Chương 6: Đồng sàng dị mộng [1]
[1] 同床异梦 : Đồng sàng dị mộng: cùng sống chung, làm việc với nhau nhưng tính toán, suy nghĩ, chí hướng khác nhau.
Bởi vì tay bị thương, mẹ Diêm dù thế nào cũng bắt Minh Mị ở lại ăn cơm chiều.
Hôm nay là sinh nhật mẹ Diêm, Minh Mị cũng muốn ở cùng bà một ngày, nhưng lát nữa lại phải ngủ lại Diêm gia. Quan hệ giữa cô và Diêm Thần như vậy, cô nam quả nữ ở chung một phòng thì không được tốt cho lắm. Mấy lần Minh Mị định nói muốn về nhà, nhưng vừa mới mở miệng đã bị mẹ Diêm chặn lại một cách thần kỳ.
Ăn cơm tối xong, cô thực sự muốn rút lui. Ngày mai cô muốn ở cả ngày trong căn nhà mới thuê, chuẩn bị cho vai diễn khách mời.
Minh Mị ngồi trên ghế sofa, đang muốn đứng dậy thì dì Trương bê lên hai bát thuốc bổ vừa hầm, nói: \”Thiếu phu nhân, đây là phu nhân chuẩn bị cho cô và thiếu gia.\”
Minh Mị chỉ muốn ăn xong nhanh rồi trở về, nói cảm ơn, dì Trương bê lên thứ gì cũng không kịp nhìn mà vội vàng ăn.
Ăn xong, cô để bát thuốc xuống, vừa đứng lên thì đầu óc liền choáng váng.
Cũng may Diêm Thần nhanh tay lẹ mắt đỡ cô. Lại một lần nữa tới gần như vậy, Minh Mị vô thức muốn giữ vững lập trường, rời khỏi ngực Diêm Thần.
\”Tiểu Thần, hôm nay vợ con cũng mệt rồi, con và Tiểu Mị lên lầu nghỉ ngơi đi.\”
\”… Mẹ, con…\” Minh Mị đang muốn giải thích.
Chỉ thấy Diêm Thần tới gần cô thêm lần nữa, cúi đầu nói bên tai cô: \”Em cảm thấy nếu chúng ta không ngoan ngoãn lên lầu ngủ, mẹ sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?\”
Giọng Diêm Thần nhẹ nhàng nói bên tai Minh Mị. Cô nghe được rõ ràng, âm thanh kia len theo màng nhĩ bò vào trong tim cô, cả người Minh Mị run lên.
Khi ngồi trên giường lớn trong phòng Diêm Thần, cô vẫn không biết đang là thật hay mơ.
Trên giường có áo ngủ tình yêu mẹ Diêm chuẩn bị cho cô.
Ngoài cửa sổ, bóng đêm ngày càng sâu hơn.
Hiện giờ cô rất mệt mỏi, đầu cũng choáng váng. Rõ ràng vẫn chưa tới mùa hè, trong phòng cũng mở điều hòa, nhưng Minh Mị lại cảm thấy khô nóng.
Cõ lẽ nên đi tắm. Minh Mị nhìn Diêm Thần đang đứng trước kệ sách trong phòng lật xem gì đó, cũng không nói chuyện, trực tiếp cầm áo ngủ tình yêu của mẹ Diêm đi vào phòng tắm, trái tim như muốn lao ra khỏi lồng ngực.
Trong phòng yên tĩnh lạ thường.
Diêm Thần chỉ nghe thấy tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm. Đừng nhìn anh bây giờ đang đọc sách, một chữ cũng đọc không vào.
Vừa rồi cùng uống bát thuốc kia, sợ là bên trong có bỏ thứ gì đó. Hiện giờ anh xao động dị thường, giống như có thứ gì muốn lao ra khỏi thân thể.
Là dục vọng.
Minh Mị mặc áo ngủ tình yêu của mẹ Diêm, hoa văn không phức tạp, tơ lụa cộng với dây lụa đều là loại tốt nhất, đai đeo màu trắng, bên trên là viền ren thêu hoa rất tinh xảo.
Lớn hay nhỏ cũng đều phù hợp, nếu muốn kéo lên một chút che đi nơi đầy đặn vô cùng sống động thì chỗ tư mật phía dưới rất khó che lại.
Cô gái trong gương môi hồng răng trắng, tóc và chiếc áo choàng màu đen. Sau khi tắm, mỗi tấc da thịt đều mịn màng trắng hồng, nhưng Minh Mị biết Diêm Thần không có hứng thú đối với cô.
Nhưng khi Minh Mị đẩy cửa phòng tắm ra, nhìn thấy Diêm Thần tựa trên đầu giường, hô hấp vẫn cứng lại.
Diêm Thần đã cởi âu phục, trên người mặc áo sơ mi trắng được đặt riêng, nút thắt cổ áo mở ra, mang theo một chút nhàn nhã. chân của anh rất dài, nhàn rỗi tựa vào giường nhắm mắt dưỡng thần.
Minh Mị thật sự mệt mỏi, cô đi đến bên giường, vén chăn lên chui vào, chỉ chiếm một góc giường nhỏ.
Cô cũng không hỏi Diêm Thần muốn ngủ ở đâu. Khó lắm mới có ngày nghỉ, cô muốn nghỉ ngơi dưỡng sức.
Diêm Thần ngước mắt, nhìn người cách đó không xa chùm chăn tạo thành cái bọc nhỏ. Hôm nay, nha đầu này và anh thực sự đúng là tích chữ như vàng.
Cô dường như thay đổi rất nhiều.
Chắc là giận anh, Diêm Thần nghĩ.
Đêm tân hôn đầu tiên đã bỏ mặc cô, nên chắc là đang giận.
Diêm Thần cảm nhận được hô hấp mềm mại của người bên cạnh, dường như cô đã ngủ thiếp đi.
Cô cách anh thật xa. Mặc dù giường lớn, nhưng cô lại ngủ ở một góc kia, chắc chắn là tức giận rồi.
Diêm Thần bình tĩnh suy nghĩ, hôm nay hình như Minh Mị còn chưa nhìn anh.
Nhớ tới lúc trước, cô vừa nhìn thấy anh đã mở miệng gọi \”Thần ca ca\”. Thế nhưng anh lãnh đạm với cô nhiều năm như vậy, coi như hai người kết hôn, dưới cái nhìn của cô có lẽ cũng là anh bị bắt buộc, không có cách nào nên đành lựa chọn như vậy.
Càng nghĩ như vậy, trong lòng càng xao động kịch liệt. Diêm Thần nhắm mắt lại, trong đầu đều là hình dáng người bên cạnh.
Diêm Thần đi tắm nước lạnh, muốn tĩnh tâm lại.
Giội nước lạnh băng từ đầu đến chân. Thật ra Minh Mị không hiểu, vật cực tất phản [2], một người ngoài mặt càng lạnh lùng, thì ngọn lửa trong lòng đã sớm không có cách nào dập tắt.
[2] 物极必反 : vật cực tất phản: già néo đứt dây, tức nước vỡ bờ, sự vật phát triển đến cực điểm sẽ chuyển hóa theo hướng ngược lại.
Diêm Thần tắm nước lạnh xong, bình phục dục vọng đang xao động một chút, thân dưới quấn một chiếc khăn tắm, đi đến bên giường ngồi xuống.
Minh Mị đã ngủ say, cô tự nhiên nằm trên giường, màu da trắng hơn tuyết, mái tóc đen nhánh, khuôn mặt nhỏ nhắn lớn khoảng bàn tay, ngũ quan tinh xảo. Cô ngủ thiếp đi, hàng lông mi dày hơi cong lên giống như một chiếc lược răng dày, vải tơ tằm cũng không trơn mịn được bằng da cô.
Diêm Thần không tự chủ được ngồi lên giường, ngón tay chạm vào khuôn mặt, gò má hồng hào tự nhiên của Minh Mị.
Rất nhẹ, sẽ không làm cô tỉnh lại.
Mu bàn tay anh khẽ vuốt khuôn mặt của cô.
Giống với xúc cảm trong trí nhớ của anh, mềm mại co dãn. Rất nhiều năm trước, giữa buổi chiều mùa hè ấy, anh đã từng chạm vào điều cấm kỵ trong lòng như thế này.
Editor: Chương sau bắt đầu set pass. Để lấy pass m.n ib cho mình để trả lời câu hỏi lấy pass. Truy cập vào wordpress để đọc nhé.