Cả người Lục Bạch Sanh vẫn là thực không thoải mái.
Giữa hai chân cô sớm đã tràn ra rất nhiều d*m thủy, thậm chí còn xuôi thành dòng chảy dọc xuống mông, mảnh da thú lót trên giường đá bị tưới ướt cả một mảng lớn.
Lục Bạch Sanh phát hiện có thứ đồ vật nóng bỏng đang chống ở huyệt khẩu, cô theo bản năng mà nâng hai chân lên, triền ở trên eo nam nhân.
Đế Dật Đình nhìn bà xã nhỏ cánh môi hé mở, hổn hển thở dốc, đột nhiên tim hắn đập thật nhanh, mồ hôi trên trán cũng toát ra không ít, hắn chậm rãi ấn người xuống…
Cực đại quy đầu vẫn luôn đặt ở huyệt khẩu đã bị dâm thuỷ phủ kín.
Bởi vì tiểu huyệt quá mức nhỏ hẹp, mặc dù côn th*t đã được bôi trơn nhưng vẫn mơ hồ tồn tại lực cản, rất khó để chen vào.
Đế Dật Đình thấy Lục Bạch Sanh sắc mặt thống khổ, hắn đã sớm từ trong miệng Dạ Dạ tìm hiểu rõ ràng, lần đầu tiên giống cái sẽ rất đau, cho nên hiện tại mỗi một hành động hắn đều phải thật cẩn thận.
Đế Dịch Đình bắt lấy eo thon, dùng sức ấn về phía trước một chút, quy đầu lúc này mới thành công nhét đi vào.
Cảm giác bị vách thịt ấm áp trơn trượt bao bọc lấy quy đầu làm Đế Dật Đình giống như phát nổ, hắn nhìn nữ nhân không ngừng chảy nước mắt dưới thân, trong lòng cũng ẩn ẩn sinh đau.
Hắn khàn khàn mở miệng “Bà xã…Có phải đau lắm hay không?”
Tuy rằng Đế Dật Đình hỏi như vậy, nhưng thân thể lại hoàn toàn không chịu đại não khống chế, vẫn còn đang tiếp tục đẩy về phía trước.
Đại quy đầu từng chút từng chút tiến nhập bên trong, nếp gấp đều bị căng ra, thẳng đến khi cảm giác chính mình đụng đến một cái màng mỏng, nước mắt của hắn cũng rớt xuống theo.
Đế Dật Đình cúi xuống hôn hôn miệng nhỏ, sau đó lại bá đạo xâm lược khoang miệng của cô, không ngừng khiêu khích liếm mút đầu lưỡi.
Dâm dịch tràn trề, chỉ nghe “phụt” một tiếng, dương cụ thô dài trực tiếp đâm rách màng mỏng.
Tiếng mút hôn dâm đãng cùng với nữ nhân đau đớn rên rỉ liền vang vọng bên trong hang động.
***
Một đêm qua đi, Lục Bạch Sanh giật mình mở mắt.
Cô lúc này mới trì độn phát hiện thân thể mình như là bị xé làm hai, hạ thể truyền đến từng đợt đau đớn làm Lục Bạch Sanh nhớ lại chuyện tối hôm qua…
Đế Dật Đình cơ hồ thao lộng cô suốt một đêm.
Lục Bạch Sanh ngồi dậy, nhìn thoáng qua nam nhân còn ngủ say bên người, sau đó ra sức vỗ vỗ lên mặt hắn.
Đế Dật Đình vừa mở mắt liền trực tiếp tiến vào trạng thái cừu non, vẻ mặt mông lung ngây thơ, uỷ ủy khuất khuất mà nhìn Lục Bạch Sanh.
Hắn mở miệng, âm thanh vốn dĩ trầm thấp nam tính bỗng dưng trở nên vô cùng mềm mại.
“Bà xã nhỏ…”
Lục Bạch Sanh nhìn hắn trừng trừng “Anh hạ dược tôi? Còn cưỡng bách tôi?”
“Không có cưỡng bách, tối hôm qua…tối hôm qua là bà xã nhỏ chủ động trước…”
Đế Dật Đình kỳ thật đã sớm tỉnh, hắn vẫn luôn nằm yên nhắm mắt, trong lòng tính toán nên như thế nào để trấn an Lục Bạch Sanh.
Tối hôm qua hắn thực đau lòng, nhìn bà xã nhỏ khóc, chính hắn cũng khóc theo, thật muốn giúp bà xã nhỏ chia sẻ một ít đau đớn…
Có điều cái cảm giác kia quả thực thoải mái.
Vừa tưởng tượng một chút, nơi nào đó trên người Đế Dật Đình lại bành trướng đến phát đau.