Edit: Seran
24/9/2022
Một giấc này của Lục Tri Hạ rất sâu, lúc uể oải mở mắt đã là giờ ăn trưa.
Cô nhúc nhích một lúc trong chăn, ngoại trừ có chút đau nhứt ở đùi và cảm giác là lạ ở cửa mình ra thì không có gì ngiêm trọng, cô thậm chí có thể thoải mái xuống giường vào phòng tắm rửa mặt, xem ra thuốc anh rể bôi cho cô tối hôm qua có hiệu quả rất tốt.
Vừa đánh răng vừa lướt điện thoại, phát hiện tin nhắn anh rể gửi cô lúc 8 giờ, hỏi cô đã dậy chưa, sau khi không đợi được hồi âm của cô thì không gửi nữa, nhớ đến màn ân ái nóng bỏng của hai người tối hôm qua, Lục Tri Hạ đã cảm thấy nóng mặt, cô nhanh chóng đánh răng, sau đó trả lời tin nhắn của anh rể, \”Em vừa mới ngủ dậy.\”
Đợi một lúc, anh rể không trả lời lại, Lục Tri Hạ bĩu môi, xem tin nhắn của những người khác.
Lúc chín giờ, chị gái và Cố Miêu đều gửi tin nhắn cho cô.
Chị gái: \”Dậy chưa, dậy rồi thì xuống ăn sáng đi.\”
Lại xem tin nhắn của Cố Miêu, cô ấy khá là phấn khích.
Cố Miêu: \”A a a a a, Lục Tiểu Hạ, cậu mau xuống lầu đi a a a, nhiều quà quá trời luôn a a a a a……\”
Cố Miêu: \”Mình nghĩ cậu chắc chắn sẽ bóc quà đến đau tay luôn đó!\”
Cố Miêu: \”Muốn biết bên trong có gì quá, mau dậy đi!\”
Nhìn màn hình đầy chữ a a a, Lục Tri Hạ mỉm cười, nghĩ đến nhóm bạn tối qua của chị cô, nhìn không giàu cũng sang, bởi vì tiệc sinh nhật nên mỗi người tới đều chuẩn bị một món quà xinh đẹp cho cô, từng hộp quà được đặt trên chiếc bàn lớn, nhìn như một ngọn núi nhỏ.
Tối hôm qua Lục Tri Hạ bận làm tình với anh rể nên không quan tâm đến chuyện gì khác nữa, càng không có thời gian mở quà, giờ nhớ lại những món quà đó cũng hơi tò mò, nên cô đi thay quần áo, ngâm nga hát, bước chân nhẹ nhàng ra khỏi phòng.
Vừa mới đi đến đầu cầu thang thì đúng lúc gặp phải anh rể đang chuẩn bị lên lầu, hắn mặc một chiếc áo phông màu xám nhạt và quần thun màu trắng, nhìn rất trẻ trung, giống như một sinh viên đại học chứ không phải là giáo sư đại học.
Bởi vì chênh lệch chiều cao nên dù hai người cách một bậc thang, tầm mắt gần như ngang bằng nhau.
Nhớ đến nhiều lần \”giao lưu sâu sắc\” của hai người đêm qua, Lục Tri Hạ cười ngại ngùng.
\”Anh rể.\” Cô nhỏ giọng chào hỏi, muốn vòng qua hắn đi xuống lầu, nhưng cả người cô vừa mới lách qua bên trái, anh rể đã âm thầm chặn bên trái, cô muốn vòng qua bên phải, anh rể lại chặn lại bên phải, Lục Tri Hạ không từ bỏ, cố gắng lần lượt len trái lượn phải, kết quả là anh rể không nhúc nhích chút nào mà ngăn ở trước mặt cô, không để cô xuống, hắn cũng không lên tiếng, chỉ là ánh mắt mang ý cười nhìn cô.
Lục Tri Hạ nhỏ giọng kháng nghị, \”Sao lại chặn em?\”
Tô Cảnh cong khóe môi, nghiêm túc nói: \”Một câu \’Anh rể\’ là đang muốn đuổi anh đi à?\”
Lục Tri Hạ ló đầu nhìn xuống lầu một chút, nhưng ở đầu cầu thang chỉ nhìn được đến góc rẽ, không nhìn được bên dưới, cô ngoan ngoãn hỏi: \”Vậy phải làm sao mới có thể để em xuống lầu?\”
Tô Cảnh cũng không làm khó cô nữa, chỉ giơ ngón trỏ ra, chỉ vào bờ môi của mình, ý bảo cô hôn hắn.
Lục Tri Hạ lập tức đỏ mặt, mặc dù hai người đã làm qua chuyện thân mật nhất, nhưng lúc này cái cách mà anh rể trêu chọc cô làm cô cảm thấy mình đang yêu đương ngọt ngào với bạn trai, trong lòng như có con nai con chạy loạn.
Cô cũng không chần chừ, bước xuống một bậc thang, nhanh chóng đặt lên môi hắn một nụ hôn rồi vội vàng đẩy ra, hơi lo lắng ngó trước ngó sau, sợ chị cô sẽ xuất hiện đột ngột.
Không đợi cô phản ứng lại, Tô Cảnh vươn tay ôm eo cô, tay còn lại cố định cằm cô, sau đó nghiêng người trao cô một nụ hôn cuồng nhiệt ướt át.
Nụ hôn vừa dứt, Lục Tri Hạ lại bắt đầu nhũn chân, Tô Cảnh lại bất ngờ xoa ngực cô cách lớp quần áo, cau mày nói: \”Sao lại không mặc áo lót?\”
Lục Tri Hạ vội đánh cái tay đang sờ loạn của hắn, nói: \”Em dán miếng dán ngực.\”
Tô Cảnh lúc này mới gật đầu, nói với cô: \”Em xuống trước đi, anh lên thư phòng nghe điện thoại công việc đã.\”
\”Vâng.\”
Lục Tri Hạ đi xuống lầu, thấy chị cô đang làm bữa trưa trong phòng bếp, mấy ngày nay dì giúp việc có việc nên xin nghỉ, thế nên chị cô vẫn luôn nấu cơm, nơi tổ chức tiệc tối hôm qua đã được dọn dẹp rất sạch sẽ, nhìn không ra bất kỳ dấu vết huyên náo nào, chắc là chị cô đã tìm một đội chuyên nghiệp đến dọn dẹp rồi.
Cố Miêu cũng ở bên cạnh chị gái giúp một tay.
Lục Tri Hạ đi vào phòng bếp chào bọn họ, chị gái quay lại nhìn cô cười nói: \”Cuối cùng em cũng dậy, không thì chị mày lên phá cửa đấy.\”
Cố Miêu nhìn thấy Lục Tri Hạ , hai mắt sáng lên, hưng phấn mà nói: \”Hạ Hạ, cậu nhanh mở quà đi.\”
Lục Tri Hạ xua tay, \”Không vội, mình đang đói, muốn ăn cơm trước.\”
Chị cô đặt nồi thịt kho tàu lên bàn, nói: \”Vậy em muốn ăn lót dạ trước không, cơm trưa sắp xong rồi.\”
Hơn 10 phút sau, bốn người ngồi trước bàn ăn bữa trưa, chị gái và anh rể ngồi một bên, Lục Tri Hạ cùng Cố Miêu ngồi một bên, tất cả đều im lặng, bầu không khí hơi gượng gạo.
Tâm trạng chị cô hôm nay có vẻ hơi kém, không muốn nói chuyện, nhíu mày khẩy cơm, cảm giác không phải đang ăn cơm mà là ăn cát.
Lục Tri Hạ không nhịn được hỏi một câu, \”Chị, chị không thoải mái sao? Có phải đêm qua uống rượu nhiều quá không?\”
Chị cô lắc đầu, nghĩ ngợi rồi nói với Lục Tri Hạ: \”Chị chỉ đang nghĩ, em sắp khai giảng rồi, nhân lúc còn vài ngày nghỉ muốn dẫn em ra ngoài chơi hai ngày, đúng lúc chị cũng muốn ra ngoài hít thở không khí.\” Nói xong, chị gái nhìn Cố Miêu, nói: \”Cũng dẫn Cố Miêu đi luôn, chỉ ba người chúng ta thôi.\”
Cố Miêu nghe thấy cũng có phần cô ấy thì ngạc nhiên nói: \”Thật hả? Cảm ơn chị!! Vậy chị muốn dẫn bọn em đi đâu thế?\”
Chị gái nghĩ một lúc rồi nói: \”Nghỉ lễ cũng không còn bao nhiêu, không đi đâu xa được, nên đi biển ha, nghe nói ở thành phố G có công viên nước chơi vui lắm.\”
Lục Tri Hạ nhìn anh rể đang trầm mặc ăn cơm, quay lại hỏi chị cô: \”Anh rể không đi chung hả?\”
Chị cô cười nói: \”Anh rể em là người bận rộn, nên không thèm ra ngoài chơi với chúng ta đâu, kết hôn 2 năm rồi mà số lần chị với anh ấy đi du lịch chỉ đếm trên đầu ngón tay.\”
Lục Tri Hạ nghe vậy, hơi thất vọng, cô nhìn Tô Cảnh hỏi: \”Anh rể, anh không muốn đi sao?\”
Tô Cảnh bị cô nhìn mà đau lòng, không đành từ chối: \”Gần đây anh không có việc gì, anh có thể cùng mọi người.\”
Lục Tri Hạ lập tức cười xán lạn như mặt trời.
Nhưng chị gái lại kinh hãi, lố lăng nhìn mặt trời bên ngoài cửa kính, hỏi Cố Miêu: \”Hôm nay mặt trời mọc ở đằng Tây à? Giáo sư Tô mà lại tình nguyện đi chơi với chúng ta kìa!\”