Lo tang lễ xong, tôi cùng chị em cung chủ vào viện thăm cung nữ. Các nàng nằm ở phòng chăm sóc riêng biệt nên ngoài cung nữ không có bệnh nhân khác. Cung chủ nói dối với bác sỹ rằng tôi là em trai của bệnh nhân. Kiều, Nụ, Nấm gượng ngồi dậy, tôi nói nằm yên để tránh ảnh hưởng vết thương. Các nàng dịu dàng ngắm tôi. Chờ bác sỹ đi khỏi, tôi lần lượt nắm tay từng người:
– Anh xin lỗi các em, vì anh về trễ…
Bé Na đặt tay lên môi tôi:
– Chúng em không hề yêu anh, anh vẫn khóc thương như tất cả là vợ hiền!
Na khẽ ho hắng, tôi hấp tấp vuốt ngực cho nàng, ngắm nụ cười ôn nhu trêи môi Nụ, Nấm, Kiều. Các nàng dịu dàng thổ lộ:
– Chứng minh tình cảm anh dành cho những người con gái vô tình với mình!
Các nàng cúi đầu xấu hổ:
– Chúng em là đồ ngốc vì tệ bạc với anh!
Bé Na rưng rưng nước mắt, nhẹ nhàng áp tay lên má tôi, nàng nghẹn ngào tự trách chính mình:
– Em hối tiếc không nhận ra điều đó sớm hơn! – Nàng gục khóc nức nở bên vai tôi – Xin lỗi anh, em xin lỗi!
Ba nàng kia cúi đầu không dám đối mặt tôi, nước mắt tủi thẹn lăn dài trêи má:
– Chúng em mới là người phải xin lỗi!
Bé Na ngước mắt thẫn thờ nhìn vào khoảng không trống rỗng:
– Nhưng quá muộn rồi! Chúng em tự vứt bỏ tình yêu của anh, không xứng làm vợ anh, không còn mặt mũi gặp anh nữa!
Tôi vồ vập nắm chặt tay Na, sờ nhẹ má Nụ và Nấm, âu yếm nhìn Kiều, ngắm thật sâu vào mắt các nàng:
– Mọi chuyện là quá khứ rồi. Chúng ta phải hướng về tương lai, đừng nhắc quá khứ nữa, hãy để nó ngủ yên trong lòng đi!
Bốn nàng ngạc nhiên, khó tin một đứa trẻ lại an ủi như người trưởng thành. Các nàng ngơ ngác ngó cung chủ, chị em Nguyệt gật đầu xác nhận người đàn ông tí hon này vẫn là Long của ngày hôm qua, người từng đưa cung nữ lên đỉnh thiên đường, nay lại dẫn đến bến bờ hạnh phúc. Kiều, Nụ, Nấm và Na ngây ngốc si dại nhìn tình lang bé nhỏ, đau đớn về thể xác, dằn vặt về tinh thần, buồn tủi cho số phận, xấu hổ bản thân đối xử lạnh nhạt với người đàn ông yêu thương mình hết lòng. Các nàng bất chấp lời nhắc tránh đụng chạm vết thương, lần lượt rời khỏi giường bệnh đến ôm tôi, khóc rấm rứt, vợ yêu khẽ cười áp tay lên má tôi mà thốt lời yêu thương:
– Em… yêu… anh!
Tôi lặng lẽ ngắm trái tim hiện hữu trong đáy mắt bốn nàng, dấu vết tình yêu ấy minh chứng vợ dành trọn tình cảm cho tôi – người đàn ông đầu tiên cũng là duy nhất trong đời các nàng. Tôi hạnh phúc ôm hôn vợ yêu:
– Các em là vợ anh, anh không cho phép rời xa anh! Các em mãi mãi ở bên anh. Từ nay về sau, anh sẽ bảo vệ các em, không để ai hại vợ yêu của anh nữa! – Tôi hôn sâu môi bốn nàng – Anh yêu em!
Các nàng e lệ nép vào lòng tôi, chị em cung chủ khẽ cười ngắm chồng và người thân hạnh phúc bên nhau. Niềm vui này phần nào xoa dịu nỗi đau mất mát khiến các nàng thanh thản an lòng. Hoa và Nguyệt thầm lặng rời phòng để dành thời gian riêng tư cho chúng tôi tâm sự. Tôi vỗ về một lát, nhẹ nhàng nói vợ lên giường nghỉ ngơi dưỡng sức. Vợ yêu ôn nhu ngắm chồng – người đàn ông tí hon nhưng không nhỏ bé, đó là người chồng hoàn hảo duy nhất trêи thế giới trong ánh mắt si mê của vợ.
Nguyên ngày hôm đó, trừ lúc bác sỹ đến khám, tôi tranh thủ mỗi phút mỗi giây chăm sóc tận tình vợ yêu, bón từng thìa cháo, đút từng miếng cơm, lau miệng rửa mặt, dìu đỡ các nàng đi vệ sinh. Vợ đỏ mặt kêu em xấu hổ lắm, anh nhờ cung chủ đi, tôi cười hi hi nói anh với các em làʍ ȶìиɦ với nhau, anh ngắm hết thân thể vợ yêu rồi, bây giờ chúng ta là vợ chồng, tôi chưa nói hết câu, các nàng a lên che mặt đỏ lựng, tôi cười trêu thôi nhanh đi vệ sinh, kẻo ra quần bây giờ, vợ cười khục kiểu đùa trẻ con, lần lượt để chồng đỡ xuống giường mà ngồi vào bô.
Các nàng bắt tôi kéo rèm và quay mặt ra ngoài, đếch cho xem mình đái thế nào, vợ buộc chồng phải bịt tai để ngăn nghe tiếng nước chảy róc rách. Con gái thật rắc rối khó hiểu, vợ đang dưỡng thương cần chiều chuộng, tôi bèn làm theo lời vợ. Vợ vệ sinh xong, tôi đem bô đi đổ, quay lại trò chuyện đến chín giờ tối, tôi giục vợ ngủ sớm. Vợ vâng dạ nhắm mắt hướng môi về phía tôi, tôi cười nhẹ hôn các nàng, khẽ đặt vợ nằm xuống giường. Các nàng dịu dàng ngắm tôi đến khi buồn ngủ rũ mắt, vợ mới say giấc nồng.
***
Uyên đang đợi tôi về để đi du lịch, tôi vẫn ở viện đến ngày thứ ba, bác sỹ nói vết thương bệnh nhân mau lành hơn dự kiến, sức khỏe tiến triển tốt ngoài mong đợi, y bác sỹ không hiểu sao lại khỏe nhanh vậy. Vợ ngơ ngác không rõ lý do, chỉ có tôi và cung chủ biết nguyên nhân nhờ chúng tôi truyền chân khí, vợ mới hồi phục thần tốc. Điều đó chẳng quan trọng bằng tin vui này, chúng tôi cảm ơn bác sỹ và chúc mừng tai qua nạn khỏi. Bác sỹ cười nói:
– Cứu người là trách nhiệm của người làm nghề Y!
Bác sỹ cùng y tá rời phòng bệnh để các nàng nghỉ ngơi. Họ đi khuất, tôi ôm chầm bốn nàng, vợ chồng tươi cười nói chuyện rôm rả với cung chủ. Tôi vui đùa với vợ suốt từ sáng đến tối mịt mới kể phải đi du lịch cùng cô giáo Uyên đồng thời cũng là vợ tôi. Tôi ngỡ vợ sẽ buồn vì phải xa tôi, nào ngờ các nàng khuyên tôi về ngay để chuẩn bị cho chuyến đi:
– Chúng em, cô ấy hay bất kỳ ai đều là vợ anh. – Kiều tự hào nhìn tôi – Anh phải đối xử công bằng với tất cả, chúng em mới vui và hãnh diện vì làm vợ anh!
Nụ, Nấm và Na cũng giục tôi về trang viên:
– Anh về đi, không phải lo cho chúng em đâu!
– Đúng đó, vợ anh khỏe rồi mà!
Bé Na múm mím cười hôn môi chồng:
– Cơ mà lúc nào ra viện, hồi phục hoàn toàn sức khỏe, anh phải đưa chúng em đi du hí!
Tôi hớn hở thơm má, hôn môi bốn nàng, cảm ơn vợ thông cảm cho chồng, nhờ chị em cung chủ chăm sóc vợ giúp mình. Các nàng múm mím cười duyên:
– Anh không nhờ, chúng em cũng ngày đêm ở đây đến lúc cung nữ ra viện!
Bốn nàng kinh ngạc nghe chúng tôi xưng anh em. Tôi cười he he nói chị em cung chủ thành vợ anh rồi. Các nàng biết tôi có mấy chục vợ nhưng vẫn vỗ trán bó tay ông chồng phong lưu đa tình, hốt cả cung chủ lạnh lùng kiêu hãnh làm vợ:
– Không biết sau này anh còn lấy ai làm vợ nữa!
– Anh mà ở thời cổ đại chắc hốt cả công chúa và hoàng hậu làm vợ luôn!
Cung chủ ém miệng lén liếc tôi với điệu bộ bí hiểm, chả hiểu thế quái nào tôi cảm giác các nàng ám chỉ cung nữ đoán chuẩn như thần. Lúc này đang bận lo đi du lịch với Uyên, tôi không thắc mắc mà chờ vợ ngủ say bèn về trang viên sắp xếp đồ đạc cùng Uyên. Chúng tôi đương hào hứng gấp quần áo vô vali, mẹ vào phòng làm tôi mất hứng, nom tôi buồn như đá thời gian, mẹ ra dấu cho con dâu. Uyên mím môi cười hiểu ý, nàng rời phòng để mẹ nói chuyện riêng với chồng. Mẹ xích lại gần tôi, tôi im lặng chả nói gì, mẹ đặt tay lên đùi rờ dần lên bẹn, cởi cúc quần vọc cu tôi, ƈôи ȶɦịt̼ nhanh căng phồng nhưng tôi đếch có hứng thú, tôi lạnh nhạt khiến mẹ cúi đầu khóc thút thít:
– Con ghét mẹ vì mẹ làʍ ȶìиɦ với ba, con hận mẹ vì mẹ bị ba phang phập cả đêm phải không?
Tôi yên lặng làm mẹ bưng mặt khóc to hơn:
– Con xấu lắm, mẹ là vợ ba, ba muốn làʍ ȶìиɦ với mẹ, mẹ đâu có lý do từ chối, không lẽ con bắt mẹ nói mẹ là người tình của con, ba không được s.εメ với mẹ nữa. Ông ấy sẽ giết cả mẹ lẫn con đó!
Mẹ ấm ức khóc thảm thiết mãi khiến tôi mủi lòng vòng tay ôm mẹ.
– Mẹ, con xin lỗi, con không thông cảm còn giận dỗi mẹ, con biết mẹ chẳng hề muốn làʍ ȶìиɦ với ba nhưng con đếch chịu nổi chuyện này. Con đếch chấp nhận con ƈôи ȶɦịt nào đâm vào ɭ*и mẹ. Mẹ là của con, chỉ có con mới được s.εメ với mẹ!
Tôi cuồng bạo giật tung váy áo mẹ, vùi mặt vào bộ ngực trắng tròn thơm mát hít hửi cắn ʍút̼ cho đã cơn khát cháy ɖu͙ƈ vọng, mẹ hất ngược đầu rêи xiết ɖâʍ ɖu͙ƈ xoa loạn đầu tóc tôi, vò bứt liên hồi ấn nghiến đầu tôi sâu vào ngực mẹ. Tôi vật mẹ ra giường, bυ” ɭϊếʍ xuống ɭ*и bị ba chọc ngoáy, tôi bυ” ʍút̼ điên cuồng, xoáy ngoáy lỗ ɭ*и moi móc hết mọi thứ bẩn thỉu hoen ố ɦσα ɦuyệt, tôi phải xóa sạch dấu vết của ba khỏi nơi đưa mình lên đỉnh thần tiên. Mẹ uốn hông ưỡn cao ɭ*и cho tôi thanh tẩy thể xác, mẹ muốn tấm thân ngọc ngà trong sạch mới xứng với người tình của mình. Tôi thọc lưỡi vào tận nơi sâu nhất trong ɦσα ɦuyệt, nước ɭ*и không ngọt tê đầu lưỡi mà tanh tanh, mùi ɦσα ɦuyệt chẳng thơm mà hôi hôi kiểu gì đó, đầu óc tôi ngoài s.εメ với mẹ chẳng còn biết gì nữa, cứ thế vục sâu miệng vào ɭ*и húp ɖâʍ thủy tuôn xối xả vào miệng, tôi húp cạn hết dòng nước ngai ngái, chọc xoáy điên loạn lỗ ɭ*и, mẹ sướиɠ trợn ngược mắt rêи la sập trời, ngoáy hông lắc eo hẩy hẩy ʍôиɠ ưỡn lên cho tôi ʍút̼ bướm ăn cái ɭ*и ɖâʍ đãng chỉ dành cho con trai mình.
Mẹ lên đỉnh nhưng chưa thỏa mãn, vùng dậy đè nghiến tôi xuống giường, xé toang quần áo làm thịt con trai mình, thân thể tôi dính bê bết nước dãi mẹ, mẹ lên cơn cuồng ɖâʍ ngoạm ƈôи ȶɦịt xơi dái ʍút̼ điên bυ” cuồng sưng rộp ƈôи ȶɦịt̼ cương cứng. Tôi và mẹ đếch chịu nổi nữa, dung diện mẹ con đỏ rực màu khát s.εメ thèm ȶɦασ, mẹ lập tức cưỡi lên hạ thể tôi, kê đầu khấc vào lỗ ɭ*и. Tôi đang cảm nhận khí nóng sắp đốt cháy ƈôи ȶɦịt sắt, ɭ*и mẹ chảy máu nhoe nhoét. Dòng máu hôi tanh nhỏ xuống ƈôи ȶɦịt dái tôi, tôi và mẹ hốt hoảng la lên kinh hãi. Tôi tưởng mẹ mắc bệnh nên khóc nức nở ôm chặt mẹ:
– Mẹ đừng chết, con xin mẹ, đừng chết!
Tôi lo lắng sợ hãi cực độ, mẹ lại cười khanh khách, tôi ngơ ngác chả hiểu gì, mẹ cười tươi:
– Mẹ không bị bệnh đâu, máu này là kinh nguyệt, mỗi tháng đàn bà con gái trưởng thành đều bị một lần. Chuyện này là bình thường, chẳng có gì đáng lo. Nếu mẹ bị tắc kinh không chảy máu lúc đến tháng mới bị bệnh! Chẹp, lần này mẹ đến tháng sớm hơn mọi lần nên chủ quan, suýt nữa khiến con phải uống cái thứ bẩn thỉu. Xin lỗi con nha!
Mẹ hôn môi tôi và xé vạt ga giường lau qua máu vẫn chảy xuống háng. Tôi chạy theo mẹ vô nhà vệ sinh xem mẹ rửa ɭ*и bằng dung dịch phụ nữ, mẹ còn đeo băng màu trắng giống bỉm trẻ con nhưng bé hơn. Tôi trố mắt nhòm chuyện lạ lẫm, nhăn mày ghê ghê cái mùi hôi hôi tanh tanh, rùng mình nghĩ may mẹ chảy máu chậm, máu chảy đúng lúc tôi bυ” ɭ*и mẹ mới tởm lợm. Thảo nào lần này ɭϊếʍ bướm mẹ không thơm ngon ngọt lịm mà tanh hôi vãi ɭ*и.
– Kinh nguyệt là sao, con không hiểu?
Mẹ băng vệ sinh xong kéo qυầи ɭót mặc quần dài, rửa máu dính trêи ƈôи ȶɦịt dái tôi và giải thích mọi thứ về kinh nguyệt. Tôi bất ngờ thích thú chuyện phụ nữ có thai sẽ bị mất kinh. Mẹ âu yếm ôm tôi vào lòng:
– Thật đáng tiếc, mấy ngày nữa mới hết kỳ kinh nguyệt, mai con phải đi du lịch với Uyên rồi, mẹ con ta vẫn chưa thể đến với nhau!
Tôi gợi ý mẹ đi du lịch cùng chúng tôi. Mẹ tiếc nuối nói Miên với Liên đang mang thai, mẹ không thể đi xa, bỏ con dâu ở nhà, mẹ không yên tâm.
– Mai, Lan còn phải đi học phụ đạo đủ thứ để sắp tới thi quốc tế, con út cần mẹ chăm sóc, mẹ phải ở nhà để chăm lo gia đình!
Tôi vòng tay ôm mẹ, rúc mặt vào ngực mẹ bυ” ʍút̼ ɭϊếʍ láp một lát mới than thở:
– Tiếc nhưng phải chờ thôi chớ biết sao?
Mẹ phì cười bế tôi lên giường, ôm nhau hôn hít ɭϊếʍ ʍút̼, mẹ sờ dái vê chim, tôi xoa ngực bóp иɦũ ɦσα. Chúng tôi không thể phang phập đành sờ soạng hít ngửi sàm sỡ đỡ cơn ghiền s.εメ, chúng tôi s.εメ díp mắt mới chìm vào giấc ngủ.