🥺 Edited by CẨM TÚ TIỀN ĐỒ •∆•
【 https://truyen4u.net/author/camtutiendo_】
【 https://www.facebook.com/camtutiendo/ 】
【 https://camtutiendo.wordpress.com/ 】
===================================
Cũng may 2 mẹ con kia không quá tò mò nên chỉ một lát đã rời đi, hai người rốt cuộc cũng dần tỉnh táo lại từ trong cơn kɧօáϊ cảm sung sướиɠ trộn lẫn xấu hổ sống sượng.
Lúc này đã hơn 10h, công viên đã vắng hơn nhiều.
Trần Kiến Bạch rút bàn tay vẫn còn đang bịt lấy bím cô ra, hỗn hợp ɖâʍ dịch cùng tϊиɦ ɖϊƈh͙ nhỏ giọt tong tỏng trêи tay, cũng không thể vẩy loạn nên anh đành phải cởi áo khoác, dùng lớp áօ ɭót chà lau mấy thứ này để tay được trống.
Anh đỡ cô gái đã mềm nhũn nằm nhoài trêи bức tượng, lấy áo khoác lót dưới thân cô, cũng chầm chậm rút ƈôи ȶɦịt ra khỏi.
Huyệt nhỏ đã sớm bị tàn phá dã man đến phát khóc, nhưng lúc này phát hiện anh chim to phải rời đi, lại vẫn lưu luyến không rời ʍút̼ mát mấy cái.
Màn tiễn khách này lại làm gậy thịt bắt đầu sung huyết, Mạnh Nhạc Nhạc cảm thấy mà cũng không khỏi sợ hãi rụt lại.
Trần Kiến Bạch chẳng nhăn mày lấy một cái, không hề lưu luyến thịt hoa ấm áp ướt át, cố nín nhịn rút hoàn toàn ra bên ngoài. ƈôи ȶɦịt lớn vừa kéo ra khỏi cửa huyệt, cả vốc tϊиɦ ɖϊƈh͙ vừa bị chặn giờ lại ào ào chảy như đi tiểu xuống dưới, chớp mắt đã tưới ướt áo khoác của anh.
Hung khí đã bị rút ra, Mạnh Nhạc Nhạc không sợ nữa, dữ dằn lườm Trần Kiến Bạch một cái, đều tại anh hết, làm vừa nhanh vừa mạnh, bắn ra thì quá nhiều cũng quá đặc.
Đáng đời giờ không có áo khoác để mặc, anh bị lạnh chết cũng xứng đáng.
—————————–
Chờ hai người thu dọn thỏa đáng xong thì đã 11 giờ.
Cả hai đứng giữa công viên, lúc này đã không còn ai, thời hạn của bùa ẩn thân cũng sắp hết.
Nhưng những nơi như công viên đều là những khu vực công cộng được lắp đặt rất nhiều camera, dù không có ai nhìn thấy thì cả hai cũng không an toàn, chắc chắn cũng không thể làm chỗ để hai người hiện hình được.
Hai người dứt khoát lại đi thêm mấy phút, về tới con ngõ lúc đầu bị đánh cướp để chờ đến lúc hiện hình.
Hai người là bị trói đi từ nơi này, hiện tại lại xuất hiện ở đây, có thể giảm thiểu lớn nhất mức độ ảnh hưởng việc bắt cóc đem lại.
“Anh, khụ, sao rồi?” Mạnh Nhạc Nhạc hỏi Trần Kiến Bạch, đôi mắt lại ngó ngó xuống hạ thân vẫn còn phồng lên của người đàn ông.
Rất rõ ràng, dược hiệu còn chưa được giải trừ hoàn toàn.
“Không sao nữa rồi, chỉ là còn sót lại chút dược tính, chờ lát nữa tôi sẽ đến bệnh viện Quân khu, ở đó có bác sĩ chuyên môn.” Trần Kiến Bạch trả lời vấn đề của Mạnh Nhạc Nhạc hết sức chuyên nghiệp, nhưng vẫn không nhịn được được đỏ mặt.
Nói chuyện với người thông minh quả nhiên khác biệt.
Cho dù Mạnh Nhạc Nhạc chưa hề nói gì, Trần Kiến Bạch cũng đã có thể đoán được việc tàng hình sắp sửa kết thúc.
Còn về chuyện đến bệnh viện kiểm tra cũng là lẽ đương nhiên, đừng nói dược tính vẫn còn sót, mà dù dược tính có không còn, đối với những nhà khoa học như bọn họ mà nói, ai có thể bảo đảm rằng đó chỉ là loại xuân dược phổ thông được?
Việc phải kiểm tra chuyên nghiệp là không thể tránh, hơn nữa Trần gia có bác sĩ gia đình hiện đang đảm nhiệm chức vụ ở Bệnh viện quân khu, tính bảo mật cũng rất cao.
“Cô cũng đi cùng đi.” Trần Kiến Bạch bổ sung nói.
“A, tôi đi làm gì, không cần đâu.” Mạnh Nhạc Nhạc kinh ngạc, cô đâu có bị đánh thuốc.
Người đàn ông không nói chuyện, mà chỉ nhìn xuống cánh tay cùng đầu gối Mạnh Nhạc Nhạc đều đã bị trầy da, hiển nhiên là do hậu quả của việc nhảy xe xuống rồi.
Mạnh Nhạc Nhạc theo Trần Kiến Bạch ánh mắt nhìn lại, giờ mới muộn màng cảm giác mấy chỗ này hơi đau, ngay sau đó cũng gật đầu, thân thể khỏe mạnh mới có thể nghiên cứu khoa học được, vẫn nên kiểm tra xem sao.
Thừa dịp cả hai chờ đợi, Mạnh Nhạc Nhạc xem xét lại điểm thuộc tính, bỗng phát hiện lần làʍ ȶìиɦ này lại được đến 14 điểm thuộc tính, giờ cô mới mở ra đánh giá thuộc tính của Trần Kiến Bạch.
Họ tên: Trần Kiến Bạch
Tuổi: 32
Bề ngoài: 90
Dáng người: 65
Năng lực tình ɖu͙ƈ: 75 ( chiều dài 20cm, khỏe mạnh )
Đánh giá cấp bậc học thức: S
Tổng hợp đánh giá cấp bậc: S-
Đây là nhân vật cấp S đầu tiên mà Mạnh Nhạc Nhạc từng gặp được. Hơn nữa, rõ ràng là vì điểm của cấp bậc học thức đã kéo cấp bậc tổng hợp lên cao. Xem ra thành tựu của Trần Kiến Bạch còn nhiều hơn những gì người ngoại giới biết được.
Làʍ ȶìиɦ cùng cấp S một lần được 7 điểm. Suy ra trước đó Trần Kiến Bạch vẫn còn là xử nam.
May là lúc này cô đang cúi đầu, bằng không đọc một loạt phân tích xong chỉ sợ sẽ không nhịn được mà bày ra vẻ mặt gì kỳ quái.
—————————–
Hai người ngồi trong con ngõ nhỏ không người, sự im lặng kéo dài khó tránh khỏi làm cả hai thấy xấu hổ, đặc biệt khi vừa mới trải qua một cuộc làʍ ȶìиɦ quá kịch liệt, cây hàng của anh vẫn còn căng phồng nhét trong quần thế kia.
Dường như cũng thấy bầu không khí quá kỳ quái, lại có lẽ do muốn dời đi lực chú ý của bản thân, Trần Kiến Bạch chợt mở miệng.
“Biết vì sao tôi không kinh ngạc chuyện bùa ẩn thân không?”
Mạnh Nhạc Nhạc ngẩng đầu, lời này nghe có vẻ như có chuyện xưa gì thú vị nha.
“Cô có biết Trần gia không?” Nhìn vẻ mặt tò mò của Mạnh Nhạc Nhạc, Trần Kiến Bạch tiếp tục hỏi.
“Đương nhiên, người làm nghiên cứu khoa học có ai là không biết về gia tộc của anh chứ? Thế gia về nghiên cứu khoa học, cũng là lá cờ đầu trong ngành.”
Mạnh Nhạc Nhạc gật đầu, thậm chí cô nói còn không cần phải tỏ ra nịnh bợ, bởi vì Trần gia quả thực đúng như thế, có thể nói hiện giờ đa số các dự án nghiên cứu cấp nhà nước đều có bóng dáng của Trần gia, đặc biệt là về phương diện Vật liệu học.
“Ừ, nhưng trêи thực tế Trần gia mới bước lên con đường nghiên cứu khoa học chừng hơn trăm năm. Nghe thì hơi khó tin, nhưng Trần gia đầu tiên vốn đi theo Huyền học, đây cũng không phải bí mật gì, rất nhiều người của thế hệ trước đều biết.”
Mạnh Nhạc Nhạc thật sự kinh ngạc.
Cái quỷ gì vậy??? Trần gia – gia đình từng sinh ra vô số đại lão trong giới nghiên cứu khoa học, nhưng đầu tiên lại đi theo Huyền học ??
Đây là nói đùa sao, hay là Trần Kiến Bạch đang thử cô?
Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi cảnh giác hơn, nhưng Trần Kiến Bạch cũng không định để cô hoang mang lâu mà từ tốn kể tiếp:
“Đại khái từ hơn 200 năm trước, khi đó Trần gia chẳng qua chỉ là một gia đình tú tài nghèo khổ, thậm chí bởi vì đắc tội với Huyện thái gia mà khó có thể sinh sống. Thẳng đến khi một bà cô tổ đột nhiên gặp được kỳ ngộ, trở thành một đại gia Huyền học, thanh danh Trần gia mới dần vang dội.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, chiến loạn cùng việc vị bà cô tổ rời đi khiến cho mảng nghiên cứu Huyền học của Trần gia từ từ suy sụp.
Mà vốn dĩ loại chuyện chỉ dựa vào một người mà cả gia tộc được thịnh vượng lây, từ trước đến nay cũng sẽ chẳng kéo dài.”
“Tới đời ông cố tổ của tôi, ông cố tổ của tôi từng là du học sinh năm thứ 11 dưới thời Đồng Trị(1), khi lần đầu tiên được tiếp xúc với khoa học ông đã bị kinh động như được khai sáng.
Sau khi về nước thì không muốn kế thừa truyền thống Huyền học của gia tộc nữa, ngược lại còn cho rằng đây chẳng qua chỉ là mánh khóe để lừa người, ông ấy muốn dùng khoa học để giải thích những điều này.”
“Đơn giản nhất mà nói, lấy thử ví dụ về xem tướng theo Huyền học gia truyền của nhà tôi mà nói: Người có “Thiên Đình” đầy đặn thường có tướng làm quan, nhưng từ góc độ khoa học mà nói, những người thường suy nghĩ rất hay nhíu mày, lâu dần cơ bắp giữa hàng mày sẽ dày lên;
Hoặc những người có “Trung Nhị phủ”(2) gồ cao thường hay có nhân duyên tốt đẹp; chắn chắc là thế rồi, khuôn mặt hay tươi cười thì gò má đương nhiên hay có thịt.
Hạ Nhị phủ thể hiện sự cần mẫn chịu khó, đây là bởi vì người thường làm việc nặng mặt mũi hay nghiêm lại, mím chặt môi, cơ bắp cũng dần dần cương cứng.
Đương nhiên đây cũng chỉ là những ví dụ đơn giản nhất, còn có rất nhiều thứ phức tạp hơn nữa.”
“Có lẽ do có chút tâm lý phản nghịch, ông cố tổ của tôi cả đời đều liều mạng với Huyền học, giải thích được vô số dị tượng trong Huyền học, đồng thời cũng nghiên cứu ra được khá nhiều thứ đặc biệt. Thái độ của ông cũng dần từ thù hằn trở nên mơ hồ, đến thế hệ ông nội của tôi thì đã càng cảm thấy, Khoa học cùng Thần học, chưa chắc đã có thể phân rõ với nhau.”
Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác giống như vừa được thức tỉnh.
Trần Kiến Bạch vẫn chưa nói hết, nhưng cô kết hợp với Hệ thống mà ngẫm lại liền đột nhiên thấu hiểu ý tứ của anh.
Lấy hệ thống làm ví dụ chẳng hạn:
Theo Thần học thì có lẽ đã gọi là “Xé rách thời không + Mỹ nhan đan”, mà khoa học thì hẳn đã gọi đây chẳng qua chỉ là sự thay đổi Thời không dựa trêи cơ cấu của Vật lý lượng tử + Tác động lên sự nhận diện khuôn mặt của người khác.
Thế giới quan khác nhau, lời giải thích về kết quả đạt được cũng sẽ khác nhau.
Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác trong lòng hơi rối loạn, cô bỗng có một loại trực giác rằng chuyện này rất mấu chốt, nhưng lại không sao nắm bắt được.
———-(tác giả)———–
Có lời nói: Vốn dĩ tưởng đem Trần gia cùng khoa học, thần học này đó mặt sau chậm rãi nói, nhưng có tiểu khả ái cảm thấy thái độ của Trần Kiến Bạch đối với mấy chuyện Thần học quá kỳ quái, cho nên giảng giải trước một chút.
=====================
#Sa: Uầy…
Trần Kiến Bạch ngoại hình đến 90 lận đó :))) của Tiêu Diệp mới chỉ có 85 thôi :3
Đủ để hiểu Kiến Bạch ngon cỡ nào…
(1): 同治 – Đồng Trị: Thanh Mục Tông (chữ Hán: 清穆宗; 27 tháng 4 năm 1856 -12 tháng 1 năm 1875), Hãn hiệu: Bố Luân Trát Tát Khắc Hãn (布伦札萨克汗), Tây Tạng tôn vị Văn Thù Hoàng đế (文殊皇帝), là vị Hoàng đế thứ 10 của nhà Thanh trong lịch sử Trung Quốc.
Ông trị vì từ năm 1861 đến năm 1875, khoảng 14 năm. Trong thời gian trị vì, ông có hai niên hiệu là Kỳ Tường Đế (祺祥帝) (tháng 8 – tháng 12 năm 1861) và Đồng Trị Đế (同治帝) (1862 – 1875). (-wikipedia-)
(2): Theo nhân tướng học thì khuôn mặt chia làm 3 phần: Thượng đình – Trung đình – Hạ đình.
Trung Nhị phủ là phần 2 xương gò má.
Hạ Nhị phủ là phần 2 bên khóe môi.
(3): Tâm lý của ông cố tổ nhà Trần gia ta có thể hiểu được.
Lịch sử đã ghi nhận rất nhiều nhà khoa học lỗi lạc mà bản thân họ vẫn có Đức tin vào tôn giáo rất nhiều như Nicolaus Copernicus, Galileo Galilei, Isaac Newton, James Clerk Maxwell, Albert Einstein, v.v…
Bản thân rất nhiều lý giải của Phật giáo về thế giới quan có nhiều điểm trùng hợp với rất nhiều khám phá khoa học về sau.
Khoa học và Thần học, có thể dùng các phương thức khác nhau, nhưng tựu chung lại thì có lẽ chỉ là cách chúng ta dùng để lý giải thế giới.
Và càng biết nhiều, chúng ta lại càng thấy chưa đủ, càng thấy nhỏ bé đến nỗi không thể tin rằng không có bàn tay nào sắp đặt mọi thứ…
“Điều ta biết được chỉ là một giọt nước, điều ta chưa biết là cả một đại dương bao la. Những xếp đặt và hài hòa của vũ trụ chỉ có thể xuất phát từ bản vẽ của một Đấng toàn năng và toàn tri.”
–Isaac Newton-
P/s:
Ta từng đọc đc 1 quyển sách rất hay nói về Phật giáo và các điểm tương đồng trong khoa học, để ảnh ở đây cho mọi ng tham khảo :3
Thật sự thì cuốn sách khá khó đọc, do cần có chút kiến thức khoa học (chủ yếu là thuyết tương đối, vĩ mô; thuyết lượng tử, vi mô).
Nhưng chỉ là phần đầu thôi, về sau câu chuyện sẽ mở ra rất nhiều sự hòa hợp về cả Tôn giáo và Khoa học, cũng như đưa ra rất nhiều lập luận lẫn kết luận hài hòa xuất sắc 🙂
Ngoài ra còn có A brief history of time và Why Buddhism is True cũng rất đáng để tham khảo.