Hậu Liệp Diễm Giang Hồ Mộng – Chương 10: Chương 10 Huyết tẩy Hắc Phong sơn (2) – Botruyen

Hậu Liệp Diễm Giang Hồ Mộng - Chương 10: Chương 10 Huyết tẩy Hắc Phong sơn (2)

“Bụp.” Một chùm pháo hiệu phát ra ở lưng chừng núi Hắc Phong.

Lạp Phi Ưng, Lạp Phi Báo và lão già quắc thước đang ngồi trong phòng nghị sự
lập tức nhào ra cửa, tình hình vô cùng khẩn trương.

“Đến rồi, đã đến rồi.” Lão già quắc thước lẩm bẩm.

“Không ngờ đến nhanh vậy.” Lạp Phi Báo nói.

“Đến kẻ nào, giết kẻ ấy.” Lạp Phi Ưng lạnh lùng nói.

Ám Long thì đã chuồn đi từ lúc nào.

Xa xa, có tiếng kêu la chém giết vọng lại.

“Đại vương, địch nhân kéo tới. Chúng có 1 nam 6 nữ. Chúng ra tay rất tàn ác,
anh em chết rất thảm.” Một tên lâu la chạy tới bẩm báo.

“Triệu gọi các đầu lĩnh, tập trung lâu la, chuẩn bị huyết chiến.” Lạp Phi Ưng
ra lệnh.

“Lão đại, có chuyện gì thế.” Lạp Phi Hùng chạy ra, quần áo xộc xệch rất khó
coi.

“Tên háo sắc này, ta tưởng ngươi còn đang chìm trong lạc thú chứ.” Lạp Phi Ưng
quát mắng.

“A, đám mỹ nữ đó quả rất xinh đẹp. Ta không cầm lòng được.” Lạp Phi Hùng gật
gù nói.

“Địch nhân tới trước cửa mà ngươi còn nằm dưới gấu quần đàn bà sao.” Lạp Phi
Ưng nhiếc mắng.

“Con mẹ nó, tới một thằng giết một thằng, tới hai thằng giết hai thằng, tới
bao nhiêu lão nhị ta giết sạch.”

Một thân ảnh mỹ miều nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt chúng. Trên người nàng toát
ra khí lạnh ghê người, đôi mắt tràn đầy sát ý.

“Tuyệt sắc mỹ nữ.” Lạp Phi Hùng thầm khen.

Lại một mỹ nữ nữa nhẹ nhàng đáp xuống. Lạp Phi Hùng lại buột mồm tán thưởng.

“Khinh công Minh Nguyệt Phong.” Lão già quắc thước thầm giật mình. Không ngờ
địch nhân là người Minh Nguyệt Phong.

Nguyên lão già này trước đây đã từng ở trung nguyên. Nhưng 40 năm trước, môn
phái của lão bị địch nhân tàn sát, lão phải bỏ chạy sang Thiên Trúc sống.
Không ngờ địch nhân đuổi cùng giết tận, may được Lạp trang chủ cứu thoát. Tuy
thời gian hành tẩu ở trung nguyên chưa được 20 năm nhưng lão cũng biết không
ít chuyện. Đặc biệt là về võ công Minh Nguyệt Phong và Huyết sát chân quân.

Tiếp đó, 4 thân ảnh mỹ miều khác lần lượt đáp xuống, người nào cũng tràn đầy
sát khí.

“Thật.. thật là quá nhiều tuyệt sắc mỹ nữ. Lạp Phi Hùng ta không lôi các ngươi
lên giường cưỡng gian thì không phải là nam nhân.”

“Con mẹ ngươi, mau mau thả người ra.” Một nam nhân dáng người to lớn thét lên.

“Là hắn sao? Cũng cường hãn đấy chứ.” Lạc Phi Báo buột miệng.

“Có vẻ hắn không biết võ công.” Lạp Phi Ưng nói tiếp.

“Không phải hắn, hắn không tạo được uy thế kinh người như Ám Long nói.” Lão
già thầm nghĩ.

“Mẹ kiếp, đến đây. Ta trước tiên sẽ giết ngươi, sau sẽ cưỡng gian đám nữ nhân
của ngươi.” Lạp Phi Hùng tiên tới gào thét.

Nam nhân cường hãn tức giận lao tới, vung quyền đấm Lạp Phi Hùng. Lạp Phi Hùng
cưởi khẩy, tủng một chưởng đẩy hắn bay về phía sau. Cả người nam nhân cường
hãn dội vào một cái cây, lập tức bất tỉnh nhân sự.

Nam nhân đó nguyên là Bố Lỗ Tư. Bỗ Lỗ Tư tuy vẻ ngoài cường hãn nhưng không
biết võ công, tất không phải là đối thủ của Lạp Phi Hùng.

Nhìn Bố Lỗ Tư bị đánh bay, chúng nữ tuyệt không lộ cảm xúc gì, lạnh lùng tiến
công.

Lão già quắc thước thầm nghĩ:” Có người của Minh Nguyệt Phong, 3 gã đồ đệ kia
chưa chắc đánh lại, tất mình phải hạ ả trước.” Ngay lập tức lão nhằm Mộng
Hương tiến đánh.

Lãnh Như Băng đấu với Lạp Phi Báo. Vạn Diệu và Độc Cô Tuyết đấu với Lạp Phi
Ưng. Vưu Túy và Lạc U Nhi đấu với Lạp Phi Hùng.

Lạp Phi Báo thân thủ nhanh nhẹn, thoắt ẩn thoắt hiện, định một chiêu tất sát
đối phương. Không ngờ Lãnh Như Băng không hề tỏ ra e sợ, chỉ điềm nhiên đứng
im, hàn khí không ngừng tỏa ra. Lạp Phi Báo lo sợ có ám khí hay độc khí, bèn
thận trọng dừng lại không dám xuất thủ.

Thực ra Lãnh Như Băng đang vận khởi “hàn âm khí”, từ từ xâm nhập vào Lạp Phi
Báo. Nếu Lạp Phi Báo quyết đoán tấn công, nàng đã có thể gặp nguy hiểm. Nhưng
chính sự lạnh lùng của nàng khiến cho đối phương phải e sợ, thật đây chính là
bản lĩnh của Lãnh Như Băng!

Gần đấy, Vạn Diệu và Độc Cô Tuyết liên tục tấn công Lạp Phi Ưng. Lạp Phi Ưng
chỉ dùng quạt gạt kiếm. Dáng vẻ rất ung dung tự tại.

Vưu Túy và Lạc U Nhi đang đẩy Lạp Phi Hùng vào thế khó. Gã không ngờ hai mỹ nữ
tuyệt sắc lại ra tay tàn độc như vậy, chiêu nào cũng như muốn lại mạng gã. Nếu
không phải gã có nội lực vô cùng thâm hậu thì chắc giờ đã tuyệt mạng rồi.

Trận chiến giữa Mộng Hương và lão già quắc thước là căng thẳng nhất. Chiêu đối
chiêu, chưởng đối chưởng. Kiếm thuật của Minh Nguyệt Phong rất tinh diệu,
nhưng kinh nghiệm chiến đấu của Mộng Hương so với lão già kia lại không nhiều,
hơn nữa, nội lực của lão cũng hơn hẳn nàng. Sau hơn 50 chiêu, Mộng Hương đã có
vẻ yếu thế hơn.

Lãnh Như Băng đã vận khởi xong “hàn âm khí”. Khí hàn dần xâm nhập vào đôi chân
của Lạp Phi Báo, đẩy hắn vào trạng thái cương ngạnh, khiến tốc độ của hắn giảm
đáng kể. Tuy vậy, Lãnh Như Băng cũng không chiếm được nhiều ưu thế.

Lúc này, Lạp Phi Ưng đã chuyển từ thế thủ sang thế công. Trong người hắn phát
ra rất nhiều ám khí khiến Vạn Diệu và Độc Cô Tuyết thập phần nguy hiểm.

Vưu Túy và Lạc U Nhi hoàn toàn áp đảo Lạp Phi Hùng. Gã chỉ quanh co chống đỡ.
Nhưng thân thể gã như kim cương bất hoại, cộng thêm nội lực thâm hậu khiến hắn
không có tổn thương nào đáng kể.

Mộng Hương thì càng ngày càng bị ép.

Lúc này, đám đầu lĩnh và lũ lâu la cũng nhất loạt kéo đến. Lâu la tuy yếu kém
nhưng rất đông. Đám đầu lĩnh đều có thể xếp vào hạng nhất lưu, nếu đem so với
Thiên Phong song kiều, Lạc Lộ, Lạc Diệp, Dã Mân Côi thì thực lực không chênh
lệch lặp.

Lục nữ nhanh chóng bị bực lui, đẩy vào tuyệt cảnh.

Bỗng từ bên trong vang lên tiếng la hét. Vài tiếng kêu thảm thiết của đám lâu
la vang lên. Chiến trường xuất hiện thêm các mỹ nữ anh hùng, gương mặt tràn
đầy sự phẫn nộ.

Sao chúng nữ bị giam cầm lại thoát ra được địa lao? Nguyên lai khi Lạp Phi
Hùng ra khỏi địa lao thì có một thân ảnh đột nhập vào. Phỉ Sa vừa nhìn thấy
thì vui mừng gọi:” Dương Y, mau cứu chúng ta.”

Dương Y và Phỉ Sa trước giao tình rất tốt. Vả lại, Dương Y rất sợ thực lực
khủng bố của Hi Bình, nên mới đột nhập địa lao giải cứu chúng nữ. Chúng nữ
được giải thoát, tức thì lao ra ngoài trợ chiến. Trong địa lao chỉ còn lại
những mỹ nữ không biết võ công hoặc võ công thấp kém.

Lúc này, lục nữ được sự tương trợ của Lôi Phượng, Xuân Điệp, Đỗ Tu Tư, Dã Mân
Côi, tiểu Nguyệt, Đỗ Quyên, Thủy Tiên, Thuỷ Khiết Thu, Từ Bạch Lộ, Từ Hồng Hà,
Bão Nguyệt, Âu Dương Đình Đình, A Mật Y, Lý Ngọc, Minh Ngọc, Phỉ Sa, Lãnh Tinh
Oánh, Diệu Duyên, Bạch Tư, Nguyên Chân và ngũ đóa kim thoa ( ngũ hoa ), Thiên
Diệp Bội, Lạc Lộ, Lạc Diệp. Tình thế nhanh chóng được cân bằng.

Lũ lâu la yêu đuối bị chúng nữ giết như giết kiến. Bọn đầu lĩnh nếu phải một
đấu một cũng nhanh chóng thảm tử.

Thiên Diệp Bội và Âu Dương Đình Đình phi thân đến tương trợ cho Mộng Hương.

Lão già thầm kinh ngạc:” Không ngờ có cả Ngọc Xà môn và Thái Âm giáo.”

A Mật Y và Thủy Khiết Thu tương trợ Vạn Diệu và Độc Cô Tuyết.

Nguyên Chân và Nguyên Linh thấy Lạp Phi Hùng, thét lên một tiếng đầy phẫn nộ
rồi lao đến tấn công.

Lãnh Như Băng không cần người trợ giúp, vì hàn khí của nàng vốn là khắc tinh
của kẻ dựa vào tốc độ như Lạp Phi Báo.

Trận đại chiến bắt đầu khi trời quá đỉnh. Nay mặt trời đã sắp xuống núi, tiếng
chém giết vẫn chưa dứt. Máu nhuộm đỏ núi, xác người ngổn ngang.

Chúng nữ đã thấm mệt mà đám lâu la vẫn liều chết xông lên.

Nếu không phải mấy lần vì bọn lâu la và đầu lĩnh liều chết xông vào thì ba tên
đại vương và lão già đã tuyệt mạng. Thật không hiểu bốn tên này đã làm gì
khiến bọn lâu la bán mạng vì chúng như vậy.

Trời đã nhá nhem tối. Chúng nữ đã thật sự mệt mỏi mà địch nhân quá đông. Sợ
rằng sẽ tuyệt mạng nơi đây.

Trên không trung bỗng xuất hiện 3 thân ảnh, đem lại hi vọng cho chúng nữ. 3
người vừa đến chính là Đường Tư, Lương Lệ Quỳnh và Ấu Xảo.

“Dâm tặc vẫn chưa đến, không biết chạy đâu rồi.” Đường Tư bực tức nói. Nhưng
nàng không có nhiều thời gian để cáu giận. Nhìn thoáng qua đã thấy tình hình
chúng nữ vô cùng thảm thương. Áo quần ai cũng nhuộm đầy máu, nhiều người thậm
chí kiệt lực chỉ đứng thờ dốc.

“Mọi người lui lại.” Ấu Xảo bất ngờ lên tiếng. Nàng nói tiếng trung nguyên nên
các nàng đều hiểu.

Từ người Ấu Xảo phát ra một cỗ khí tức lạ thường.

Lãnh Tinh Oánh kinh ngạc thốt lên:” Hữu hương đại pháp.”

Đám lâu la đứng nhìn Ấu Xảo đến si ngốc, thần thái như mất hồn. Lạp Phi Hùng
cũng si ngốc nhìn Ấu Xảo.

Ấu Xảo bỗng làm vài động tác mê hoặc, tức thì một thảm cảnh diễn ra. Toàn bộ
đám lâu la đưa đao lên tự sát. Thực là yêu thuật ghê người!

“Lão Nhị, ngươi làm gì vậy?” Lạp Phi Báo thét lên.

Lạp Phi Hùng cũng đang có hành động tự sát. Tả thủ hắn đưa tay lên định đánh
vào thiên linh cái của chính mình.

“Yêu nữ ngừng lại.” Lão già thét lên, kiếm nhằm thẳng Ấu Xảo đâm tới.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.