Hành Trình Bất Tận – Chương 46: Nhớ – Botruyen

Hành Trình Bất Tận - Chương 46: Nhớ

Những ngày tiếp theo, mọi chuyện lặp lại như cũ, mấy em khác lần lượt tìm tôi làʍ ȶìиɦ, có em xấu hổ s.εメ trong phòng, có em bạo gan bất chấp mọi nơi mọi lúc, lén lút s.εメ lúc nấu ăn, làm thuốc, thậm chí tôi đi ngắm hoa, mấy cô gái tưới hoa đè tôi ra ȶɦασ. Tôi không hiểu vì sao họ cuồng ɖâʍ như vậy, ai chưa bị tôi ȶɦασ đều chẳng biết thẹn thùng e lệ, lao vào s.εメ như điên như dại. Thỏa mãn rồi, ngày hôm sau tránh mặt tôi, lắm em khó chịu với tôi nữa. Quái lạ, tôi đâu hϊế͙p͙ họ, họ tự dâng иɦũ ɦσα ngửa ɭ*и cho tôi chơi đã đời, sướиɠ ɭ*и tê иɦũ ɦσα rồi ngại ngùng còn ghét tôi là thế nào. Đếch thể hiểu nổi.

Hai bà cung chủ nữa, bà nào bà nấy hễ thấy tôi, các bả đỏ bừng mặt, len lén liếc cu rồi vội lánh xa như thể tôi là ma ấy. Vãi ɭ*и. Tôi đâu làm gì sai, cư xử khó hiểu là sao. Tôi mải thắc mắc bỗng phát hiện trang viên rộn ràng vui nhộn, mọi người nô nức đón khách tham quan. Tôi tò mò chạy theo liền chết điếng trông bà chị say bia bị tôi hϊế͙p͙ đứng cùng người thân. Bả nheo mày nhóng mắt về phía tôi, tôi nấp sau lưng mấy cô vợ, các ẻm hỏi sao thế, tôi lắc đầu kêu buồn tè và chuồn ngay. Má, tôi bị bả tóm, bả giết tôi chết.

Nguyên ngày hôm đó, tôi đếch dám ra khỏi phòng, bà cung chủ đành sai người đem thức ăn đến cho tôi. Tôi hỏi bé Na là đám khách về chưa. Bé bảo gia đình họ nghỉ mát ở đây một tuần mới về. Thôi bỏ mẹ tôi rồi, một tuần này tôi phải trốn mãi trong phòng à, chán vãi ɭ*и. Tôi có thể không cần tung tăng chạy nhảy nhưng còn chuyện vệ sinh, tôi đếch thể tè với ị trong phòng được. Chết cha, nhắc nó đến liền, bụng sôi réo giục đi ị, tôi nhăn nhó ôm bụng đến nhà vệ sinh. May quá, không có ai ở đây, tôi chạy ngay vào gian đóng kín cửa ngồi ị mà lo ngay ngáy đếch biết tí có gặp bả không. Đi vệ sinh xong, tôi còn chả dám mở to nước để rửa tay. Ló mắt coi có vẻ ổn, tôi ra ngay, đôi chân thoăn thoắt chạy vấp vào nhau ngã sấp mặt. Tiếng nói vang phía sau khiến tôi sợ mất via:

– Chạy như ma đuổi thế nhóc, ngã có đau không?

Tôi nghe giọng dịu dàng êm ái mà muốn xỉu, cuống cuồng vùng dậy, cắm đầu cắm cổ phóng như bay. Tôi chạy quãng xa vẫn nghe bà chị say bia tự nói một mình:

– Thằng nhóc trông quen thế nhỉ, hình như mình từng gặp nó ở đâu rồi!

Tôi lao vào phòng đóng chặt cửa, vuốt ngực thở hồng hộc, mồ hôi mồ kê vã hơn lúc làʍ ȶìиɦ với gái. Sợ quá, không chạy kịp toi với bả rồi. Tôi nằm vật ra giường thở hổn hển, đương vừa mệt vừa sợ, đại cung chủ đến gõ cửa phòng. Vãi, có bao giờ bả thèm gõ cửa đâu, hôm nay lịch sự thế. Mấy ngày qua toàn chuyện kỳ lạ khiến tôi phát bực, nhưng đếch dám thái độ với cung chủ, khó chịu cũng phải nói nhẹ nhàng:

– Cô vào đi!

Bả khép nép đi vô. Trời má, có đúng là đại cung chủ không thế, bả ngượng ngùng đỏ mặt líu díu tay chân, kêu tôi nằm sấp để bấm huyệt. Tôi làm theo ngay. Mọi lần bả bóp dứt khoát chuẩn từng minimet, giờ lóng ngóng như gái mới lớn lần đầu đụng chạm đàn ông. Tôi cảm giác bả sờ soạng mơn trớn nhiều hơn là bấm huyệt. Sờ lần mãi mới bóp xong lưng, bả ngập ngừng lúc lâu làm tôi tưởng bả bỏ đi, xoay người lại thấy bả lơ đơ rồi bất ngờ a một tiếng khiến tôi giật mình hỏi:

– Cô sao thế?

Bả lúng túng bảo tôi nằm yên cho bả bấm. Ơ, tôi lúc nào chả nằm yên chớ. Tôi ngơ ngác trông mặt đỏ hồng màu hứng tình, mồ hôi rịn ra trán chảy xuống thái dương, đôi tay ma thuật mất hết phép cứ rờ rờ mó mó ngực với bụng, bả hình như mấy lần muốn rờ chim mà ngượng lại thôi. Quái thật, bả biểu hiện y hệt mấy cô gái hứng tình bắt tôi ȶɦασ tung ɭ*и.

Hôm nay bả không mặc bikini cũng đếch diện đồ cổ trang mà mặc đồ mát mẻ khoe da thịt trắng nõn nà. Tôi bị bả sờ mó lại ngắm thân hình tuyệt mỹ, cơn nứиɠ cửng cu cứng như đá. Bả bấm huyệt ở gần cu, đôi tay luống cuống rụt về còn kêu a nghe vừa ɖâʍ tai vừa dễ thương vừa kϊƈɦ thích đếch chịu nổi. Bả xấu hổ đỏ mặt nhưng cứ lén liếc cu, tôi khẽ nhếch mép cười đoán bả thèm làʍ ȶìиɦ lắm rồi nhưng còn ngại. He he, hóa ra đại cung chủ cũng thích s.εメ với con nít à.

Tôi đánh bạo lao vào bả tụt quần bó sát nổi mu mà úp mặt vô háng ʍút̼ ɭ*и. Trời đất, ʍút̼ qua qυầи ɭót thôi mà sướиɠ tê lưỡi, bả khẽ a rêи ư ư nhưng không phản đối, tôi bèn ɭϊếʍ bạo hơn, hít hửi mùi ɭ*и thơm như hương thảo dược trong phòng bả, tôi hít, hít, miết, ɭϊếʍ, ʍút̼ rồi bυ” chùn chụt qua qυầи ɭót ướt đẫm ɖâʍ thủy, ɭϊếʍ luôn dòng nước ɭ*и chảy xuống đùi bả, hôn nhè nhẹ vô hai bên đùi, rê ɭϊếʍ ʍút̼ khẽ khẽ ở đó mấy lần cho bả nứиɠ hơn, tôi mới tấn công tiếp vô háng.

Lần này tôi ɭϊếʍ vài phút, bả rêи nhiều và to hơn, tôi tụt hẳn qυầи ɭót bả ra chiêm ngưỡng ɭ*и đẹp không kém nhị cung chủ, ɭ*и nhị cung chủ giống bướm trong suốt ngoài đồng hoa, ɭ*и đại cung chủ so với bướm thật như nhau, tôi đếch phân biệt nổi ɭ*и bả khác bướm ở điểm nào. Thật vãi ɭ*и, cảm tưởng ɭ*и bả là con bướm thực sự nhưng đẹp hơn gấp vạn lần, hai mép ɭ*и như cánh bướm, mu ɭ*и như đầu bướm nhưng to hơn nhiều, khe rãnh nhỏ hẹp và dài như thân bướm, mớ lông ɭ*и mọc vừa đủ phủ lên toàn bộ ɭ*и. Tôi nuốt nước miếng ừng ực liên tiếp mấy chục cái mới úp miệng vô ɭ*и bυ” ʍút̼. Trời đất ơi, sướиɠ muốn rụng lưỡi luôn, bẹn thơm mùi hương hoa, mép ɭ*и mềm như cánh bướm, tôi ɭϊếʍ mà cảm giác sắp tan biến đến nơi, mép còn phảng phất thơm như phấn bướm, mu ɭ*и thơm nồng mùi thuốc Bắc, khe rãnh nồng đậm nhất, tôi ɭϊếʍ nơi kϊƈɦ thích ấy lâu nhất để hưởng thụ bằng hết hương thơm như bướm hút mật hoa. Ngon. Ngon. Ngon. Quá ngon. Ngon ngang ɭ*и mẹ tôi. Ngon không ngôn từ nào tả nổi.

Nước ɭ*и ngon ngất ngây này là thánh thủy con mẹ nó rồi, éo phải ɖâʍ thủy nữa. Vãi ɭ*и, ngoại trừ mẹ, ɭ*и bả ngon ngọt hơn bất kỳ cái ɭ*и nào tôi từng bυ” ɭϊếʍ. Tôi điên cuồng bυ” ʍút̼ khắp ɭ*и, xọc lưỡi vào sâu trong ɭ*и, ngoáy xoáy vào điểm yếu cho bả chảy hết ɖâʍ thủy vào miệng tôi, tôi húp hết sạch, ɭϊếʍ vét nước ɭ*и dính hai bên đùi, hứng cả dòng nước ɭ*и rỉ xuống đất, tôi không muốn bỏ sót một giọt, ɭϊếʍ ʍút̼ cho bả rêи rỉ từng cơn sướиɠ kɧօáϊ, toàn thân bả nóng hầm hập hơn lò Bát Quái. Khuôn trăng đỏ thẫm màu hứng tình, đôi mắt sắc sảo giờ long lanh dịu dàng ngắm tôi – thằng nhóc đang mê say ʍút̼ ɭ*и bả. Ánh mắt bả lơ mơ thấy tôi rướn lên hôn môi, bả để yên cho tôi miết môi quấn lưỡi.

Miệng bả thơm mùi cam thảo, môi mềm như bông băng y tế, làn môi bóng mượt giống viên dầu cá, dầu cá màu vàng, môi bả màu hồng như cánh hoa đào, lưỡi bả mềm thơm như lá bạc hà, mỗi lần tôi rê miết môi, xoắn quyện lưỡi, bả đáp lại điêu luyện hơn sáu cô vợ, tôi siêu giỏi khoản hôn gái nhưng so với bả, tôi là đứa con nít. Bả làm tôi sướиɠ toàn thân chỉ với hôn hít, tôi làm bả sướиɠ rủn người, ɭ*и chảy nước ướt háng, miệng liên tiếp tiết ra nước miếng thơm mát như bạc hà.

Sướиɠ vãi ƈôи ȶɦịt, tôi đếch cần hỏi mà chộp cả hai tay lên ngực, xoa sờ nắn bóp bên ngoài cho bà rướng rêи một lúc mới cởi phăng áo sờ trực tiếp cặp иɦũ ɦσα to – tròn – cong – mẩy – mềm – mượt quanh bầu ngực, núm иɦũ ɦσα bự nhưng đầu ti nhỏ và săn cứng, quá đã, thân thể đại cung chủ mọi nơi mọi chốn kϊƈɦ thích tôi, chỉ cần chạm vào bất kỳ chỗ nào, từ làn da trắng nõn mềm mại mịn màng mượt mà đến cặp ʍôиɠ to mẩy căng tròn hơn siêu mẫu thế giới, tôi đều sướиɠ tê dại.

Sướиɠ vãi cả ɭ*и, bả đang mò tay vọc ƈôи ȶɦịt̼ cứng dựng. Những ngón tay thon dài luồn rồi lách dọc cu, bả kẹp chim qua từng kẽ mà vân vê, ve vuốt, sóc lên sóc xuống, con chim lúc bị kẹp cứng như sắp gãy, lúc lại như bả buông ra nhưng tay vẫn bám dính cu không rời.

Vài giây sau tôi hưởng thụ êm ái dịu dàng giống bả đang ôm tôi, mấy ngón tay đột nhiên lúng túng e thẹn nữa mới sướиɠ chết tôi. Tôi rêи hừ hừ buông môi bả, đè bả xuống đất hôn hít ʍút̼ xuống cổ ɭϊếʍ sang hai vai lại rê lưỡi xuống vùng ngực, tôi rê ɭϊếʍ đến đâu, bả sướиɠ rợn lông tơ cắn môi rêи rỉ từng tiếng kϊƈɦ ɖu͙ƈ đến đó.

Tôi ɭϊếʍ quanh bầu ngực cảm thụ làn da mát mẻ mềm mượt hơn lụa tơ tằm, dẻo như kẹo cao su, ngọt the lưỡi giống vị bạc hà, núm иɦũ ɦσα ngọt lịm như chanh đào ngâm đường. Tôi mê man với vị thơm ngon ngọt mát trêи làn da và иɦũ ɦσα bả, cơ thể bả thơm nồng hương hoa bào chế thảo dược khiến tôi lâng lâng lơ lửng như đang bay vậy, sướиɠ vãi. Tôi sướиɠ rụng rời cơ thể, bả cũng sướиɠ điên dại như ngàn năm chưa s.εメ ấy. Nước ɭ*и chảy ướt đẫm tay tôi, chảy róc rách xuống sàn, tôi vội buông иɦũ ɦσα bả ra để cúi xuống bυ” ɭϊếʍ vét sạch thánh thủy tuôn trào, bả a a a rêи sướиɠ liên tiếp, nhổm dậy bυ” cu tôi.

Má ơi, sướиɠ vãi cả hồn, sướиɠ như ȶɦασ gái ấy, làn môi na ná khe rãnh lúc hé ra lúc lại khép chặt ngậm cứng ƈôи ȶɦịt̼. Ẩm ướt từ lưỡi như xúc tu trong ɭ*и quấn nghiến ƈôи ȶɦịt, chốc chốc lại buông ra giống lúc tôi ȶɦασ tung ɭ*и, mấy giây sau siết nghiến dọc thân cu, bả gục gặc đầu lúc chậm hệt hình ảnh quay chậm trêи phim, lúc nhanh đếch khác gì phim bị tua. Vãi ƈôи ȶɦịt, sướиɠ phát điên phát rồ, sướиɠ lên cung trăng chơi với tiên nữ.

Bả ʍút̼ cu cuồng bạo làm tôi cảm giác như ăn luôn ƈôи ȶɦịt̼ vậy, lúc lại nhẹ nhàng tình cảm như mẹ ôm con. Vãi ɭ*и, kỹ thuật bυ” cu thần thánh mẹ rồi. Bà còn tuyệt chiêu ɭϊếʍ dái, lưỡi luôn mơn man chớ không mạnh bạo, môi luôn khẽ khàng miết ʍút̼ chớ không ngấu nghiến, vậy mà sướиɠ muốn rụng dái luôn, hai hòn sun xoăn quăn quíu vào nhau, da dái ửng đỏ sưng tấy vì sướиɠ, bả cứ thế say mê ɭϊếʍ ʍút̼, ánh mắt long lanh lờ đờ ngắm tôi như thể người tình ngàn năm của bả.

Đẳng cấp đại cung chủ khác biệt một trời một vực. Bả hoàn toàn ở đẳng cấp khác so với tất cả cô gái tôi từng làʍ ȶìиɦ. ƈôи ȶɦịt dái không chịu nổi kϊƈɦ thích bắn tinh đầy mặt, miệng bả dính ngập ngụa tinh trùng, bả lả lơi nhả cu mà nuốt từ từ chớ không nuốt ực như mấy cô vợ ɖâʍ, cung chủ quệt từng ngón lên vét tinh trêи mặt cho vào miệng ʍút̼, điệu bộ ɖâʍ đãng hệt ʍút̼ cu. Bả nằm ngửa ɭ*и dạng rộng hai chân, dang hai tay mời gọi tôi:

– Nhóc, chơi ta đi!

Bả là đại cung chủ dù đang nứиɠ ɭ*и vẫn toát khí lạnh lùng băng giá khiến tôi đếch dám ép bả làm vợ, bả cho tôi phang là may mắn, sướиɠ lắm rồi, tôi không thể đòi hỏi nên lập tức áp sát háng bà, rê ƈôи ȶɦịt̼ lên xuống khe ɭ*и, cu chọc vào ɭ*и liền giật mình nghe tiếng bà chị say bia gọi í ới bên ngoài:

– Cô Tuyết Nguyệt có trong này không, cháu có chuyện muốn hỏi!

Mẹ, cơ hội trời cho mà éo chén được, tôi vừa tức vừa sợ quăn dái vội rút cu ra ngay. Bà cung chủ cuống lên, hấp tấp mặc vội mặc vàng quần áo, ghé tai nói nhỏ với tôi, tôi cười te he, bả hôn môi say đắm mới chịu lên tiếng:

– Chờ tí, cô ra ngay!

Tôi hốt hoảng chỉ vào cái mặt đỏ đậm màu hứng tình, bả khẽ cười cảm ơn tôi, cung chủ chau mày vận nội lực, toàn thân tỏa luồng khí hàn băng lạnh thấu xương, tôi kinh hoàng trợn trắng mắt nhòm luồng khí truyền ra cơ thể xua tan hơi nóng hầm hập vì làʍ ȶìиɦ, màu đỏ hồng nứиɠ ɭ*и bốc hơi tức khắc. Bả nhếch môi cười bí hiểm, người đàn bà hứng tình đa ɖâʍ hoàn toàn biến mất, Tuyết Nguyệt trở về thần thái đại cung chủ lạnh lùng kiêu hãnh. Bả cười mỉm liếc cơ thể tí hon tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ với ƈôи ȶɦịt̼ còn cứng dựng, tôi bối rối mặc quần áo chỉnh tề leo lên giường chùm kín chăn. Cung chủ tưởng tôi xấu hổ với bả, bả nào biết tôi sợ bà chị say bia nhận ra, tôi không bị giết, bà chị cũng xẻo chim cắt dái tội hϊế͙p͙ ɖâʍ. Tuyết Nguyệt lắc đầu cười, thong thả mở cửa tiếp khách.

Bà chị ác vãi ɭ*и, lần trước bả giã tôi sưng húp toàn thân, lần này phá đám tôi chơi đại cung chủ. Chậc, tôi sắp chiếm hoàn toàn thân thể tuyệt mỹ đẹp không tỳ vết nhưng phải dừng đúng lúc đút ƈôи ȶɦịt vào ɭ*и. Chim cửng dựng không xẹp xuống được, đau chim tức dái éo chịu nổi. Mấy cô gái bị tôi ȶɦασ, hôm trước còn gọi tôi là chồng, ngửa ɭ*и cho tôi ȶɦασ nát háng, hôm nay tất cả coi tôi là kẻ xa lạ, không người nào quan tâm tôi. Ngoài Minh và Yến, tôi chẳng quen ai ở đây nên đếch thể ȶɦασ bất cứ ai ngoại trừ đại cung chủ đột nhiên lên cơn nứиɠ ɭ*и. Khổ cái bả bận tiếp khách, tôi nằm chết dí ở đây, đếch ai chăm sóc trò chuyện.

Tủi thân khóc đỏ mắt, mỗi giọt lệ trào khóe mi, tôi nhớ sáu cô vợ ngọt ngào yêu thương tôi hết mực, chỉ cần một người trong số họ có mặt thôi, tôi không buồn thế này. Nỗi buồn gợi nhớ tới mẹ và chị em, vắng tôi, chắc cả nhà chẳng thể vui. Tôi mong họ nhanh đến thăm mình. Mẹ, con nhớ mẹ. Chị, em nhớ chị lắm. Tôi lẩm bẩm nói một mình ngủ thϊế͙p͙ đi chợt nghe tiếng khóc ấm ức, tôi dụi dụi hướng về người đang khóc. Cái… gì thế… này… tôi… tôi… có nhìn lầm không? Linh, người khóc nãy giờ là Linh sao?

Tôi vùng dậy, ngó quanh quất thấy Liên oán hận trợn ngược chỉ còn lòng trắng nhìn trừng trừng tôi. Lệ nóng đốt cháy khóe mắt trắng dã, nàng gào lên từng tiếng phẫn uất:

“Sao mày chưa chết hả, thằng chó!”

Tôi quỳ gục xuống khóc nức nở cầu xin tha thứ, mặc tôi khóc sưng đỏ mắt, khóc đến không thấy gì nữa, Liên chửi mắng nguyền rủa tôi. Tôi biết mình là thằng hϊế͙p͙ ɖâʍ khốn kiếp, tôi có chết không hết tội với mẹ con nàng, kẻ có tội đáng bị nhục mạ nên đâu dám ngẩng đầu đối mặt hai người, tôi chẳng thể nói bất kỳ câu gì nữa. Giọng nghẹn đắng thanh quản không thốt lên lời. Linh khóc rấm rứt quay người chạy vụt đi, tôi với Liên hốt hoảng phóng theo. Linh chạy cực nhanh, mọi người trong trang viên không đuổi kịp. Linh không cần biết đang ở đâu nữa, nhỏ lao đến khu rừng âm u phía trước, nước mắt tuôn trào bay ngược về sau đập thẳng mắt tôi. Tôi khẽ nhíu mày không thấy Linh đâu, hoảng loạn phi vào rừng bất chấp lời cảnh báo từ cung chủ:

– Cẩn thận quái vật tỉnh giấc đó!

Tôi đếch cần biết, quái vật có xé xác, tôi phải đưa Linh về bằng mọi giá. Linh chết, tôi chết theo Linh. Mọi người hoảng sợ tản ra đi tìm chúng tôi trong rừng. Tôi chạy loanh quanh gọi Linh, trả lời tôi chỉ là giọng nói vang vọng khắp nơi. Tôi mặc kệ tất cả, quyết tâm đi tìm Linh, tôi lòng vòng chạy loạn trong rừng, gào khản cổ gọi mới nghe tiếng khóc thét, tôi cuống cuồng phóng như bay về phía đó liền sợ đến đông cứng toàn thân, đập vào mắt là hình ảnh Linh bị con quái vật xé xác, nó nhai ngấu nghiến Linh, nhe hàm răng lởm chởm nhòm chằm chằm tôi đang đổ gục dưới vũng máu đỏ sậm.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.