Hành Trình Bất Tận – Chương 29: Bú lén, mút trộm – Botruyen

Hành Trình Bất Tận - Chương 29: Bú lén, mút trộm

Mười giờ sáng hôm sau tôi mới tỉnh dậy, người đánh thức tôi là Hồng. Tôi toan gọi em xưng anh nhưng nghe bà mẹ trẻ tằng hắng, tôi vội đổi cách xưng hô:

– Cô tới bao giờ thế?

Hồng khóc đỏ mắt giận dữ hỏi tôi:

– Ai đánh em dã man thế?

Tôi chưa thể nói cho Hồng biết bèn bịa chuyện:

– Em lớ ngớ đụng vào một thằng đầu gấu, xin lỗi rồi nó vẫn đánh em!

Hồng âu yếm sờ má tôi:

– Khổ thân em. Sau này nhớ cẩn thận!

Tôi vâng dạ hỏi cô chủ nhiệm đi đâu rồi. Hồng thở dài tiếc cho tôi:

– Lớp em hôm nay đá bóng thắng sát nút, cô chủ nhiệm dẫn cả lớp đi công viên chơi rồi. Xui cho em…

Tôi reo lên ngắt lời Hồng:

– Há há… thắng rồi hả cô. Sướиɠ quá đi…

Bà chằn cau có nhắc nhở giữ trật tự. Hồng chả quan tâm ai khác ngoài tôi, nàng khó hiểu hỏi:

– Em bị thương nặng không đi chơi với lớp được, sao lại vui thế?

Tôi toe toét kể lý do ăn mừng. Hồng vui thay cho tôi nhưng lại phụng phịu ghen tị mà hông dám hờn dỗi bắt đền tôi, nàng sợ người lạ nghi ngờ. Tôi cười hi hi nói muốn đi tè. Hồng tưởng tôi tè thật bèn tìm bô nhưng tôi nói nằm mãi chán lắm, tôi muốn đi lại cho đỡ mỏi. Hồng dìu tôi đến nhà vệ sinh. Tôi chỉ là đứa con nít nên mấy cô trong toilet nữ vô tư thay quần áo trước mắt. Hồng vội che mắt tôi với lý do trẻ con không nên xem cảnh này, tôi cười he he thừa biết nàng hông muốn chồng ngắm gái. Hồng đỡ tôi vô một gian, đóng cửa, tụt quần cho tôi tè. Tôi nào có buồn tè, nói thầm vô tai Hồng, nàng đỏ mặt đập vai tôi:

– Đồ quỷ ɖâʍ!

Tôi kêu á đau, nàng cuống lên xin lỗi, ra ngoài giả bộ soi gương, chờ mấy cô kia đi khỏi, nàng chạy vô gian song đóng cửa, quỳ xuống hôn hít chồng, mò xuống vọc chim. Tôi xoa nắn cặp иɦũ ɦσα đang chờ sờ soạng. Chúng tôi làʍ ȶìиɦ trong toilet, ʍút̼ chim bυ” ɭ*и. Hồng hết đau ɭ*и nhưng tôi đau rát cơ thể nên không ȶɦασ nhau. Vợ chồng chỉ bυ” ɭϊếʍ đỡ nghiện. Hồng khẽ rêи ư ư lúc tôi thọc lưỡi vào lỗ ɭ*и. Tôi nói rêи bé thôi kẻo bị lộ, nàng biết nhưng khó kìm nén cơn ɖâʍ cứ rêи hừ hừ. Vợ chồng thay phiên bυ” ʍút̼ đến khi Hồng chảy nước ɭ*и vô miệng tôi, tôi bắn tinh thẳng miệng nàng mới tạm thỏa mãn mà chỉnh trang quần áo về phòng.

Hồng đỡ tôi lên giường, tôi kêu đói bụng, Hồng nói đợi một lát, nàng lập tức chạy đến cantin. Hồng đi rồi tôi mới để ý bà chằn biến mất. Bả đi đâu thế, tự sướиɠ như đêm qua à. Tôi lia mắt nhòm con gái bả. Nhỏ trông lớn hơn hai bà chị, chắc tầm mười ba, mười bốn, nhưng xanh xao gầy gò chớ không phổng phao như chị tôi. Nhỏ xinh xắn dễ thương hay ngại ngùng như Linh. Tôi mới liếc, nhỏ ngượng ngập quay đi. Dễ ngượng thế, chả bù cho bà mẹ dữ tợn. Tôi nghĩ đến Linh lại cúi đầu xấu hổ với mình, tôi đương lo lắng cho Linh, bà chằn vô phòng.

Quái lạ bả đếch quàu quạu mà lén nhòm tôi. Khó tả hết bộ dạng bả lúc này, bả vừa bối rối vừa tò mò vừa kinh dị. Tôi chả hiểu tự dưng bả đổi thái độ. Bả thi thoảng nhìn trộm, tôi lơ ngơ hướng về bả, bả lúng túng tránh. Hồng mang cặp lồng cơm về, bả chằm chặp trông nàng đút từng thìa cho tôi ăn. Tôi bị soi mãi phát bực liền hỏi bả:

– Sao cô cứ nhìn cháu hoài thế?

Bả rối như gà mắc tóc không nói câu nào và đi mua đồ ăn cho con gái. Tôi với Hồng ngó nhau đếch hiểu kiểu gì, nàng đút cho tôi ăn hết cơm mới nói:

– Cô có chuyện phải đi. Rảnh rỗi cô đến thăm em! Em yên tâm, cô nhờ y tá để ý chăm sóc em!

Hồng đi ngay, tôi chưa kịp hỏi Mộng và Mơ đâu, nàng mất dạng sau cánh cửa. Tôi ngớ người một lát nằm ườn ra giường. Cô chủ nhiệm không ở đây, Hồng không ở đây, cô y tá không ở đây. Tôi chả có ai chơi chung bèn bấm chuông gọi cô y tá nói chuyện cho vui, bấm mãi đếch thấy nó kêu. Trời đất, sao xui thế, hỏng đúng lúc tôi buồn đi tè, tôi cúi xuống tìm bô mới nhớ ra hôm qua mải rình trộm bà chằn tự sướиɠ, tôi quên khuấy mang bô về. Bây giờ phải tự đi, nhưng dở chứng muốn có gái đỡ cơ. Buồn bực mãi mới mò xuống giường. Tôi đương chán nản bỗng ngửi mùi hương hoa nhài luồn vô mũi, hếch mắt xem ai đỡ liền nhận ra bà chằn. Tôi ơ ơ hỏi cô làm gì thế, bả lúng búng nói:

– Cháu đi lại khó khăn, cô giúp cháu!

Quái, sao bả tự dưng tốt thế, tình nguyện đỡ tôi. Thây kệ, bà có ăn thịt mình quái đâu mà sợ. Tôi đang muốn có gái đỡ, bả lại trẻ trung xinh đẹp, đẫy đà đầy đặn, ngực to ʍôиɠ mẩy căng tròn, thân thể thơm lừng nên tôi dựa vào người bả, lén hin hít mùi gái từ đó đến nhà vệ sinh. Bả dìu tôi vào gian, tôi quen hở chim với gái rồi nên vô tư tụt quần đái trước mặt bả. Mũi hít mùi thơm mới lạ nên cu căng cứng tự lúc nào, tôi quá quen điều này, hễ gần gái là cu cửng.

Bà chằn phản ứng giống hệt mấy cô gái thấy cu tôi lần đầu. Bả kinh dị nhòm ƈôи ȶɦịt̼ khủng to dài giật giật trong tay tôi. Kinh hoàng hơn tất thảy đám gái từng nhìn cu tôi. Bả lén ngó chằm chằm kiểu ƈôи ȶɦịt̼ tôi là vật thể lạ. Đáng nói từ khi bả đỡ tôi, cu mới rục rịch chuyển động và cửng dựng, có nghĩa tôi nứиɠ vì bả. Chắc bả nghĩ thế nên khẽ cười ɖâʍ, ánh mắt lóe lên thèm khát na ná mấy cô vợ lúc làʍ ȶìиɦ với tôi. Ngắm chim tôi đã rồi giả bộ luống cuống trước cái lén liếc từ tôi. Con nít không thể qua mặt người lớn, làm gì có chuyện bị tôi liếc trộm, bả đếch biết. He, bà chằn ɖâʍ đấy. Thử trêu bả phát xem nào:

– Cô ơi cô, tự nhiên cháu thấy ngứa dái, hình như nó bị mẩn sưng hay sao ấy?

Bà quỳ xuống bảo để cô xem, bà chằn hết chằn mà giả vờ kiểm tra vạch lên vạch xuống để sờ nắn ƈôи ȶɦịt̼, bả giữ chặt cu sát lên trêи nhằm vày vò hòn dái. Tôi rêи ư ư rất ɖâʍ để chọc bả, bả vuốt lên vuốt xuống muốn thử tôi lần nữa, tôi rêи lớn và ɖâʍ hơn. Bà đỏ lựng mặt thích thú khẽ cười hinh hích buông cu:

– Chim cháu vẫn bình thường, chắc ngứa vì ghét bẩn thôi, tắm sạch hết ngứa.

Tôi biết bả gợi ý bèn ngượng ngùng xin bả:

– Mẹ với cô giáo không có ở đây. Chuông gọi bác sỹ lại hỏng, cháu ngứa không chịu nổi, cô tắm giúp cháu nhé!

Mắt bả sáng rực hơn cả đèn cao áp, giả vờ do dự mãi mới đồng ý. Tôi với bả đi vô phòng tắm kế bên. Bệnh viện này thật thú vị, gian vệ sinh riêng, khu tắm rửa xây từng phòng riêng. Bệnh viện lớn, nhà vệ sinh lớn, nhà tắm lớn, mỗi gian tắm cũng lớn nốt. Chẳng ai dở hơi tắm vào giữa trưa thế này, bả vô tư thoải mái kì cọ tôi.

Ngực, bụng và lưng tôi bị đánh nên bả chỉ lau nhẹ. Từ phần đùi trở xuống mới tắm kĩ, rửa cẩn thận và lâu nhất là hai ʍôиɠ, ƈôи ȶɦịt dái. Bả kì thì ít, sờ soạng vuốt ve thì nhiều, cu hưởng ứng cái sờ mà như kì, kì mà như sờ, nắn lại như bóp, bóp giống massage nên cứng lập tức, bả giật nảy mình độ cứng hơn sắt, sắc mặt ngoài kinh ngạc hứng thú ra chẳng còn gì nữa, bả nhòm chằm chặp vô ƈôи ȶɦịt to dài ngoại cỡ. Tôi đắc ý cười để bả sờ thả cửa. Cả hai đang sướиɠ liền cụt hứng nghe tiếng cô y tá gọi ngoài hành lang:

– Long, em ở đâu thế, đến giờ bác sỹ tái khám rồi.

Bả vội mặc quần áo cho tôi, tiếc nuối cùng tôi ra khỏi phòng tắm. Cô y tá ngạc nhiên hỏi:

– Ơ không phải hai người đi vệ sinh à?

Bả bình thường dữ dằn giờ lại rối như hóc xương gà, tôi phải nói thay:

– Em ngứa ngáy quá nên nhờ cô ấy tắm giúp!

Cô y tá à à hai tiếng dẫn tôi đi tái khám. Bác sỹ nói vết thương khá nặng, tôi phải nằm viện ít nhất hai tuần nữa. Trời đất, bà chị đánh tôi kiểu gì nặng thế, tôi ȶɦασ bả sướиɠ ɭ*и, bả rêи rỉ suốt từ đầu đến cuối, vậy mà đối xử với tôi không bằng con chó. Đúng là tôi hϊế͙p͙ bả nhưng ai biểu bả muốn hϊế͙p͙ tôi trước còn nôn vào mặt tôi, tôi hϊế͙p͙ bả là đáng. Tôi càng nghĩ càng ức. Tôi mang theo cục tức về phòng nằm đấm gối, trút giận lên chăn đệm, vì bả mà tôi lỡ đá banh, vì bả mà tôi lỡ làʍ ȶìиɦ với Minh, vì bả mà tôi phải đau đớn nằm viện. Tôi ghét bả.

Tôi đương tính sau này lớn lên phạt bả thế nào, đột nhiên bà chằn kia quay ʍôиɠ về phía tôi, bả còn ngoáy ngoáy khiêu khích nữa. Tôi hé miệng cười hiểu ý muốn tôi sờ bả, bao buồn bực liền tiêu tan hết. Tôi ngó quanh quất trong phòng. Lúc này trong phòng mấy bệnh nhân đều ngủ say, người nhà mải mê chăm sóc, giường tôi nằm ở cuối dãy sát với tường, tôi kéo rèm lại che đi là con gái bả không thấy gì, tôi mặc sức sờ nắn cái ʍôиɠ mẩy cong cớn đang chĩa vào mặt.

Tôi cứ thế xoa nắn cặp ʍôиɠ to như cái giành nhưng không xồ xề bèn bẹt như mấy bà béo ị. Tôi hết xoa lại nắn, nắn xong sờ, sờ rồi miết, miết chuyển sang rê, rê chán tôi bóp bóp cảm nhận độ săn chắc gọn gàng, bóp mãi mới mềm mềm nảy như đệm gắn lò xo. Bả mặc quần bò dài nên độ sướиɠ giảm quá nửa, cơ mà bả lại khẽ rêи nghe ɖâʍ tai đếch chịu được. Đứa con gái trông mặt mẹ hơi đỏ bèn hỏi:

– Mẹ sốt hả?

Bả hơi run kêu không, mẹ vẫn khỏe, chắc hôm nay hơi nóng. Tôi nảy ý tinh nghịch, trượt ngón giữa vào cái háng đang khoe khe ɭ*и nổi u, tôi rờ lên xuống mặc bả khẽ a một tiếng, mấy người trong phòng nhòm bằng ánh mắt quái lạ, chả hiểu bả bị cái khỉ gì mà mặt đỏ thế còn khẽ rêи nữa. Bả giả vờ luồn tay ra sau đập vào tay tôi:

– Con muỗi đốt ʍôиɠ đau thế?

Á à bà dám gọi tôi là muỗi hả, tôi cho bà biết tay, tôi liền chọc vào khe khiến bả a lên rất lớn. Mọi người cau mặt nhăn mày gắt lên:

– Cô điên à. Muỗi đốt thôi mà la to thế, có để con tôi ngủ không?

– Mẹ kiếp, cứ như bị giai sờ ấy, rêи với chả rỉ!

Con gái bả khó hiểu nom mẹ mình. Tôi không thấy bả nhưng biết chắc mặt bả đỏ như gấc vì sướиɠ và xấu hổ. Tôi toan trêu chọc nữa, cô y tá vào nói người nhà đưa bệnh nhân vào phòng chụp x quang tái khám. Tôi tiếc rẻ buông ʍôиɠ ra để bả đưa con gái đi khám. Thế là chỉ còn mình tôi trong phòng, nằm chơi một mình buồn chán nên cơn buồn ngủ ập đến cực nhanh. Tôi ngủ đến chiều nghe giọng Hồng đánh thức:

– Long dậy đi!

Tôi ngáp ngắn ngáp dài trông Hồng dịu dàng đỡ tôi dậy, nàng rỉ tai nói thầm với tôi. Tôi mừng rỡ reo lên thật hả. Nàng đưa tay lên suỵt một tiếng liếc quanh phòng. May quá mấy đứa trẻ con vẫn ngủ. Cha mẹ chúng người vắng mặt, người nhíu mày rồi thôi. Bà chằn và đứa con gái chưa về, chắc nhỏ khám cuối cùng. Hồng bảo có quà đặc biệt đợi ở phòng tắm, tôi bèn nhăn mày kêu muốn đi vệ sinh. Hồng dìu tôi đến đó. Nàng đỡ tôi vào một gian, đứng ngoài canh cho tôi. Mộng với Mơ đợi sẵn trong này từ bao giờ. Nàng nào nàng nấy khóc thương ôm chồng. Tôi mừng đến mức tỉnh hẳn ngủ, bao mỏi mệt đau nhức biến đi đâu hết, cười hì hì với vợ:

– Anh vẫn khỏe, các em đừng lo!

Các nàng lau nước mắt nói với tôi:

– Anh có biết em lo cho anh lắm không?

Mơ sụt sịt ấm ức khóc:

– Em nghe Hồng nói anh bị ai đó đánh, em chỉ muốn lập tức bay đến viện thăm anh. Nhưng bận chuyện công ty, bây giờ em mới tới được. Xin lỗi anh!

Tôi sờ má hai vợ, cười hi hi:

– Các em đến là anh vui rồi!

Các nàng rưng rưng nước mắt ngắm tôi, hai má đỏ bừng nghe tôi cười hề hề:

– Chúng ta có thể thoải mái làʍ ȶìиɦ với nhau. Nhưng anh đau rát người không ȶɦασ các em đâu. Mệt lắm. Anh chỉ sờ soạng bυ” ɭ*и thôi!

Mộng và Mơ liền ghé môi hôn chồng, tranh nhau cởi quần bυ” cu tôi. Mộng là người bυ” đầu tiên rồi nhường cho Mơ. Tôi sờ ti bóp иɦũ ɦσα hai nàng. Các nàng cùng bυ” cu ʍút̼ dái sùm sụp, bυ” ʍút̼ chán, Mộng đứng lên tụt váy lẫn qυầи ɭót dí ɭ*и vào mặt chồng, tôi ʍút̼ ɭϊếʍ cho nàng sướиɠ rêи ư ử. Mấy ngày không gần gũi tôi. ɭ*и nàng nhạy cảm bất thường, tôi mới bυ” ʍút̼, nước ɭ*и chảy dầm dề ướt mặt, nàng rêи hừ hừ hừ hừ như người sốt rét. Mơ vẫn ʍút̼ ɭϊếʍ điên cuồng cu. Nàng vẩy tay vuốt ve dái. Tôi vừa bυ” ɭ*и Mộng, vừa xoay tay sờ иɦũ ɦσα hai nàng. Một lát sau Mơ nhả cu ra tụt quần ưỡn ɭ*и vô mặt chồng. Tôi tận hưởng cái lưỡi điêu luyện trong miệng Mộng ʍút̼ bυ” cu, đồng thời le lưỡi rê ɭϊếʍ bυ” ɭ*и Mơ. Nàng rêи còn to hơn Mộng. Hồng bên ngoài nghe cũng phải đỏ mặt, khẽ nhắc:

– Các chị rêи bé thôi, em nứиɠ lên vào tranh là không ai canh đâu đấy!

Mộng, Mơ xấu hổ đỏ hết cả mặt lẫn cổ, nhưng chẳng thể ngăn tính ɖâʍ cứ uốn éo thân hình ngoáy ɭ*и vào miệng chồng để thọc sâu lưỡi vào lỗ ɭ*и. Người này vò tóc chồng, xoay ʍôиɠ nghiến ɭ*и vô lưỡi chồng, người kia cuồng bạo ʍút̼ cu ɭϊếʍ dái. Hai người thay phiên nhau làʍ ȶìиɦ với chồng đến khi xả lũ ɖâʍ thủy vô miệng chồng, chồng bắn tinh thẳng họng mới tạm thỏa mãn nuốt ực tinh trùng, lơ đơ mắt say đắm ngắm chồng. Mộng e thẹn thỏ thẻ:

– Em yêu anh!

Mơ bạo hơn hôn lên môi chồng, ʍút̼ lưỡi chùn chụt, tay vẫn vọc cu:

– Em cũng yêu anh, tình yêu của em!

Tôi kéo hai nàng vào lòng, lần lượt hôn đắm đuối Mộng đến Mơ:

– Anh yêu các em!

Hồng phải đứng ngoài canh hông được làʍ ȶìиɦ, tiếng rêи rỉ kϊƈɦ thích nàng chảy nước ɭ*и, nàng phải nghe ba người hú hí chim chuột nhau nên hờn dỗi nói vọng vô:

– Anh yêu hai chị mà hông yêu em!

Tôi cười he he:

– Anh cũng yêu em! – Tôi hun chụt lên môi hai nàng phát nữa – Anh yêu ba em!

Mộng và Mơ cười mủm mỉm thẹn thùng đập vai tôi:

– Anh chỉ giỏi nịnh vợ thôi!

Tôi cười hì hì sờ иɦũ ɦσα vọc ɭ*и hai nàng:

– Giỏi làm các em sướиɠ nữa!

Các nàng đỏ mặt vùi vào ngực tôi:

– Ai sướиɠ chớ. Vô duyên!

– Hông chơi với anh nữa!

Tôi bèn giả vờ đi về:

– Thế anh về ngủ!

Các nàng giữ chặt tôi, ôm miết không buông, tay vẫn vọc cu nghịch dái:

– Đồ quỷ chỉ giỏi bắt nạt vợ!

Tôi kɧօáϊ chí cười xoa ɭ*и Mơ, bóp иɦũ ɦσα Mộng. Các nàng ngước mặt ngắm tôi:

– Sáng sớm ngày mai chúng em phải đi công tác xa, hai tuần mới về.

Tôi thấy các nàng buồn thiu bèn báo tin vui:

– Bác sỹ nói hai tuần sau anh sẽ bình phục. – Tôi day ɭ*и Mộng, ngoáy ɭ*и Mơ – Lúc đó anh sẽ ȶɦασ ba em cả ngày lẫn đêm!

Mộng và Mơ đang buồn phát khóc nghe tôi nói thế, mặt mày tươi cười như hoa nở, hai nàng xấu hổ phụng phịu nép vào tôi. Mộng thủ thỉ bên tai:

– Anh hứa phải giữ lời đó!

Mơ ngước gương mặt hứng tình lơ đơ ngắm chồng:

– ɭ*и em nhớ anh lắm rồi, nó nhớ cái ƈôи ȶɦịt to khủng của anh, hông chờ lâu hơn được nữa đâu!

Hồng bên ngoài cúi đầu sờ vào cái ɭ*и ướt đẫm:

– ɭ*и em cũng thế, nhớ chồng yêu lắm!

Tôi cười ɖâʍ nói ai hứa cuội người đó làm chó. Các nàng cười hinh hích bυ” ɭϊếʍ tiếp. Mộng, Mơ muốn ʍút̼ cho cu xẹp hẳn mới chịu buông. Cơ mà ƈôи ȶɦịt̼ mới bắn tinh lần hai vẫn còn cứng ngắc, Hồng cuống cuồng nói có người đến tắm. Chúng tôi vội buông nhau, mặc lại quần áo chỉnh tề, khổ nỗi ƈôи ȶɦịt̼ cương cứng vẫn đội lên trong quần. Người đến tắm khá đông. Các nàng luyến tiếc hôn hít tạm biệt tôi. Tôi sợ lộ nên tranh thủ ra ngay trước khi họ vào đến nơi. Tôi chỉ là đứa con nít, Hồng lại xưng hô cô trò với tôi, chẳng ai nghi mà ngỡ cô giáo tắm rửa cho học trò. Hồng và tôi nhanh về phòng. Một lát sau, Mộng, Mơ vẩy nước lên tóc lên ngực mới đi ra. Hai nàng muốn ở bên chồng thêm chút nữa nhưng e người ta ngờ vực nên rời bệnh viện ngay.

Hồng ở viện đến bữa tối, nàng xuống cantin mua đồ về ăn chung với tôi. Cô trò ăn uống vui vẻ cười đùa làm phụ huynh bệnh nhân nhắc nhở. Riêng bà chằn lửa kia khó chịu hằm hằm nhòm bằng ánh mắt tức tối ghen tị. Trời đất, bả ghen thật hả. Chắc tôi tưởng bở thôi chớ ai lại ghen ra mặt thế. Tôi chả quan tâm mà tận hưởng từng phút từng giây bên Hồng. Một tiếng sau, Hồng tiếc nuối tạm biệt, nàng phải về ôn thi tốt nghiệp.

Thế là chỉ còn lại mình tôi. Chán thật, chuông gọi y tá vẫn chưa sửa được, không game, không ti vi, không mạng, không vợ, không ai chơi cùng, tôi còn phải chịu thế này thêm hai tuần nữa. Tôi buồn bực thì chớ, ƈôи ȶɦịt̼ cương trong quần. May lúc về, tôi đi sau Hồng nên không ai để ý, nhất bà chằn kia, bả săm soi nhòm chòng chọc tôi nãy giờ. Tôi quay qua, bả lại quay đi, tôi tức mình quay vô tường. Tôi muốn ngủ cho khỏe đỡ chán nhưng không thể vì tức dái tức chim. Tinh trùng tắc nghẽn đếch bắn hết khiến tôi khó chịu. Tôi nằm ôm chim đến đêm, mọi người ngủ say, bà chằn đột ngột mò sang giường tôi. Tôi giật mình, bả bịt miệng tôi, nói khẽ:

“Đừng lên tiếng!”

Bả liếc xuống ƈôи ȶɦịt̼ là tôi biết bả muốn làm gì rồi. Bả nói khẽ vào tai tôi:

– Con cô ngủ say lắm rồi! Nó sẽ ngủ một mạch đến sáng không tỉnh giữa chừng đâu!

Bả nói để tôi yên tâm nhằm vạch quần bυ” ƈôи ȶɦịt̼ cương cứng. Trời đất, bả ʍút̼ cu hay ăn luôn ƈôи ȶɦịt̼ vậy, sao thô bạo thế, bờ môi dầy căng mọng ʍút̼ rồn rột như người chết khát mấy ngày không uống nước. Lưỡi không xoắn chẳng quện mà cứ thẳng dựng áp sát rát ràn rạt vào da ƈôи ȶɦịt đếch rời nửa giây. Má ơi, lưỡi bả thô ráp vãi ɭ*и chớ đếch mềm mại như Liên hay mấy cô vợ, nó như cái bàn chải đánh răng cũ rích sờn lông ấy, chà quét lên xuống làm tôi rát tấy cả chim, cơ mà bả ʍút̼ mãi cũng thấy sướиɠ với cảm giác kỳ quái nhất từ trước tới nay.

Vốn bị kϊƈɦ thích sẵn nên chẳng mấy chốc, tôi bắn đầy tinh vào mồm bả. Bả chả a như tôi tưởng vẫn vừa bυ” vừa ʍút̼ vừa nuốt ừng ực. Khϊế͙p͙ vãi ɭ*и, bao lâu rồi bả không bυ” cu thế, ʍút̼ còn hơn người chết đói vớ phải cơm ấy, ăn ngấu ăn nghiến, bả ʍút̼ ngấu ʍút̼ nghiến, cái đầu cứ gục lên gục xuống, tay liên tục vê dái tôi.

Sướиɠ quá trời, tôi bắt đầu thấy thích lưỡi thô ráp cùng cách bυ” chim điên dại này rồi đấy. Cơn nứиɠ làm tôi bắn tiếp tinh vô miệng, lần này còn đặc hơn. Bả bυ” không ngừng đến lúc ƈôи ȶɦịt̼ xẹp hẳn mới hả miệng nuốt ực một phát, bưng tay dưới cằm hứng tinh rơi xuống rồi ɭϊếʍ sạch. Bả liếc mắt ɖâʍ ɖu͙ƈ, miệng nhoẻn nụ cười quái dị như quỷ cái ghé sát tai tôi thì thầm:

– Cậu nhóc “cứng” phết. Có muốn chơi cô hông?

Tôi nứиɠ kinh nhưng chưa kịp nói, bả uốn éo về giường con gái, gục đầu nằm ngủ. Bả kϊƈɦ thích tôi xong ngủ ngon lành, đống tinh bị tắc xả ra kịp thời khiến tôi thoải mải hơn nên ngáy đến sáng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.