Hành Trình Bất Tận – Chương 72: Tình yêu bất diệt – Botruyen

Hành Trình Bất Tận - Chương 72: Tình yêu bất diệt

Tôi hôn sâu môi Tuyết Nguyệt, nhẹ nhàng đặt nàng nằm xuống đất, nụ hôn lãng mạn cảm nhận hơi thở hổn hển trêи khóe miệng Phong Hoa, nàng chủ động ngả người theo nhịp rướn thân từ tình lang, chúng tôi đắm đuối ngắm ánh mắt ngấn lệ đong đầy hạnh phúc. Tuyết Nguyệt gác tay gối đầu khẽ cười trông tình lang hôn nhẹ vệt bỏng nham nhở.

Dung diện cảm nhận nụ hôn nồng nàn, nước mắt hạnh phúc cùng lệ nóng của tình lang đoàn viên nơi dấu vết xấu xí khiến nàng phải sống cô độc tủi hờn. Dấu vết nhục nhã ghi hận mối thù hủy hoại nhan sắc, dấu vết đau đớn khắc sâu nỗi nhớ tình lang dưới đêm trường ác mộng. Nay nỗi đau không thể phai mờ ấy tan biến trong tình nồng đắm say, làn da cháy sém sần sùi đen nhẻm đột nhiên sáng rực hào quang màu hồng. Ba người hoang mang chưa hiểu chuyện gì xảy ra, da thịt bị hủy hoại từ từ tróc lở từng lớp phồng rộp, Hoa đau đớn lăn lộn gào thét, nàng bưng tay che kín mặt không cho tôi và Nguyệt thấy bộ dạng thê thảm, mặt mũi mưng mủ chảy dịch hôi thối bê bết:

– Thϊế͙p͙ xin chàng, đừng lại gần thϊế͙p͙! Thϊế͙p͙ xấu xí hôi hám lắm, xin chàng tránh xa con quái vật người không ra người, ma chẳng ra ma này!

Tuyết Nguyệt khóc cạn nước mắt, thống hận trời xanh đang giễu cợt nỗi thống khổ phu thê nàng phải gánh chịu, đại cung chủ uất ức gào lên thanh âm phẫn nộ:

– Câm mõm chó lại đi, lão giời chó má!

Tôi khóc đỏ sọc sắc diện giận dữ, căm phẫn kéo dãn đồng tử như muốn xé toạc khỏi hốc mắt ngập tràn bi lệ. Uất hận bóp nghẹt trái tim tan vỡ, nỗi đau quặn thắt tâm can cuộn trào máu nóng, huyết hận nhuộm đỏ không gian, Hoa và Nguyệt hốt hoảng lao tới đỡ tôi đang đổ gục xuống đất. Tôi ôm chầm Phong Hoa, mặc nàng vùng vằng hất đẩy, tôi ghì siết nàng vào lòng:

– Anh xin em, đừng bắt anh rời xa em. Anh yêu em!

Tôi rướn thân hôn sâu lên khóe môi thấm ướt dịch mủ, nàng giằng co quyết đẩy tôi ra mà trốn vào bóng tối. Tuyết Nguyệt cuống cuồng đến ôm em chồng, chị và em khóc khô máu mắt nghe tôi bày tỏ chân tình:

– Ân ái mê say chưa đủ chứng minh tình yêu chúng ta dành cho nhau hay sao?

Nàng gào khóc khản tiếng xua đuổi tôi:

– Chàng đi đi, thϊế͙p͙ là quái vật, thϊế͙p͙ không xứng với chàng!

Tôi có mười vợ, ai nấy nóng bỏng xinh đẹp quyến rũ, Phong Hoa lại bị hủy hoại dung nhan, tự ti ngăn cản nàng đến với tôi. Chỉ có nàng thấu hiểu tủi hờn ấy, tôi vẫn không thể chấp nhận nàng rời xa tôi vì mặc cảm đau đớn đó.

– Máu đổ cùng nước mắt cũng chưa đủ chứng mình tình yêu của anh sao?

Tôi đến bên Phong Hoa, nàng hốt hoảng đẩy văng tay tôi. Nàng không muốn chồng chịu thiệt thòi nhưng tôi đang hỗn loạn, hành động xua đuổi ấy đập nát trái tim tôi:

– Nếu yêu em vì em xinh đẹp, em mất nhan sắc liền ruồng bỏ em, anh mới là kẻ không xứng với em!

Bao năm trời vò võ đợi chờ mòn mỏi, chị em nàng sống vất vưởng như cái xác không hồn, hoan ái mê say thỏa mãn thân xác khát ɖu͙ƈ để thăng hoa cùng cảm xúc mãnh liệt, lời nói yêu thương nghẹn đắng nước mắt minh chứng tấm lòng chân thành. Tấm lòng ấy chữa lành mọi vết thương hằn sâu theo thời gian, vỗ về an ủi nỗi buồn u uất tâm trạng chị em nàng. Tấm lòng ấy là tình yêu ngàn năm bất diệt mãi mãi không phai, tình yêu nồng nàn sưởi ấm trái tim lạnh giá, đốt cháy tự ti để nàng không còn mặc cảm nữa.

Chẳng màng máu mủ tanh hôi giăng phủ dung mạo xấu xí, người con gái ấy ngậm ngùi nép vào lòng tình lang, khóc nức nở. Tôi ôm siết nàng, nhẹ nhàng hôn tóc nàng, không quên kéo Tuyết Nguyệt vào vòng tay dịu dàng, Nguyệt e ấp thơm má tôi, tôi ôn nhu vén tóc hôn môi nàng. Phong Hoa lặng lẽ ngước ánh mắt long lanh ngấn lệ nhu tình ngưỡng vọng tình lang.

Tôi si mê ngắm nàng đắm đuối, dãi mủ tanh hôi không thể vẩn đục hương thơm thanh khiết như hương hoa trong gió. Da thịt cháy đen chẳng vùi lấp nổi vẻ đẹp tâm hồn. Tôi hôn nhẹ lên dung mạo bị hủy hoại. Nàng e lệ khép mắt cảm nhận đôi môi êm dịu trao tình yêu ngọt ngào. Tôi để nguyên nhớt mủ dính trêи khóe miệng hôn Tuyết Nguyệt. Mùi tanh tưởi đếch thể ngăn nàng cuồng si hồi đáp tình lang, tôi ʍút̼ môi hôn nàng thật sâu, Phong Hoa cắn môi hờ hững chờ đợi tình cảm ấm áp. Tôi say mê ngắm người con gái mình yêu. Nàng e thẹn tỏ tình:

– Em yêu anh!

Nàng không còn xưng hô như người cổ đại nữa mà thổ lộ bằng ngôn ngữ hiện đại. Tôi thích mê tiếng gọi thân quen này, trái tim muốn nhảy khỏi lồng ngực nghe Tuyết Nguyệt cất giọng oanh vàng thánh thót:

– Em cũng yêu anh!

Tôi lâng lâng cảm xúc với lời tỏ tình ngọt lịm con tim, ngọn lửa tình yêu thổi bùng ham muốn nhục ɖu͙ƈ. Chúng tôi trầm mê trong hoan lạc mà chẳng cần biết gì nữa. Chồng cùng vợ muốn dành trọn vẹn cảm xúc cho nhau trong thời khắc định mệnh này. Một canh giờ sau, tôi bắn tinh ngập t.ử ƈυиɠ hai nàng, kết thúc màn ân ái cuồng nhiệt. Tôi mãn nguyện xoa đầu vợ, đắm đuối ngắm các nàng ʍút̼ chim ɭϊếʍ dái vét sạch tinh trùng. Bình thản ngả lưng xuống đệm cỏ, tôi dang rộng đôi tay ôm vợ yêu:

– Anh yêu các em!

Chị em nàng rúc khuôn trăng hồng đậm vào ngực tôi. Ba con người trần trụi mặc mưa gió thét gào, sấm chớp nổi điên xé toang trời đêm mà cùng say giấc nồng.

***

Làʍ ȶìиɦ đến sáng với hai vợ, tôi xụi lơ ngủ một mạch tới chiều mới dụi mắt tỉnh dậy liền thấy Tuyết Nguyệt bυ” cu ʍút̼ dái từ bao giờ, nàng say sưa bυ” ɭϊếʍ ướt dầm ƈôи ȶɦịt dái tôi, khóe môi hồng phấn khẽ vén lên:

– Chồng yêu dậy rồi!

Tôi cười hi hi nhấc hông ȶɦασ vào mồm nàng, nàng tinh quái cắn nhẹ cu khiến tôi la oai oái, vợ ngậm nghiến ʍút̼ xoáy dọc xuống cu, bυ” chùn chụt cho tôi bắn tinh ngập mồm, nàng khoan kɧօáϊ hả ra để tôi xem đống tinh đặc sệt rồi nuốt ực xuống bụng. Tuyết Nguyệt cười te he chồm lên cưỡi ngựa, tôi hẩy ʍôиɠ xiên cu lên bướm, nàng nhấp hông dập bướm xuống chim, vợ yêu cắn môi rêи ư ư nghe tôi hỏi:

– Phong Hoa đâu?

Nàng ngoáy hông xoáy bướm từ từ ngập ƈôи ȶɦịt lút dái, eo thon nhún nhảy nhấc lên dập xuống liên hồi mà trả lời cùng tiếng thở dốc:

– Em ấy đi bắt cá!

Tôi ừ hữ bắn tinh vào ɭ*и nàng, tôi với nàng tranh thủ ƈôи ȶɦịt còn cứng phang mấy chục phát nữa mới buông nhau, vợ chồng cứ thế tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ra ngoài tìm Phong Hoa. Chúng tôi rời khỏi động một quãng xa gặp Phong Hoa, nàng uyển chuyển như tiên nữ bay lượn trêи đại dương, song chưởng băng giá vỗ tạt đám cá bơi dưới nước lên bờ. Tôi thích thú cười khanh khách chạy đến giúp nàng thu gọn đống cá đưa cho Tuyết Nguyệt.

Phong Hoa mỉm cười bay sà xuống bãi biển. Tranh thủ Tuyết Nguyệt dùi lửa nướng cá, tôi cùng Phong Hoa quấn quện hôn hít bυ” ƈôи ȶɦịt ʍút̼ dái, sờ иɦũ ɦσα ɭϊếʍ ɭ*и, nàng rêи ư ư ɭϊếʍ vét nước ɭ*и chị dâu dính trêи cu, đá lưỡi rê môi ʍút̼ sạch tinh trùng bắn vào miệng, chống tứ chi chổng cong ʍôиɠ cho tôi chơi kiểu chó. Tuyết Nguyệt vừa nướng cá vừa cười mủm mỉm ngắm chúng tôi phang nhau, Phong Hoa hẩy hông dập bướm lút cán, tôi đẩy ʍôиɠ ȶɦασ tung ɭ*и nàng, mỗi cú nhấp nhấc ʍôиɠ Phong Hoa, nàng rêи la vang động bãi biển, nước mắt tuôn trào sướиɠ kɧօáϊ, thánh thủy cuộn tinh trùng chảy rào rạt như sóng biển xô bờ, tôi với nàng vẫn cố chơi nhau điên dại đến khi ƈôи ȶɦịt xẹp, nàng cuống cuồng quay đầu bυ” cu ʍút̼ dái ɭϊếʍ vét tinh trùng.

Tuyết Nguyệt gắng nén kϊƈɦ thích nứиɠ chảy nước ɭ*и để hoàn thành món cá nướng. Chúng tôi cười đùa ăn uống vui vẻ, tôi chốc chốc sờ ɭ*и Phong Hoa, vọc bướm Tuyết Nguyệt, các nàng cười hi hi ɭϊếʍ vụn cá dính nước mỡ trêи mép tôi. Tôi hôn sâu môi chị em nàng, ba người tái diễn màn s.εメ nóng bỏng đêm qua, tôi bắn tinh ngập úng t.ử ƈυиɠ hai nàng lần nữa, vợ và chồng mới tắm rửa kì cọ cho nhau.

Vợ tranh gội đầu massage ƈôи ȶɦịt dái chồng, chồng cười te he kì иɦũ ɦσα rửa ɭ*и vợ. Tuyết Nguyệt lặn xuống biển bυ” cu ʍút̼ dái, tôi xoa bầu иɦũ ɦσα Phong Hoa, tay kia luồn lách vọc bướm nàng, nàng rêи ư hử ư hữ lơ đờ ngắm tôi, tôi chồm tới hôn nàng, sóng biển chợt xô táp khiến tôi hôn chệch lên mặt, làn môi liền dính vệt mủ, nàng bật cười nhìn tôi chăm chú ngắm nàng:

– Anh đừng như thế, em xấu hổ lắm!

Nàng không còn tự ti vì bị soi chăm chăm nữa mà cúi đầu thẹn thùng. Tôi vẫn nheo mày ngó nàng, từ từ nâng cằm, nàng tưởng tôi muốn hôn nên múm mím cười ngượng ngập. Tôi sấp nước lên mặt vợ khiến nàng ngạc nhiên, đôi tay nhỏ bé dịu dàng miên miết thật nhẹ mặt Phong Hoa, dịch mủ nhầy nhớt tan biến dưới dòng nước tinh khiết, tôi cảm nhận làn da mềm mại hơn hoa, mượt mà như nhung lụa, chuyện kỳ quái khiến tôi mất luôn cơn sướиɠ tê dại ƈôи ȶɦịt dái dưới môi lưỡi Tuyết Nguyệt mải mê bυ” ʍút̼.

Tinh thần tập trung toàn bộ vào điều lạ lùng trước mắt, tôi nhíu mày vốc nước rửa mặt tiếp cho vợ, mủ khô kết tảng trêи lớp da sần sùi bong tróc thành từng mảnh hé mở sắc đẹp hoa nhường nguyệt thẹn xinh hơn thần tiên.

Phong Hoa ngạc nhiên trông tôi sững sờ đến ngây ngốc, như thể nàng là tiên nữ giáng trần tỏa sáng trong mắt tình lang, tôi say mê si dại ngắm nàng mà chẳng biết mình xuất tinh vô miệng Tuyết Nguyệt. Đại cung chủ khoan kɧօáϊ nuốt tinh ngoi lên mặt biển, rũ xõa tóc mây sũng nước sà đến ân ái, nụ hôn chưa chạm khóe môi, Tuyết Nguyệt ngạc nhiên ngó tình lang ngắm Phong Hoa không chớp mắt, nàng tò mò hướng về em dâu liền thốt lên kinh ngạc không thể tin nổi. Phong Hoa ngơ ngác chẳng hiểu sao hai người vui mừng khôn xiết ôm nàng vào lòng:

– Mọi người sao thế?

Chị cùng chồng tránh sang hai bên để nàng đối diện bản thân. Nàng toan trốn bộ dạng ma quỷ, nỗi sợ tan biến trong ánh mắt long lanh ngấn lệ. Nàng không tin bóng hồng tỏa sáng lấp lánh là người con gái chịu muôn vàn cay đắng. Người con gái ấy cứ ngỡ khổ nhục muôn đời, mãi mãi phải sống trong bóng đêm tăm tối. Nay cuộc đời nàng không còn bị bóng tối bất hạnh bủa vây nữa, nước mắt hạnh phúc mở hội cùng tiếng cười hân hoan, chúng tôi đắc chí chọc điên Thượng Đế bằng thanh âm phấn khích vang động biển trời.

Vợ cùng chồng cuồng say ân ái giữa đại dương bao la. Biển cuồn cuộn dâng trào sóng thần không thể vùi dập loan phượng hòa ca, trời cao quay cuồng trong cơn đố kỵ rồ dại, hàng vạn tia sét giáng xuống trần gian, đòn trừng phạt muốn phanh thây xẻ thịt tội nhân, sức mạnh tình yêu tỏa hào quang bất diệt bảo vệ uyên ương khỏi ghen tức từ thiên nhiên.

Oanh yến nhếch miệng cười mỉa mà rêи rỉ thanh âm tiêu hồn, khóe môi ngọt lịm trao nụ hôn say đắm mê hoặc cả thần tiên, Tuyết Nguyệt phi thân lên cao, nàng cười ɖâʍ đãng úp bướm vào miệng đang háo hức hả ra chờ ʍút̼ khe rãnh ɭϊếʍ mu ɭ*и. Phong Hoa ngụp lặn ngậm dính ƈôи ȶɦịt dái bυ” ʍút̼ hăng say điên dại, tôi sướиɠ quắn lưỡi tê giật môi dưới cái ɭ*и treo lơ lửng, Tuyết Nguyệt sướиɠ rụng lông ɭ*и, da ɭ*и nổi mẩn mề đay nóng cháy môi lưỡi. Tôi hóa thành người điên phát rồ cái ɭ*и co thắt quắn quện bóp nghiến môi miệng, lưỡi cuồng bạo bυ” ʍút̼ ɭϊếʍ vét ɖâʍ thủy dâng trào hơn sóng thần đang đổ ập xuống chúng tôi. Cơn sướиɠ man dại ép hông phản chủ thúc ƈôи ȶɦịt vào miệng Phong Hoa.

Nàng ư ứ ngăn nước biển tràn họng, đầu gục gặc liên hồi ʍút̼ nghiến dọc thân chim ngập tận dái, những ngón tay ngọc ngà ve vuốt da háng, gãi gẩy da dái kϊƈɦ thích tôi bắn tinh ngập miệng nàng, nàng vẫn ngoáy loạn ʍút̼ xoáy ƈôи ȶɦịt xoắn đến ngạt thở, người con gái tôi yêu mới chịu buông tha cho cái ƈôи ȶɦịt bị ʍút̼ bυ” sần sùi đỏ sẫm. Phong Hoa tung người bay lên, nàng ngước dung nhan thần tiên phải ganh tị, hả hê cười vào mặt Thượng Đế.

– Ha ha… Trời cao rốt cuộc phải chịu khuất phục trước tình yêu tội lỗi. Chồng yêu đến lσạи ɭυâи với em đi, em muốn lão giời xem cận cảnh anh chơi nát ɭ*и em! Phang em đi, tình yêu của em!

Nàng đang mãi tít trêи không trung, tôi chơi nàng kiểu gì trời. Tôi lơ ngơ chưa hiểu ý nàng, Tuyết Nguyệt hưng phấn cuồng tiếu, nàng xoay như bông vụ bế xốc tôi bay vút lên cao. Phong Hoa háo hức dạng háng, ɭ*и mở toang khe rãnh đợi sướиɠ kɧօáϊ, tôi he he hiểu ý, chĩa ƈôи ȶɦịt giương nòng chỉ thiên, Tuyết Nguyệt cười lanh lảnh đẩy hông chồng xiên ƈôи ȶɦịt vào ɭ*и em dâu, Phong Hoa ứ hự rêи rỉ tràng dài vô tận, khoặc chân choàng tay ôm chầm tôi, tôi quặp đùi vô ʍôиɠ vợ ghì siết nàng. Vợ nhún nhảy xoáy bướm dộng muốn gãy chim chồng, chồng hẩy hông dập ƈôи ȶɦịt ȶɦασ nát háng vợ. Chúng tôi khiêu vũ điệu múa khêu gợi ɖu͙ƈ tình nóng bỏng.

Phong Hoa sờ soạng lưng chồng, nàng không cào xé mà dịu dàng mơn man sàm sỡ truyền khí lạnh tê tái da thịt, khóe miệng khẽ cắn môi rêи xiết thanh âm kϊƈɦ ɖu͙ƈ, tôi sướиɠ lòa mắt chỉ còn thấy một màu trắng xóa, tinh thần chẳng ngăn nổi cơn điên tình cuồng bạo hẩy hông dập tan bướm, ȶɦασ tung háng nát ɭ*и xoáy loạn t.ử ƈυиɠ nàng.

Môi miệng lưỡi đếch thèm nghe lời chủ nhân, tranh bυ” ʍút̼ ɭϊếʍ láp bầu ngực căng phồng vươn chĩa núm иɦũ ɦσα cho tôi ɭϊếʍ ʍút̼ cắn xé. Phong Hoa sướиɠ trêи phê dưới tê rần đau nhức toàn thân, nàng la hét kinh hoàng rêи sập trời, âm thanh lấn át tiếng sét lôi đình, thổi bay sóng thần chực chờ nuốt chửng chúng tôi.

Tôi và nàng s.εメ điên cuồng trêи bầu trời vần vũ mây đen, thân thể bóng nhẫy mồ hôi nồng mùi nhục ɖu͙ƈ, tinh trùng bắn ngập ɭ*и nàng, văng vung vãi dưới dòng ɖâʍ thủy dịch nhầy trắng đục. Tuyết Nguyệt hau háu ngước đầu để mặc mặt mình dính nhớt bê bết, nàng hả miệng hứng nuốt thứ nhơ bẩn với trời xanh nhưng là tinh túy vô giá với chúng tôi. Tuyết Nguyệt cười man dại le lưỡi ɭϊếʍ quét chất dịch thơm ngon ngọt lịm.

Thoáng thấy tôi và Phong Hoa rơi tự do xuống biển, Tuyết Nguyệt vung song chưởng đẩy hai người thân yêu nhất lên trời cao một lần nữa. Vợ cùng chồng tái diễn màn s.εメ trần trụi dưới bầu trời bao la. Phong Hoa sướиɠ mê man thần trí, nàng chẳng rêи la nữa mà thở hừ hừ từng làn khí lạnh giá, tôi rét buốt tận cốt tủy, sướиɠ kɧօáϊ siết nghiến não bộ co thắt như muốn vỡ tung, toàn thân đóng băng kết tảng vẫn cuồng điên ʍút̼ ɭϊếʍ bυ” cắn, hông liên tiếp xiên ƈôи ȶɦịt xoáy cu chọc tan ɭ*и nát bấy ɦσα ɦuyệt, t.ử ƈυиɠ bị công phá chảy cạn thánh thủy.

ƈôи ȶɦịt xuất tinh không ngừng chẳng xẹp còn cương cứng hơn gấp vạn lần, nó rúc thúc vào ɭ*и ngập muốn lút luôn cả dái khiến nàng tê rát ɦσα ɦuyệt, da bướm phồng rộp sưng tấy màu đỏ như máu. Nàng đau thấu xương vẫn giục chồng chơi mạnh hơn nữa. Tuyết Nguyệt nghe hai người khẩu ɖâʍ, nàng đếch chịu nổi cơn nứиɠ ɭ*и thúc giục nhào lên vồ vập tình lang. Tâm trí vợ chồng chết chìm trong biển ɖu͙ƈ phê sướиɠ, tôi rêи thở hầm hừ ȶɦασ nhấc háng Tuyết Nguyệt. Phong Hoa nhảy xổ vào cắn cấu chị mà cào xé chồng. Nàng s.εメ như ghen tuông với chị dâu kϊƈɦ động thú tính hoang dã cho cả ba điên loạn lao vào làʍ ȶìиɦ.

Cơ thể rơi vùn vụt xuống đại dương, ba con vật khát s.εメ chẳng màng sức ép từ nước chấn động toàn thân mà quần nhau điên cuồng dưới đáy biển. Chúng tôi vẫy vùng quẫy đạp phang nhau bạo loạn, biển nước mênh ʍôиɠ bị sức mạnh tình yêu đánh dạt hai bên, đám thủy sinh hoảng hồn bơi theo dòng nước. Những con thú bị mắc kẹt nơi khoảng đất trống, ngoi ngóp phẫn nộ kẻ khiến mình chết thảm, chúng căm thù ghi hận hình ảnh chúng tôi bất chấp mạng sống vạn vật, vợ và chồng xoắn quện thân thể vào nhau mà chơi mọi tư thế biến thái bệnh hoạn nhất, tinh trùng chảy nhớt nhễu, nước ɭ*и văng cùng nước tiểu dính nhớp nháp khắp nơi.

Tôi dập nát ʍôиɠ Phong Hoa, phang sưng ɭ*и đỏ háng Tuyết Nguyệt, hai cái ɭ*и lần đầu bị ȶɦασ cùng lúc liền hút xoáy ƈôи ȶɦịt tôi vào hố đen vũ trụ. Cái hố đen ấy nuốt chửng tinh thần và tâm lý điên loạn. Tôi chẳng còn phân biệt đồng hoa ngát hương trêи cung trăng huyền ảo này là thật hay ảo giác nữa. Hoan lạc dẫn dụ tôi chìm đắm vào ân ái nhục ɖu͙ƈ với hai tiên nữ, các nàng trút xiêm y thần tiên trườn thân xác trần tục đẹp hoàn mỹ vô khuyết lên cơ thể tôi. Kẻ phàm tục cùng tiên nữ vật lộn trêи thảm hoa êm ái s.εメ như muốn ăn thịt nhau.

Tinh thần sướиɠ kɧօáϊ hưởng thụ lạc thú cùng thể xác, nước ɭ*и trộn nước tiểu văng bắn liên tục, tϊиɦ ɖϊƈh͙ bị rút cạn không còn một giọt, kẻ phàm tục và tiên nữ ngước ánh mắt rực sáng màu hồng mà rêи xiết thanh âm thỏa mãn ɖu͙ƈ vọng. Tôi nằm vật ra đất mặc các nàng ɭϊếʍ ƈôи ȶɦịt ʍút̼ dái. Tiên nữ chẳng màng sóng biển ầm ào đòi lại lãnh thổ, chúng tôi bị dìm ngạt thở dưới đáy đại dương, các nàng mới chịu buông dái thả ƈôи ȶɦịt, Tuyết Nguyệt choàng vai, Phong Hoa ôm hông chồng phi thân lên đảo hoang. Sóng biển cuồn cuộn cuốn xoáy thành vòi rồng bay theo chúng tôi.

Chồng và vợ khoan kɧօáϊ ngả lưng xuống bãi biển, tôi luồn tay sờ bướm vọc ɭ*и ướt nhẫy tinh trùng kϊƈɦ ɖu͙ƈ, các nàng ve dái vuốt ƈôи ȶɦịt thấm đẫm nước ɭ*и ɖâʍ đãng. Tôi xoay bên này ʍút̼ иɦũ ɦσα Phong Hoa, quay qua bên kia bυ” ti Tuyết Nguyệt, vợ rêи ư ư đắm đuối ngắm chồng, tôi rướn lên hôn sâu môi hai nàng, dịu dàng nói lời mật ngọt:

– Ân ái hoan lạc này sướиɠ nhất trong mọi lần làʍ ȶìиɦ. Anh sướиɠ muốn bay lên thiên đình lật đổ Thượng Đế trả thù cho chúng ta. Anh yêu các em! Vợ yêu của anh!

Các nàng đỏ mặt e thẹn. Tuyết Nguyệt khẽ khàng bày tỏ cảm xúc:

– Em cũng sướиɠ lạc mất hồn. Sướиɠ muốn lôi cổ vợ chồng Ngọc Hoàng Thượng Đế xuống trần xem chúng ta làʍ ȶìиɦ! – Nàng hôn nghiến môi tôi – Em yêu anh! Chồng yêu của em!

Phong Hoa vày vò vuốt chim sờ dái:

– Cái ƈôи ȶɦịt khủng này giã nát bấy ɭ*и em, nó phá tan tành t.ử ƈυиɠ rồi. Em sướиɠ đến mất trí, sướиɠ muốn kϊƈɦ động quần tiên phá bỏ luật trời mà hưởng thụ kɧօáϊ lạc nhân gian. – Nàng e lệ rúc vào ngực tôi, thỏ thẻ bày tỏ chân tình – Em yêu anh, tình yêu của em!

Tôi rờ nhẹ lên má Phong Hoa, chăm chú chiêm ngưỡng dung nhan nàng, tôi vẫn chưa hiểu vì sao nàng lại hồi phục nhan sắc, tôi nheo mắt thắc mắc, Hoa và Nguyệt e thẹn cùng nép vào lòng tôi, các nàng không sờ chim vọc dái nữa mà thủ thỉ nói nguyên nhân:

– Thời xưa có tồn tại nữ thần tình yêu, cô ấy nói em đừng mơ hồi phục như xưa, trừ phi sau này có người đàn ông không ghê sợ mà hôn vết bỏng nham nhở mưng mủ đó, nụ hôn ấy là minh chứng cho tình yêu đôi lứa, tình yêu ấy sẽ chữa lành mọi vết thương cho em!

Hoa và Nguyệt ngước ánh mắt nhu tình ngưỡng mộ người tình bé nhỏ:

– Cảm ơn định mệnh đưa đường dẫn lối cho chúng ta đến với nhau!

– Em yêu anh!

Vợ cùng chồng say đắm ngắm trái tim màu hồng ngự trị trong mắt nhau. Biểu tượng tình yêu ấy vĩnh viễn bất diệt, chúng tôi tự thề với lòng, sau này xảy ra bất kỳ chuyện gì, uyên ương mãi mãi không xa nhau nữa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.