27.5.23
Lúc bọn họ đến sân bóng rổ đã có rất nhiều người trên sân, các cầu thủ đang làm nóng người ở sân bên kia, trên khán đài chật kín những sinh viên đến cổ vũ cho giáo sư của mình, không cần đoán cũng biết một nửa số sinh viên đến đây để xem nhan sắc giáo sư Tô.
Lục Tri Hạ đi theo sau anh rể, phát hiện lúc anh rể xuất hiện ở cuối lối đi, các sinh viên trên khán đài đồng loạt reo hò, vang dội như chiến trận, ai không biết còn tưởng là đang nghênh đón ngôi sao NBA nào đó.
Tô Cảnh dường như đã quen với cảnh này, hắn không nhìn ai cả, thậm chí còn không ngẩng đầu lên, vẻ mặt lạnh nhạt, coi mọi người như không khí, trong mắt chỉ toàn là em vợ.
Hắn dẫn Lục Tri Hạ đến hàng thứ hai trên sân, tìm được vị trí tương đối ở giữa để Lục Tri Hạ ngồi xuống, sau đó đưa điện thoại di động, chìa khóa xe và những vật dụng cần thiết của nam giới như đồng hồ cho Lục Tri Hạ, nhờ cô giữ hộ.
Sau đó hắn lại đi đến chỗ nhân viên bên lề lấy một chai nước khoáng đưa cho Lục Tri Hạ, dặn: \”Ngoan ngoãn ở đây chờ anh đánh xong nhé.\”
Từ khi Lục Tri Hạ cùng anh rể đi vào sân vận động đã bị quá nhiều người nhìn, hơi nóng bên tai không hề giảm bớt, trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫn cười với anh rể nói: \”Anh cố lên!\”
Tô Cảnh gật đầu với cô, xoay người đi vào phòng thay quần áo ở phía sau.
Lục Tri Hạ ngồi trên ghế, sắp xếp những thứ mà Tô Cảnh đưa cho, bỏ vào cặp của mình, lúc này,một người phụ nữ ngồi bên cạnh hình như là người nhà của giảng viên, cô ấy cười hỏi Lục Tri Hạ, \”Cô là người nhà của giáo sư Tô sao?\”
Lục Tri Hạ quay đầu nhìn cô ấy, khẽ mỉm cười gật đầu: \”Vâng.\”
Người phụ nữ chân thành nói: \”Nhìn hai người rất hợp nhau.\”
Lục Tri Hạ ngây người, vô thức sờ sờ dây đeo ba lô, lắc đầu nói: \”Không phải, cô hiểu lầm rồi, anh ấy chỉ là anh rể của tôi thôi.\”
Người phụ nữ hơi sửng sốt, lập tức bật cười nói: \”Xin lỗi, tôi hiểu lầm rồi.\”
Lục Tri Hạ lắc đầu, cười nói: \”Không sao.\”
Dù trên mặt cô đang cười, nhưng trong lòng vẫn là có một chút chua xót.
Tô Cảnh ra sân khiến mọi người trên khán đài vô cùng phấn khích, tiếng reo hò cổ vũ tràn ngập cả sân, hầu hết mọi người rõ ràng là đến vì Tô Cảnh.
Tô chơi bóng rổ thực sự rất tốt, chỉ cần có cơ hội ném bóng vào rổ, hắn đều sẽ bắt lấy, mỗi lần ném đều gần như trúng hết.
Trước đây Lục Tri Hạ không có hứng thú với các trận tranh tài bóng rổ lắm, thậm chí còn không rõ luật chơi, nhưng vì hôm nay anh rể ra sân, cô mới cảm thấy chân thực, xem cực kỳ chăm chú, thỉnh thoảng còn cùng khán giả đứng sau lưng cổ vũ reo hò.
Sau khi xem hết trận bóng, cổ họng của Lục Tri Hạ có hơi khàn khàn.
Thắng trận trên sân nhà là chuyện đương nhiên, sau đó đồng nghiệp mời Tô Cảnh cùng nhau đi liên hoan nhưng Tô Cảnh từ chối, hắn muốn dành thời gian còn lại cho em vợ.
Lục Tri Hạ ôm đồ đạc của Tô Cảnh đi theo hắn vào phòng thay đồ, người ở đó hầu như đã rời đi, căn phòng dường như trống vắng lạ thường.
\”Vừa rồi em hét to đến nỗi khàn luôn cả giọng rồi kìa.\” Hắn không vừa ý nói.
Lục Tri Hạ cười, \”Không khí nhiệt liệt quá mà, em cũng hùa theo hét chứ.\”
Lục Tri Hạ lúc này đang ngồi trên băng ghế, ngẩng đầu nhìn anh rể, anh rể bị nhìn có hơi bồn chồn liền ngồi xuống đối mặt với cô, không để cô kịp phản ứng, cúi xuống hôn lên môi cô.
Từ lúc thấy cô xuất hiện trong lớp học của mình lúc chiều, nhìn bộ dáng nghiêm túc nghe giảng bài, hắn đã luôn muốn làm chuyện ấy, muốn ôm cô thật chặt, hôn cô và đụ cô.
\”Anh rể, nhỡ có người đến sao?\” Lục Tri Hạ lo lắng hỏi, dù sao ở đây cũng là nơi công cộng.
\”Đến giờ rồi, cùng đi ăn cơm đi.\” Tô Cảnh nhéo cằm cô, lại hôn cô thật sâu, lưỡi hai người quấn lấy nhau trêu đùa, một tay Tô Cảnh khéo léo luồn vào vạt áo cô, nhẹ nhàng che đi áo lót của cô mà xoa nắn.
Cơ thể hiện tại của Lục Tri Hạ đã bị dạy dỗ rất thuần thục, chỉ cần anh rể tùy tiện chạm một cái, cô sẽ bắt đầu ra nước,anh rể rất hiểu cô, vừa bóp vú cô vừa nói: \”Ở dưới ướt rồi chứ gì?\”
Lục Tri Hạ ngượng ngùng gật đầu, thành thật nói: \”Vừa nãy xem anh chơi bóng đã ướt!\”
Tô Cảnh tặc lưỡi, cười nói: \”Nứng kinh!\”
Người hắn mồ hôi nhễ nhại, tràn đầy hormone vô tình quyến rũ cô: \”Đĩ nứng lồn, anh muốn địt em ở đây, được không?\”
Lục Tri Hạ đã bị hắn hút hồn từ lúc chơi bóng, nên hắn nói gì cũng đều gật đầu.
Khoảnh khắc váy và áo ngực bị cởi tuột ra, cả người Lục Tri Hạ nổi hết da gà, cô bất giác đưa tay lên che ngực lại bị anh rể hất ra \”Đẹp lắm, đừng che.\”
Cả thân trên phơi bày trong không gian tràn ngập hormone nam tính thực sự quá dâm đãng, chỉ nghĩ như vậy cũng có thể khiến cô cao trào.
Có điều anh rể cũng không để cô bị lộ quá lâu, mà ôm cô cùng nhau bước vào phòng tắm.
Sau khi bước vào, váy của Lục Tri Hạ đã bị cởi hết, cả người hoàn toàn trần trụi, mà Tô Cảnh sau khi cởi người sạch sành sanh cũng không vội ăn tươi nuốt sống cô mà ôm chặt cô, vô cùng dịu dàng nói: \”Vợ ơi, anh yêu em.\”
Trái tim Lục Tri Hạ run lên, cô ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt người đàn ông tràn đầy nghiêm túc và mê muội.
\”Em thì sao?\” Hắn hỏi.
Lục Tri Hạ trốn trong lòng hắn, bờ môi mấp máy, hơn nửa ngày, một lúc lâu sau, cô mới khẽ gọi anh như tiếng muỗi kêu: \”Em cũng yêu anh, chồng ạ.\”
Một giây sau, Tô Cảnh tách chân cô ra, địt cô thật mạnh.