Vốn dĩ Thần Phong định đem chuyện Tử Dương gọi điện thoại nói cho Khả Đồng, lại nghe đến chuyện Khả Đồng cùng với Từ Mộ Ly xảy ra quan hệ, làm cho trái tim hắn đều lạnh đi.
Khả Đồng là người trong lòng hắn, Từ Mộ Ly làm sao có thể có thể trong lúc cõi lòng hắn đang khát khao một đoạn tình duyên mới, lại đem cô cướp đi.
Tuy rằng Thần Phong biết rõ Từ Mộ Ly là một người đàn ông khi đã yêu ai thì yêu rất sâu, Khả Đồng nếu ở cùng hắn nhất định cũng sẽ rất hạnh phúc, nhưng mà muốn hắn yên lặng chúc phúc cho bọn họ, hắn thật sự làm không được.
'Chuyện của em và Từ Mộ Ly, anh sẽ đi giải quyết cho em.' Hắn quyết định đàm phán cùng Từ Mộ Ly, muốn hắn ta buông tha cho Khả Đồng. Từ Mộ Ly là anh trai hắn, hắn hẳn sẽ không cùng em trai mình đi tranh một người phụ nữ.
'Thần Phong, anh đông ý xử lý chuyện này, em rất an tâm, Từ Mộ Ly nhất định sẽ không dây dưa với em nữa.' Khả Đồng tuy rằng trong miệng là nói như thế, nhưng trong lòng lại giống như thực không thoải mái.
Cô như có chút suy nghĩ, Từ Mộ Ly kỳ thật là một người đàn ông tốt, theo cô biết hắn chỉ kết giao qua một người bạn gái, sau đó ngoài ý muốn qua đời, sau đó hắn vẫn độc thân. Nói thực ra, cô thích người đàn ông chuyên tình như vậy, chẳng qua cô đã có Tử Dương, nên không thể lại chấp nhận hắn .
Thật phiền phức! Vì cái gì cô không thể đồng thời cùng thích hai người đàn ông xuất xắc chứ?
Thần Phong nhìn ánh mắt Khả Đồng biến đổi liên tục, như đang giãy dụa, xem ra cô ấy đã thích Từ Mộ Ly , nhưng bởi vì đã có Tử Dương mà khó có thể lựa chọn.'Như vậy là tốt rồi, em sẽ chân thành chúc phúc cho bọn họ .' khóe miệng Khả Đồng nâng lên một chút ý cười.
Thần Phong khó hiểu nhìn cô, hắn nghĩ Khả Đồng sẽ vì chuyện Tử Dương chia tay cô mà khóc rống rơi lệ, không nghĩ tới cô lại có biểu hiện thật kiên cường.
'Khả Đồng, nếu em muốn khóc liền khóc ra đi, không cần miễn cưỡng chính mình.'
'Thần Phong, em thật sự không có việc gì. Vừa mới nghe anh nói, trong đầu xác thực có chút khổ sở, sau đó nghĩ đến hiệp ước của bọn em trước đây, em liền bình thường trở lại.'
'Hiệp ước của bọn em?'
'Em cùng Tử Dương hai người yêu nhau, luôn luôn tin tưởng đối phương, cũng không hỏi đến nhất cử nhất động bên ngoài của đối phương, cho nhau không gian tự do thoải mái. Bọn em thường thảo luận rất nhiều chuyện, tỷ như, tương lai nếu có một ngày, một trong hai người bọn em chết đi, đối phương nhất định phải sống thật tốt. Lấy chuyện lần này mà nói, bọn em lúc trước cũng có thảo luận qua, nếu như có một ngày hai người chia tay nhau, đều phải chúc phúc cho đối phương. Nhưng mà…' Khả Đồng đột nhiên nghẹn ngào, nói không được nữa.
Thần Phong một tay đem cô ôm vào trong lòng, an ủi cô: 'Muốn khóc liền khóc đi!'
'Em thật sự rất Tử Dương, em thật sự rất luyến tiếc anh ấy.'
Tử Dương là người đàn ông đầu tiên của cô, lòng của phụ nữ rất kỳ lạ, các cô vĩnh viễn cũng sẽ không quên người đàn ông đầu tiên của mình. Thần Phong đột nhiên rất hận chính mình, vì cái gì lúc trước không theo đuổi Khả Đồng, ít nhất hiện tại cô sẽ không cần vì Tử Dương mà đau lòng.