S-15.11.22
Ngày đầu tiên Lục Tri Hạ đến trường tập trung đã làm các tân sinh viên náo động một trận, không phải do ngoại hình xuất sắc hay hàng hiệu trên người, mà do người đi cùng cô, giáo sư Tô tiếng tăm lẫy lừng Tô Cảnh.
Vẻ đẹp trai của giáo sư Tô đều được giáo viên và sinh viên toàn trường công nhận, mà sự lạnh lùng của giáo sư Tô mọi người cũng biết, nhưng giáo sư trẻ đẹp lạnh lùng như vậy mà lại dẫn một cô gái nhỏ xinh đẹp đến làm thủ tục nhập học cho cô ấy, trong suốt quá trình đều nói chuyện cười đùa với cô gái, lâu lâu lại giúp cô xách túi, đưa nước, chưa kể còn rất ôn nhu nữa.
Không ai nghĩ rằng giáo sư Tô cũng có một mặt ấm áp như vậy.
Chiều hôm đó, trên diễn đàn của trường có người đăng bài suy đoán danh tính của sinh viên mới, ai cũng biết giáo sư Tô đã kết hôn, luôn giữ mình trong sạch, nhân phẩm lại rất tốt, cho nên thân phận tình nhân bị loại bỏ đầu tiên.
Sau đó họ đều đồn rằng đó có thể là em gái, họ hàng, thậm chí còn có người kỳ quặc đoán là con ngoài giá thú, nhưng sau đó có người biết chuyện vào cuộc nói rằng người này là em vợ của giáo sư, giáo sư Tô và vợ vô cùng đằm thắm, nên yêu ai yêu cả đường đi, đối xử với em vợ cũng như là em gái vậy.
Sau đó, khi Lục Tri Hạ nhìn thấy bài đăng này thì cười hơn nửa ngày, nói với Tô Cảnh: \”Bọn họ đoán đúng rồi mà loại nó ra.\”
Tô Cảnh nói: \”Chứng minh nhân phẩm anh tốt.\”
Lục Tri Hạ nói: \”Chứng minh anh rất giả tạo thì có.\”
Bắt đầu hùng hổ thế này cũng thể hiện rằng con đường đại học của Lục Tri Hạ sẽ thuận buồm xuôi gió, nên khi lớp học chính thức bắt đầu, rất nhiều người đều chủ động đến bắt chuyện với Lục Tri Hạ, sau đó nhận ra rằng, tính cách Lục Tri Hạ rất tốt, vui vẻ hòa đồng, một người rất đáng kết bạn.
Cả buổi sáng Lục Tri Hạ đều có tiết, chuyển qua vài lớp học, quen được vài người bạn, có nam lẫn nữ, còn trao đổi Wechat với Lục Tri Hạ, buổi trưa tan học, một số bạn học rủ Lục Tri Hạ đi ăn cơm chung, Lục Tri Hạ xua tay, nói cô đi tìm Tô Cảnh.
Mọi người đều rất tò mò về giáo sưTô đến từ khoa Lịch sử này, câu hỏi thường gặp nhất là: \”Thầy ấy có khó ở chung không, nghe nói ở lớp hắn rất nghiêm khắc.\”
Lục Tri Hạ không nhịn được nói giúp anh rể: \”Không đúng, thầy ấy rất tốt.\”
Lúc cô đến tìm Tô Cảnh, tình cờ nhìn thấy có hai nữ sinh trong văn phòng hắn, Lục Tri Hạ liền đứng ở trong hành lang đợi, ở góc độ cô đứng vừa lúc có thể nhìn thấy bàn làm việc của Tô Cảnh, thấy một cô gái khá xinh đẹp đang đưa một tập tài liệu cho Tô Cánh, Tô Cảnh mặt không biểu cảm đưa tay nhận, nhưng tay cô gái kia run lên một cái, ngón tay vô tình chạm vào mu bàn tay của Tô Cảnh.
Tô Cảnh nhíu mày, lập tức thu tay về, ra hiệu cho nữ sinh để tài liệu lên bàn là được.
Nhìn phản ứng của hắn, vẻ mặt nữ sinh kia rất thất vọng, vội vàng chào hắn rồi cùng bạn ra khỏi văn phòng.
Lục Tri Hạ ở bên ngoài thấy mà nổi lửa, khi hai cô gái rời đi, cô bước nhanh vào, thuận tay khóa trái cửa lại.
Tô Cảnh đang cúi đầu xem tài liệu, nghe tiếng khóa cửa thì ngẩng đầu lên, thấy người đến là em vợ bảo bối của mình, hắn lập tức nở một nụ cười dịu dàng, \”Bé con, tan học rồi.\”
Lục Tri Hạ : \”Hừ!\”
Tô Cảnh ngẩn ra, từ sau bàn làm việc đứng dậy đi đến chỗ cô, kéo cô vào lòng, hỏi: \”Sao lại giận rồi?\”
Lục Tri Hạ cũng không vòng vo, chất vấn: \”Vừa rồi xảy ra chuyện gì, sao nữ sinh kia lại sờ tay anh ?\”
Tô Cảnh bất lực thở dài: \”Anh bị ăn đậu hũ mà, bất đắc dĩ thôi em, chuyện như vậy thật khó cản được.\”
Lục Tri Hạ trừng hắn, \”Đều do anh, đẹp trai như vậy làm gì, hại nước hại dân!\”
Tô Cảnh bị cô chọc cười, hỏi cô: \”Đẹp trai không tốt sao? Khuôn mặt đẹp trai như vậy dán dưới chân em bú lồn, em khó chịu sao?\”
Lục Tri Hạ tưởng tượng đến cảnh đó lập tức nhũn cả chân, cô phát hiện anh rể càng ngày càng vô liêm sỉ, bất kỳ lời tục tĩu nào cũng tuôn hết ra hết lần này đến lần khác, nhưng cô rất thích trò này của hắn, mỗi lần đều bị ghẹo đến chân mềm nhũn.
Lục Tri Hạ không trả lời hắn mà là níu vạt áo hắn, kiễng chân lên hôn hắn mãnh liệt.
Đối với món ngon tự động dâng đến cửa, Tô Cảnh đương nhiên sẽ không khách khí, hắn ôm chặt cô, ngang ngược đưa lưỡi vào miệng cô, câu đầu lưỡi cô mút mạnh.
\”Ân……\” Lục Tri Hạ cảm thấy đầu lưỡi bị hút đến tê rần, hôn một hồi lâu mới miễn cưỡng đẩy hắn ra, nói: \”Anh rể, em đói.\”
\”Anh đặt cơm rồi, nhanh đến thôi.\” Vừa nói xong, bên ngoài liền có người gõ cửa, Tô Cánh buông em vợ ra rồi đi mở cửa, ngoài cửa quả nhiên là nhân viên giao đồ ăn.
Sau khi khóa cửa lại lần nữa, Tô Cảnh đặt mấy hộp cơm lên bàn làm việc, nói với Lục Tri Hạ: \”Đều là món em thích ăn.\”
Đúng lúc Lục Tri Hạ đang đói bụng, bước đến mở hộp cơm, ngửi thấy mùi thì đã sớm bắt đầu chảy nước miếng, vội vàng cầm đũa định ăn, nhưng lại bị anh rể ngăn lại.
\”Đợi đã.\” Tô Cảnh nói với cô: \”Thay quần áo trước rồi ăn.\”
Lục Tri Hạ hoang mang thắc mắc, \”Ăn cơm thôi mà còn phải thay quần áo hả??\”
Tô Cảnh không trả lời, quay người lấy một chiếc áo sơ mi trắng từ trong ngăn tủ, nói với Lục Tri Hạ: \”Mặc cái này vào.\”
Nhìn chiếc áo sơ mi trắng tinh kia, Lục Tri Hạ lập tức đỏ mặt, \”Đây là cái áo em mặc lần trước ở văn phòng sao?\”
Tô Cảnh đưa cái áo cho cô: \”Lần trước em mặc cái áo này, lộ bướm trước mặt anh nhưng anh không dám nhìn, sau đó anh nằm mơ thấy bộ dáng em mặc chiếc áo này mấy lần rồi, vậy nên hôm nay mặc cho anh xem, được không em?\”
Lục Tri Hạ đỏ mặt cầm lấy áo sơ mi, mắc cỡ nhưng vẫn thản nhiên nói: \”Hôm nay em không chỉ mặc cho anh nhìn mà còn mặc cho anh chịch, để sau này anh có mơ thì đều mơ thấy dáng vẻ hôm nay của em.\”
\”Ừng ực\” Tô Cảnh khó khăn nuốt nước bọt một cái.
Tuy nhiên, khi Lục Tri Hạ cởi hết quần áo, thay chiếc áo đó xong, Tô Cảnh không có tâm trạng ăn cơm chút nào, ngồi bên cạnh hắn là em vợ đang mặc áo sơ mi trắng, lộ ra cái lồn dâm đãng đến tận xương tủy, hắn ăn được mới là lạ.
Ăn được một nửa, Tô Cảnh bất ngờ đẩy ghế ra ngồi xổm xuống giữa hai chân của em vợ, tách chân cô ra, nhìn cô bé đang chảy nước lồn, nói: \”Em cứ tiếp tục ăn cơm, anh ăn cái bướm này một chút.\”
Nói rồi hắn cúi người, há mồm ngậm lấy mép lồn đang dính dịch nhờn nhầy nhụa.