Hành Trình Bất Tận – Chương 27: Trót dại – Botruyen

Hành Trình Bất Tận - Chương 27: Trót dại

Tôi chạy sang nhà Linh, bấm chuông inh ỏi. Linh vui mừng ra mở cổng, tôi chẳng cần giấu đang khóc ướt đẫm mặt hầm hầm giận dữ, đi thẳng vào nhà Linh. Linh quên khóa cổng và chạy lên lầu hai. Tôi kêu nhỏ khóa cửa phòng. Linh chưa từng thấy tôi như vậy, nhỏ rụt rè chưa dám đến bên tôi. Tôi kéo Linh lại gần hôn mạnh bạo ngay từ đầu, nhỏ sợ hãi đẩy nhưng bị tôi ghì chặt:

– Anh làm sao thế, bỏ em ra đi!

Tôi tức điên, Linh mặc áo mỏng dính để lộ núm cùng làn da trắng hồng, phía dưới là quần hồng ngắn cũn cỡn đến sát bẹn nổi cả mu ɭ*и. Buồn giận lại bị khiêu ɖâʍ khiến tôi không còn biết gì nữa, nhỏ xưng anh em kϊƈɦ thích tôi điên dại làʍ ȶìиɦ bất chấp nhỏ la bài hãi phản đối, tôi thô bạo ɭϊếʍ láp khắp người nhỏ, nhỏ không rêи mà bật khóc xin tôi:

– Anh đừng làm thế, em sợ lắm!

Đầu óc mê loạn ép tôi đè nhỏ ra sàn mà ʍút̼ иɦũ ɦσα bυ” ɭ*и. Nhỏ gào khóc kêu cứu nhưng mẹ nhỏ đi vắng rồi, nếu ở nhà Liên chạy sang từ lâu. Không bị ai ngăn cản, nhỏ lại yếu ớt chẳng chống cự nổi, tôi mặc sức bυ” ʍút̼ cái ɭ*и sưng húp chảy đầy nước, ɖâʍ thủy không ngon ngọt mà có vị đắng ngắt có lẽ do nhỏ sợ chớ không sướиɠ. Mùi vị kỳ quái chọc tôi nổi khùng, cởi phăng áo, nhỏ vùng dậy định chạy trốn, tôi kéo ngã Linh, nằm đè nghiến lên người, miệng bυ” ʍút̼ иɦũ ɦσα, một tay giữ chặt, tay kia tụt quần đùi xuống, ƈôи ȶɦịt̼ cứng ngắc liền rung giật dữ dội. Linh không biết tôi định làm gì nhưng trông tròng mắt tôi đang khát ɖu͙ƈ long sòng sọc, nhỏ hồn vía lên mây, hoảng loạn xin tha.

Linh la hét bao nhiêu kϊƈɦ phát cơn điên trong lòng tôi bấy nhiêu. Linh hay bất cứ ai bị tôi đè nghiến, tôi cũng sẽ hϊế͙p͙ ɖâʍ, tôi phải xả hết bực bội. Dừng ở đây, tôi phát điên mất. ƈôи ȶɦịt̼ cảm nhận chủ nhân uất ức nên cứng bất thường, tôi rê kéo vào khe ɭ*и mà đâm thẳng, Linh kêu rú lên đau đớn, nước mắt tuôn chảy cùng dòng máu đỏ tươi chảy dính đùi và văng xuống sàn. Tôi phá trinh Linh. Linh đang bị tôi cưỡng hϊế͙p͙. Nhỏ ôm mặt khóc nức nở chịu đựng cái ƈôи ȶɦịt cứng hơn sắt thép thúc liên tiếp vào ɭ*и. Linh rêи xiết nhưng không phải sướиɠ mà là đau. Nhỏ đau quặn người, nỗi đau thể xác chẳng sánh nổi nỗi đau tinh thần. Nhỏ nào ngờ có ngày người nhỏ thích lại làm mình đau đớn thế này.

– Tớ ghét Long!

Nhỏ không gọi là anh nữa. Tôi chả quan tâm, tôi đang vừa đau rát ở chim vừa sướиɠ điên dại, khác hẳn mọi cái sướиɠ với các cô gái làʍ ȶìиɦ và ȶɦασ nhau với tôi. Nó vừa tê buốt vừa đau nhức đầu chim lại vừa thấy phê sướиɠ vì lần đầu ép buộc một người con gái phải theo ý mình.

Tôi cứ nhấp liên hồi vào cái ɭ*и chảy nhoe nhoét máu, mỗi cú nhấp là khe ɭ*и lại nở rộng ra rồi ép chặt ƈôи ȶɦịt̼ như muốn cắn đứt vì dám cưỡng hϊế͙p͙ chủ nhân nó. Nó bóp xoắn lấy cu đang rung bần bật trong ɭ*и, tôi điên lên đâm mạnh vào t.ử ƈυиɠ, cú chọc bất ngờ truyền cơn sướиɠ lộng óc cho tôi, Linh đau xoắn não, nhỏ hét rất lớn. May là nhà nhỏ hình như cách âm nên hàng xóm không nghe thấy gì.

Tôi thêm động lực, nhấp liên tiếp vô ɭ*и, ƈôи ȶɦịt̼ rút ra chọc vào mà xọc ngoáy cái khe nhỏ hẹp vẫn quấn chặt dọc cái ƈôи ȶɦịt đang đâm liên tiếp vào tận t.ử ƈυиɠ. ƈôи ȶɦịt ȶɦασ ɭ*и, miệng bυ” ʍút̼ иɦũ ɦσα, tay bóp chặt иɦũ ɦσα còn lại. Mọi thứ tôi làm đều thô bạo. Đây là hϊế͙p͙ ɖâʍ mà Liên và các vợ nói. Chỉ kẻ cưỡng hϊế͙p͙ sướиɠ, nạn nhân đau đến thấu xương còn xấu hổ nhục nhã nữa, Linh rấm rứt khóc cầu xin tôi buông tha suốt cuộc hãm hϊế͙p͙.

Tôi vẫn điên cuồng ȶɦασ nát ɭ*и Linh, lẫn trong máu trinh là dòng ɖâʍ thủy bắt đầu rỉ ra. ɭ*и sướиɠ, chủ nhân nó đau chết đi sống lại. Tôi tưởng Linh sướиɠ sau cơn đau như lời Hồng nói, bèn cuồng bạo hơn, dập liên tục cú nào cũng mạnh vào tận t.ử ƈυиɠ Linh. Nhỏ đau trợn ngược mắt lại thấy tròng mắt tôi lóe ánh sáng rực khắp căn phòng, luồng sáng trắng xóa quái đản đó dọa Linh sợ chết khϊế͙p͙, nhỏ từ từ ngất đi cũng là lúc tôi bắn tinh vào ɭ*и nhỏ. Cưỡng hϊế͙p͙ sướиɠ kinh khủng, cơn nứиɠ kỳ dị đó làm tôi ra sớm hơn. Chim tôi còn cương cứng nhưng thấy Linh ngất, tôi hoảng hồn rút chim ra, hối hận bật khóc cầu xin Linh đừng chết.

– Anh xin lỗi em!

Linh vẫn ngất lịm nằm bất động, tôi hoảng loạn ôm Linh vào lòng khóc đến không còn thấy gì nữa. Có người chạy vô phòng, nhưng nước mắt che phủ mọi thứ, tôi chẳng nhận ra là ai đến khi nghe giọng Liên kinh hoảng gọi con gái:

– Linh, tỉnh lại đi!

Liên ngó xuống háng con thấy be bét máu, hai đứa trẻ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, Long lại khóc rưng rức ôm Linh, nước mắt thấm ướt gương mặt mất hết huyết sắc, nàng nhận ra con gái bị Long cưỡng hϊế͙p͙. Nàng chết sững nhìn Long, người mẹ không ngờ Long lại hϊế͙p͙ con gái đến bất tỉnh. Mọi cảm tình dành cho Long bay biến dưới cơn thịnh nộ. Phẫn nộ, hối hận, hổ thẹn vò nát khuôn mặt tím đen xám ngoét, Liên giật con gái khỏi tay Long, nàng ấm ức tát vào mặt Long:

– Thằng khốn nạn, mày ȶɦασ tao chưa đủ sướиɠ sao còn hϊế͙p͙ con gái tao?

Tôi cúi đầu khóc không thành tiếng để mặc Liên đánh túi bụi:

– Anh xin lỗi, xin lỗi em…

Liên ôm con gào khóc:

– Mày câm miệng, thằng chó, tao hận mày, cút đi! Đừng bao giờ đến nhà tao nữa! Mẹ con tao không muốn thấy mặt mày, cút!

Tôi ngập ngừng chưa muốn đi, tôi muốn chờ Linh tỉnh lại để xin lỗi. Liên ném quần áo vào mặt tôi, nàng vung tay đuổi tôi khỏi nhà. Tôi cúi đầu xin lỗi mẹ con nàng lần nữa, nàng gào lên như điên:

– Cút đi!

Tôi cầm quần áo chạy xuống dưới nhà, đôi tay run rẩy theo tiếng nấc nghẹn đắng. Tôi đếch quan tâm mặc quần áo xộc xệch mà chạy khỏi nhà Linh, cắm đầu chạy ra công viên, chui vào khoảng trống khóc cay xè hai mắt.

Tôi ghét mẹ. Mẹ không gài bẫy, tôi đâu bị điên loạn hϊế͙p͙ ɖâʍ Linh đến bất tỉnh. Ghét mẹ bao nhiêu, tôi ghét mình bấy nhiêu, tôi là thằng khốn nạn, tôi nói thích nhưng lại làm Linh đau đớn. Từ nay Linh ghét tôi. Liên ghét tôi hơn. Linh chết, tôi chẳng thể tha thứ cho mình. Liên thù tôi cả đời. Tôi gục đầu khóc mờ đục mắt, tai ù đi nên không biết có người lục sục đi vô. Cô ta cáu gắt bắt tôi ngồi xích ra, tôi ngồi lì một chỗ, mặc kệ cô ta quát tháo, gào mãi mỏi miệng, cô ta vò đầu chửi đổng:

– ȶɦασ mẹ, ngay cả thằng ranh con cũng coi thường mình!

Cô ta bò qua nơi đối diện với tôi. Uể oải ngồi phịch xuống đất, dựa lưng vào tường dốc chai bia tu ừng ực, lảm nhảm chửi ai đó:

– Mẹ nó, anh dám phản bội tôi, ȶɦασ con đĩ đó!

Cổ lầm bầm mãi khiến tôi phải chú ý lắng nghe cô ta nói gì mà ɭ*и tôi to hơn, иɦũ ɦσα tôi đẹp hơn, body tôi nóng bỏng như siêu mẫu, anh lại đi phang con phò đĩ thõa bị vô số thằng ȶɦασ. Mỗi câu chửi, cổ lại nốc một ngụm bia, uống đến say mèm lờ đờ nhòm tôi, tôi giật mình không dám liếc nữa. Cơ mà cô ta lại trườn người đến gần tôi.

– Nhóc sợ cái gì, chị có ăn thịt nhóc đâu?

Nhăn mặt khó chịu mùi bia nồng nặc, tôi chạy ra liền bị bà chị kéo ngã, bả chồm lên nằm đè nghiến tôi, áp bộ ngực to lớn căng tròn toát đầy mùi mồ hôi vô ngực tôi. иɦũ ɦσα cứ ép ép nẩy nẩy day qua day lại theo nhịp bả giãy giụa, bả say đến mặt đỏ như gà chọi, đếch biết uống mấy chai mà thở ra hơi nào hơi nấy toàn mùi bia, nặng mùi còn hơn mấy ông say rượu hàng xóm nhà tôi. Mắt đờ đẫn lơ ma lơ mơ nói luyên thuyên:

– Anh phản bội tôi, tôi sẽ cắm sừng anh!

Cô ta dứt lời hôn nghiến môi. Mùi hôi rình phả vào miệng vào mũi xông tận não khiến tôi ná thở, tôi nào giờ thích hôn gái và kɧօáϊ gái hôn, cơ mà không chịu nổi cái mùi buồn nôn từ mồm bả. Tôi vùng vẫy đẩy bả ra, la toáng lên:

– Chị làm cái gì thế, bỏ em ra, mồm chị thối lắm!

Tôi cứ quẫy đạp vào bụng bả, bả đè tôi chặt hơn, cái bụng đầy bia bị đạp liền quặn lên phun hết chất thải vào mặt tôi. Bả nôn xong nằm bất tỉnh. Tôi tức điên đẩy bả để chạy ra vòi nước ở công viên rửa thật sạch đống xú uế.

Nào giờ tôi toàn đè gái, hôm nay lại bị gái đè còn nôn vào mặt suýt ngất vì thối, tôi hằm hằm chui vào để chửi bả một trận, cái miệng định gào lên liền cứng đơ nhìn bả nằm dạng háng, mu ɭ*и nổi cộm sau lớp quần jean ngắn đến bẹn, ngực lồ lộ hở quá nửa trong lớp áo mỏng tang trễ nải, bầu иɦũ ɦσα phập phồng theo nhịp thở đều đều, bả đang ngủ say. Đôi chân thon dài xăm hình phượng hoàng trêи làn da bánh mật đang dạng rộng. Từ cánh tay trái đến vai lan ra ngực xăm hình chùm hoa hồng.

Tôi chưa từng thấy cô gái nào xăm trổ giống bà chị này, bả vừa làm tôi bực, bây giờ vô tình kϊƈɦ thích tôi bằng cơ thể nứиɠ tình. Tôi nuốt nước bọt ừng ực, bà chị đột nhiên thò tay gãi ɭ*и, tôi tưởng bả tỉnh dậy nên lúng túng quay đi mà vẫn cố liếc trộm. Bả gãi xong cởi quần ngoài rồi ngáy. Hành động cởi quần như mời tôi nhảy vào ȶɦασ, sẵn cơn nứиɠ và muốn “báo thù”, ngoài kia vắng tanh vắng ngắt, tôi chả ngại gì nữa mà cởi phăng quần áo lao tới sờ soạng bầu ngực bả.

Nắn bóp một lát để chắc chắn bả ngủ say như chết, tôi vén áo bả lên từ từ luồn qua đầu và hai tay. Vứt áo vô góc, tôi vạch áօ ɭót để lộ hoàn toàn cặp иɦũ ɦσα to tròn căng mọng, bầu иɦũ ɦσα hơi hướng phía trêи, núm ti màu đỏ đậm kϊƈɦ cỡ cực lớn, lớn hơn núm mọi cô gái tôi từng làʍ ȶìиɦ.

Tôi chộp hai tay xoa bóp cảm nhận độ đàn hồi như lò xo, tôi nén đến đâu và nhả ra, bầu иɦũ ɦσα bật lại với lực tương tự, tôi kɧօáϊ quá thử đè thật mạnh, bóp thật sâu song thả, bầu иɦũ ɦσα liền bật hết lực vào tay, tôi thích mê cứ massage, nắn bóp từ nhẹ đến mạnh, từ mạnh xuống nhẹ. Bóp nhẹ rồi mạnh dần, иɦũ ɦσα sẽ như lò xo, bóp mạnh và giảm dần, иɦũ ɦσα giống đệm ʍút̼ lún xuống để từ từ trồi lên.

Trời đất ơi sao sướиɠ thế này, tôi vừa xoa sờ nắn bóp vừa cười hi hi quên luôn chuyện buồn ở nhà Linh. Bóp chán chê, tôi ghé miệng bυ” ʍút̼ иɦũ ɦσα bên trái, tay vẫn xoa nắn иɦũ ɦσα kia. Mẹ ơi, ʍút̼ còn sướиɠ hơn gấp vạn lần sờ, bầu иɦũ ɦσα cứ nhún nhảy tưng tưng trong miệng tôi, lưỡi rê cảm thụ làn da mang vị ngọt đậm như bánh mật ong tôi từng ăn.

Tôi ɭϊếʍ láp chỗ nào, nước dãi cứ chảy ròng ròng chỗ đó vì quá ngon, miếng bánh ấy mềm mịn hòa tan vào đầu lưỡi, mùi thơm trêи người bà chị luồn vào sống mũi, tôi hít hà làn hương mật ong tràn lồng ngực chuyển qua ʍút̼ иɦũ ɦσα bên kia để tay trái bóp иɦũ ɦσα bên này, tay phải luồn xuống sờ ɭ*и, tôi mới chạm nhẹ, bà khẽ ứ một tiếng làm tôi giật mình nhưng bả vẫn ngủ say, tôi thầm xin trong đầu bà chị cứ ngủ đi cho em nhờ.

ɭ*и bả to thật lại mũm mĩm nữa, nó gồ toàn bộ từ mu, mép đến khe rãnh lên đùi, môi trêи môi dưới hơi lòi ra. Trái ngược với Minh, ɭ*и bà chị này mu trống trơn không lông mà rậm rạp phía dưới. Tôi đồng thời ʍút̼ иɦũ ɦσα, sờ ngực, xoa cái ɭ*и mà sau này tôi mới biết là múp, phần mu mượt mà láng mịn trơn trượt, phần dưới da ɭ*и khá thô ráp thêm bộ lông rậm cứ như con đường gồ ghề trong rừng ấy. Một cái ɭ*и kỳ lạ.

Tôi cứ xoa nắn sờ bóp hai mép ɭ*и để tìm bẹn mãi mới rờ tới cái bẹn gần như không có, cái bẹn ấy nhỏ hẹp như ɭ*и gái trinh. Tôi kɧօáϊ chí xoa nắn mép ɭ*и cong hơn cầu vồng, sờ soạng môi trêи môi dưới giống nhụy hoa hé mở ở khe ɭ*и, nó mềm giống chạm vô cánh hoa ẩm ướt, tôi chọc một ngón tay vào lỗ ɭ*и day day vài cái, nó hút tay tôi không rời hệt ong hút mật, hút đã mới buông ra, tôi ngoáy ngoáy tìm điểm yếu, ɖâʍ thủy liền rỉ ra một chút.

Một ngón móc trong ɭ*и, mấy ngón kia vẫn rà rê sờ mó ngoài ɭ*и. ɭ*и lại rỉ nước chút nữa. Tôi liền bỏ tay khỏi ɭ*и để tiện ɭϊếʍ láp hôn hít từ ngực xuống vùng bụng. Toàn thân bà chị là một cái bánh mật ong khổng lồ, thơm ngon ngọt lịm liên tiếp thấm vào môi, tan nơi đầu lưỡi mà hòa vào trong miệng, tôi nghiện mùi vị hương thơm này mất rồi, nước dãi tứa ra trêи từng cm da thân bả.

Đánh chén đến phần ngon nhất chiếc bánh, tôi dí mũi hít hửi mùi hương bánh mật ong tỏa ra từ ɭ*и, nó thơm nồng đậm hơn mọi nơi trêи cơ thể bả. Bả xinh xắn ngon ngọt thơm mát thế này mà thằng ngu nào lại bỏ đi ȶɦασ con khác. Ngu hết chỗ nói, mày không chơi để tao ȶɦασ người yêu mày.

Tôi cười vục miệng vào ɭ*и mà ɭϊếʍ ʍút̼. Má ơi, môi với lưỡi vừa miết liền muốn tan trong mùi vị mật ong thơm lừng ngọt ngào, môi lưỡi bυ” ʍút̼ càng lâu cảm nhận vị thơm nức mũi ngọt đậm càng sâu. Tôi chưa bao giờ ghiền ɭϊếʍ ɭ*и như lúc này, ʍút̼ lâu sâu khắp nơi khắp chốn, ʍút̼ chỗ nào cũng đều thấy khác biệt, nếu mu với mép ɭ*и là vỏ bánh, nhụy hoa và bên trong ɭ*и là nhân bánh, lớp lông hơi xơ rối là mấy cọng dừa rắc bên ngoài bánh.

Da mu mềm mượt, da khe ɭ*и lại thô ráp, ɭϊếʍ đã nơi nào, tôi chuyển qua nơi còn lại nên không biết chán cứ thế vục mặt chặt mà bυ” ʍút̼, lưỡi ɭϊếʍ vòng quanh tận hưởng hết mùi vị mới lượn lên hột ɭε mà ngậm ʍút̼ chùn mụt hương dâu tây. Trời đất, bà chị này kɧօáϊ uống mật ong ăn dâu tây hay sao thế, thân thể với ɭ*и có mùi mật ong, hột ɭε lại mang vị dâu tây, sướиɠ chết thằng em rồi.

Tôi ʍút̼ hột ɭε cho mất hết mùi vị rồi luồn lưỡi thọc vào lỗ ɭ*и. Độ sướиɠ nâng lên cấp bậc mới, lưỡi tôi liền ngập trong hũ mật ong thơm ngon, tôi thỏa thích ngoáy để hút cạn nơi ngọt ngon nhất, tôi ʍút̼ mạnh cho dòng mật ong nguyên chất trong hũ tuôn vào môi, lưỡi và khoang miệng.

ʍút̼ chùn chụt chùn chụt rất lâu đến khi chim cương cứng hơn mọi lần làʍ ȶìиɦ, tôi không kìm nén nổi nữa, bà chị khẽ rêи ư ư tôi cũng mặc, tôi có mắc tội hϊế͙p͙ ɖâʍ cũng kệ, tôi quyết ȶɦασ bả bằng mọi giá. Chính bả đè ra đòi hϊế͙p͙ tôi trước, bả cưỡng hôn xong nôn một đống bẩn thỉu đầy mặt mũi, tôi phải trả đũa, tôi phải hϊế͙p͙ bả, tôi phải ȶɦασ toét ɭ*и bả.

Tôi phát cuồng dạng chân bả đang khép lại ra, tiến sát vào háng, cầm chim trượt rà lên xuống khe rãnh đâm từ từ vô. Bà nhăn mặt khẽ a một tiếng nhưng ngủ ngay, có lẽ bả đang mơ bị ȶɦασ chăng, tôi cười he he dừng một chút để quen dần hơi nóng bao quanh chim mới tiến sâu hơn. Trời, sướиɠ thế, sao mới đút chim vô, sướиɠ bủn rủn thế này, tôi phải tiến thật chậm từng phút một đề phòng sướиɠ quá độ bắn tinh sớm.

Con chim tôi vừa tiến vừa hút mật ong ở cái hũ mật không đáy, ong liền ùa ra bảo vệ, chúng chích, chúng cắn, chúng bậu, chúng bay vè vè quanh chim, trời đất ơi, sướиɠ kinh khủng khϊế͙p͙, cảm giác như có hàng vạn con ong đang bao bọc mà cắn chích vậy, vừa đau vừa tê lại vừa sướиɠ. Quái lạ, sao ȶɦασ bà chị này, mình lại thấy đau nhỉ. Nào giờ chơi gái chỉ có gái đau, mình sướиɠ, gái sướиɠ, mình còn sướиɠ hơn, mỗi lần hϊế͙p͙ ɖâʍ Linh, mình mới bị đau.

Thây kệ cứ ȶɦασ bả cho sướиɠ chim, tôi liền tiến sâu thêm chút nữa, bà chị bất ngờ kêu á lên một tiếng rất đau, giật mình tỉnh giấc. Chết mẹ tôi rồi, tôi phá trinh bả rồi, không ngờ bả còn trinh, máu me bắn ra hai đùi thấm cả vào ƈôи ȶɦịt tôi.

– Thằng chó này mày dám hϊế͙p͙ ɖâʍ bà à? ȶɦασ mẹ mày dám phá trinh bà, mày chết chắc rồi!

Bả định vùng dậy. Tôi hoảng hồn chồm xuống ôm cứng, hông lập tức dập cu vào ɭ*и lút cán. Bả đau quá hét lớn một tiếng, nước mắt nước mũi chảy tèm lem. Bả vừa đau vừa sướиɠ lại vừa nhục, đéo thể ngờ nổi lại bị một thằng oắt con phá trinh, nó vẫn muốn hϊế͙p͙ ɖâʍ nàng.

Bả vùng vẫy giằng tay ra, tôi dùng hết sức ôm nghiến, miệng ʍút̼ иɦũ ɦσα, tay xoa ngực, hông dập liên tiếp vào ɭ*и. Bả có lẽ vẫn còn mệt rũ người vì say nên sức rất yếu, càng chống cự càng thở hồng hộc vì mệt. Tôi sợ bị đập bèn giở hết trò làʍ ȶìиɦ ȶɦασ gái ra chơi cho bả sướиɠ ɭ*и.

– Thằng chó chết này… ứ… mày chết với tao… ớ…. tao thề tao giết mày… con mẹ mày… a… ȶɦασ mẹ thằng ranh con dám phá trinh tao… mày nhớ đấy… a… tao giết…. ớ… cả nhà… á… mày… a… ư…

Bả vừa chửi vừa rêи sướиɠ vùng vằng vật lộn với tôi, tôi vẫn quấn chặt lấy bả không buông nhưng sức trẻ con cũng có hạn, sáng nay bắn tinh lại vừa hϊế͙p͙ ɖâʍ Linh giờ lại cưỡng hϊế͙p͙ bả nên tôi dần đuối. Bả đắc ý cười:

– ȶɦασ mẹ mày, thằng mặt ɭ*и, mệt rồi hả con, tí tuổi đầu dám hϊế͙p͙ gái, mày to gan thật đấy, chuẩn bị chết đi…

Bả giằng tay tôi ra liền giật thót nghe tiếng nói ngoài công viên.

– Hả có tiếng gì như chửi bậy thế?

– Giọng con gái thì phải!

– Tao còn nghe có tiếng gái rêи như bị ȶɦασ ấy!

Mỗi người một câu nói oang oang. Bà há miệng tính kêu cứu nhưng lại câm bặt, có lẽ sợ nhục vì bị con nít hϊế͙p͙. Bả đành cắn răng trợn trừng mắt nhìn tôi, mặt nổi gân guốc xanh lè như ma quỷ. Tôi run bắn người, hông theo nhịp run nhấp nhẹ vào ɭ*и bả, bả vừa đau vừa sướиɠ lại vừa sợ bị phát hiện vội bịt chặt miệng.

Tôi biết thế là bả không dám la, bả vẫn ngang bướng không chịu cầu xin tôi tha. Bây giờ ngừng tôi cũng không dám ra, đám người bên ngoài bỏ đi, bả đánh tôi chết, tôi sợ đến bắn vài giọt tinh vô ɭ*и bả. Bả trợn ngược mắt ứ khẽ một tiếng. Hai người sợ điếng người nghe ngóng tình hình, đám đó vẫn sục sạo bên ngoài.

Bình thường tôi sợ teo chim, hôm nay thế quái nào càng sợ nó càng cứng và to ra trong ɭ*и bả, bả cảm nhận cu to dài trong ɭ*и nên vừa sợ hãi vừa kinh ngạc không tin nổi. Kinh hãi vẫn trừng trừng nhòm tôi. Chuyện đến nước này rồi bả còn ngang ngạnh chẳng chịu xin tha. Từ đầu bả để tôi đi đâu có rắc rối thế này, đằng này bả lại tính hϊế͙p͙ ɖâʍ tôi, tôi hϊế͙p͙ bả, bả lại nổi giận với tôi, bất chấp có thể bị đám kia phát hiện.

Tôi càng nghĩ càng tức, hết mẹ lại đến bà chị xấu tính chửi bậy này, vì sao ai cũng đối xử tồi tệ với tôi. Cơn bực bội khiến tôi quên ngoài kia có người, hông hẩy hẩy dập liên tiếp vô ɭ*и bả. Bả bịt chặt miệng nhưng tiếng rêи vẫn khẽ vang trong cổ họng, tôi đợi một lát chẳng thấy đám người phản ứng, bèn nhấp hông ȶɦασ thẳng vào t.ử ƈυиɠ bả. Trời đất, nỗi sợ kϊƈɦ thích cái sướиɠ tê chim, hàng trăm hàng vạn con ong bị vỡ tổ ào ra đốt chích chim, chim cuồng loạn ngoáy chọc truyền cái sướиɠ tê bại, sướиɠ đến bủn rủn, sướиɠ đến thần trí đờ đẫn, sướиɠ đến chảy nước mắt cho cả tôi và bà chị.

Bả không còn cào cấu tôi nữa, cơn sướиɠ thôi miên đầu óc bả thành mụ mị, vòng tay ôm chặt tôi, đôi chân tự động quặp hông không cho tôi rút ƈôи ȶɦịt, ngăn chim tuột khỏi ɭ*и. Lúc này đám người kia tìm không thấy gì bèn kéo nhau bỏ đi, công viên vắng lặng, tôi sợ bả lại giằng giật hất ra để đánh nên dập liên tiếp vô ɭ*и. Bả sướиɠ quá rồi, đôi mắt cứ lờ đờ, sắc mặt đỏ đậm mơ màng, miệng hả ra rêи tiếng sướиɠ kɧօáϊ:

– Sướиɠ quá… trời ơi… sướиɠ… ȶɦασ mẹ mày, mày ȶɦασ tao sướиɠ quá nhóc… ứ… ứ… ứ…

Tôi nghe bả nói liền cười ɖâʍ giở hết chiêu ȶɦασ gái cho bả sướиɠ lên tiên. Tôi vừa ȶɦασ vừa bυ” ʍút̼ иɦũ ɦσα vê ti, có lẽ bả chưa từng sướиɠ, nay cùng lúc sướиɠ trêи sướиɠ dưới, sướиɠ toàn thân, miệng thở hồng hộc, mắt long lanh ngấn nước ngó kẻ đang hϊế͙p͙ ɖâʍ mình. Tôi đếch biết kiểu nhòm chăm chăm là tức giận hay e thẹn nữa, bởi bả ngại ngùng quay đi nhưng lại lẩm bẩm muốn giết tôi.

Tôi làm bả sướиɠ ɭ*и, bả còn muốn giết tôi, tôi phải cho bả biết chim, tôi dập liên tục theo nhịp máy khâu vô t.ử ƈυиɠ, đàn ong bị mổ tơi tả rơi rụng trong ɭ*и để tôi mặc sức công phá t.ử ƈυиɠ. Cái nóng, cái tê, cái phê, cái sướиɠ và cái đau ập đến ồ ạt truyền từ ɭ*и ra khắp thân bả. Tôi cảm nhận mấy cái đó y hệt, dập càng nhanh càng mạnh hơn. Bả rêи ư ư hừ hừ, mật ong đặc quánh quện chặt chim rớt chảy ra ngoài, lần đầu tôi thấy nước ɭ*и con gái đặc như tinh trùng. Tôi sướиɠ điên vừa dập liên tiếp vừa bυ” ʍút̼ иɦũ ɦσα, vừa vê ti sờ ngực. Bả bị kϊƈɦ thích vượt quá giới hạn chảy ồ ạt ɖâʍ thủy đặc quánh, thay vì xin tha hay chửi bới, bả lại xin tôi ȶɦασ mạnh hơn:

– Nhóc ȶɦασ tao nữa đi… mạnh hơn nữa… a… sướиɠ quá… ớ… ư…

Bả xin mà xưng tao gọi nhóc và nói cứ như ra lệnh, tôi giận dỗi luồn tay rút ƈôи ȶɦịt khỏi ɭ*и. Bà đang sướиɠ bị tắt nứиɠ, ngơ ngác hỏi:

– Sao không ȶɦασ tao nữa, mày mệt rồi à, yếu thế?

Tôi bực mình khó chịu kiểu xưng hô ngứa tai đó:

– Chị đừng có xưng mày tao nữa và phải gọi em bằng anh xưng em, em mới ȶɦασ chị tiếp?

Bả không ngờ tôi gan to bằng trời dám đòi hỏi vô lý:

– ȶɦασ mẹ thằng ɭ*и này, mày phá trinh hϊế͙p͙ ɖâʍ tao, tao còn chưa tính sổ với mày đấy, tao cho mày ȶɦασ là may cho mày rồi, mày còn dám bố láo?

Tôi trả treo mà chả sợ tí nào:

– Đằng nào chị cũng đánh em chết, sao em phải nghe lời chị chớ?

Bả sừng sộ quát nạt, dọa dẫm bất thành, bả giở trò dụ dỗ mua đủ thứ đồ chơi đồ ăn để tôi ȶɦασ bả. Nhà tôi một đống thứ đó, tôi còn chán đếch thèm ngó ngàng, tôi nhất quyết ép bả gọi tôi bằng anh xưng em. Bả bứt rứt ngứa ngáy ɭ*и lắm rồi, chỉ muốn tôi cắm ƈôи ȶɦịt vô ȶɦασ cho sướиɠ nên ngập ngừng rất lâu, bả mới ngại ngùng khẽ gọi:

– Anh ȶɦασ em đi!

Nàng gọi xong mặt đỏ bừng bừng vừa tức vừa nhục vừa thẹn, ai ngờ một kẻ coi trời bằng vung như nàng lại có ngày bị trẻ con hϊế͙p͙ ɖâʍ, nó phá trinh ȶɦασ nàng chán chê còn ép nàng gọi bằng anh xưng em. Cơ mà công nhận nó giỏi ȶɦασ gái thật, mình sướиɠ theo từng cú nhấp dù mạnh hay nhẹ, nó bυ” ʍút̼ mình cũng sướиɠ, sờ ti cũng sướиɠ. Mẹ ơi, nó có đúng là một thằng nhóc không thế, sao lại sướиɠ thế này, ƈôи ȶɦịt nó còn cứng hơn dùi cui, to dài nữa, nó cứ thúc vô mọi ngõ ngách trong ɭ*и, phang đến đâu, mình sướиɠ tê sướиɠ dại đến đó, cảm giác nó sắp khoan thủng ɭ*и mình ra vậy, vừa đau lại vừa sướиɠ đến phát điên.

Nó khỏe vãi cả ɭ*и, chơi mình hùng hục phải mấy tiếng chứ ít gì, mồ hôi hai đứa nhễ nhại, ɖâʍ thủy mình chảy ồ ạt ướt hết cả ɭ*и và ƈôи ȶɦịt, nó vẫn chưa xuất tinh. Mẹ, sao bị hϊế͙p͙ mà sướиɠ thế này, vừa xấu hổ vừa nhục vừa đau vừa sướиɠ. Hai bầu иɦũ ɦσα mình cũng ướt nhẹp sưng cứng vì cái lưỡi điêu luyện trong mồm nó, sướиɠ chỉ kém dưới ɭ*и có tí xíu. ȶɦασ mẹ, thằng chó này là quái vật éo phải người nữa. Ôi mẹ ơi, con sướиɠ, em ơi, chị sướиɠ vãi ɭ*и, ước gì…

Nàng không dám nghĩ tiếp nữa, ý muốn ɖâʍ ɖu͙ƈ bôi vệt đỏ hiếm thấy trêи khuôn trăng hồng đậm. Nàng đang xấu hổ. Đéo tin nổi, nàng e thẹn với đứa trẻ con vắt mũi chưa sạch. Mấy tiếng trước nàng còn muốn giết, bây giờ nàng thẹn thùng như lần đầu gần người yêu. Mẹ mày bắn tinh đi chớ, bà xấu hổ với mày lắm rồi đấy. Bắn tinh đi. ȶɦασ cụ mày, thằng mặt ɭ*и.

– Này, nhóc muốn bắn tinh hãy rút cu ra ngoài mà bắn, đừng có bắn vô ɭ*и chị, chị có thai là mày chết nghe chưa!

Bả nói tử tế may ra tôi còn nghe lời, giở giọng ra lệnh còn không xưng anh em, đừng hòng tôi đồng ý, tôi sẽ bắn hết vào t.ử ƈυиɠ cho bả mang thai luôn. Nghĩ gì làm nấy, tôi lập tức dập dập vài phát cho hai đứa cùng sướиɠ, bắn tinh thẳng t.ử ƈυиɠ. Dòng tinh nóng hổi cuộn trào cùng mật ong trong ɭ*и rần rật xông đốt ɭ*и bả, chim tôi co giật liên hồi bắn tiếp một đợt tinh nữa vô t.ử ƈυиɠ. Bả la oai oái chửi bới ỏm tỏi:

– ȶɦασ mẹ thằng chó, tao bảo mày bắn ra ngoài, ai cho mày bắn vô trong, nhỡ tao có thai là mày với tao đều chết đấy, thằng ngu ɭ*и này. Cái ȶɦασ ɭ*и mẹ mày, thằng chó chết, ngu như chó này!

Bả vùng vằng đẩy tôi ra, tôi vẫn ôm nghiến, rê lưỡi ʍút̼ иɦũ ɦσα, xoa nắn ngực, dập ƈôи ȶɦịt vô ɭ*и bả mấy chục phát bắn cạn đống tinh vào ɭ*и bả, bả sướиɠ thấy mẹ, rêи rỉ ɖâʍ ɖu͙ƈ vẫn gào mồm chửi tôi. Tôi điên lên dập cú nào cũng mạnh đến khi ƈôи ȶɦịt xẹp hẳn mới chịu thả ra. Bả dang tay tát bay mặt tôi. Tôi đau đến chảy nước mắt nhưng không khóc cũng chẳng xin lỗi. Tôi cứ thế ngồi yên cho bả đấm đá túi bụi, coi như bị trừng phạt vì hϊế͙p͙ ɖâʍ Linh và cưỡng hϊế͙p͙ bả. Bả đánh mãi cũng hả giận, nhặt nhạnh quần áo mặc vô rồi dọa nạt:

– Tao thấy mặt mày nữa, tao sẽ giết mày! Thằng chó chết biến thái. Chết mẹ mày đi!

Bà chị bỏ đi. Tôi nằm co quắp một mình với vết bầm tím trêи người. Đau đớn khắp mình mẩy khiến tôi nhớ Linh, nhỏ chịu đau hơn thế mới bất tỉnh. Tôi bị đánh đập nhưng không khóc, nhớ đến Linh, nước mắt chảy ra cùng tiếng nấc nghẹn. Tôi nằm đó đến gần tối, mẹ chẳng đi tìm tôi. Tôi chẳng ngờ mẹ lại ghét tôi đến vậy. Tôi đâu làm gì sai, mẹ chủ động cho tôi làʍ ȶìиɦ ʍút̼ иɦũ ɦσα ɭϊếʍ ɭ*и, mẹ lại bẫy tôi với hai chị, không chịu nhận để tôi ʍút̼ ɭϊếʍ.

Mẹ thật đáng ghét. Tôi ghét mẹ. Tôi đếch muốn thấy mặt mẹ. Từ nay về sau tôi đếch về nhà nữa, tôi sẽ bỏ nhà đi. Tôi căm tức mặc quần áo lảo đảo chui ra khoảng trống, lầm lũi rời khỏi công viên. Tôi cố tình đi ngược hướng với nhà mình, lủi thủi ôm bụng đói meo lại đau râm ran vì trận đòn nhừ tử từ bà chị. Tôi cứ lang thang khắp đường phố, đói lả ngồi vật ra trong hẻm nhỏ. Tôi đói rụng rời tay chân lại đau khắp thân thể, mắt bị đánh sưng húp lờ đờ trông cảnh vật nhòe mờ nhìn một hóa thành mấy trăm mấy ngàn hình ảnh. Lẫn lộn trong mớ hỗn loạn ấy là luồng sáng trắng xóa mở toang một lỗ hổng ở cuối hẻm.

Cái éo gì thế, tôi có nhìn lộn không, một người đàn ông ung dung đi từ trong lỗ hổng đó, ổng tiến về phía tôi. Cuối hẻm là ngõ cụt, ổng chui ra từ đâu vậy trời, chết mịa, tôi gặp ma con mẹ nó rồi. Tôi sợ ma nhất nhưng chẳng còn sức chạy nữa, chân tay bải hoải buông thõng không nghe lời tôi. Người đàn ông đến gần tôi, tôi vẫn tưởng ma nên sợ rúm ró, toàn thân run bần bật, ổng nhòm tôi bằng ánh mắt màu bạc trắng, chỉ người mù lâu năm mới có đôi mắt này. Ổng không hề mù mà ngó tôi từ trêи xuống dưới, tặc tặc lưỡi chê trách:

– Con rồng hét ra lửa sao lại biến thành con giun đất thế này, thật đáng thất vọng!

Tôi nheo nheo cặp mắt sưng vù liếc trộm mà không dám nhìn trực diện. Trời, ông ta mặc đồ cổ trang giống hệt trêи phim, bên hông còn đeo kiếm nữa, tôi bị tò mò át cả sợ hãi, lắp bắp hỏi:

– Ông là ma hay người thế?

Ông ta bóp trán vẻ chán chường:

– Phen này mình lại phải mất công mất sức đào luyện con rồng này từ đầu! Thôi kệ, đến đâu hay đến đó!

Ông ta ngồi xổm xuống nhòm chăm chăm tôi:

– Này nhóc, chặng đường còn rất dài, ngươi mới đi một phần ba hành trình bất tận thôi. Dù hút khí Âm để dưỡng khí Dương là nhiệm vụ đầu tiên bắt buộc phải hoàn thành. Nhưng ngươi đừng hấp tấp mà hỏng hết đại sự như vậy chớ. Ngươi coi lại mình đi, giống cái giẻ rách không?

Tôi đếch hiểu ông ta lảm nhảm cái gì nhưng chả dám hỏi mà nghe ổng luyên thuyên:

– Ta biết ngươi không hiểu điều ta nói, ta giải thích, ngươi cũng không tin. Chừng nào hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên hút Âm dưỡng Dương để điều hòa Âm Dương, ta lại đến tìm ngươi. Nhưng hãy nhớ kĩ, nhiệm vụ quan trọng, cái mạng ngươi còn quan trọng hơn tất thảy. Ngươi cứ trầm mê nữ sắc thế này, chết sớm đấy nhóc ạ. Chú ý đừng có phóng túng chơi bời quá đà hối không kịp đâu!

Tôi lơ ngơ nghe lời khó hiểu, người đàn ông bế xốc tôi lên vai, tôi la toáng, ổng bèn vỗ nhẹ vào lưng khiến tôi ngất đi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.