Hệ Thống Sáng Tạo Hậu Cung – Chương 29 (1) – Botruyen

Hệ Thống Sáng Tạo Hậu Cung - Chương 29 (1)

Nguyễn Minh nghe hệ thống xác nhận suy đoán liền nổi bão, Võ Động Càn Khôn là vị diện cao nhất của hạ cấp vị diện, ở đây cường giả như mây, không cẩn thận là đi bán muối, mà đằng này tuvi của hắn lại bị phong ấn nữa chứ, Nguyễn Minh đang nổi bão mắng thì tiếng hệ thống vang lên.

“Ting. Hệ thống đính chính một chút, thứ nhất ký chủ xuyên đến đây là hoàn toàn ngẩu nhiên, không liên quan đến hệ thống, thứ hai ký chủ hơi khinh thường thực lực của mình rồi đấy, để hệ thống phân cấp cho ký chủ dể hiểu, Võ Động Càn Khôn vị diện được phân chia thành.

+Tôi Thể Cảnh (Luuện Thể tầng 1)

+Tinh Nguyên tam cảnh.

Nguyễn Đan cảnh (luyện thể tầng 1 đỉnh phong đến tầng 3)

Địa Nguyên cảnh (luyện thể tầng 4 đến tầng 6)

Thiên Nguyên cảnh (luyện thể tầng 7 đến tầng 9, tầng 10 là bán bộ tạo hình cảnh)

+Tạo Hóa tam cảnh. (không phải tạo hóa cảnh của hệ thống đâu nha)

Tạo Hình cảnh. (luyện khí cảnh tầng 1 đến tầng 3)

Tạo Khí cảnh. (luyện khí tầng 4 đến tầng 6)

Tạo Hóa cảnh. (luyện khí tầng 7 đến tầng 9)
+Niết Bàn cảnh. (luyện khí tầng 10 cũng là bán bộ luyện thần, có thể thần hồn ly thể đoạt xá trọng sinh)

+Sinh Tử Huyền cảnh.

Sinh Huyền cảnh. (luyện thần tầng 1 đến tầng 3)

Tử Huyền cảnh. (luyện thần tầng 4 đến tầng 6)
+Chuyển Luân cảnh. (luyện thần tầng 7 đến tầng 9)

+Luân Hồi cảnh. (luyện thần tầng 10 cũng là bán bộ kết anh cảnh)

+Tổ cảnh. (Kết Anh cảnh)

Như thế ký chủ hiểu mình bá thế thào chưa, vì lúc trước ở vị diện cấp quá thấp nên ký chủ không cảm nhận được sức mạnh của mình nên mới hiểu lầm phân chia cảnh giới, và ở thế giới đó hệ thống cũng chỉ phân chia theo tỉ lệ tuvi chứ không phải sức mạnh, còn ở đây là danh xứng với thực nhé…, mà ký chủ cẩn thận cái mồm nhé, còn mắng hệ thống nữa là hệ thống cho sét đánh vếu mồm đấy nhé”

Nguyễn Minh nghe hệ thống giải thích liền hưng phấn, nếu nói vậy chẳng phải lúc hắn hồi phục tuvi thì đi ngang thế giới này hay sao, đang vui vẻ thì có cái gì cứ chọt chọt vào má khiến hắn định thần nhìn lại thấy Lâm Khiêu đang nhìn hắn.

– Kỳ lạ…, đứa trẻ sơ sinh nào khi sinh ra cũng khóc mà nhóc này sao im re vậy không khóc cũng không cười, thật kỳ lại…

– Y nha Y nha…(ngươi có thể đừng chọt mặt ta nữa được không)

Vì chưa có răng nên hắn không thể nói ra tiếng được mà chỉ ynha ynha…, Lâm Khiêu kinh ngạc nhìn đứa trẻ trong tay vì theo hắn thấy đứa trẻ này chỉ mới vừa sinh ra mới vài giờ, mà đã phát ra tiếng kêu, giờ hắn mới để ý tên nhóc này cũng mở mắt luôn rồi, sinh ra mới vài giờ đã có thể mở mắt và phát ra tiếng, Lâm Khiếu cũng không quá thất thố vì hắn đã nghe về chuyện những đứa trẻ mới sinh ra đã mở mắt, 10 ngày biết bò, 1 tháng biết đi, 2 tháng biết nói, những đứa trẻ như vậy đều là thiên tài trong thiên tài cả, Lâm Khiêu càng nhìn càng thích đứa trẻ này, hắn quyết định đưa đứa trẻ này về nuôi, hắn nhìn đứa trẻ mà từ tốn đưa tay nói.

– Con theo ta nhé…, ta sẻ xem con như con ruột…

Nguyễn Minh thấy Lâm Khiêu đưa tay lên tưởng hắn tính chọt mặt mình thì liền nắm lấy ngón tay hắn, và khí nghe hắn nói thì Nguyễn Minh quyết định tạm thời theo hắn rồi tính sau, chứ còn hơn là ở trong rừng, Nguyễn Minh liền nói.

– Y nha…(được thôi)

– Được rồi đi thôi, ta đưa con về lâm gia…

Lâm Khiếu thấy đứa trẻ lên tiếng thì nghỉ nó đồng ý liền bế đứa trẻ đi về.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.