Những cơn gió lạnh đầu mùa đã xuất hiện. Họ đã rời Cao Ly được 5 ngày. Theo
như lịch trình, 3 ngày nữa thuyền sẽ đến Cửu Châu, hòn đảo lớn phía nam Đông
Doanh.
Mỹ Hạnh Tử đang đứng trước mũi thuyền, đôi mắt u buồn nhìn về phía trước.
Chiếc áo choàng bằng lông cáo nhẹ nhàng khoác lên vai nàng. Một đôi tay cường
hãn ôm lấy Hạnh Tử.
“Nàng đang nghĩ gì vậy?”
“Hạnh Tử lo sợ.”
“Lo sợ gì chứ, có quyền vương ta đây kẻ nào dám chống đối. Hừ, ta sẽ đầu hắn
thành cái đầu heo.”
Hạnh Tử thở dài. Nàng đã rời khỏi Đông Doanh gần nửa năm rồi, tình hình Đông
Doanh lúc này nàng thật không nắm rõ.
…
Đông Doanh gồm 4 đảo lớn mà hợp thành: Cửu Châu, Tứ Quốc, Bản Châu và Bắc Hải
Đạo.
Đông Doanh có bẩy vị tướng quân, vốn là hậu duệ của 7 gia tộc lớn: Sơn Điền,
Sơn Khẩu, Tùng Hạ, Kiều Bản, Tỉnh Thượng, Điền Trung và Xuyên Đoạn.
Mỗi vị tướng quân cải quản một lãnh địa, hình thành nên bảy chư hầu.
Mỹ Hạnh Tử và Đông Dương vương tử thuộc Sơn Điền gia tộc, gia tộc có thực lực
mạnh nhất ở Đông Doanh. Gia tộc Sơn Điền cai quản một lãnh địa rộng lớn ở Bản
Châu. Thành chủ đặt tại Đông Kinh.
Để chống lại giặc xâm lược từ phương Bắc, 7 vị tướng quân liên kết lại với
nhau, hình thành nên Đông Doanh đại quốc. Trưởng tộc của Sơn Điền gia tộc giữ
chức tối cao nhất, tự xưng là vua. Đông Kinh là kinh đô Đông Doanh. Đông Dương
vương tử chính là người nối dõi cho chức vị tộc trưởng Sơn Điền gia tộc, cũng
là người kế vị cho ngôi vị vua của Đông Doanh.
Tuy nói bảy chư hầu hợp lại để chống lại ngoại xâm, nhưng khi giặc không xâm
lược thì bảy chư hầu lại xoay ra ngấm ngầm chống đối nhau.
Việc các tinh anh của gia tộc Sơn Điền bỏ mạng lại Trung Nguyên chính là thời
cơ tốt để sáu chư hầu còn lại nổi dậy.
Sau 5 năm chiến tranh, Sơn Điền gia tộc bị đánh bại, Đông Dương vương tử mất
tích còn Mỹ Hạnh Tử phải trốn chạy. Những người bị bắt thì phải làm cuộc sống
nô lệ.
Đất đai của Sơn Điền gia tộc bị Sơn Khẩu gia tộc, Tùng Hạ gia tộc chia nhau
chiếm giữ. Tài sản và nô lệ được chia cho các chư hầu còn lại. Tàn dư của Sơn
Điền gia tộc không ngừng bị truy giết. Những người ủng hộ Sơn Điền gia tộc
sống trong im lặng, không biết ngày nào mới trả được thù.
Sau khi tiêu diệt Sơn Điền gia tộc, lục hầu lại xoay ra tranh đấu lẫn nhau,
hình thành nên các cặp tranh đấu. Sơn Khẩu gia tộc và Tùng Hạ gia tộc ở Bản
Châu, Kiều Bản gia tộc và Điền Trung gia tộc ở Tứ Quốc. Riêng Tỉnh Thương gia
tộc cai quản vùng Bắc Hải Đạo và Xuyên Đoạn gia tộc cai quản vùng Cửu Châu là
không có chiến tranh, nhưng hai gia tộc này không ngừng quan sát chờ đợi thời
cơ tham gia cuộc chiến.
Tình thế Đông Doanh vô cùng hỗn loạn.
…
“Hạnh Tử, muội nói xem, trong lục tướng, kẻ nào đáng sợ nhất?” Vưu Túy hỏi.
“Túy tỷ, muội không có cơ hội gặp hết tất cả lục tướng, nhưng mỗi lần phụ thân
nói chuyện cùng ca ca, Hạnh Tử đều có lén nghe” Má nàng đỏ lên, nàng thấy xấu
hổ khi thừa nhận đi nghe lén người khác nói chuyện.
“Phụ thân dặn ca ca phải luôn cẩn thận với Sơn Khẩu tướng quân. Hắn là con
người độc ác tàn nhẫn, việc gì cũng dám làm. Tùng Hạ tướng quân lại là kẻ nhút
nhát nhu nhược, nhưng mưu sĩ của hắn rất nhiều vì vậy gia tộc Tùng Hạ mới
không bị thôn tính. Xuyên Đoạn tướng quân là kẻ có tham vọng nhưng lại ngu
ngốc độc đoán , phụ thân bảo không phải lo sợ về hắn vì hắn sẽ chẳng làm nổi
chuyện gì. Còn 3 vị tướng quân còn lại, Hạnh Tử thật không rõ.”
“Nói như vậy, chúng ta có thể lợi dụng tên Xuyên Đoạn này.” Bạch Tư nói.
“Nếu quả có thể lợi dụng hắn, thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.” Lạc Hỏa
nói.
“Chi bằng chúng ta hãy diễn một vở kịch…” Lương Lệ Quỳnh góp ý. Một kế hoạch
dần được vẽ ra…
Khi mọi người còn đang nhỏ to bàn mưu kế thì Hi Bình đang vởn vơ ngắm cảnh
biển ra dáng một kẻ vô ưu vô lo. Nhưng trong lòng hắn nghĩ gì thì chỉ có hắn
mới biết.