Trong quán bar âm nhạc đinh tai nhức óc, Âu Dương Vũ ngồi trong một góc tối liên tục uống rượu, từng ly rượu đắng chát từ miệng chảy xuống yết hầu cứ như lòng của hắn bây giờ vậy đau đớn khó nhịn
Ngưng Tuyết, vì sao cô không tin hắn? Hắn và cô bên nhau một năm nhưng thật ra lại chẳng thể nào hiểu nhau, cô lại vì một chuyện nhỏ như thế liền có thể nghi ngờ hắn?
” Âu Dương Vũ, em đừng uống nữa. Có chuyện gì chúng ta từ từ nói có được không? ” Âu Dĩ Thiên ngồi bên cạnh Âu Dương Vũ mà khuyên ngăn, người em trai này từ nhỏ đã vô cùng ngoan ngoãn nghe lời, sao tự dưng hôm nay lại… người bị lừa dối là hắn, hắn còn chưa than thở gì nữa là
” Ngưng Tuyết “
” Em nói gì? “
” Anh yêu em mà, hức “
Âu Dương Vũ hoàn toàn say mèm quên cả trời đất, trong mơ màng hình như thấy Hạ Ngưng Tuyết đang ngồi bên cạnh, cô xinh đẹp, đáng yêu như vậy, còn cười với hắn, Ngưng Tuyết Ngưng Tuyết em tha thứ cho anh rồi sao? Âu Dương Vũ vui vẻ mà ôm chầm lấy người bên cạnh không nỡ buông ra
Âu Dương Vũ hoàn toàn say mèm quên cả trời đất, trong mơ màng hình như thấy Hạ Ngưng Tuyết đang ngồi bên cạnh, cô xinh đẹp, đáng yêu như vậy, còn cười với hắn, Ngưng Tuyết Ngưng Tuyết em tha thứ cho anh rồi sao? Âu Dương Vũ vui vẻ mà ôm chầm lấy người bên cạnh không nỡ buông ra
——————–
” Tiểu thư, cô xem ” người thư kí bên cạnh tay run run đưa tờ báo số mới nhất hôm nay cho Hạ Ngưng Tuyết xem
Vốn hôm qua Âu Dương Vũ đến nháo một trận làm cô không ngủ được đầu lại càng lúc đau hơn, Hạ Ngưng Tuyết một tay xoa thái dương tay còn lại liền nhận lấy tờ báo mà người thư kí bên cạnh đưa cho
Đập vào mắt cô là hình ảnh Âu Dương Vũ ôm chầm lấy một người đàn ông, hình ảnh vô cùng rõ nét, khung cảnh quán bar mờ ám cùng hình ảnh hai người đàn ông ôm chầm lấy nhau cùng tiêu đề vô cùng bắt mắt ” Âu tổng cùng người tình đồng tính “
Trên khuôn mặt Âu Dương Vũ còn lộ ra nụ cười hạnh phúc
Hạ Ngưng Tuyết cười lạnh, người đàn ông hôm qua còn đứng chặn trước đầu xe cô cùng người đàn ông trong bức hình là một sao? Chưa gì đã chịu không nổi mà nhào vào người đàn ông kia rồi? Dám xem cô là con ngốc sao? Hạ Ngưng Tuyết giận dữ, tay xé rách tờ báo trong tay thẳng thừng ném xuống đất
—————
” Tiền bối cảm ơn anh đã đưa em về ” Hạ Ngưng Tuyết xuống xe liền vẫy tay cười tươi với một người đàn ông tuấn tú trong xe rồi bước vào nhà
Âu Dương Vũ kể từ lần cãi vã với cô liền không xuất hiện trước mặt cô nữa nhưng mà ngày nào hắn cũng đứng một góc tường lẳng lặng nhìn vui vẻ lên xe của người đàn ông khác vui vẻ chào hỏi
Cô có người khác rồi sao? Bàn tay Âu Dương Vũ đau đớn đấm vào vách tường bên cạnh, cô như vậy liền quên bén đi hắn, như thế liền, liền có thể bỏ quên hắn sao? Ngưng Tuyết, Ngưng Tuyết em lại có thể tuyệt tình như vậy sao?
Tôi trong lòng em hóa ra không có một chút vị trí nào à? Vết thương trên tay vì đau đớn mà rỉ máu nhưng mà trong lòng hắn lại đau như cắt
Nếu em cho rằng có thể bỏ được tôi thì em nằm mơ đi, chơi chán liền có thể đá hắn đi sao? Âu Dương Vũ hắn không phải là ruồi muỗi mà thích thì gọi đến chán thì đá đi, mà nếu hắn có là ruồi muỗi thì cô cũng đừng hòng chạy thoát khỏi lòng bàn tay hắn