Chương 1: Trùng sinh
Minh Mị tỉnh lại, phát hiện mình không ở bệnh viện. Trong mưa bom bão đạn, cô bị súng bắn.
Rất đau, rất đau.
Còn có máu tươi mang theo nhiệt độ cơ thể dũng mãnh trào ra, khiến toàn thân rét run.
Nhưng khi nhìn thấy Diêm Thần cách đó không xa đang ôm một cô gái ngã trên mặt đất, trong lòng Minh Mị lạnh ngắt.
Diêm Thần, chồng của cô, người đàn ông Minh Mị yêu mười một năm, nhưng cũng chưa từng nhìn cô một chút, ôm người con gái anh yêu chạy ra ngoài.
Một khắc này, tuyệt vọng bao phủ.
Cô nhắm mắt lại, nghe thấy có người gọi: \”Khu phòng phía Tây phát hiện có người bị thương.\”
Âm thanh xe cấp cứu vang lên, trong tiếng bước chân ồn ào và tiếng người hỗn loạn xung quanh, Minh Mị mất đi một tia ý thức cuối cùng.
Cô cho là mình sẽ chết.
Minh Mị giãy dụa tỉnh lại, trên người một vết thương cũng không có. Sao lại như vây? Không phải cô bị bắt cóc 36 giờ, bị đủ loại người lôi kéo , quăng ném, còn bị trúng đạn ư?
Cô không phải Iron Man[1], cũng không phải tiểu Na Tra[2], sao lại \”đao thương bất nhập\”[3] rồi?
[1] Iron Man: là một siêu anh hùng hư cấu xuất hiện trong truyện tranh của Mỹ, hay còn được gọi là Người Sắt.
[2] Na Tra: là một vị thần trong thần thoại dân gian Trung Hoa, được mô tả chi tiết thông qua các tác phẩm Phong thần diễn nghĩa, Tây du ký, Na Tra được mô tả là một vị thần có pháp lực cao cường, thuộc vào hàng những vị thần cấp cao nhất của Thượng giới.
[3] Đao thương bất nhâp: ý muốn nói dao chẻ súng bắn cũng không sao, có thể hiểu giống mình đồng da sắt.
Cô đang suy nghĩ, bất chợt đầu kéo đến đau nhức.
Cảm giác nhói nhói khiến Minh Mị thanh tỉnh không ít.
Cô bắt đầu nhìn xung quanh, mới nhận ra đây chính là \”nhà\”, nói đúng hơn là nhà của cô và Diêm Thần.
Chẳng qua, chồng cô – Diêm Thần gần như chưa từng trở về căn nhà này.
Mà Minh Mị được xem như vợ anh, chỉ có thể ở lâu dài trong căn nhà này, không có mục tiêu hay lý tưởng gì, chờ một người chồng không trở về mà thôi.
Nhưng sao cô lại ở đây?
Toàn bộ cách trang trí, bày biện ngôi nhà này cô đều quen thuộc. Chỉ là trong lòng Minh Mị biết, nơi này không phải nhà cô. Là cô mưu tính dùng nơi này làm ngục tù giam cầm Diêm Thần, lấy hôn nhân làm xiềng xích, cuối cùng người bị nhốt lại cũng chỉ có mình cô.
Đầu đau kịch liệt khiến Minh Mị cảm thấy dường như bản thân bị bọn cướp làm hỏng đầu.
Trí tuệ nhân tạo tự động điều chỉnh ánh đèn trong phòng, cô ngã ngồi trên ghế salon, không cẩn thận đụng phải điều khiển TV.
Thời gian hiện trên màn hình TV khiến cô lập tức ngừng thở.
Mỗi ngày TV đều phát những tin tức quan trọng, người dẫn chương trình đang điểm qua những tin tức đáng chú ý.
Cô quay về năm năm trước?
Chân Minh Mị đứng không vững, lảo đảo chạy về phòng ngủ, nhìn thấy điện thoại trên đầu giường.
Mở bằng dấu vân tay, hình nền là ảnh chụp cô tốt nghiệp đại học mặc áo cử nhân. Đúng là cô đã quay về năm năm trước.
Khóe mắt Minh Mị ướt lên. Dù sao cũng chết qua một lần, cảm giác còn sống thật ấm áp.
Nhưng Minh Mị chưa kịp cảm thán sinh mệnh thật đáng quý, thì thời gian trùng sinh làm cô dở khóc dở cười.
Ngày 21 tháng 5, là ngày thứ hai cô và Diêm Thần kết hôn.
Nếu sớm hơn một ngày thì chắc chắn cô sẽ không đi đăng ký kết hôn với Diêm Thần.
Nhưng hôm qua, cô và anh đã cầm giấy hôn thú [4], mà Diêm Thần là quân nhân, quân hôn không thể muốn ly hôn là ly hôn.
[4] giấy hôn thú: giấy chứng nhận kết hôn
Năm đó, Minh Mị cũng vì xem trúng điều này. Cô đánh cược Diêm Thần sẽ không chủ động ly hôn với mình, mà trong thời gian đó, cô có thể dùng tình yêu làm anh cảm động.
Nhưng ván cược này, cô vẫn thua triệt để, Từ đầu đến cuối chỉ có một mình cô yêu đơn phương, tựa như một câu chuyện hài. Tự bản thân gây ra, cuối cùng thua không còn một mảnh.
Yêu một người, yêu đến cuồng loạn, cuối cùng tổn thương đối phương, làm khổ chính mình.
Đương nhiên nếu ông trời đã cho cô thêm một cơ hội, Minh Mị muốn bản thân phải sống sáng lạn nhất.
Sau khi chết một lần, cô thật sự buông bỏ, buông bỏ si mê lưu luyến đối với Diêm Thần, buông bỏ những thứ không chạm vào được.
Hiện giờ, cô chỉ muốn làm một tiểu tiên nữ theo Phật giáo.
Một đêm say sưa khiến đầu đau buốt, trong lòng Minh Mị thầm mắng mình.
Hôm qua, cô và Diêm Thần trở thành vợ chồng chân chính trên giấy tờ pháp luật, nhưng cả ngày Diêm Thần đều ở trong quân khu, vậy nên cô mới có thể uốn rượu một đêm.
Thật sự thương bản thân. Đời trước, cô nghĩ quẩn đến cỡ nào mới không buông tha cho chính mình.
Minh Mị mở tủ chứa đồ tìm trà giải rượu, nấu một bình. Sau khi tỉnh táo lại, cô đi vào nhà vệ sinh tắm rửa.
Vừa đắp mặt nạ, Minh Mị vừa tính toán cuộc sống sau này.
Nghĩ đến quá khứ, Minh Mị không nhịn được đỡ trán, coi như cô trải qua một cuộc sóng gió to lớn đi.
Cô nhíu mày nhìn quyển sổ nhỏ màu đỏ trên tủ đầu giường, chung quy là tự làm tự chịu. Cô dứt khoát đém giấy hôn thú bỏ vào ngăn tủ khóa lại, mắt không thấy tâm sẽ không phiền. Tạm thời cô buông xuống chuyện của mình và Diêm Thần, dù sao đời trước hai người cũng không phải vợ chồng chân chính.
Hai mươi mốt tuổi, phải cố gắng gây dựng sự nghiệp thành \”nữ cường nhân\” a.
Ngàn vạn suy nghĩ sáng bừng, đột nhiên điện thoại vang lên, kéo suy nghĩ của cô trở lại.