Thiên nhìn lại về phía cuốn sách phủ đầy bụi hắn cầm nhặt lên trên sách việt Ức Long Luyện Thể Quyết một cái tên rất bá đạo rõ ràng rằng đây là một môn luyện thể công pháp hắn nhìn xem cuốn sách cùng với hạt châu trên tay hắn vì hệ thống đang tiến giai cho nên hắn không thể kiểm tra hai thứ này là phẩm cấp gì được nhưng chắc chắn là không kém hạt châu này có thể bảo vệ một tia thần hồn của của lão già đó từ thời Thượng Cổ đến giờ phải biết thời Thượng Cổ cách thời đại hắn bây giờ chính là hơn 3 hội nguyên một hội nguyên là 1,3tỷ năm có nghĩa là hạt châu này đã bảo vệ một tia thần hồn của của lão già đó khoảng gần 10tỷ năm cho nên chắc chắn hạt châu này rất tốt phẩm chất ít nhất là đẳng cấp S trở lên còn cuốn sách có thể đạt ngang hàng với hạt châu thì cũng sẽ không kém đi đâu được.
Hắn tìm xung quanh xem có bảo bối gì hay không vì hang động này được con Hắc Ám Long Mãn kia bảo vệ thì chắc chắn sẽ có gì đó khác ngoài cuốn sách và hạt châu này vì dù sao Hắc Mãng cũng sẽ không dùng được hai thứ này cho nên sẽ không phải thứ mà nó bảo vệ.
Sau khi tìm một hồi thì hắn phát hiện được một đóa Ám Lan Hoa cấp 5.
Sau khi ngắt Ám Lan Hoa xuống bỏ vào balo hắn rời khỏi đi về trường.
Khi hắn đến trường thì đã gần giữa trưa xem ra thời gian hắn ở trong thức hải của mình hơi lâu.
Hắn bước đến phòng học của mình mở cửa đi vào phòng cô Thủy đang giản về những điều chú ý trong việc tu luyện nhìn thấy hắn vào liếc mắt một cái nhưng cũng không nói gì.Thật ra thì với tu vi cùng với thiên phú của hắn thì không đến trường thì cũng chẳng ai nói gì cả hắn cũng không muốn đến trường so với đến trường việc nham chán này thì hắn muốn ở nhà tu luyện hơn nhưng bởi vì chiều hôm nay là nhà trường lễ tiệc vì trường đã thắng trong cuộc thi so tài sảy ra giữa những Hoàng Triều còn lai cho nên đã mời học sinh toàn trường đến dự lễ.
Hắn dẫu sao cũng là học sinh của trường cùng với là người đại diện cho Tần Gia cho nên hắn mới ở đây.
………..
Renggggggg
Thiên ngồi 15p thì tiếng chuông vang lên mọi người đều đứng dậy đi ra khỏi lớp hắn cũng đứng dậy đi ra.
Thiên đi ra quán nước ngồi, ngồi vào bàn một lúc vừa kiêu nước uống xong thì có hai người đi đến chỗ hắn rồi ngồi xuống trước mặt hắn.
” Chào anh Thiên không ngờ lại gặp anh ở đây đấy sao dạo này anh không qua chỗ em chơi nữa thế các muội cùng các tỷ tỷ rất nhớ anh đấy nhất là chị Huyền đây nề ngày nào cũng mong muốn anh qua chơi đấy.”
Nghe Uyên nói thế hắn liền xoay sang liếc cô gái có tên là Huyền.
Thâý Thiên nhìn mình chằm chằm Huyền đỏ mặt lên gắt giọng nói lại.
” Uyên nói dối đây em không có đâu.”
“Không có sao vậy là Huyền không chào đón Thiên đúng không. “
Thiên nhìn Huyền đáng yêu như thế liên trêu trọc một câu.
” Không không có em không có ý đó.”
Huyền nghe Thiên nói như thế liền bối rối mở miệng giải thích.
” Không có ý đó vậy là ý gì. “
Thiên nhìn thâý Huyền như vậy liền nhịn không được triêu trọc.
” Ý là ý la …”
” Ai nha anh Thiên đừng có triêu chị Huyền nữa mà nhìn xem chị ấy sắp khóc rồi kìa.
anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em đâu sao không thấy qua chỗ em chơi vậy .
Đang lúc Huyền bối rối không biết giải thích ra sao thì Uyên chen vào nói chuyện.
” Chị không có khóc.”
Huyền nghe thấy Uyên nói như vây liền trở lại một câu rồi quay mặt sang một bên.
Thiên thâý vậy liền mỉm cười nói
” Dạo này anh bận tu luyện nên không có thời gian.
Nói ra sợ hết hồn hai cô gái trước mặt hắn chính là Tam công chúa Nguyễn Thị Ngọc Huyền cùng với tứ công chúa Nguyễn Thị Kim Uyên.
Ba người ngồi nói chuyện một lúc thì cùng trở về để chuẩn bị cho buổi tiệc của trường.