Chương 1 : Xuyên Không
Vào một ngày nắng vãi l-n.
“Cái đ-t mẹ game như đầu buồi, chơi bời cái đéo gì gặp toàn bọn ngu” Duy vừa chửi vừa đi ra khỏi quán nét
Vừa chơi chán liên minh huyền thoại mà gặp toàn bọn ngu, pick đéo gì mà zed đi rừng với cả master yi đi ad, củ chuối là có thằng lee sin đi tranh ad với thằng gì. Duy chơi yuumi top mà gánh còng lưng.
Đang đứng đầu đường chờ grab thì bỗng dưng có một cái xe tải phi tới. Nhìn đâu đâu mặt thằng tài xế đúng racing boy. Chưa kịp né thì Duy đã bị tông cho một cú chí mạng crit damage. Chưa kịp hoàn hồn, thì cái bình gas trên xe rơi trúng người.
Bùm
Làng lá Konoha – một trong ngũ đại làng ninja. Nơi đây hội tụ các ninja xuất chúng nổi tiếng toàn thế giới nhẫn giả. Với Hokage cầm đầu, mang trên mình chức trách bảo vệ thôn dân trong làng, cùng kiến tạo thế hệ mới. Nhưng nghe đâu đó, vị Hokage đời thứ ba này không được tốt cho lắm, điển hình là việc ông ăn cắp nhà Đệ Tứ sau khi Minato chết vì hi sinh bảo vệ cho thôn làng, thì Hokage đệ tam lấy mẹ nhà rồi vứt con Hokage đệ tứ ở một căn nội trú tồi tàn với đồng đồ ăn hôi thối hết hạn.
Vãi loz vô nhân đạo
Sau bao nhiêu đợt chiến tranh toàn cầu, hiện giờ toàn thế giới đang ở trong giai đoạn hòa bình, cùng là thời gian cho thế hệ mới trưởng thành.
Học viện ninja sơ cấp
Trong phòng học hội tụ các nhân tố nổi bật trong tương lai.
“Giờ là bài kiểm tra Henge no Jutsu” Một thằng xấu xí buồi nhỏ tên Hiruka trên bục giảng nói
Henge no Jutsu: Thuật biến hình thành một người nào đó
Hiruka là một nhẫn giả chunin
Trong thế giới này cấp bậc nhẫn giả được chia thành, ninja trong học viện, genin, chunin, jonin, sannin(ninja huyền thoại như jiraiya), và kage.
Ở xó lớp, một cậu bé với ngoại hình và khí tức ít người để ý đến, “Aaaaaaaaaaaa”
“Trò Wibu, trò hét cái gì vậy” Hiruka nổi giận
“Ta đang ở đâu” Wibu nhìn xung quanh phòng học
Hiruka tức giận đập bàn, “Tập trung”
Không thèm để ý đến Wibu nữa, Hiruka bắt đầu làm mẫu rồi gọi các bạn lên kiểm tra
“Nơi đây là …. Cái biểu tượng kia là làng lá, ta xuyên không rồi?” Duy, người xuyên không vừa phá nát linh hồn Wibu nhập vào nghĩ
“Vãi l-n, thằng tài xế ngu l-n này, chết oan lại còn lãng xẹt chứ” Wibu buồn thối ruột
“Đinh, Hệ Thống Hậu Cung đang trong quá trình bắt wifi, kí chủ chờ tí”
“Wifi 1 vạch”
“Hahahaha, ta có bàn tay vàng” Wibu cười lớn
“Trò Wibu, ra khỏi lớp cho tôi” Hiruka tức giận mặt đỏ bừng
Duy không thèm để tâm, bố có hệ thống cần đéo gì học ở đây.
Cắp sách đi luôn.
Theo trí nhớ Duy nhận được từ Wibu, chủ nhân cũ cơ thể thì hắn là trẻ mồ côi, không nơi nương tựa, phải làm việc vặt sống qua ngày.
“Sao hệ thống vẫn chưa lên, chẳng lẽ wifi yếu quá” Duy thầm nghĩ
“Đinh, hệ thống chỉ cần kết nối một lần là sẽ khóa chặt vĩnh viễn, nhưng điều kiện là kí chủ phải nhận được khoái cảm để kích hoạt”
“Cái quỷ gì, cần đ-t gái” Duy mộng bức, nhưng đầu hắn thì đang tuyên dương hệ thống
“Đinh, xét đến kí chủ còn quá yếu, lại là trẻ mồ côi yếu nhớt, hệ thống ban tặng thuốc kích dục, thuốc tăng khoái cảm, đồng hồ thôi miên, thuốc độc vô hình, và dây thừng tình yêu. Các vật dụng đều chỉ có thể sử dụng một lần. Kí chủ nên suy xét kĩ” Nói xong cái hệ thống cũng tắt ngỏm
“Trước tiên cứ bỏ hệ thống sang một bên, ta đã xuyên qua đây rồi, không thể dùng tên Duy, nên bắt đầu quen thuộc với Wibu để tránh người phát hiện ta nhập hồn” Duy, à nhầm, Wibu suy ngẫm.
“Cứ vậy đã, còn giờ nên đi chịch ai đâu” Mặt dâm tà của hắn nổi lên
“Liền chịch Ayane, con ông chủ quán ramen đi” Wibu cười dâm chạy lẹ tới quán
Một lúc sau
“Chị Ayane”
“Chào Wibu, em lại tới ăn ramen hả” Cô gái dễ thương trưởng thành nóng bỏng Ayane cười dịu dàng nói
“Chị Ayane, chị lấy giúp em cái diều bị móc trên cây ở sân chơi đằng kia không” Wibu mặt con nít ngây thơ nói, thế giới nợ hắn một giải oscar.
“Ừm” Ayane hiền dịu bỏ tạp đề đi ra khỏi quán dắt tay Wibu đến chỗ sân chơi
Bàn tay tuy làm việc nhiều nhưng vẫn mềm mại đến khó tưởng.
Đi đến chỗ sân chơi
“Đâu cái diều của em đâu”
“Chị ơi nhìn này”
Ayame quay sang thì một cái đồng hồ nhỏ hiện ngay trước mắt. Nhân cơ hội, Wibu ngay lập tức kích hoạt đồng hồ thôi miên.
Ayame đứng đờ người ra đấy như bị đóng băng
“Khi nghe thấy khẩu hiệu tạch lưỡi ba lần của ta thì ngươi sẽ tiến vào trạng thái thôi miên, khi nào tạch ba lần nữa thì ngươi sẽ trở về bình thường”
“Ta là chủ nhân của ngươi”
“Ngươi phải tuân theo mọi lời nói được định ra”
“Sau khi về nhà, đến tối, tiến vào trạng thái thôi miên rồi cho lão già nhà ngươi uống cái này, xong việc thì mở cửa chờ ta đến” Wibu đưa cho Ayame thuốc độc vô hình lấy từ hệ thống
“Nghe rõ chưa”
“Nô tì nghe rõ”
Nói xong Wibu tạch lưỡi ba lần.
Bây giờ vẫn còn là trời sáng, phải đợi tối đã thì mới hành sự được.
Ayame quay trở về bình thường, đầu có chút choáng, bảo Wibu tự tìm còn mình quay về nghỉ.
Tối đến.
Teuchi, ông chủ quán ramen, đã chết một cách đột ngột trên giường. Ayame cũng không có đi gọi ninja bảo vệ an toàn làng vì không có trong sai khiến của Wibu. Nàng nhẹ nhàng mở cửa mời Wibu vào như đã nói.
“Ngoan lắm” Wibu nói
Hắn đi vào phòng Teuchi kiểm tra nhịp tim để chắc chắn đối phương đã chết. Không ngoài dự đoán, quả nhiên là hệ thống xuất phẩm, ai chuẩn đoán cũng sẽ chắc chắn nói đột tử do tuổi già.
“Đưa ta vào phòng ngươi” Wibu ra lệnh
Ayame không nói lời nào, chỉ quay người đi vào phòng mình.
“Ngồi lên giường”
Ayame ngoan ngoãn ngồi.
Cổ Phong trói nàng theo kiểu shibari, rồi lấy khăn nhét vào mồm, đồng thời cũng khóa mồm nàng lại để không phát ra tiếng. Lúc này hắn mới giải trừ thôi miên.
Nếu mà hấp diêm trong trạng thái thôi miên thì còn gì vui.
Ayame tỉnh lại, thấy mình bị trói không cử động được, mồm còn bị dính chặt. Trước mặt là Wibu, nàng thầm nghĩ, “Chẳng lẽ có chuyện gì lúc ta ngất đi, Wibu đến cứu ta?”
Ai ngờ, hắn xé toạc quần áo của nàng, nội y cũng xé.
Cởi hết quần áo ra, móc con c-c 12 cm ra, do là mới 6 tuổi nên c-c vẫn chưa trưởng thành, nhưng 12 cm đã bằng ối người lớn.
Ayame hốt hoảng, run sợ. Nàng nghĩ đây là ngày đen tối nhất. Nhưng tương lai đây có lẽ chính là ngày nàng đổi đời.