Truyện em viết hơi nhạt phải ko các bác,vì điểm văn em kém nên các bác thôg cảm nhá…các bác yên tâm em sẽ mua muối đổ vào cho bớt nhạt
Nói về đá banh thì em mới chơi đá banh cũg gần 4 năm thôi,mới đầu em là hậu vệ trug tâm, sau 1 tg thì em chuyển xuốg làm thủ môn và tới giờ vẫn vậy. Em thì cũg ko phải người nhện nên phản xạ nếu hơn thì cũg hơn người khác 1 chút thôi…trog sân nếu em mà chụp thì khi em mệt mấy thg kia mới chịu vào sân thay em thôi chứ bth thì nhườg em chụp full time luôn :))) mấy thg bạn cấp 2 lúc em mới biết đá banh thì chửi em như con vậy,tại em ko biết đá toàn để team gánh @@ nhưg giờ chỉ có em chửi tụi nó thôi :))) mấy trận đá kèo thì em cũg ko biết bao lần gánh team nhưg toàn bị “bóp” @@ đây cũg là đam mê của em đấy các bác, mỗi lần đá về thì ít nhất em cũg bị trầy 1-2 chỗ,tuy đau nhưg đam mê ăn vào máu rồi sao bỏ đc???? Đá banh cũg là ước mơ của em sau này, em muốn trở thành thủ môn số 1 của VN :v tuy có xa vời 1 chút nhưg đâu ai thu thuế đâu nên cứ việc ước mơ :v lúc em nói em muốn làm cầu thủ thì gđ em cũg gạch đá dữ lắm nhưg em kiên quyết nên giờ ai cũg cho :)))) Thà em cố gắg rồi thất bại chứ ko bao giờ bỏ cuộc,làm việc mìk thích thì cả đời ko phải làm việc !!! Nghiện game còn có thể bỏ chứ nghiện bóg đá thì bỏ tđn đc :)))