Edit: Seran
28/9/2022
Lục Tri Hạ dùng di động nói chuyện dâm dục với anh rể suốt cả đường đi, làm anh rể nứng cặc, còn mình thì tiết dâm thủy ướt cả quần, nhưng chiếc xe cứ chạy trên đường cao tốc thẳng đến thành phố G, không dừng xe nghỉ ngơi một chút nào, chị gái tỉnh dậy giữa chừng lại càng khó chịu hơn, cảm thấy chóng mặt buồn nôn nên bảo tài xế chở họ đến thẳng biệt thự.
Biệt thự nghỉ dưỡng của Tô gia ở thành phố G nằm ở ngoại ô, chỉ cách bờ biển nửa tiếng đi xe, trước đây có một căn biệt thự nghỉ dưỡng do một người bạn giới thiệu cho Tô Chí Dũng được xây trực tiếp bên cạnh bờ biển, nhưng Tô Chí Dũng không thích mùi tanh của biển và gió biển quá lớn, chắc chắn hắn ở không quen nên mua một nơi khác ở gần thành phố, nhưng sau khi mua, Tô Chí Dũng chỉ đến một lần duy nhất, sau đó có lẽ hắn đã quên mình còn có một ngôi nhà như thế, nhưng chị gái đã đến hai ba lần rồi, lần nào cũng đến cùng bạn bè.
Tô Chí Dũng cực kỳ giàu có, chỉ có một đứa con trai là Tô Cảnh, còn không có vợ, nên căn bản không ai tiêu tiền của hắn, phần lớn đều lấy đi đầu tư, khi Lục Tri Mẫn gả vào thì cuối cùng cũng có người tiêu tiền, Tô Chí Dũng cũng rất hào phóng, cho Lục Tri Mẫn tiền tiêu vặt không giới hạn, mặc cô tiêu xài tùy thích, sau đó hai người quen nhau, cứ cách năm ba ngày lại đưa tiền cho cô ấy, ngay cả Lục Tri Mẫn cũng không biết mình nhận được bao nhiêu tiền nữa.
Lục Tri Mẫn cũng tùy tiện sử dụng những ngôi nhà bỏ trống thế này, nếu một ngày nào đó cô ấy nổi hứng bán nó đi, Tô Chí Dũng có thể sẽ không thèm chớp mắt một cái.
Khi mọi người đến biệt thự, căn nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ từ trong ra ngoài, chỉ còn lại hai người, một người phụ trách phòng bếp, một người phụ trách dọn dẹp, cơ thể của chị gái thật sự khó chịu nên vừa để hành lý xuống đã vội vàng đến phòng ngủ chính nghỉ ngơi, Tô Cảnh hỏi cô ấy có cần gọi bác sĩ đến không, cô ấy lắc đầu nói chắc không sao, chỉ bị thiếu ngủ thôi.
\”Phiền anh chăm cho hai cái đứa này cái, hỏi mấy đứa muốn đi mua sắm trước hay là nghỉ ngơi trong biệt thự trước.\” Chị gái vừa nói vừa đi lên lầu, Tô Cảnh giúp cô ấy đem hành lý lên, vào phòng, Tô Cảnh nhìn thoáng qua cách bài trí của phòng ngủ chính, thản nhiên nói: \”Đêm nay anh ngủ ở phòng cho khách là được, cơ thể em không khỏe nên anh sẽ không quấy rầy em nghỉ ngơi.\”
Thực ra giữa vợ chồng thì có gì đáng ngại nữa, nhưng hờ hững mới là vấn đề, Lục Tri Mẫn cũng biết một năm qua, giữa hai người họ đã xảy ra rất nhiều vấn đề, nhưng cô cũng không thể làm gì được, dù biết Tô Cảnh lạnh nhạt với cô, cô cũng không có tư cách cứu vãn, chỉ có thể được đến đâu hay đến đó.
Bởi vì suốt một năm này hai người thường xuyên chia phòng ngủ, Lục Tri Mẫn nghe hắn nói như vậy, cũng không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy không tiện từ chối ý tốt của hắn nên gật đầu, \”Được, em ngủ một giấc trước đã, bữa tối không cần gọi em đâu.\”
Lục Tri Mẫn vào phòng tắm dội đi lớp mồ hôi, thay chiếc váy ngủ bằng sa tanh thoải mái rồi lên giường, lần này thiếp đi lại ngủ đến quên cả trời đất, một lần tỉnh dậy giữa chừng thì trời đã tối, em gái đến gõ cửa, hỏi cô có đói bụng không và có muốn ăn khuya không, Lục Tri Mẫn nhìn đồng hồ một chút mới phát hiện đã hơn 10 giờ đêm rồi.
\”Tụi em với anh rể mới đi dạo chợ đêm thành phố G, đem theo ít đồ ăn khuya về nè, còn có cháo thịt hầm nữa, chị ăn không?\” Em gái đi đến cạnh giường, nửa nằm trên giường hỏi cô.
Dưới ánh đèn, Lục Tri Mẫn phát hiện gương mặt của em gái đang ửng đỏ, miệng hơi sưng lên, ánh mắt trong veo vốn có dường như có thêm một chút lẳng lơ, giống như một người phụ nữ trưởng thành bị đàn ông cưỡng bức nếm mùi vị tình dục vậy, nghĩ đến đây, cô lại bắt đầu khinh bỉ chính mình, cô cảm thấy mình bị Tô Chí Dũng chơi đùa nhiều quá nên nhìn ai cũng giống phụ nữ, cô làm sao có thể nghi ngờ em gái ngây thơ đáng yêu của mình được?
\”Chị không muốn ăn lắm, em ăn đi, đừng để lại cho chị.\”
\”Chị chưa ăn, bụng có khó chịu không?\” Em cô lo lắng hỏi.
\”Chị hay bỏ bữa tối, đừng lo lắng cho chị, chắc lần này chị thiếu ngủ quá, còn muốn ngủ tiếp đây.\”
\”Vậy thôi, chị ngủ tiếp đi, đợi sáng mai dậy ăn gì đó.\”
Đợi em gái rời đi, Lục Tri Mẫn xuống giường đi vào nhà vệ sinh, sau khi quay lại tiếp tục nằm trên giường, im lặng một lúc, cô vươn tay lấy điện thoại ở đầu giường xem một chút, điện thoại bị cô tắt tiếng nên vẫn luôn im lặng, nhưng vừa mở ra xem, bên trên có vài cuộc gọi nhỡ, còn có một đống tin nhắn nữa.
Nhìn thấy người gọi đến, Lục Tri Mẫn cau mày, cũng không thèm đọc tin nhắn mà tắt màn hình di động, ném lại trên tủ đầu giường rồi xoay người tiếp tục ngủ.
Không biết từ lúc nào, căn phòng tắt đèn tối đen như mực, Lục Tri Mẫn lờ mờ nghe được tiếng khóa cửa bị vặn, sau đó có người bước vào, cửa lại bị khóa trái lần nữa.
Trong lòng Lục Tri Mẫn rơi lộp bộp một chút, nhanh chóng bật người ngồi dậy, muốn đưa tay bật đèn ngủ lên, kết quả động tác của đối phương lại nhanh hơn cô, bịt miệng cô lại, làm cô choáng ngợp.
Lục Tri Mẫn định vẫy vùng kêu cứu, nhưng hơi thở quen thuộc phả vào mặt khiến động tác giãy giụa của cô đông cứng lại giữa không trung.
Trong bóng tối, người kia cười khẽ, trầm giọng nói: \”Tức giận với ba, còn dám chạy trốn nữa, đĩ chó, em đúng là cả gan đó!\”
Là Tô Chí Dũng, hắn lại dám đuổi theo mình!
——————————————————
Tác giả có lời muốn nói:Chương kế tiếp vẫn là tỷ tỷ, nhưng nàng muốn phản công rồi.