S-21.1.23
Buổi chiều Lục Tri Hạ có 2 tiết Hán ngữ cổ đại, đây là môn học bắt buộc của khoa tiếng Trung, khi cô đang mang sách đến phòng học trên lầu ba thì gặp hai bạn nữ cùng lớp ở hành lang, Lục Tri Hạ không quen bọn họ, dù sao cũng không ở ký túc xá nên cũng không giao tiếp riêng với ai, nếu đối phương không gọi cô trước, cô cũng không nhận ra.
Hai người họ đứng cạnh cửa sổ trên hành lang, thấy Lục Tri Hạ đi tới liền vẫy tay với cô, \”Lục Tri Hạ.\”
Lục Tri Hạ trong lúc nhất thời không nhớ ra tên của họ, chỉ có thể mỉm cười với họ nói: \”Chào buổi chiều.\”
Bạn học nữ có vẻ hơi hưng phấn, các cô chỉ ra ngoài cửa sổ nói: \”Tụi mình vừa thấy có một nam sinh đạp xe chở cậu đến đây, chỉ nhìn người thôi đã biết là rất đẹp trai rồi, là bạn trai cậu hả?\”
Lục Tri Hạ ngẩn ra, lập tức lắc đầu, nói: \”Anh ấy không phải bạn trai mình.\”
Vừa rồi Tô Cảnh đưa cô tới, chỉ mặc áo sơ mi trắng và quần tây, nhìn từ xa cũng không khác nam sinh viên là mấy.
Các bạn nữ đều là sinh viên năm nhất, có thể không nhận ra giáo sư Tô nên chỉ nghĩ là cô đang mắc cỡ mới không thừa nhận: \”Không phải bạn trai thì cũng sắp bạn trai thôi, nếu không thì sao lại ân cần đưa cậu đến lớp như vậy.\”
Lục Tri Hạ cười cười, nói: \”Không phải như các cậu nghĩ đâu, đi thôi, sắp vào học rồi, chúng ta vào lớp đi.\”
Cô dứt khoát phủ nhận mối quan hệ với Tô Cảnh nhưng lại cất giấu tâm tư, không giải thích với đối phương rằng Tô Cảnh là anh rể của cô, cố ý để cho họ tưởng tượng một chút, dường như như vậy thì quan hệ giữa cô và anh rể có thể thân mật hơn chút.
Có người yêu thân mật nhất nhưng lại không thể nói ra, đây chính là cái giá của vụng trộm.
Mới vừa vào lớp tìm chỗ ngồi, Lục Tri Hạ nhận được WeChat của anh rể.
Anh rể: Nụ hôn đầu của em là anh.
Anh rể: Đêm đầu tiên của em là anh.
Anh rể: Lần đầu tiên em ngồi xe đạp trong trường đại học cũng là anh.
Anh rể: Bảo bối, anh càng muốn nhiều lần đầu tiên của em hơn nữa, được không em?
Lục Tri Hạ nhìn những lời đó, tim đập thình thịch, cô chưa kịp đáp lại thì anh rể lại nhắn.
Anh rể: Không cho phép không nói.
Lục Tri Hạ mím môi cười, người đàn ông này lúc thì trưởng thành đĩnh đạc, lúc lại ngây thơ như cậu bé, cô cũng không chọc hắn, nhanh chóng đáp: \”Được.\”
Khi giáo viên bước vào lớp, Lục Tri Hạ cất điện thoại tập trung nghe giảng.
Trong giờ giải lao giữa hai tiết liên tục, Lục Tri Hạ lấy điện thoại ra, không thấy tin nhắn của anh rể, nhưng ngoài ý muốn lại thấy tin nhắn của người khác, là Lâm Triết, bạn học cũ thời trung học từng đến tiệc sinh nhật của cô, có điều khi đó Lục Tri Hạ đã nói rõ với hắn, cô nghĩ người kiêu ngạo như Lâm Triết hẳn sẽ không nên liên lạc lại với cô, không ngờ hắn lại gửi tin nhắn cho cô.