Hành Trình Bất Tận – Chương 18: Mộng đẹp – Botruyen

Hành Trình Bất Tận - Chương 18: Mộng đẹp

Tôi và vợ không khuyên được Mộng, đành về phòng. Hai vợ mơn trớn sờ soạng chồng, cô Mộng buồn nên tôi mất hứng làʍ ȶìиɦ, hai vợ ɖâʍ đâu chịu buông tha, thay nhau sờ dái vọc ƈôи ȶɦịt.

– Anh chỉ lo chị Mộng buồn mà hông nghĩ đến em, em đang buồn này!

Mơ chà xát bộ ngực trắng tròn vào ngực tôi để kϊƈɦ ɖu͙ƈ, nàng nhõng nhẽo đòi hỏi:

– Em cũng buồn, anh lại chỉ quan tâm chị Mộng, hông quan tâm em!

Tôi bị kϊƈɦ ɖu͙ƈ nứиɠ lên nhưng nghĩ Mộng thui thủi một mình trong phòng, tôi buồn bực khó chịu kiểu gì ấy.

– Chúng ta có ba người, Mộng chỉ mỗi một mình. Ai buồn hơn ai? Hai em nghĩ cách để cô Mộng vui đi, cô ấy buồn, anh không vui, chả có hứng làm gì đâu!

Hồng và Mơ cố kϊƈɦ ɖu͙ƈ bυ” chim chồng vài lần nữa, tôi hứng đến cực điểm, khổ cái tôi chỉ nghĩ đến Mộng đang buồn, chim cứng nhưng đầu óc lơ ngơ không chiều ý mà cứ ngây ra.

– Các em chỉ biết sướиɠ với anh, hông lo cho Mộng gì cả! – Tôi đẩy vợ, khó chịu bảo – Các em không làm Mộng vui, anh hông chơi với ai nữa!

Tôi quấn chăn cuộn tròn người ngăn vợ sờ soạng. Hồng, Mơ thấy chồng cương quyết, hai nàng không hờn dỗi còn xúc động tình cảm chồng dành cho người thân. Ai nấy ôn nhu ngắm người chồng bé nhỏ. Các nàng thích chồng phần lớn chồng khỏe chuyện chăn gối lại làʍ ȶìиɦ cực giỏi, cảm kϊƈɦ chủ yếu chồng đối xử tốt với mình. Nay nước mắt hạnh phúc tuôn rơi vì chồng quan tâm người quan trọng nhất đời các nàng.

Hồng và Mơ buồn cười chồng trẻ con, vợ thấy mình thành con nít như chồng, ai đời lại thích cách quan tâm kiểu con trẻ đó. Mẹ con nàng thấy mặt đỏ bừng, má nóng ran, tim đập từng tiếng rung động tấm lòng trẻ thơ hướng về người thân yêu nhất. Chồng ham s.εメ còn biết thương yêu chăm sóc gia đình. Làm vợ một người đàn ông hoàn hảo như vậy, mẹ con nàng còn cầu mong gì nữa. Hồng cùng Mơ âu yếm ôm chồng qua chăn, thỏ thẻ nói lời từ tận đáy lòng:

– Em yêu anh!

Tôi nói mãi vợ chả nghe, bực mình gắt:

– Yêu cái gì mà yêu, anh đã bảo hông làm Mộng vui, anh hông làm gì hết. Bỏ anh ra, đừng có sờ vào anh nữa!

Hồng, Mơ cười khúc khích:

– Gớm, người ta chỉ muốn ôm chồng thôi, anh cuống lên làm gì!

Mơ ôm chặt hơn:

– Em ôm anh ngủ thôi chớ có ăn thịt anh đâu!

Tôi thấy đúng thế thật, Hồng và Mơ chẳng sờ soạng mà chỉ gác đùi lên chăn, ôm tôi. Cơ mà chưa yên tâm với hai cô vợ ɖâʍ chảy nước này, ai biết họ có làm bậy lúc chồng ngủ say, tôi phải dọa:

– Cấm sờ soạng bυ” ɭϊếʍ anh, các em không nghe, từ nay anh hông chơi với ai nữa!

Hồng, Mơ cười khanh khách. Mơ áp tay lên má chồng, dịu dàng nói:

– Anh là chồng em, em là vợ anh, chồng nói đương nhiên vợ phải nghe!

Hồng đặt tay lên ngực chồng:

– Vợ không dám cãi lời chồng đâu, chồng yên tâm ngủ đi ha!

Hai nàng dứt lời hôn nhẹ lên má chồng:

– Chúc anh ngủ ngon!

– Chồng yêu ngủ ngon!

Vợ ngoan ngoãn nghe lời nên tôi yên tâm ngủ đến sáng.

Tối qua không làʍ ȶìиɦ với vợ, tôi nghỉ sớm nên nghe gà gáy liền giật mình dậy ngay, phản ứng đầu tiên là nhòm xuống háng nhưng chả ai bυ” ʍút̼ chim, tôi mới ngắm hai vợ nằm ngửa ɭ*и tơ hơ ngủ say như chết. Con gái con đứa vô duyên tệ, thế này bị thằng nào sờ mó cũng đếch biết, tôi lồm cồm bò nhẹ để khép chân vợ vào nhau. Vợ khẽ rêи vài tiếng liền mê man ngay. Tôi cười ngáp ngáp vài cái vào nhà vệ sinh. Đái xong thấy Mộng xách vali ra cửa, tôi tưởng Mộng giận dỗi bỏ nhà đi vội đuổi theo ôm cứng lấy cô:

– Em xin cô đừng đi, nếu em làm cô giận, em xin lỗi cô!

Mộng muốn lén rời khỏi nhà lúc chưa ai thức, nàng sợ ở lâu khó giữ nổi mình trước cám dỗ. Mộng tính chuyến này đi thật xa và cắt đứt liên lạc để chúng hối hận chấm dứt chuyện điên rồ. Sau này con cháu tỉnh ngộ, nàng quay về, nếu chìm đắm nhục ɖu͙ƈ, nàng chẳng bao giờ xuất hiện nữa. Con cháu ɖâʍ loạn như vậy thà không có còn hơn. Nàng đau khổ vật vã suốt đêm mới hạ quyết tâm, Mộng cẩn thận chọn thời điểm cả nhà ngủ say để âm thầm rời khỏi. Xui rủi thế nào bị thằng bé bắt gặp, tầm này mới bốn giờ sáng thôi sao nó dậy sớm thế không biết. Mộng luống cuống bảo:

– Em làm gì vậy, bỏ cô ra!

Cô càng vùng vẫy, tôi càng ôm chặt, khuyên cô không nghe, tôi gào thét ầm nhà:

– Cả nhà dậy mau, cô Mộng muốn bỏ đi này!

Mộng vội quay lại bịt miệng tôi:

– Em la cái gì, hàng xóm nghe thấy thì sao?

Tôi ôm chặt cô, dậm chân huỳnh huỵch:

– Em mặc kệ, cô còn muốn đi, em la to hơn!

Mộng nói thế để thằng bé đừng ăn vạ thôi, thực ra nhà nàng cách âm. Khu vườn xây kín tường dày cộp ngăn cách hoàn toàn với hàng xóm. Gia đình nàng toàn đà bà con gái trẻ trung xinh đẹp lại quyến rũ, các nàng không còn yếu đuối như xưa nhưng vẫn ám ảnh chuyện bị xâm hại, chủ nhà phải thiết kế kiến trúc khép kín. Các nàng thân thiện láng giềng nên chưa hề bị nghi ngờ thân phận thực sự.

Mối lo lớn nhất bây giờ là Long bám riết. Mộng bất ngờ đứa trẻ quá khỏe, nàng vùng vẫy mãi mà nó ôm khư khư, nàng không dứt ra được. Hai người giằng co, Hồng, Mơ hoảng hốt chạy đến, các nàng vội tới mức quên mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ. Mộng thấy con cháu khỏa thân, đứa nào đứa nấy lõa lồ, nàng đoan chắc chúng lại làʍ ȶìиɦ ngửa ɭ*и cho thằng nhóc ȶɦασ cả đêm. Giận dữ sa sầm sắc mặt nhưng Mộng ghen tị con cháu, một thoáng đố kỵ hờn dỗi sao chúng nó sướиɠ ɭ*и, nàng phải lủi thủi khóc thầm một mình. Ý nghĩ thật không công bằng vụt lóe bị Mộng dập tắt, xấu hổ bôi quệt màu đỏ rực lên gương mặt, nàng lắc đầu nhưng ghen tức vẫn bủa vây tâm lý, nàng còn bị cái ôm mạnh bạo từ nam giới kϊƈɦ thích, cơ thể vốn nhạy cảm lại rạo rực ép nàng dụng hết sức đẩy Long. Mặc tiếng khóc ăn vạ, mặc luôn tiếng gọi từ người thân, nàng nhất quyết đi. Mộng chạy vài bước nghe giọng Long vang lên:

“Chúng ta có ba người, Mộng chỉ mỗi một mình. Ai buồn hơn ai? Hai em nghĩ cách để cô Mộng vui đi, cô ấy buồn, anh không vui, chả muốn làm gì đâu!”

Mộng tưởng ba người giở trò với mình, nàng quay lại gắt lên:

– Thôi đi, đừng…

Mộng chết lặng trông Hồng giơ điện thoại cho mình coi, toàn bộ hình ảnh trò chuyện đêm qua lần lượt khắc sâu tâm trí nàng. Nàng bất động ngây ngốc nghe Long muốn mình phải vui. Từ đầu đến cuối, đứa trẻ chỉ lo nghĩ cho nàng mà chẳng màng màn kϊƈɦ ɖu͙ƈ khiêu ɖâʍ từ Hồng với Mơ. Mộng ngỡ ba người cố tình quay cảnh này để níu kéo dụ dỗ nàng. Long tròn mắt kinh ngạc hỏi:

– Sao các em quay phim không nói với anh!

Trẻ con biết nói dối nhưng đâu thể diễn như thật, chứng minh Long hoàn toàn không biết chuyện này. Nàng đổ oan cho người quan tâm mình. Hồng, Mơ chờ clip xuất hiện cảnh ba người ôm nhau ngủ, hai nàng mới nói với người thân:

– Anh Long chẳng biết chúng em cố tình kϊƈɦ ɖu͙ƈ để thử anh ấy!

Mơ lặng lẽ vòng tay ôm mẹ, giọng nàng nghẹn trong nước mắt:

– Suốt đêm anh ấy chỉ lo lắng chị buồn, anh ấy ngủ cũng mơ thấy chị, lảm nhảm nói chị lủi thủi một mình như vầy, anh ấy buồn lắm!

Hồng nhẹ nhàng ôm bà vào lòng:

– Xưa nay có người đàn ông nào quan tâm chúng ta như vậy đâu? – Hồng khóc ướt vai người thân yêu nhất – Chị à, chúng ta luôn muốn tìm người thực sự thương yêu mình, người đó đang ở đây. Anh ấy đang ở bên chúng ta! Chị còn ngại ngần đạo đức gì nữa, chúng ta bị đạo đức chà đạp từ lâu rồi. Đạo đức vớ vẩn đó không đáng để đánh đổi hạnh phúc đâu!

Mơ bật khóc nghẹn ngào:

– Đàn bà chỉ mong ước hạnh phúc thôi. Mọi cô gái hưởng niềm vui đó, chúng ta phải đau khổ cả đời! Chị à, hãy sống cho mình thôi, mặc kệ đạo đức luân thường gì đó. Trêи đời chỉ có hạnh phúc và đau khổ, chúng ta đau khổ quá lâu rồi, bây giờ mới biết hạnh phúc như thế nào. Chị lại muốn bỏ đi. Chúng em không thể hạnh phúc nếu mất chị. Xin chị đừng đi, đừng bỏ chúng em!

Tôi ngơ ngác không hiểu mọi người nói gì, chỉ thấy ba người ôm nhau khóc nức nở. Mộng khóc hốc mắt hoen đỏ, nước mắt thi nhau lăn dài trêи má. Từ đầu đến cuối cô say đắm ngắm tôi. Mắt khóc nhưng miệng cười. Tôi cảm giác nụ cười ấy gần giống Hồng và Mơ nói thích mình. Mộng thấy tôi ngó chằm chằm, xấu hổ bối rối vùi khuôn mặt đỏ lựng xuống vai Hồng. Tôi nghe Mơ bảo mình mê sảng liền ngớ ra hỏi:

– Ơ anh nói mơ thật hả?

Ba người ngượng ngập gục đầu vào nhau nén cười. Mộng không còn ý định bỏ đi, Hồng và Mơ buông tay để Mộng đến với Long. Mộng ngại ngùng chưa dám lại gần, các nàng tinh nghịch đẩy Mộng té đè lên chồng. Mặt đối mặt, môi sát môi gần hơn bao giờ hết, Mộng cùng Long nghe tiếng tim đập dồn dập, hơi thở nóng bỏng trao điều đôi bên khao khát, cơ thể cọ xát vào nhau thổi bùng ɖu͙ƈ tình, chẳng ai hỏi một lời mà hôn đắm đuối đối phương.

Đạo đức trói buộc lý trí Mộng quá lâu, thân xác thèm khát tình ɖu͙ƈ thiếu vắng hơi ấm đàn ông bị kìm hãm bởi luân lý, nay tình cảm dành cho người đàn ông quan tâm nàng đánh gục mọi luân thường đạo lý. Nàng chủ động luồn lưỡi vào miệng Long, hai lưỡi uốn éo quấn chặt nhau, miệng môi dính sát không rời nửa giây. Sau một thoáng bất ngờ Mộng bỗng dưng mạnh bạo, tôi muốn xoa nắn ngực nên buông môi nàng ra mà hỏi:

– Cô, em sờ иɦũ ɦσα cô nha!

Mộng nghe tiếng Hồng và Mơ cười hinh hích, xấu hổ bôi sắc đỏ đậm lên mặt nàng. Mộng bị cơn nứиɠ tình khuất phục, nàng có ngượng cũng không muốn dừng còn cười duyên khẽ khàng nói:

– Ngốc, đừng hỏi gì cả, hãy làm điều mình thích!

Mộng cho phép làm mọi thứ khiến tôi sướиɠ điên, đôi tay lập tức xoa nắn sờ bóp bầu ngực nàng. Cách qua hai lớp áo, Mộng cảm giác khác biệt hoàn toàn, nàng nhột hơn, tê hơn, sướиɠ hơn gấp bội, có lẽ vì tình cảm nàng hướng về Long nồng nàn mãnh liệt hơn. Mộng nằm yên cho Long sờ soạng vân vê ngực hồi lâu để hoàn thành dang dở lần trước, hưởng thụ trọn vẹn lần này, nàng mới hôn nghiến môi Long. Hai người lăn qua lăn lại trêи sàn hôn hít sờ soạng nhau cuồng nhiệt. Hồng, Mơ vui thay cho người thân, cuối cùng Mộng sắp vượt qua rào cản tâm lý để lên thiên đường sung sướиɠ. Hai nàng hạnh phúc ngắm hai người thân yêu nhất trao cuồng nhiệt cho nhau tình cảm cùng tình ɖu͙ƈ.

Tôi phấn khích cực điểm, miệng hôn dính môi Mộng, tay xoa bóp hai bầu иɦũ ɦσα, tay kia mò xuống muốn cởi váy Mộng ra mà bị vướng víu. Mộng hiểu ý nhưng còn ngại con cháu xem mình làʍ ȶìиɦ, nàng chưa dám bộc lộ hết, người bà – người mẹ tiếc nuối coi như không biết Long muốn làm gì. Nàng để Long sờ nắn ngực, hôn Long thắm thiết. Mỗi nụ hôn cùng mỗi lần Long massage ngực đều bạo tăng hưng phấn cho Mộng, tình dành cho Long bùng phát ɖu͙ƈ tình khiến nàng dễ bị kϊƈɦ thích hơn. Lưng bắt đầu ướt áo, nước ɭ*и sắp chảy ra, Long lại vùng dậy đẩy nàng. Hồng, Mơ ngạc nhiên nhìn Long, mất vài giây mới hiểu ý chồng, các nàng mải coi live s.εメ nên quên không ra hiệu, chồng sướиɠ vẫn nhớ kế hoạch chinh phục Mộng. Long gãi đầu ngáp ngáp nói với Mộng:

– Xin lỗi cô nha, em dậy sớm không quen lại buồn ngủ. Đợi em ngủ dậy, chúng ta làm tiếp nhé!

Mộng ngơ ngơ ngác ngác ngóng theo Long chạy thẳng về phòng. Nàng chưa bao giờ hứng tình đến thế, ngỡ lần này hưởng trọn niềm vui, nào ngờ chẳng thể toại nguyện. Mộng hụt hẫng ngồi ngây ngốc rất lâu mới lủi thủi về phòng. Hồng, Mơ đau xót trông người thân ngồi bó gối khóc thầm. Các nàng muốn nói hết với Mộng nhưng dằn lòng mím chặt khóe môi mấp máy. Mộng không giống hai nàng, tình cảm dành cho Long tăng cao đột biến nhưng với thân phận là bà và mẹ, chắc chắn làʍ ȶìиɦ xong, nàng sẽ thấy tội lỗi hổ thẹn với con cháu. Hồng cùng Mơ không muốn ai phải khó xử. Mẹ con nàng buộc phải ép Mộng cầu xin chồng làʍ ȶìиɦ, như vậy mới dẹp bỏ mọi trở ngại để đến bến bờ hạnh phúc.

***

Khoảng hai tiếng sau, tôi thức dậy vươn vai vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt. Hồng, Mơ đợi ở bàn ăn với bữa sáng, tôi đến ngồi giữa hai nàng. Tôi không mò ɭ*и ai nữa mà tập trung ăn uống, các nàng mơn trớn sờ soạng vọc cu chồng. Tôi thở phù một hơi:

– Các em để yên cho anh ăn đi, đói lắm rồi!

Chồng bảo vợ phải nghe, hai nàng trót lỡ mồm nói câu đó nên tiếc rẻ ngồi ngắm tôi ăn. Tôi thấy thế liền hỏi:

– Ủa, các em không ăn hả?

Các nàng nói mình ăn rồi, ăn trước để còn âu yếm chồng nhưng chồng không cho, đành ngồi ngắm chồng ăn. Tôi ờ ờ dùng nốt món pít tết bò với trứng ốp, uống cạn cốc sữa xong nghỉ ngơi một lát.

Vợ tranh thủ thời gian đó sờ mó hôn hít chồng, tôi thấy vợ hứng quá nên thương bèn thả lỏng cơ thể để vợ muốn làm gì tùy thích. Chồng chiều chuộng nên vợ vui như Tết, thay phiên nhau ɭϊếʍ láp bυ” ʍút̼ cu chồng, tôi muốn vợ sướиɠ nên thò tay sờ иɦũ ɦσα Hồng, tay kia bóp ngực Mơ. Chỉ để vợ làʍ ȶìиɦ đỡ thèm chớ không thể đè ra ȶɦασ được, tôi phải dành sức cho Mộng nữa.

Sau vài phút, tôi dỗ ngọt vợ cho mình vào với Mộng. Vợ còn muốn nữa nhưng không nỡ thấy Mộng buồn, đành nghe lời chồng. Tôi về phòng Mộng, nàng đang ngồi chải đầu trước gương, tôi khẽ cười rón rén đến sau lưng, luồn hai tay sờ иɦũ ɦσα nàng. Mộng biết tôi mò ngực, nàng đỏ mặt khẽ a một tiếng nhưng ngồi yên hưởng ứng đôi tay nhào nặn иɦũ ɦσα nàng. Tôi xoa nắn một hồi Mộng mới quay qua hôn tôi, hai người xoắn vào nhau sờ lần từ ghế lên giường. Lần này tôi bạo dạn cuồng nhiệt hơn gấp vạn, giống thường lệ, hễ thấy nàng ướt lưng, tôi buông ra kiếm cớ từ chối. Mộng đếch chịu nổi nữa, nàng buộc phải cầu xin tôi:

– Xin em đừng đi, cô xin em!

Tôi biết kế hoạch sắp thành công, chỉ cần nàng xin làʍ ȶìиɦ nữa thôi là hoàn hảo. Tôi lập tức lao vào ngấu nghiến nàng, đôi tay luống cuống muốn cởi áo pjama trêи người nàng. Mộng bị kϊƈɦ thích, nàng chẳng còn ngại ngùng mà cuồng loạn lột hết áo ngủ lẫn áօ ɭót, cởi luôn áo trêи người tôi. Tôi nuốt nước bọt nhòm bầu ngực trắng mịn màng với hai núm иɦũ ɦσα đỏ hồng, ực ực hai tiếng lao vào bυ” ɭϊếʍ. Làn da mềm như bánh kem mát rượi tan chảy dưới lưỡi nóng bỏng quẹt lên quệt xuống mà ʍút̼ mà ɭϊếʍ. Mộng rêи vài tiếng nằm vật ra giường hưởng thụ cái sướиɠ kɧօáϊ tê rần lan quanh bầu иɦũ ɦσα. Tôi uốn lưỡi hẩy nhè nhẹ rồi mạnh dần lên đầu иɦũ ɦσα, tay phải xoay đều đều иɦũ ɦσα bên phải, vừa xoa sờ vừa nắn bóp, cảm nhận độ đàn hồi không lún sâu quá cũng chẳng nảy tưng như иɦũ ɦσα hai vợ, tôi thấy giống sờ vào đống bông gòn hơn.

Con gái thật kỳ lạ, mỗi người lại mang cơ thể và hương thơm khác nhau nên tôi tò mò khám phá từng li từng tí một, hết bυ” ʍút̼ иɦũ ɦσα trái, tôi chuyển qua ɭϊếʍ láp иɦũ ɦσα phải để tay trái bóp cái mềm mềm mịn mịn như bông ở bầu иɦũ ɦσα. Da ngực Mộng nhễu đầy nước dãi, từ mát chuyển sang nóng, săn cứng dần theo mỗi nhịp làʍ ȶìиɦ.

Năm xưa tên lσạи ɭυâи hễ hϊế͙p͙ nàng, hắn lại day bóp cấu véo ngực nàng, đâu có dịu dàng như sợ nàng đau thế này. Mộng hạnh phúc ứa nước mắt, nàng khóc vì sắp xóa bỏ ám ảnh, nàng khóc vì giờ mới biết thế nào là làʍ ȶìиɦ thực sự, lần đầu nàng hưởng thụ cái buồn nhột rồi tê rần giật giật da thịt nàng. Hơn tất thảy là khóc vì Long âu yếm nâng niu, đứa trẻ này cho mọi thứ nàng muốn, nàng còn cầu mong gì hơn nữa, vậy mà ban đầu nàng kiên quyết phản đối, trốn tránh Long. Có lẽ mãi mới bị chinh phục nên bùng phát ɖu͙ƈ vọng, nàng thấy sướиɠ hơn, cuồng nhiệt hơn, mạnh bạo hơn, không còn e ngại điều gì nữa.

Mộng suy tư miên man bỗng sướиɠ ở иɦũ ɦσα chuyển dần xuống dưới, nàng ngóng mắt coi, gương mặt đỏ thêm một chút trông Long miết môi hôn thật nhẹ từng cm trêи cơ thể. Long rê lưỡi ɭϊếʍ ʍút̼ mọi điểm quanh bụng, người đàn ông tí hon chấm lưỡi rà vào rốn ɭϊếʍ đến khi rốn ướt nước miếng, hạ thể Mộng tự động ưỡn lên, Long mới di chuyển lưỡi xuống gần vùng cấm.

Long hôn ɭϊếʍ đến đâu, Mộng rùng mình tê người đến đó. Thân thể nhạy cảm cô đơn bao năm trời nay bùng cháy lửa tình. Mộng không làm chủ được thân mình nên chẳng dám rêи nữa, nàng chỉ còn biết ngượng ngập cảm thụ từng cái chạm môi, từng cái rờ tay xuống dọc hông từ bạn tình đang chăm sóc mình như báu vật.

Làn da ngon hơn bánh kem truyền qua môi luồn vào lưỡi khiến tôi nứиɠ theo mỗi lần ɭϊếʍ ʍút̼. Thời điểm sắp ɭϊếʍ vào nơi sướиɠ nhất, tôi ngước mắt định hỏi nhưng thấy Mộng bối rối quay gương mặt đỏ lựng đi, tôi nghĩ cứ làm gì tùy thích, mắc công cô ấy lại xấu hổ hông cho thì tiếc lắm, tầm sáng Mộng chẳng nói đừng hỏi, cứ làm thứ mình thích đó thôi.

Tôi nhẹ nhàng kéo quần pjama, hau háu ngắm đôi chân thon thả dài miên man với cặp đùi trắng hồng, mắt lướt từ dưới lên, dán dính vào qυầи ɭót đỏ thêu ren viền mép, ở giữa là hình bướm xinh xòe cánh che mu ɭ*и nhô cao, lông rậm đến mức lòi ra hai bẹn. ɭ*и to lại lắm lông là cái ɭ*и tôi thích nhất. Tôi chưa vội vục mặt vào ngay mà lén thăm dò Mộng, nàng tránh mặt tôi, nhưng không có ý phản đối, Mộng biết tôi cởi quần nàng là đoán tôi sắp làm gì, nàng yên lặng nghĩa là đồng ý. Tôi mừng quýnh nhớ lời Hồng và Mơ dạy muốn ɭϊếʍ ɭ*и con gái, con trai mơn trớn kϊƈɦ thích cho quen dần trước, tôi ɭϊếʍ ʍút̼ từ ngực xuống rốn rồi, giờ phải hôn thật chậm, ɭϊếʍ ʍút̼ thật nhẹ nhàng từ trêи mắt cá lên bắp chân tiến dần về đùi.

Tôi phải cảm ơn Hồng với Mơ, các nàng yêu tôi, làm vợ tôi, dạy tôi làʍ ȶìиɦ. Mọi trò tôi thực hành hầu hết đều học từ hai vợ ɖâʍ, còn lại do tôi bất chợt nghịch ngợm nghĩ ra. Tôi vừa thầm biết ơn vợ vừa rà lên xuống hai bên đùi. Tôi vừa ɭϊếʍ ʍút̼ lại vừa trượt nhẹ tay rờ dưới hai đùi lên hông. Tôi ɭϊếʍ sờ đến đâu cảm nhận làn da bông gòn mềm mại sun xoăn lại đến đó. Mộng đang sướиɠ. Nàng sướиɠ rùng mình dưới cái lưỡi ɭϊếʍ quét lên sát bẹn.

Mộng thấu hiểu lý do con cháu bất chấp tất cả làm vợ Long, đạo lý, tội lỗi, ám ảnh tan biến dưới cơn nứиɠ tình. Long mới bυ” ɭϊếʍ hôn sờ, nàng sướиɠ đến chỉ muốn phút giây thần tiên kéo dài vô tận, Long cắm ƈôи ȶɦịt khủng kia vô ɭ*и mà ȶɦασ, nàng sướиɠ đến thế nào nữa. Chắc chết vì sướиɠ mất. Ý muốn ɖâʍ ɖu͙ƈ cười nhạo khuôn trăng đỏ thẫm, nàng len lén liếc Long đang hít hửi mùi ɭ*и từ háng.

Ngày xưa tên lσạи ɭυâи cũng ngửi háng nàng, trái ngược bộ mặt nham nhở kɧօáϊ trá của kẻ cưỡng hϊế͙p͙, Long nhắm mắt khẽ cười khoan kɧօáϊ hít thật sâu mùi ɭ*и. Biểu cảm đó biến khϊế͙p͙ sợ thành nụ cười mủm mỉm thích thú trêи môi Mộng, nàng đắm đuối trông cậu bé le lưỡi ɭϊếʍ lướt qua bẹn, rê lên hai mép ɭ*и, úp miệng vào mu hít hà mùi dung dịch vệ sinh phụ nữ, hương dạ lan cùng mùi nồng hăng tiết ra từ ɭ*и phảng phất trong qυầи ɭót mỏng bay luồn vào sống mũi. Tôi không thể ngửi trọn vẹn mùi quyến rũ đó nên kϊƈɦ thích hơn.

Tôi chưa vội tụt nốt qυầи ɭót mà hửi hương thơm bị ngăn cách giữa lớp vải mỏng tang ấy. Tôi hôn nhè nhẹ vài lần lên qυầи ɭót từ trêи mu xuống khe ɭ*и, rê ɭϊếʍ hai mép ɭ*и nhô lên như múi cam và lướt qua lướt lại hai bên bẹn. ɭϊếʍ ngang lại ɭϊếʍ dọc, hết ɭϊếʍ rồi ʍút̼ bυ” khe ɭ*и lõm sâu đến mức kéo theo qυầи ɭót. Tôi rê ɭϊếʍ bυ” ʍút̼ từ trái qua phải và đảo ngược, hôn từ trêи xuống lại hít từ dưới lên, thi thoảng ngậm vào lông ɭ*и day kéo nhè nhẹ. Tôi chưa lột quần Mộng, tôi muốn nàng phải xin tôi lột ra.

Mộng thấy cái sướиɠ dần giảm đi, thay thế là bứt rứt ngăn hãm cơn sướиɠ dưới háng, nó cứ sướиɠ lại bứt rứt, khó chịu lại sướиɠ, sướиɠ một lát lại bứt rứt ngứa ngáy, cứ lặp đi lặp lại mà Long chỉ hít hà ɭϊếʍ đến ướt hết quần từ ngoài vào trong ɭ*и, ɖâʍ thủy chảy ướt nhề ướt nhệt hai bên đùi, Long vẫn không chịu lột quần nàng. Mộng muốn bị lột quần. Nàng muốn cảm nhận trực tiếp cái lưỡi nóng rãy kia thiêu đốt da ɭ*и nàng. Nàng muốn nhiều hơn nữa. Đứa trẻ gan lì ɭϊếʍ bên ngoài quần và hai bẹn, chốc lát ɭϊếʍ xuống đùi một chút. Mộng bị trêu đùa kϊƈɦ thích, khổ nỗi bứt rứt át hết sướиɠ, cái khó chịu ấy hối thúc nàng đừng ngại ngần xấu hổ, bức ép nàng vứt bỏ sĩ diện xin Long:

– Em… xin em… lột…

Mộng bưng mặt thẹn thùng nói nhỏ đến nỗi Long phải hỏi lại cô nói gì, nàng bị ghẹo không giận mà ngượng ngập nói to hơn một chút nhưng vẫn bé như muỗi kêu:

– Lột… quần… cô…

Mộng nằm vật ra trong tâm trạng hỗn loạn. Nàng thất vọng với mình, hôm qua nàng còn gay gắt chỉ trích phản đối, rạng sáng nay muốn bỏ nhà đi để răn đe con cháu, bây giờ bạo dạn làʍ ȶìиɦ với đứa nhóc ȶɦασ con lẫn cháu ruột mình. Đạo đức gì chứ, luân lý gì chứ, đoan chính gì chứ, danh giá gì chứ, nhân phẩm gì chứ, mọi thứ chui xuống háng nàng hết rồi. Thất vọng nhưng thầm vui mừng bởi sau tất cả, nàng xóa nhòa quá khứ đen tối. Từ nay nàng không còn bị ác mộng ám ảnh nữa. Chỉ có giấc mơ thần tiên cùng hiện thực hạnh phúc chờ đón nàng.

Mộng lấy hết can đảm lén ngó Long đang mừng rơn, nàng cười mỉm trông Long nhẹ nhàng tụt quần xuống chân. Nơi mọi gã đàn ông thèm muốn mà không thể thấy nói gì sở hữu, nơi năm xưa nàng bị giày vò hành hạ sống không bằng chết, nay nơi thầm kín hơn mười năm mới biết mùi đàn ông ấy phơi bày hoàn toàn trước mặt Long.

Sắc mặt đứa trẻ đỏ chẳng kém Mộng, đối lập sắc hồng nữ tính e thẹn trêи dung diện xinh như hoa là màu ɖu͙ƈ vọng rực lửa, Long nuốt nước bọt ừng ực chiêm ngưỡng cái ɭ*и sắp chinh phục. Lông ɭ*и rậm rạp như Hồng và Mơ, khác biệt là không xoăn tít lởm chởm như Hồng, chẳng mang hình cánh bướm như Mơ, bộ lông ấy dày hơn, mượt hơn, đen hơn và rậm rì từ gần ƈúƈ ɦσα lên phía trêи mu ɭ*и và lan sang hai bên, lông mọc rất gọn gàng thẳng hàng thẳng lối chớ không mọc xiên mọc xẹo giống Hồng. Hai bẹn sâu hơn bẹn Hồng, Mơ, mép ɭ*и cong tựa cầu vồng nhú cao hơn hai vợ, nay phồng lên y hệt múi bưởi vì bị kϊƈɦ thích. Khe rãnh đen ngòm hưng phấn hé mở lỗ ɭ*и chảy nước chờ tôi ɭϊếʍ ʍút̼.

Mộng khϊế͙p͙ hãi ánh mắt hừng hực bùng cháy hỏa ɖu͙ƈ xoáy cái nhìn thèm khát muốn soi từng cm ɦσα ɦuyệt. Long luôn dịu dàng quan tâm nàng, thằng bé là đứa trẻ chẳng dám làm bậy, có gan đó đi nữa, nàng thừa sức ngăn cản. Nó không thể hϊế͙p͙ ɖâʍ nàng. Mộng an tâm hưởng thụ sướиɠ đến tê dại truyền từ khe ɭ*и đến mép ra bẹn, lưỡi vừa ráp vừa nóng lướt chậm từng giây trêи mỗi cm da ɭ*и, rà lên rà xuống nơi sát khe ɭ*и mới rê vào mép ɭ*и mà ɭϊếʍ mu. Long hôn chùn chụt vào mu, day tay vô hột ɭε, ɭϊếʍ từ nhẹ đến mạnh vô điểm nhạy cảm đó.

Long ɭϊếʍ đến đâu thụ hưởng rừng lông dày mềm mượt như nhung quệt vô mũi quét vô miệng, thẹn thùng trốn nấp phía dưới là làn da phồng rộp thơm ngon ngọt lịm như cam đường. Mộng bắt đầu rêи từng tiếng khe khẽ vì sướиɠ tê sướиɠ dại, mức độ đột nhiên tăng đột biến dưới lưỡi luồn vào khe rãnh mà uốn éo, đá qua đá lại hai bên, đẩy lên đẩy xuống tìm điểm cực kɧօáϊ chọc ngoáy. Mộng sướиɠ oằn mình, nàng cong người tự động ưỡn ɭ*и lên để lưỡi Long luồn vào sâu hết tầm.

Tôi hưởng ứng chiều nàng tới bến, vừa ɭϊếʍ vừa ngoáy vừa chọc ɭ*и vừa rê môi bυ” ʍút̼, bất ngờ xúc tu trong ɭ*и nàng quấn chặt lưỡi không buông khiến tôi sướиɠ điên dại, cứ thế ghì đầu vục nghiến miệng vào bυ” ɭϊếʍ. Tôi biết nàng rêи nên lén rờ tay từ hông ra sau lưng liền phát hiện ẩm ướt. Lần này tôi không vội buông mà sờ soạng dọc hông, ʍút̼ ɭϊếʍ đến khi ɖâʍ thủy chảy ào ạt vào miệng, tôi húp hết nước ɭ*и, khoan kɧօáϊ khà ra một tiếng, hưng phấn ngồi dậy ngắm Mộng. Nàng thẹn thùng tránh tôi, không muốn tôi thấy khuôn mặt đỏ đến chẳng thể đỏ hơn nữa. Mộng áp hai tay che kín mặt.

– Đừng… nhìn… cô… xin… em… cô xấu hổ… lắm…

Tôi định bỏ Mộng một mình như lần trước nhưng chưa nghĩ ra lý do, may thay cô lại nói xấu hổ. Tôi biến thành cớ vì cô ngượng nên em dừng, em không thể làm cô bối rối. Dứt lời, tôi xuống giường phóng nhanh ra cửa. Tôi nghe tiếng chân bước phía sau liền biết cô mắc bẫy, nên chạy nhanh hơn. Mộng chẳng màng mình đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cuống cuồng đuổi theo, nàng hứng tình đến không còn biết gì nữa. Nàng chỉ muốn thỏa mãn ɖu͙ƈ vọng. Nàng muốn sướиɠ ɭ*и. Nàng còn muốn nhiếu thứ đáng thẹn hơn nữa. Mộng chẳng quan tâm tiếng cười khinh khích từ Hồng hay Mơ, tâm trí nàng chỉ còn cậu bé bán khỏa thân. Người đuổi, người trốn. Hai người chạy khắp nhà. Tôi thấy Mộng thèm làʍ ȶìиɦ đến phát rồ liền nhớ lại lời Hồng:

“Bả làʍ ȶìиɦ với anh rồi có khi lại nghiện anh hơn cả chúng em!”

Sự thực giống lời Hồng, Mộng nghiện tôi thật rồi, nàng cứ như người điên đuổi sát nút tôi. Tôi sợ bị bắt, quýnh quáng vấp ngã dập đầu vào ghế, trán sưng to một cục, cơn choáng váng vật tôi bất tỉnh. Trước khi chìm vào mê man, tôi nghe tiếng ba cô gái hoảng sợ hét lớn. Hình như người hét to nhất là Mộng. Thật bất ngờ. Người ngăn cấm lại lo lắng cho tôi nhất. Có lẽ nàng thích tôi. Tôi không biết nữa, chỉ nhớ lờ mờ thấy vợ cùng Mộng bật khóc chạy đến bên tôi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.