Hạ Lưu (Vượt Quá Giới Hạn – Cao H) – Hạ Đa Bố Lí Ngang – Chương 23. Trần truồng ngồi trên đùi anh rể – Botruyen

Hạ Lưu (Vượt Quá Giới Hạn – Cao H) – Hạ Đa Bố Lí Ngang - Chương 23. Trần truồng ngồi trên đùi anh rể

Edit: Seran

28/8/2022

Chị gái mang ba bát tổ yến ra, đặt hai bát trước mặt hai người họ, bản thân cầm một bát, lúc ngồi xuống, chị gái mới hậu tri hậu giác (*) phát hiện, hai người trước mặt này, hình như ngồi hơi gần thì phải? Bình thường thì phản ứng của em cô, hẳn là phải rất sợ anh rể nó mới đúng, chị gái cũng không suy nghĩ sâu xa, chỉ nói đùa: \”Bé cưng, hôm nay em không sợ anh rể sao? Dám ngồi bên cạnh hắn luôn.\”

(*) Hậu tri hậu giác: quá trình từ nhận thức đến hiểu rõ xảy ra khá chậm

Lục Tri Hạ múc một muỗng canh ăn vào trong miệng, có hơi khẩu thị tâm phi (**) nói: \”Em làm gì có sợ anh rể, chưa từng sợ luôn.\”

(**) Khẩu thị tâm phi: miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo

Chị gái mím môi cười, nhưng cũng không vạch trần cô, ngược lại Tô Cảnh có chút thích thú, hỏi: \”Tại sao em lại sợ anh?\”

Lục Tri Hạ lập tức bị sặc canh, che miệng liên tục ho khan, chị gái đứng dậy muốn đưa khăn giấy cho cô, nhưng động tác của anh rể lại nhanh hơn, rút hai miếng khăn giấy đưa cô, rồi đưa tay vỗ vỗ lưng giúp cô.

Chị cô thấy thế, ngồi lại chỗ rồi nói với chồng mình: \”Còn không phải do anh à, bình thường lúc nào mang cái bản mặt lạnh lùng, nhìn xong chẳng muốn tới gần.\”

Tô Cảnh nhớ lại bộ dáng thường ngày của bản thân, không phản bác lại, tuổi tác hắn tương đối trẻ trong số các giáo sư, thường ngày ở lớp, để có chút uy nghiêm của giáo sư, hắn luôn có thói quen trưng ra bản mặt lạnh lùng, về sau lại phát hiện chuyện này còn có thể giảm bớt vận đào hoa rắc rối một chút, nên vẫn giữ nguyên cái mặt lạnh này.

Hắn ngược lại không ngờ rằng, cô gái nhỏ vừa dạng chân ra cho hắn sờ vào, lại có thể sợ hắn.

Khóe mắt liếc nhìn em vợ có chút đứng ngồi không yên bên cạnh, Tô Cảnh nhếch lên khóe miệng hiếm thấy.

Ăn sáng xong, chị gái ngáp dài nói muốn về phòng ngủ bù, đêm qua cô ấy lăn lộn đến hai ba giờ sáng mới ngủ, ngủ không đủ giấc, trước khi về phòng, chị gái hỏi Lục Tri Hạ về kế hoạch của cô hôm nay, Lục Tri Hạ nói dự báo thời tiết  cho biết hôm nay trời rất nóng, nên không muốn ra ngoài, cô sẽ ở nhà đọc sách.

Chị cô lại hỏi anh rể, \”Anh thì sao, ông xã? Muốn ra ngoài hả? Nếu như không ra ngoài, em sẽ đặt cơm trưa sẵn cho buổi trưa.\”

Ánh mắt Tô Cảnh quét qua mặt Lục Tri Hạ, rồi quay đầu nói với vợ: \”Anh ở nhà kiểm tra số liệu, không ra ngoài, em cứ đặt cơm trước đi.\”

\”Ô kê, em đặt cơm sẵn, nếu giờ ăn cơm trưa em vẫn chưa dậy, hai người bọn anh cứ ăn trước đi, đừng gọi em, em muốn bù lại toàn bộ giấc ngủ em thiếu tối qua.\” Nói xong, cô ấy xỏ dép bước lê lết lẹt xẹt đi.

Phòng khách lại yên tĩnh một lúc, lúc này Lục Tri Hạ trái lại hơi xấu hổ, cụp mắt nói: \”Em về phòng thay quần áo trước đã.\”

Ánh mắt Tô Cảnh thâm trầm như nước, lúc nhìn cô chằm chằm, giống như muốn dìm chết cô vậy, hắn trầm giọng nói: \”Không cần thay, bộ này là được rồi.\”

\”Nhưng……\” Lục Tri Hạ thẹn thùng nói: \”Nhưng bên dưới rất ẩm ướt, hơi khó chịu.\”

Tô Cảnh hít sâu một hơi, nói: \”Không sao, chũng ta lên phòng đọc ở lầu hai nào, anh sẽ giới thiệu cho em vài cuốn sách đọc.\” Lúc nói lời này, vẻ mặt Tô Cảnh rất bình tĩnh và nghiêm túc, thoạt nhìn giống như một đàn anh rất uyên thâm, nhưng ai có thể biết rằng, một giáo sư hàn lâm như vậy, kêu cô lộ mông, để lồn ướt, cùng đến phòng đọc sách với hắn.

Có quỷ mới tin là đi đọc sách!

Trước khi vào phòng đọc sách, Tô Cảnh còn chu đáo rót hai ly nước đi vào, đi theo phía sau hắn vào cửa, thì nghe anh rể nhẹ giọng nhắc nhở: \”Đóng cửa lại.\”

Trái tim Lục Tri Hạ bắt đầu đập thình thịch, hơi thở trở nên gấp gáp, bàn tay đóng cửa khẽ run lên, do dự hai giây, cô khóa trái cửa lại, ổ khóa phát ra tiếng \”cùm cụp\”, một giây sau Lục Tri Hạ đã bị người đàn ông ôm lấy từ phía sau.

Đây là lần đầu tiên bọn họ ôm nhau trong hoàn cảnh đầy đủ ánh sáng, mối quan hệ mờ ám của họ, thực ra thích hợp ở trong bóng tối hơn, nhưng bọn họ không quan tâm chuyện đó lắm, giờ phút này, Tô Cảnh chỉ muốn ôm cô thật chặt.

Khoảnh khắc Lục Tri Hạ được ôm, cảm thấy chân mềm nhũn, hơi thở của người đàn ông, giống như thuốc kích dục, khiến cô điên đảo thần hồn, lúc này ở trong ngực hắn, cô cảm thấy thỏa mãn hơn bao giờ hết.

Nhưng mà, Tô Cảnh cảm thấy ôm thôi vẫn chưa đủ, hắn ôm chặt cô một lúc, rồi cứng rắn xoay người cô lại, bắt lấy cằm của cô, sau đó mạnh mẽ hôn lên.

Lục Tri Hạ không còn dè dặt nữa, dùng hai tay nắm vạt áo trước ngực hắn, nhón chân ngửa cổ hôn hắn thật sâu.

Đầu lưỡi hắn cuốn lấy đầu lưỡi của cô, khuấy đảo trong miệng cô, nước bọt chảy vào miệng cô liên tục không ngừng.

Lục Tri Hạ không kịp nuốt xuống, nên nước miếng đã chảy xuống cằm cô, trong lúc nhất thời hai người hôn làm vang lên tiếng nước tấm tắc.

Mãi đến khi miệng Lục Tri Hạ bị hôn đến tê rần, Tô Cảnh mới buông cô ra, sau đó bế cô lên, để cho hai chân cô vòng lấy eo của hắn, chậm rãi đi đến bàn làm việc, buông tay ra để cô ngồi trên bàn.

Hai người đều không lên tiếng, tóc dài của Lục Tri Hạ rối tung, bờ môi bị anh rể hôn sưng tấy, nước bọt còn chảy ra khóe miệng, trông vừa nhếch nhác vừa tục tĩu, chẳng khác gì con búp bê bị chơi hỏng.

Tô Cảnh nuốt nước bọt, hít sâu một hơi, hai tay nắm lấy vạt váy của cô, nhanh chóng cởi váy ra.

Lục Tri Hạ cả người không mặc quần lót, trần truồng ngồi trên đùi hắn.

——————————————————

Tui chạy deadline kinh khủng lắm các bạn ơi, ở trường lẫn chỗ làm luôn, thông cảm cho tui vì không edit nhanh được nhé T_T

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.