàng một câu rồi tập trung vận công pháp.
– Thả lỏng cơ thể không được chống cự.
Lý Thương Hải hiện giờ mặt đã đỏ như táo chín rồi, từ lúc sinh ra đến giờ đây là lần đầu nàng tiếp xúc thân mật với một nam nhân như vậy, mặc dù nàng đã 58tuổi rồi nhưng tâm hồn và thể xác vẫn là thiếu nữ đấy, đang xấu hổ ngượng ngùng thì nghe hắn nói nàng cố hít một hơi dài bình tâm lại thả lỏng cơ thể, Nguyễn Minh thấy cơ thể nàng đã thả lỏng liền vận Long Phượng Hổn Nguyên Kinh truyền nội lực dương cương của mình vào tuy không biết y thuật nhưng trong Long Phượng Hổn Nguyên Kinh có chỉ cách truyền công nên làm nước chảy mây trôi, Khang Mẫn khi nghe phu quân nói liền chay đi nấu nước, cứ thế 1 canh giờ qua đi Nguyễn Minh vẫn kiên trì chửa trị cho nàng, hiện giờ trên người hắn ướt nhẹp vì ra mồ hôi, Khang Mẫn đã chuẩn vị nước nóng xong đứng một bên nhìn thấy phu quân mình ra mồ hôi liên tục làm nàng đau lòng nhưng không dám tiến lên lau mồ hôi cho hắn sợ hắn bị phân tâm, cứ thế 30 phút nữa trôi qua Nguyễn Minh mở mắt thu lại nội lực đứng dậy nhưng vì đẩy nhanh tiến độ trị liệu hắn đã dùng gần hết nội lực của mình khi đứng dậy thì hơi loạn choạn, hắn xuống giường đưa tay bế Lý Thương Hải theo kiểu công chúa mà nàng thấy hắn như vậy liền muốn né tránh nhưng nàng phát hiện cơ thể mình không động đậy liền đỏ mặt mở miệng nói.
– Minh công tử ngươi muốn làm gì.
Nguyễn Minh không trả mà bế nàng đi đến thùng nước đặt nàng vào thùng rồi mới mở miệng.
– Ta đã áp chế cùng hóa giải một ít hàn độc trong người nàng, bây giờ nàng vận công hóa giải hàn độc bên người ngoài nữa là ổn, có chuyện gì ngày mai nói.
Nói xong hắn quay người đi về phòng, Khang Mẫn cũng chạy theo đở hắn, Lý Thương Hải ngồi trong bồn nước nhìn bóng lưng hắn một lúc rồi nhắm mắt vận công, nàng không hề nhận ra trong lòng nàng đã sinh ra một cảm xúc đặc biệt với tên thiếu niến này.