Hàng Của Ông Xã Người Sói Dài Đến Đâu? – Chương 5 Phụ trách cả đời – Botruyen

Hàng Của Ông Xã Người Sói Dài Đến Đâu? - Chương 5 Phụ trách cả đời

Lục Bạch Sanh bị chọc tức đến nghẹn trân trối, hắn hạ dược cô xong, hiện tại ngược lại còn nói cô chủ động? Chẳng lẽ người sai lại là cô sao?

“Đế Dật Đình!”

Lục Bạch Sanh rống xong, nhịn xuống đau đớn mà cầm lấy quần áo bị ném ở một bên, định mặc vào trực tiếp bỏ của chạy lấy người, nhưng mà——

“Bà xã nhỏ, nàng muốn chạy trốn sao? Nếu bà xã nhỏ muốn trốn liền đem ta theo nga…”

Đế Dật Đình nói chính là lời thật, hắn vừa rồi đã nghe được ý tưởng trong lòng Lục Bạch Sanh, đây là tác dụng của việc đính hạ khế ước.

Lục Bạch Sanh ngây ra một lúc, động tác trên tay dừng giữa không trung.

“Làm sao anh biết!?”

“Bởi vì bà xã nhỏ đã sờ cái đuôi, hiện tại nàng mất khống chế, ta liền có thể nghe được ý tưởng trong lòng bà xã nhỏ…”

Đế Dật Đình nghiêm túc trả lời, khi nói chuyện đều thật cẩn thận mà quan sát biểu tình trên mặt Lục Bạch Sanh, hắn lặng lẽ duỗi tay hướng tới bộ thú y trên tay cô…

Sau đó Đế Dật Đình bất ngờ đoạt lấy quần áo, đứng phắt dậy vòng tay gói Lục Bạch Sanh vào trong ngực.

“Bà xã nhỏ đừng đi…Dật Đình sẽ phụ trách bà xã nhỏ cả đời.”

Con ngươi của Lục Bạch Sanh dần dần co lại, hoá ra sờ đuôi sói còn có thể mang tới hậu quả như vậy.

Giờ phút này cô quả thực là hối hận đã xuyên tới nơi này, ngủ một giấc dậy liền thất thân, hơn nữa thậm chí lửa giận còn chưa kịp bùng cháy đã bị hắn năn nỉ ỉ ôi trực tiếp đánh bại.

***

Đế Dật Đình mang theo Lục Bạch Sanh đi lên núi.

Mấy ngày nay, Lục Bạch Sanh suy nghĩ rất nhiều, đối phó với Đế Dật Đình chỉ có thể dùng biện pháp ỷ lại vào hắn, chậm rãi lừa gạt được sự tín nhiệm, sau đó tìm thời cơ bỏ trốn.
Bất quá cô quả thực không ngờ gia hoả Đế Dật Đình này ngày thường thoạt nhìn mềm oặt, thế nhưng sức lực còn rất lớn…

“Về sau vẫn là không nên mang bà xã nhỏ ra cửa, nàng cần cái gì cứ nói với ta, ta làm giúp bà xã nhỏ là được.”

Đế Dật Đình càng ngày càng cảm thấy để Lục Bạch Sanh ra ngoài quá mức nguy hiểm, lần trước bị Lam Lăng nhìn thấy, lần này lại là Dạ Tịch Thần, cũng may hai người kia hắn đều có thể khống chế, hiện tại sợ nhất chính là bị giống đực của tộc khác để ý đến.

“Nhưng mà ở nhà buồn lắm, anh nhốt tôi lại như vậy, về sau tôi không thèm để ý tới anh nữa.”

Lục Bạch Sanh mấy ngày nay quả thực sống không bằng chết, cô từ trước đến giờ luôn là một con mèo hoang, hiện giờ phải giả bộ làm mèo nhà, cảm giác chính mình đều sắp đạt tới giới hạn chịu đựng.

Thanh âm mềm mại dễ nghe truyền tiến vào trong tai Đế Dật Đình, hắn khẩn trương mà nói “Được rồi được rồi, về sau sẽ thường xuyên mang bà xã nhỏ đi chơi…”

Dạ Tịch Thần bị đánh văng ra một góc lúc này mới đứng lên, thính lực của tên này rất tốt, đoạn đối thoại của hai người đã toàn bộ lọt vào trong tai hắn.

Giống cái kia, nhất định phải cướp đến tay!

***

Sau nửa canh giờ, Lục Bạch Sanh hái được không ít trái cây.

Lần này cô đặc biệt đến xem trái cây ở thời đại này có bao nhiêu loại, mỗi loại nhấm nháp một chút, nếm thử hồi lâu, trong lòng Lục Bạch Sanh đã ghi nhớ không ít.

Trở lại hang đá.

Lục Bạch Sanh nhặt vài nhánh củi trong sân, cô ngồi trước bếp lò được dựng qua loa bằng ba cục đá, cẩn thận đánh lửa.

Cái bếp này là mấy ngày trước cô vì sự nghiệp “được ăn thịt chín” mà đã tự tay làm nên.

Lửa bốc cháy, hết thảy mọi thứ đều chuẩn bị xong xuôi, Lục Bạch Sanh đặt cái nồi đất lên, bên trong cho ít thịt tươi rửa sạch, chờ cho nước sôi lại bỏ hai loại trái cây vào…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.