Sáng sớm hôm sau, tôi đánh răng rửa mặt, ăn sáng, cùng chị em lên xe đi học. Từ đi học hiện lên liền giật thót nhớ vụ cô giáo Hồng, tôi tái mét mặt sợ bị bêu xấu trước toàn trường nhưng không kịp nữa, mẹ lái oto băng băng trêи đường. Tôi ngập ngừng nói:
– Mẹ, con muốn nghỉ học, con thấy mệt!
Mẹ khó ở nên cáu với tôi:
– Sao ở nhà không nói, bây giờ mới nói!
Chị em quay qua hỏi han. Tôi ấp úng không trả lời được, chẳng dám cãi mẹ, lộ chuyện hôm qua, có khi còn bị mẹ đánh đòn. Mẹ nghĩ tôi lười học, kiếm cớ ở nhà để quấy nên lái thẳng tới trường. Mẹ đợi chị em tôi vào trường mới an tâm phóng xe chở con út tới trường mầm non. Tôi quanh quẩn sân trường, tiếng trống báo giờ vào học, tôi vẫn do dự. Giọng cô Hồng vang phía sau làm tôi giật bắn mình:
– Ơ kìa Long, đứng đây làm gì thế?
Tôi sợ rúm người xin lỗi vụ hôm qua, giọng bé hơn muỗi kêu:
– Em không cố ý đâu, thưa cô!
Cô bật cười:
– Sao lại xin lỗi cô, em có làm gì sai đâu! Thôi, vào học đi em!
Tôi ngơ ngác ngó cô, cô ngạc nhiên nhìn tôi. Tôi chả hiểu, hôm qua cô nghĩ nhận nhầm người chăng. Có thể lắm. Tốt nhất cứ tránh mặt cô, nhỡ đứng lâu với mình, cô nhớ ra thì chết. Tôi chạy vào lớp học, nhoái đầu nhòm xem cô làm gì, cô mỉm cười đi về nhà thể ɖu͙ƈ. Suốt buổi học, tôi sợ cô báo cáo. Giờ ra chơi bình yên như mọi hôm, tôi bớt sợ, nhớ lúc đó cô gọi tên mình, chắc chắn biết nhìn trộm nhưng có lẽ lo tôi bị đuổi học nên cô không nỡ báo ban giám hiệu. Tôi cảm động quệt nước mắt, quyết định tìm cô để xin lỗi và cảm ơn. Tôi đến nhà thể ɖu͙ƈ đầu tiên nhưng không thấy ai, định ra ngoài chợt nghe lạch cạch trong phòng dụng cụ, tôi bèn hỏi:
– Ai thế?
Tiếng cô Hồng vang lên:
– Long hả em, cô đây, cô lấy vợt cầu lông, nó ở cao quá, cô không với tới, em giúp cô nhé?
Tôi đến xin lỗi và cảm ơn cô, nay có dịp giúp cô, khả năng cô thứ lỗi cao hơn, tôi vào ngay liền thấy cô mặc đồ thể ɖu͙ƈ với áo thun, quần ngắn bó sát đùi. Cô đang đứng trêи ghế, tay với cây vợt mấy lần mà chỉ gần chạm. Tôi chạy đến nói:
– Cao thế kia, cô còn không thể lấy, sao em làm được?
Cô cười hi hi:
– Em ngồi lên vai cô nhé!
Tôi gật gù hiểu ra, bảo cô xuống ghế, cô ừ hữ loay hoay tìm cách xuống đất, lóng ngóng trượt chân ngã đè lên người tôi. Tôi hơi choáng, đầu vang váng, ngực cùng tay phải cảm nhận nảy nảy tưng tưng từ bộ иɦũ ɦσα vừa tròn vừa bự ngang với mẹ tôi, nó ép sát trong tay, thích dã man, cu lại quấy dưới háng. Thứ làm chim tôi dựng đứng là cảm giác từ tay trái. Tôi nhăn mày tự hỏi quái lạ, cái gì dưới tay mình thế, nó mềm mềm trơn trơn ươn ướt, co co các ngón lên xuống vẫn không biết là gì, sờ vô rất thích, thích hơn sờ ngực nhiều.
Tôi thích mê nghe âm thanh quai quái là lạ từ miệng cô đang khẽ há. Tôi tưởng cô đau nên giật thót bỏ hai tay, chim bị mất vật cản liền chọc vào chỗ ươn ướt kia. Lần này cách hai lớp vải, tôi cực thích, cảm giác rất lạ. Tiếng từ miệng cô lớn hơn chút, mặt đỏ hơn. Quái lạ, sao hễ động chạm, con gái ai cũng phát ra tiếng làm mình thích thế, chim cứng hơn đâm vào chỗ ướt kia, hình như ướt hơn lúc nãy. Cô nhắm mắt nằm lên người đến khi tôi hỏi:
– Cô ơi, cô có sao không?
Cô giật mình ngồi dậy, lúng túng nhìn tôi.
– Cô xin lỗi em nha! – Cô xem khắp người tôi và hỏi – Em có đau chỗ nào không?
Cô nhắc làm tôi thấy hơi váng ở đầu, cô kiểm tra nhưng tôi vẫn bình thường, cô thở phào nhẹ nhõm:
– May quá, nếu em bị gì thì…
Cô ngập ngừng bỏ lửng câu nói, xin lỗi tôi lần nữa. Tôi cúi đầu lúng búng mãi mới xin lỗi và cảm ơn cô. Cô ngạc nhiên hỏi:
– Sao lại xin lỗi và cảm ơn cô?
Tôi chưa dám ngẩng mặt nhìn cô:
– Em xin lỗi chuyện hôm qua xem trộm cô tè! – Giọng tôi nhỏ hơn – Cảm ơn cô không báo lên ban giám hiệu ạ!
Cô đột nhiên ôm, ép ngực vào mặt tôi:
– Em dễ thương quá cơ, cô thích em rồi đấy!
Tôi chả hiểu cô nói gì bởi mải vùi mặt vô bộ ngực mềm như tơ, hít hửi mùi thơm khiến chim dựng đứng cứng hơn trước. Tôi để cô ôm khoảng nửa phút mới nói:
– Cô ơi, em hơi ngạt!
Cô luống cuống buông tôi, nhưng chẳng tự nhiên chút nào, tôi còn thấy cô hơi tiếc.
– Hôm qua em nhìn trộm cô, hôm nay cô ngã đè lên em, coi như chúng ta hòa nhé!
Tôi chưa hết lo bèn hỏi dò:
– Cô không báo ban giám hiệu nữa hả?
Cô cười xoa đầu tôi:
– Cô nói chúng ta hòa, nghĩa là không nói với ai chuyện hôm qua và hôm nay. Chỉ chúng ta biết thôi!
Tôi mừng quýnh hôn lên má cô:
– Em cảm ơn cô, cô tốt quá!
Cô hơi đỏ mặt lảng sang chuyện lấy vợt cầu lông. Tôi vòng sau lưng ngồi lên vai cô, cô hơi rùn người chầm chậm đứng lên, phiền là cơ thể tôi khá nặng, cô lắc lư khiến tôi không lấy được dù sắp chạm vào vợt. Cô bảo tôi xuống đất:
– Cô có cách này.
Cô bảo tôi leo lên vai cô từ đằng trước:
– Cô vừa giữ hông em, vừa đỡ ʍôиɠ em, cô có thể đẩy em lên cao hơn.
Tôi khen cô thông minh và làm theo mà không biết mặt cô đỏ hơn trước, hóng chờ giây phút tôi trèo lên vai, háng tôi úp mặt cô, cu trong quần quẫy đạp rúc vô miệng cô. Cô khoan kɧօáϊ hít hửi mùi hôi nhẹ từ chim thấm qua quần đùi. Tôi cảm giác môi cô miên miết vào háng, lưỡi cô ɭϊếʍ nhẹ cu. Tôi nói mình nhột, cô ú ớ nói:
– Cô… cô… xin… lỗi… tại… háng… em áp sát mặt và miệng cô quá…
Cô tiếc rẻ ngừng miết ɭϊếʍ, một tay giữ hông, tay kia đỡ ʍôиɠ đưa tôi lên cao. Tôi lấy vợt, cô còn tranh thủ sờ nắn ʍôиɠ mới để tôi xuống đất. Mặt cô rịn mồ hôi, áo bó sát người bắt đầu ẩm, háng cô ướt mảng lớn. Tôi quay mặt đi, cô mím miệng cười giả bộ ngại ngùng ngước nhìn kệ sau lưng tôi. Cô ái ngại nhờ tôi lần nữa:
– Long ơi, em giúp cô lấy quả bóng trêи kia nhé?
Mai lớp tôi có tiết đá bóng giờ thể ɖu͙ƈ, tôi gật đầu ngay. Cô vui vẻ ra mặt nhưng nhăn nhó sờ chân:
– Cô mỏi chân rồi, làm sao bây giờ?
Tôi nhanh nhảu bảo:
– Cô ngồi lên vai em!
Tôi nói đúng ý làm cô vui ra mặt:
– Em có chịu nổi không? – Cô ái ngại hỏi – Cô khá nặng đó!
Tôi nói cô làm được, em cũng làm được. Cô cười chúm chím trông tôi cố tỏ mạnh mẽ, cô chồng vài đệm lên nhau, kê đệm dầy xung quanh đề phòng bị ngã, cô nói tôi đứng lên đệm. Tôi đứng vững rồi, cô ngượng ngập trèo lên vai tôi. Hai người rung lắc và ngã xuống đống đệm. Chúng tôi thử lại mấy lần mới quen. Háng cô chạm vào mặt, khoảnh khắc háng ướt đẫm úp sát vô miệng, tôi nhận ra lúc nãy tay trái sờ ɭ*и cô, bởi mềm mềm trơn trơn ươn ướt (giờ ướt đẫm) đang áp chặt miệng tôi. Quái lạ, sao cô Hồng đái dầm giống mẹ thế, nước đái rỉ ra từ ɭ*и cô không khai, mùi vị rất lạ dường như ngọt mà không phải ngọt, mặn chẳng phải mặn, rất khó tả. Cách hai lớp qυầи ɭót và quần ngắn, mùi thơm thơm hăng hăng tỏa từ háng cô.
Tôi nào giờ ngửi mùi иɦũ ɦσα mẹ với hai chị, chưa ngửi háng. Lần đầu ngửi mùi ɭ*и con gái, thích hơn mùi иɦũ ɦσα gấp bội, mùi rất lạ, tôi hít lấy hít để mùi kỳ quái vừa thơm vừa hăng. Môi lưỡi dần di chuyển hệt lúc cô làm với háng tôi, tôi miết ɭϊếʍ mạnh chút, tôi nghĩ thế bởi đùi cô hơi rung, hông hơi run, cô phát tiếng quai quái khiến cu tôi quẫy dữ dội, cứng hơn trước. Tôi xin lỗi cô, giọng ú ớ giống cô:
– Em… em… xin lỗi… háng cô… ép chặt… vào mặt và miệng em… nên…
Tôi chẳng thể nói hết câu, đầu óc lẫn mặt cùng miệng lưỡi chỉ biết ɭ*и ở háng cô. Miệng cô không bị ép nhưng thở hổn hển:
– Cô hiểu mà… em đừng ngại… cô không trách em đâu… đưa… cô lên nào…
Tôi không dám làm bừa nữa, tập trung giữ thăng bằng đưa cô lên, cô chưa với tới bèn bảo tôi đẩy ʍôиɠ cô. Tôi chạm vào ʍôиɠ, tiếng thở lạ nghe rõ hơn. Sau bao khó khăn và hưng phấn, quả bóng nằm trong tay cô. Tôi để cô xuống mà tiếc ơi là tiếc, muốn cô mãi không lấy bóng để tôi hít hửi miết ɭϊếʍ cho đã cơn thèm. Cô len lén ngó miệng tôi dinh dính ươn ướt thứ nước từ háng cô, tôi ngây dại ngắm cô, cô nhòm cu đội đầu trong quần. Cô đỏ mặt nhưng không thẹn thùng, tôi thầm đoán có lẽ cô tiếc chẳng kém mình. Tiếng trống trường phá tan không khí ngại ngùng, tôi hấp tấp khoanh tay chào rồi chạy nhanh về lớp. Cô giáo tiếc ngẩn ngơ trông bóng học trò mất dạng.
Tôi ngồi học nhưng não không có chữ, tai chẳng nghe lời giáo viên giảng bài. Đầu toàn hiện hình ảnh tôi và cô trong phòng dụng cụ, tai vọng âm thanh quái lạ từ miệng cô khiến cu mãi chưa chịu nằm yên. Cô giáo dạy toán thấy tôi lơ ngơ bèn gọi lên giải bài, nãy giờ tôi có biết cô giảng cái gì đâu, gãi đầu gãi tai làm cả lớp rúc rích cười. Cô lắc đầu ngán ngẩm cho tôi xơi trứng ngỗng, bảo về chỗ ngồi, nhắc lần sau chú ý học hành tử tế. Bọn bạn cười ầm lên, nhất mấy thằng con trai, chúng nó gán ghép tôi với con bé lớp trưởng xinh nhất trường:
– Cô ơi, chắc nó mải ngắm Linh đấy!
– Đúng đấy cô, nó thích lớp trưởng, nó đi học chỉ để ngắm cái Linh thôi!
Linh đỏ mặt hơn gấc, tôi sừng sộ trợn mắt quát:
– Mấy thằng cà chớn, thích ăn đòn không? Tao đấm vỡ mặt bây giờ!
Tôi sợ giáo viên nhất trường nhưng cũng đầu gấu nhất trường, tất cả học sinh tiểu học đều co rúm người nếu tôi nổi khùng. Chúng nó thích trêu tôi, nhất bọn bạn cùng lớp, hở ra lại ghép đôi với lớp trưởng, tôi đánh mấy lần không chừa. Cô giáo nghiêm giọng quát cả lớp trật tự, cấm dọa đánh bạn. Cả lũ im thin thít ngồi học đến giờ tan trường.