Tôi chả biết mẹ đang hổ thẹn nên vô tư chạy nhảy trong công viên rộng lớn trồng toàn cây xanh um tùm. Hôm nay mẹ để sờ ngực, tối nay sờ tiếp, tôi phấn khích dang hai tay giống máy bay chạy khắp công viên. Loăng quăng hồi lâu, tôi thấy công viên vắng tanh vắng ngắt. Chơi một mình chán chết, tính về xem hoạt hình bỗng có cô gái nhìn quanh quất, tôi ở chỗ khuất, cô ta không thấy. Tôi để ý cô ta ngó đông ngó tây rồi vào bụi cây khá kín. Tôi tò mò đến xem, sợ bị phát hiện bèn cởi giày đi chân đất, rón rén lại gần nấp sau thân cây, thò mặt ngó ra, trố mắt nhòm cô ta tụt quần sort ngắn cũn cỡn đến tận bẹn lẫn qυầи ɭót để đái trộm.
Bờ ʍôиɠ tròn lẳn hồng hào cong vút hiện ra, cô ta xoay người hướng mặt về phía tôi, tôi vội rụt đầu trốn. Tôi lo bị lộ nên chờ một lát mới dám hé mắt xem đôi chân thon dài trắng mịn không khép còn dạng rộng, ɭ*и to hơn cả ɭ*и mẹ tơ hơ phô bày hết bộ lông đen ngòm rậm rạp, mu ɭ*и nhô cao, hai mép ɭ*и cong vồng co ra thụt vào bắn thứ nước khai nồng xuống bãi cỏ.
Ngoài mẹ và chị em, lần đầu tôi nhìn cái ɭ*и khác nên hưng phấn, miệng há ra, mắt mở lớn, cu dựng lên. Bắt gặp gái đái bậy bất ngờ và may mắn, ngỡ ngàng hơn, người đái là Hồng cô giáo dạy thể ɖu͙ƈ ở trường. Tôi nghe nói cô 16 tuổi, nữ sinh trường chuyên về thể ɖu͙ƈ, năm nào cũng đạt thành tích xuất sắc nhất, cô lại giỏi tiếng Anh, từng đoạt giải nhất toàn thành phố, trường tôi mời cô về dạy thể ɖu͙ƈ với tiếng Anh bán thời gian cho học sinh tiểu học. Cô đồng ý bởi tùy chọn theo ý mình, có thể vừa học vừa dạy, lương lại cao.
Cô Hồng đến dạy ba tháng liền nổi tiếng giáo viên trẻ xinh nhất trường tiểu học, thân hình cân đối, cao tầm mét bảy, tóc uốn hơi quăn dài chấm lưng, mày dài như liễu, mắt lóng lánh như sao trời tỏa sáng trêи gương mặt khả ái. Bờ môi dầy tô phớt son hồng cong cong vén hình trái tim quyến rũ tôi nhìn chằm chằm, ngắm chán tôi chuyển xuống bộ ngực bự căng phồng không kém mẹ tôi, hai bầu иɦũ ɦσα ép sát cứ nhấp nhô vì ngồi xổm. Giống ngày thường mặc đồ thể ɖu͙ƈ bó sát, nay cô mặc đồ ôm gọn đường cong cơ thể, áօ ɭót đỏ hằn trêи ngực. Mải soi gái, tôi sơ ý đạp phải cành cây dưới chân, tiếng động hút mắt cô Hồng về phía tôi, tôi sợ điếng người ù té chạy, nghe cô gọi:
– Long phải không em?
Tôi tăng tốc nhanh hơn, cắm đầu chạy một mạch về nhà vẫn còn sợ. Phen này tiêu rồi, mình đánh nhau bị kỷ luật, giờ nhìn trộm cô giáo đái, cô báo lên ban giám hiệu, nhà trường đuổi học mất. Mình chẳng thích học nhưng không thể làm mẹ buồn. Tôi ôm đầu lo chuyện đó, lẩm bẩm như điên, chị hai lo lắng hỏi:
– Em sao thế?
Tôi giật mình đánh trống lảng lên phòng đóng chặt cửa. Tôi nằm trêи giường lăn qua lăn lại lo cô giáo gọi điện đến nhà. Thời gian nhích từng giây từng phút chậm rãi như mèo vờn chuột, tôi không dám ló mặt ra ngoài. Quái lạ là chưa có gì xảy ra, cô giáo không đến nhà cũng chẳng gọi điện. Tôi lò dò mở cửa hỏi mẹ và chị, ba người nói chả thấy ai gọi hay đến nhà. Chị cả tò mò:
– Sao em hỏi thế?
Tôi tảng lờ bằng cách đòi ăn cơm:
– Trời tối rồi, có cơm ăn chưa, em đói!
Tôi đòi đúng lúc cơm chín. Chị hai dọn mâm ra bàn. Mẹ ngại ngùng với tôi, ăn một bát liền lên lầu. Tôi tranh thủ đánh chén nhanh còn vào sờ ti mẹ. Hai chị thắc mắc tôi ăn ít hơn ngày thường. Tôi trả lời qua loa để chạy nhanh vào phòng, khóa cửa cẩn thận. Mẹ mặc bộ Pjama nằm trêи đệm, vắt tay lên trán. Tôi nhảy tót lên giường sờ ngực, mẹ giật mình quay sang nói nhẹ:
– Tối mai con sờ được không? Bây giờ mẹ hơi mệt!
Tôi biết mẹ thích tôi sờ còn hơn hai chị, nhưng giả vờ nói thế thôi.
– Mẹ hứa với con rồi, mỗi tối cho con sờ!
Trót hứa nên không cãi được, mẹ ngần ngại kiểu gì ấy dù rất thích.
– Mẹ sẽ giữ lời, bây giờ mẹ mệt thật. Hôm nay thôi, từ ngày mai mẹ chiều ý con!
Tôi thấy mẹ mệt thật, mẹ cũng hứa rồi, từ mai không từ chối nữa, tôi đồng ý, bắt ngoéo tay cam kết và ôm mẹ. Lời hứa là lời ru tôi ngủ ngon lành mà quên mất vụ cô giáo Hồng.
Quyên trăn trở thoát hôm nay, khó trốn tối mai với sau này. Tiếp diễn tình trạng, nàng nứиɠ tình, dần dà có thể tiến xa hơn sờ ngực, con mới sờ ngực, nàng đã hứng. Mọi thứ tệ hơn, e hậu quả khôn lường. Quyên điên đầu lo lắng chẳng biết tương lai chuyện này đi về đâu. Chồng không có nhà để dạy con. Nghĩ đến chồng, nàng hối hận bỏ ngoài tai lời nói giữ ý tứ. Giận mình ghét lây sang chồng. Vì sao cần chồng nhất, chồng lại vắng mặt. Ông là người chồng, người cha, trụ cột gia đình chỉ biết vứt đống tiền cho vợ con. Lạnh nhạt nghĩa vụ làm chồng, vứt bỏ trách nhiệm người cha. Mẹ mang căm giận vào giấc ngủ không hề an lành.