Sau khi qua thời gian ăn cơm trưa, Từ Mộ Ly tiến đến văn phòng, liền giao cho Khả Đồng nhiệm vụ cùng hắn tham dự một yến hội.
'Đêm nay có một yến hội rất quan trọng, liên quan đến bộ mặt của Từ thị, cô buổi tối tám giờ đi theo giúp tôi.'
Độc tài Từ Mộ Ly căn bản không thèm hỏi ý kiến Khả Đồng, trong thanh âm bao hàm giọng điệu không thể phản kháng.
'Tôi có thể không…'
Nhìn cặp mắt lạnh giá kia làm người ta vừa nhìn đã thấy sợ, Khả Đồng muốn nói chữ ‘Không’ cũng không dám nói tiếp liền bị nuốt vào trong bụng,
'Dạ, tổng giám đốc.'
Khả đồng thuận theo làm cho Từ Mộ Ly rất vừa lòng, chỉ thấy hắn câu lên bạc môi, xuất ra một chút tươi cười yếu ớt:
'Làm không xong chuyện thì bảo những người khác làm, sau khi tan tầm không được phép tăng ca.'
Nói xong, hắn liền đi vào văn phòng cuả mình, lưu lại bộ mặt ngạc nhiên của Khả Đồng.
'Mình nhìn lầm sao, hắn vừa mới nở nụ cười với mình?'
Một năm qua theo hắn chưa từng thấy qua Từ Mộ Ly tươi cười ,Khả Đồng nhìn bóng dáng to lớn của hăn, đẩy đẩy gọng kính đen trên mũi,
'Chắc hẳn là mình hoa mắt rồi, hôm nào rảnh lại đi đổi mắt kính khác .'
'Bây giờ không cần thu dọn nưa, đi theo tôi!'Từ Mộ Ly đối với năng lực làm việc của Khả Đồng tuyệt đối không nghi ngờ, nhưng tại sao đối với chuyện này cô hại hồ đồ như thế. Khả đồng bị Từ Mộ Ly đưa tới cửa hàng chuyên cung cấp trang phục dạ hội cao cấp, người bán hàng vừa thấy Từ Mộ Ly vẻ mặt tươi cười hỏi:
'Từ tổng, đã lâu không thấy, xin hỏi hôm nay ngài muốn cái gì kiểu dáng lễ phục nào?'
Xem ra Từ Mộ Ly nhất định là khách quý của cửa hàng này, ngay cả người bán hàng cũng quen thuộc với hắn như thế.
'Xem có cái nào phù hợp với cô ấy, lấy cho cô ấy thử.'
Từ Mộ Ly nhìn nhìn Khả Đồng còn đứng phía sau hắn,
'Cô còn đứng ở trong này làm gì, còn không mau theo bọn họ đi thử quần áo.'
Từ Mộ Ly giương mắt nhìn nhìn bốn phía, nơi này vẫn giống một năm trước, không có thay đổi gì lớn. Hắn đi đến một bên sô pha ngồi xuống, cầm lấy một quyển tạp chí lẳng lặng lật xem. Chỉ chốc lát, thanh âm người bán hàng vang lên:
'Từ tổng, ngài xem xem bộ lễ phục này như thế nào, chúng tôi căn cứ khí chất của cô ấy chọn lựa tỉ mỉ .'
Từ Mộ Ly ngẩng đầu nhìn lại, không khỏi hít một hơi. Khả Đồng trước mắt cùng Khả Đồng khô khan ở văn phòng mỗi ngày hắn nhìn thấy, quả thực giống như hai người. Cô trắng trong thuần khiết trên mặt không có cái kính mắt, lễ phục sa mỏng trễ ngực làm tăng lên khí chất, siêu phàm thoát tục tinh thuần tựa như tiên tử hạ phàm. Từ Mộ Ly không khỏi ngây người nhìn cô, thật lâu mới hồi thần.
'Khả đồng tiểu thư, thử quay một vòng cho Từ tổng nhìn xem.'
Khả đồng nghe người bán hàng yêu cầu, nhẹ nhàng xoay tròn vài vòng. Sa mỏng làn váy bay bay, lộ ra cặp đùi tinh tế thon dài, lễ phục mỏng manh như cánh ve, loáng thoáng nhìn đến hai luồng rất tròn hoàn mỹ dáng ngực, còn có như ẩn như hiện đường cong lung linh làm người ta phải tức giận.
'Khả đồng tiểu thư bề ngoài thanh thuần, lại may mắn có dáng người như ma quỷ, còn có da thịt non mịn mềm nhẵn. Giống như hiện tại cô ấy không mặc Bra, bộ ngực no đủ vẫn như cũ tập trung cao ngất, giống như người mẫu chuyên nghiệp, đem toàn bộ ưu điểm của bộ lễ này lộ ra thập toàn thập mỹ.'
Người bán hàng nghĩ Khả Đồng là bạn gái của Từ Mộ Ly, Nhất Nhất nói ra Khả Đồng tuyệt đỉnh dáng người, làm cho khuôn mặt cô xấu hổ đỏ bừng một mảnh. Từ Mộ Ly lẳng lặng xem kỹ thân hình trước mắt, thấp ngực lễ phục, lộ ra trước ngực một mảnh trắng nõn da thịt, cùng với hơn phân nửa bầu vú, lôi cuốn vào cảnh ngoạn mục mê người vú,tấm lưng bóng loáng, da thịt trong sáng trắng mịn. Khi Khả Đồng từng bước một tiến đến gần hắn, một đôi vú thẳng tắp hấp dẫn ánh nhìn, không có Bra trói buộc, rung động theo từng bước đi, rất sinh động. Từ Mộ Ly cảm giác hạ phúc có một cỗ nhiệt lưu cấp tốc dâng lên, kinh ngạc chính mình luôn luôn tự chủ rất tốt, chỉ trong nháy mắt đem băng lạnh tan rã .