Edit: Seran
Tô Cảnh tự nhận mình là người ít ham muốn, kể từ sau khi kết hôn, hắn thậm chí còn lười nhìn những người phụ nữ, sau khi xảy ra tai nạn xe, hắn càng bài xích mấy chuyện tình dục này, bình thường hắn cũng không tình nguyện để cho vợ chạm vào, là một người đàn ông mà phương diện này không được, trong lòng bị đả kích rất lớn, bác sĩ nói hắn bất lực không phải do cơ thể, mà phần lớn là do tâm lí.
Lúc này trên lưng hắn lại có một người phụ nữ khỏa thân, đó là em vợ hắn, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng hai bầu sữa đang dán chặt ở trên lưng hắn, đè ép xuống, loại cảm giác cấm kỵ này thực sự quá mãnh liệt, làm Tô Cảnh cảm thấy hơi choáng váng, tim đập nhanh dần, hắn biết ngón tay mình vừa mới sờ vào cái lồn của em vợ, đó là nơi bí ẩn nhất của người phụ nữ, tay hắn thậm chí còn sờ đến đẫm nước, trải nghiệm như này có chút kích thích, làm cho bộ não luôn minh mẫn của Tô Cảnh tại thời khắc này cũng biến thành bột nhão, không biết nên xử lý như thế nào, chỉ có thể lúng túng dịch chuyển một chút, khàn giọng nói: \”Đừng sợ, tôi dẫn em vào văn phòng.\”
Lục Tri Hạ nằm sấp trên lưng anh rể mới miễn cưỡng tìm được cảm giác an toàn một chút, lấy lại lý trí, phát hiện mình cơ thể trần truồng của mình đang bị anh rể bế mông, nhất thời ngượng đỏ mặt, nhỏ giọng nói: \”Em…… Em không mặc quần áo, đi ra ngoài có thể bị nhìn thấy……\”
Tô Cảnh có chút bất đắc dĩ, hắn cũng không có cách nào đối mặt với thiếu nữ sau lưng, chỉ muốn mau để cho cô mặc quần áo, nói: \”Tầng này không có người, tôi cõng em đi qua, rồi đến lấy quần áo.\”
Lục Tri Hạ mặt đỏ như muốn ra máu, nhỏ giọng nói: \”Được…… Được, cảm ơn anh rể.\”
Thế là Tô Cánh cõng cô như vậy, đẩy cửa nhà vệ sinh ra, đầu tiên thò đầu ra ngoài nhìn một chút, thấy hành lang hoàn toàn vắng vẻ, hắn vội vàng cõng Lục Tri Hạ vào phòng làm việc của mình, đặt cô trên mặt đất, không thèm nhìn cô, quay người trở lại nhà vệ sinh lấy quần áo.
Trong văn phòng vẫn bật điều hoà, có điều thân thể Lục Tri Hạ lúc này đã khô, không cảm thấy lạnh, nhưng mà có chút khó xử, cô cứ như vậy phơi bày vú cùng cái bướm, trần truồng mà đứng trong phòng làm việc của anh rể, nếu có người khác đi vào, nhất định sẽ hiểu lầm cô cùng anh rể đang ngoại tình.
Nghĩ đến đây, cô chỉ cảm thấy có hơi nóng từ từ tỏa ra từ trong lỗ bướm của mình, cô giật mình, không hiểu tại sao mình lại căng thẳng như vậy, phía dưới còn có thể chảy nước, đang muốn đi rút hai miếng khăn tay lau một chút, liền thấy cửa phòng làm việc đang khép hờ bị đẩy ra, Tô Cảnh không đi vào, chỉ đưa cái tay đang cầm quần áo, nói: \”Em cứ mặc áo sơ mi vào trước, quần rớt xuống đất ướt rồi, không thể mặc nữa.\”
Lục Tri Hạ cũng không dám nói cái gì, vội vàng tới lấy áo mặc lên, vừa rồi trong nhà vệ sinh nhốn nháo một trận, quần treo trên tường bị cô kéo rớt, nên cũng không bất ngờ.
Lục Tri Hạ cài cúc áo xong mới mở cửa để cho Tô Cảnh đi vào, đây là phòng làm việc của anh rể, nên không thể để anh ấy ở ngoài suốt được, cô cúi đầu, xấu hổ đến không mức dám nhìn hắn.
Tô Cảnh vốn đang đang do dự có nên đi vào hay không, suy nghĩ nên xử lý tình huống phiền phức trước mắt như thế nào, nhưng cuối hành lang có cô lao công đang lên, hắn mới không thể không nhắm mắt đi vào văn phòng, sau đó thuận tay đóng cửa lại.
Văn phòng tầm mười mét vuông, bình thường trong khá lớn, nhưng lúc này lại có thêm cô em vợ chỉ mặc áo sơ mi trắng, bên trong lại không mặc gì cả, lại trở nên vô cùng chật chội, dường như có đứng như thế nào cũng khiến hai người trở nên quá thân mật.
Tô Cảnh càng muốn phớt lờ cô, khóe mắt lại càng nhịn không được liếc lên người cô em vợ, thân hình cô cao gầy mảnh mai, tay chân nhỏ nhắn, nhưng đường cong cơ thể lại cực kì lả lướt, tiền đột hậu kiều*, mặc dù không thể so với thân hình nóng bỏng của chị gái, nhưng cũng không kém bao nhiêu, trên người cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng, vạt áo miễn cưỡng che đi cái mông, nếu mà cử động mạnh một chút, có khi lại thấy được cảnh xuân ở giữa hai chân.
*tiền đột hậu kiều: ngực tấn công, mông phòng thủ
Tô Cảnh chợt nhớ đến từng nghe một câu câu thô tục từ đồng nghiệp trước đây, nói về quan hệ tình thú, phụ nữ chỉ mặc áo sơ mi còn gợi cảm hơn khỏa thân.
Hiện tại xem ra, đồng nghiệp đó nói cũng có vài phần đạo lý.
Trong lúc lơ đãng, Tô Cảnh lướt đến bắp chân Lục Tri Hạ, phát hiện bên trong bắp chân của cô bị trầy da, có hơi rướm máu, hắn nhíu mày lại, nói: \”Em bị thương rồi.\”
Lúc Lục Tri Hạ đang hoảng loạn trong nhà vệ sinh, căn bản không có chú ý tới chân mình bị thương, bị anh rể nhắc nhở, cô mới nhận ra đau đớn, nhịn không được kêu một tiếng.
Tô Cảnh thở dài, nói với cô: \”Em ngồi xuống ghế đi, tôi sẽ xử lí một chút cho em.\” Nói xong, liền đi đến bên bàn đọc sách lấy một hòm thuốc nhỏ từ trong ngăn kéo ra, lục lọi bên trong, tìm thấy gói bông khử trùng và một miếng băng gạc lớn.
Lục Tri Hạ kéo vạt áo sơ mi một cái, mới chậm rãi ngồi xuống, nhưng vị trí vết thương của cô có chút tế nhị, Tô Cảnh ngồi xổm xuống nâng cái chân bị thương của cô lên, mới lúng túng phát hiện, hắn vừa tách hai chân ra, cảnh xuân giữa hai chân Lục Tri Hạ, không có chút gì che chắn mà phơi bày ra trước mặt hắn.
Khoảng cách gần đến nỗi hắn vừa ngước mắt lên, thì có thể thấy rõ bộ lông màu đen bị nước dâm, cùng với đường rãnh như ẩn như hiện trong bộ lông, cái khe nửa khép nửa mở, Tô Cảnh không cần vạch khe đó ra, cũng biết bên trong nhất định là một màu hồng xinh đẹp, cùng một màu với quầng vú của cô.
Trong nháy mắt đó, Tô Cánh đột nhiên cảm thấy hạ thân của mình truyền đến một chút rung động, cảm giác rất nhỏ bé, cũng chỉ có một chút, nhưng hắn rõ ràng thấy được.