Chúng tôi tìm thấy nhà gỗ trong rừng, Hồng gọi nhưng chẳng ai trả lời, mạnh bạo đẩy cửa bước vô liền nhận ra bụi đóng khá dày, căn nhà này bị bỏ hoang từ lâu. Vợ chồng vào ngay, tôi mở tủ phát hiện còn một bộ quần áo, tôi xụ mặt nói có mỗi bộ thế này, ai mặc ai đừng. Hồng rũ ra xem, áo giấu quần rất hợp người cao ráo, chân thon dài trắng nõn như Liên, quần bò jean ngắn sát bẹn hợp Linh. Nàng cười tinh quái đưa thứ thích hợp cho mỗi người. Linh kɧօáϊ quần ngắn nhưng mặc sẽ lộ hết hàng, nhỏ xấu hổ lắc đầu nguầy nguậy. Liên ngượng đỏ mặt, nàng mặc áo sexy khác gì khiêu ɖâʍ chồng thèm ɭ*и nghiện s.εメ, chồng không nứиɠ lên ȶɦασ hai mẹ con mới lạ. Các nàng chấp nhận làm vợ người ta rồi nhưng bị phang trước mặt người khác, mẹ con nàng chỉ có độn thổ. Ba cô vợ tinh quái cười hí hí:
– Trời ơi, mẹ con cô làm vợ anh ấy rồi còn xấu hổ gì nữa chớ!
– Đúng đó, các cô phải quen dần chuyện này đi!
– Mặc đồ sexy ngượng thế này, hai mẹ con làʍ ȶìиɦ với chồng chắc không dám nhìn mặt nhau luôn!
Mẹ và con a lên rất to quay mặt vào trong khiến ba cô vợ càng trêu tợn. Tôi khẽ cười ngắm vợ trêu đùa nhau. Mẹ con Liên bị chọc hoài liền hờn dỗi, tôi tủm tỉm đến dỗ vợ, ôm hai nàng vào lòng. Các nàng giãy giụa hồi lâu mới nép vào lòng chồng, ba vợ cười khúc khích đi xem có gì ăn không, lát sau họ nói còn gạo và thức ăn trong bếp bèn cùng nhau nấu cơm. Tôi biết họ kiếm cớ để tôi gần gũi mẹ con Liên thôi. Tôi thầm cảm ơn vợ và tranh thủ gần gũi Linh, Liên. Mẹ con ngượng ngùng khẽ giãy giụa đẩy tôi, tôi hôn lên trán mẹ con nàng, các nàng thẹn đỏ mặt rúc vào lòng tôi. Tôi luồn tay bóp иɦũ ɦσα Liên, tay kia luồn xuống sờ ɭ*и Linh. Mẹ và con rùn mình không dám kêu rêи, Linh nhẹ nhàng gỡ tay tôi, Liên thèm s.εメ lắm rồi nhưng con gái thẹn thùng thế kia, nàng đâu thể mặt dày để tôi sờ mò, Liên tiếc nuối rời xa tôi.
Tôi cười ranh ma chộp ʍôиɠ nàng, Liên bị tấn công điểm yếu liền rêи lên, nàng vội bịt miệng nhưng âm thanh xấu hổ bôi màu đỏ hồng lên mặt mẹ con nàng. Tôi chỉ muốn trêu vợ tí đỡ buồn. Linh muốn trốn tránh tôi. Nhỏ mới khỏi bệnh xong, tôi không thể ép mà muốn vợ phải tình nguyện s.εメ, tránh lại làm nhỏ ám ảnh, và tôi vẫn còn đau mình mẩy bèn thả nhỏ, khoan kɧօáϊ nằm ngả ra giường, trìu mến ngắm hai người vợ xinh đẹp:
– Các em nằm bên anh đi, anh hứa không làm bậy đâu!
Các nàng lắc đầu nói em ngại ba vợ anh, xấu hổ lắm. Tôi cười he he nói hai em cũng là vợ anh rồi còn ngượng gì nữa, anh chỉ muốn ôm vợ anh thôi, có làʍ ȶìиɦ đâu mà xấu hổ. Mẹ con nàng cùng a lên che mặt quay vào tường, tôi kéo cả hai nằm xuống bên mình. Vợ còn nhúc nhích kêu bỏ em ra, tôi ôm chặt hai nàng:
– Cả đời không buông đâu, vì anh yêu mẹ con em!
Con gái yêu bằng tai, nghe lời mật ngọt là sướиɠ tê người, các nàng rúc đầu vào lòng, vòng tay ôm tôi. Tôi giữ lời hứa để mặc vợ ôm, tôi ôm vợ chớ không làm bậy, vợ mỉm cười ngước nhìn chồng, thỏ thẻ cảm ơn. Tôi hỏi lý do. Vợ dịu dàng nói:
– Cảm ơn anh vì tất cả mọi thứ anh làm cho chúng em!
Linh gục đầu lí nhí cảm ơn tôi. Tôi khẽ cười nói:
– Cảm ơn các em tha thứ cho anh!
Các nàng u buồn khẽ nói:
– Đừng nhắc chuyện cũ nữa, em không muốn mất vui!
– Tất cả là quá khứ rồi, anh đừng tự trách mình nữa!
Tôi xúc động ôm hôn vợ. Chúng tôi ôm nhau tâm sự đến khi cơm nấu xong, ba vợ bưng đồ ăn lên. Mấy món rau dưa đạm bạc nhưng là bữa ăn ngon nhất từ ngày tôi gây tội với Linh. Tôi tưởng mãi mãi không thể gặp Linh nữa, bây giờ mọi chuyện tốt đẹp. Không, hoàn mỹ với tôi mới chính xác, Linh và Liên thành vợ tôi, hòa thuận thân thiết với Hồng, Mộng, Mơ, tôi còn cầu mong gì hơn.
Băn khoăn duy nhất là vượt qua cửa ải mang tên mẹ, mẹ chắc chắn phản đối chuyện này. Ba không chấp nhận thằng con lấy hai mẹ con làm vợ. Thôi kệ, chuyện tương lai sau này tính, tôi phải hưởng trọn vẹn hạnh phúc với năm vợ xinh đẹp. Khó khăn khổ sở suýt mấy lần mất mạng, tôi mới chinh phục được trái tim tưởng chừng vĩnh viễn chịu tổn thương, nay chúng tôi làm lành còn thành vợ chồng, tôi không muốn ai mất vui, bèn vui vẻ cười đùa ăn uống trò chuyện với vợ.
Tôi lần lượt gắp thức ăn cho từng vợ, vợ múm mím cười chu môi hôn tôi, mẹ con Liên ngượng đỏ mặt cúi đầu ăn, tôi với ba vợ tủm tỉm lén cười. Hồng, Mộng, Mơ biết không bị kϊƈɦ thích, mẹ con còn ngại ngùng chuyện cùng ân ái với chồng, các nàng rỉ tai tôi, tôi lắc đầu kiên quyết phản đối ý định khiêu ɖâʍ kϊƈɦ ɖu͙ƈ để s.εメ với Linh và Liên. Chồng ghé tai vợ nói nhỏ:
“Anh muốn họ tự nguyện, nếu giở chiêu trò, Linh sẽ buồn lắm!”
Ba vợ phát hờn chồng lo nghĩ cho người vợ bé nhỏ. Nhưng ngó cô bé ngơ ngác nhìn mình nãy giờ nhỏ to với chồng, các nàng thấy dễ thương, yêu quý hơn. Vợ đổi buồn thành vui ngoan ngoãn nghe lời chồng. Mẹ con Liên chả hiểu bốn người xì xầm cái gì nhưng không tiện hỏi, hai nàng chỉ nói chuyện thông thường trong khi ăn. Dùng xong bữa tối, chờ xuôi cơm mãi chả có trò gì, ngoài trời mưa xối xả, tôi rủ vợ chơi trò bịt mắt bắt dê. Vợ thích thú đồng ý, Linh kɧօáϊ nhất trò này, nhỏ háo hức đòi chơi ngay. Chúng tôi cười hi hi xài kéo bao búa xác định ai bị bịt mắt. Tôi thua nhưng giao hẹn trước:
– Các em trốn trong nhà thôi, không chơi trốn ở ngoài, anh sợ ma lắm!
Vợ phì cười đồng ý và bịt mắt tôi. Tôi đếm đến 100 bắt đầu đi tìm. Má, tối vãi ɭ*и. May vợ dọn dẹp đồ đạc gọn gàng đỡ vấp không ngã sấp mặt rồi. Tối thế, tôi chỉ thấy lờ mờ xung quanh, quanh quất một hồi hé miệng cười phát hiện bờ ʍôиɠ tròn lẳn lấp ló sau tấm rèm, tôi chầm chậm đến, gần tới liền mò tay phía khác nhưng bất ngờ chuyển hướng chụp cứng người trốn. Hồng a lên cười hi hi để mặc tôi sờ ɭ*и bóp иɦũ ɦσα, nàng rêи ư ư thủ thỉ định nói chỗ người khác trốn, tôi nói anh tự tìm mới vui. Nàng cười ngồi chống cằm xem chồng dò dẫm, chồng mò bên nào, tay co vào mở ra như bóp иɦũ ɦσα khiến Hồng cười khinh khích:
– Chơi trò con nít cũng ɖâʍ, đúng là chồng em!
Tôi nói im để anh tìm, nàng bụm miệng cười coi Mơ rời chỗ nấp ưỡn ngực chờ tay chồng quờ trúng liền rêи ɖâʍ đãng:
– A, chồng xấu lắm, trốn tìm chớ có phải sàm sỡ đâu, bắt đền chồng đấy!
Tôi cười te he bóp vếu vợ, Mơ rêи rỉ từng tiếng cốt trêu đùa mẹ con Liên. Linh, Liên thẹn đỏ mặt nghe chồng cười hi hi ha ha:
– Ai biểu ngực em to vãi ɭ*и, trốn thế nào cũng không giấu nổi!
Mơ cười hí hí vọc chim chồng, tôi bảo để yên cho anh tìm, đừng quấy anh. Mơ với Hồng cười khục xem chồng bị trêu mà đếch biết còn tưởng mình giỏi. Chồng lơ ngơ rất lâu không tìm được ai, mồ hôi túa ra nhưng say mê trò con nít, hai tay giơ ra phía trước lò dò chợt ngửi mùi hương dịu êm, chồng buông tay rướn mặt hít hửi. Hồng, Mơ, Linh, Liên bịt miệng cười khinh khích nhòm chồng úp mặt vào ʍôиɠ, mũi vẫn khịt khịt ngửi mùi thơm:
– Vãi, cái gì tròn tròn mẩy mẩy nẩy tưng tưng thế này, иɦũ ɦσα hay ʍôиɠ đấy? – Tôi nghe vợ cười rinh rích liền chột dạ – Vãi ɭ*и, các em đừng nói là ʍôиɠ em nào đó nhé?
Các nàng đếch nói gì chỉ cười ngặt nghẽo, tôi tò mò muốn bỏ khăn nhưng vợ kêu:
– Ê, ăn gian, anh bỏ ra là thua nhá!
Tôi hếch miệng nói:
– Các em chờ đó, chơi xong anh cho biết chim… à nhầm biết tay nhá. Chờ đi!
Vợ cười vang nhà. Tôi không rảnh dọa vợ, tập trung hít hửi mùi thơm quen thuộc, thơm thật, êm dịu nhẹ nhàng, như mơ như thực, sờ thử ʍôиɠ xem nào. Ôi vãi, ʍôиɠ cong tròn vừa tay sờ sướиɠ vãi ƈôи ȶɦịt, đích thị là ʍôиɠ:
– Mộng dám trêu anh nhé, đêm nay anh phải phạt em!
Mộng cười hi hi quay lại hôn má chồng:
– Ôi chồng dễ thương ghê cơ, em yêu chồng!
Nàng hun chụt vào môi tôi, vọc tay sờ dái vài phát mới chịu buông chồng, nàng ngồi với Hồng và Mơ xem chồng đi vào gian phía trong:
– Chậc, chậc, còn hai người nữa thôi, các em đâu rồi, anh thơm cái nào!
Linh với Liên bịt miệng nén cười chảy nước mắt nhòm chồng vấp chân suýt ngã. Tôi tức mình gào mồm:
– Mịa cái bậc chết dẫm này!
Tôi vào phòng, quờ loạn chả bắt được ai bèn căng mắt tìm. Lò mò một hồi mới thấy chăn nổi cộm góc giường, tôi hé miệng cười bò đến từ từ tụt chăn, bờ môi ướt át hôn nhẹ má tôi, nàng cho tôi sờ soạng khắp thân thể nảy nở với bầu ngực siêu to khổng lồ, tôi hôn sâu lên môi nàng, khẽ nói cho mình nàng nghe:
– Anh yêu em!
Nàng nở nụ cười mãn nguyện say đắm ngắm chồng. Tôi thơm nhẹ lên má vợ và tìm người cuối cùng. Người con gái tôi quan tâm, người con gái ấy từng bị tôi đối xử tệ bạc, nhỏ vẫn yêu thương làm vợ tôi. Tôi là chồng nhỏ rồi, chồng phải làm vợ vui, nào giờ nhỏ có bí mật không ai biết ngoài tôi. Tôi cười tay quơ quào hẳn nửa tiếng, vợ định nói chỗ nhỏ nấp, tôi cấm tất cả tiết lộ, tất cả mủm mỉm im lặng coi chồng quơ bên nọ, vòng bên kia, quay qua đông, lượn sang tây vẫn không chịu tiến về nơi cần tìm. Chồng nhăn nhó mặt mày xin thua:
– Em ra đi, anh chịu thua rồi đấy, em trốn giỏi thế!
Linh thích thú cười lanh lảnh bước ra từ trong tủ quần áo, nhỏ le lưỡi lêu lêu trêu tôi:
– Em là giỏi nhất!
Đây rồi, niềm vui trẻ con gieo nụ cười rạng rỡ là điều tôi hằng mong đợi. Tôi không nhớ lần gần nhất nhỏ vui với chiến thắng trò chơi này, nhưng chẳng quan trọng, tôi chỉ cần biết nhỏ thích thú trêu chọc tôi, người vợ bị tôi tổn thương, người con gái tôi quan tâm tìm lại nụ cười cho nhỏ và tôi. Tôi si dại ngắm vợ mà không hề biết mình đang khóc. Nước mắt hoen mờ hình bóng người con gái tôi yêu thương, tôi vòng tay ôm chầm Linh.
– Cảm ơn em!
Các nàng không hiểu sao đang vui tôi lại khóc. Linh ngơ ngơ ngác ngác hỏi:
– Ơ, sao anh lại khóc?
Thời khắc này, tôi không còn day dứt nữa. Nụ cười ấy xóa nhòa ám ảnh cho nhỏ và trút bỏ tội lỗi cho tôi. Tôi cười mà nước mắt rơi, lệ nhòa khóe mi ướt đẫm vai nhỏ:
– Đừng hỏi gì hết, anh chỉ muốn ôm em thôi!
Liên hiểu thấu lòng tôi, ngậm ngùi khóc ôm chồng cùng con gái vào lòng, nhẹ nhàng trao cho mỗi người một nụ hôn. Hồng, Mộng, Mơ không biết tôi hϊế͙p͙ ɖâʍ Linh, nhưng dựa chuyện Liên từng chửi rủa chồng, nay thể hiện tình cảm nồng ấm, các nàng nhận ra ý nghĩa thực sự tôi âu yếm Linh. Vợ khẽ cười thầm chúc mừng chồng vượt qua thử thách đầu tiên trong đời. Chỉ có Linh chả hiểu gì, nhỏ ơ ơ lơ ngơ trông mẹ khóc cùng chồng. Mắt khóc nhưng khóe môi nở nụ cười hạnh phúc. Nhỏ sợ trái ý tôi nên không dám hỏi. Tôi và Liên ôm nhỏ hồi lâu, nhỏ vừa nóng vừa khó thở ho hắng, tôi và Liên buông tay, nhỏ nhăn nhíu hỏi:
– Hai người tự nhiên ôm chặt thế?
Chúng tôi mỉm cười bịt mắt cho Liên. Vợ chồng mặc trời đổ mưa ầm ầm mà chơi đến vã mồ hôi mới đi ngủ. Khổ nỗi nằm giữa năm cô vợ xinh đẹp, người nào người nấy thơm ngát hơn hoa, mồ hôi dính nhớp nháp kϊƈɦ thích cơn nứиɠ, tôi xoay bên nọ quay qua bên kia, trằn trọc mãi không thể chợp mắt, vợ đắm đuối ngắm chồng khiến tôi hứng tợn nhưng sợ Linh bị ảnh hưởng tâm lý, tôi đếch dám làʍ ȶìиɦ với ai. Tôi bức xúc lại bị mưa dột ướt người, la oai oái nhảy xuống đất, bốn vợ kéo giường sang chỗ khô ráo. Tôi sợ khó ngăn nổi ɖu͙ƈ tình nên kiếm cớ:
– Các em cứ ngủ, anh đi tè rồi vô ngủ sau!
Tôi kiếm cớ để chờ vợ say giấc mới mò vô, vợ chùm chăn đè nghiến xuống giường. Tôi la toáng kêu đừng đùa nữa, thả anh ra đi. Vợ không thả, Linh tinh nghịch chui vào chăn chọc chồng. Linh cười thích thú nhòm tôi lồm cồm bò dậy, loạng quạng thế nào chạm môi giữa nhỏ, vợ ở ngoài đè người xuống chăn, tì nhẹ nhưng đủ để môi tôi miết nghiến môi giữa Linh, nhỏ liên tiếp bị kϊƈɦ thích chỗ nhạy cảm nứиɠ ngay lơ đơ ngắm tôi:
– Hôn em đi!