28.9.23
Tối hôm đó, Tô Cảnh thay toàn bộ ga giường để Lục Tri Hạ có thể nằm thoải mái.
Sau khi con người trải qua những thăng trầm cảm xúc thì rất dễ trở nên hài lòng, giống như Lục Tri Hạ lúc này, có thể cùng Tô Cảnh nằm chung giường, ngủ một giấc yên bình, rồi cùng nhau chào đón ngày mới, đây là niềm hạnh phúc lớn nhất của cô.
Từ nay về sau, bông hoa tình yêu của họ có thể tự do nở rộ dưới ánh nắng, không cần phải che giấu nữa.
Nghĩ tới đây, cô không khỏi cười ngây ngô, Tô Cảnh tắt hết đèn bên ngoài, bưng một ly nước ấm vào, thấy cô cười khúc khích trên giường, hắn cũng khẽ mỉm cười hỏi cô: \”Cười gì vậy?\”
Lục Tri Hạ vùi mặt vào trong chăn bông mềm mại, chỉ lộ ra một đôi mắt sáng ngời, nheo mắt cười: \”Không có gì, em cảm thấy vui vẻ. Chồng ơi, từ nay về sau chúng ta sẽ luôn sống trong ngôi nhà này đúng không? Chỉ có hai chúng ta? \”
Tô Cảnh vén chăn lên nằm xuống, Lục Tri Hạ trần truồng tiến đến gần hắn, sau đó hắn ôm cô vào lòng, hai người điều chỉnh tư thế thoải mái nhất rồi tiếp tục trò chuyện.
\”Đương nhiên chỉ có hai chúng ta.\” Tô Cảnh nói: \”Có điều sau này chắc phải có thêm người, anh muốn hai đứa bé, em cảm thấy thế nào?\”
Đã quen thân mật với cô, bây giờ cô gái nhỏ trần trụi nằm trong lòng hắn, hai tay Tô Cảnh lại bắt đầu không an phận, một tay xoa bóp vú cô, một tay thì luồn vào giữa chân cô, cứ như vậy vừa sờ mó, vừa nói chuyện.
Lục Tri Hạ bị hắn xoa thật sướng, cũng chiều theo hắn, ngoài miệng hỏi hắn: \”Sao lại hai đứa?\”
Tô Cảnh nói: \”Như vậy chúng có thể trở thành bạn cùng chơi với nhau. Đứa lớn là con trai, đứa thứ hai là con gái, để anh trai có thể bảo vệ em gái.\”
Hắn suy tính kỹ càng.
Lục Tri Hạ nghĩ, hỏi: \”Vậy sao trước đây anh và chị em không muốn có con?\”
\”Lúc đó anh mới về nước không lâu, bắt đầu dạy ở trường Đại học A, khá là bận, về sau thì không quá bận, nhưng lại xảy ra tai nạn xe…… Chỉ có thể nói, anh với chị em không có duyên.\”
Lục Tri Hạ rúc vào trong ngực hắn, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, liền hỏi hắn: \”Lần đầu tiên em đến phòng làm việc của anh, em đã bị anh nhìn sạch sành sanh, lúc đó anh đã nghĩ gì?\”
Tô Cảnh hôn cổ cô, kéo núm vú cô, tay còn lại đưa ba ngón tay vào trong lồn dâm, nhẹ nhàng đẩy vào, khiến toàn thân cô tê dại, thấp giọng rên rỉ.
\”Lúc đó anh nghĩ em vợ dáng người rất không tệ, rất dâm.\”
Lục Tri Hạ hờn dỗi nắm chặt cánh tay hắn,\”Đáng ghét!\”
Tô Cảnh đưa bàn tay bị nước lồn làm ướt lên cho cô nhìn, \”Mới sờ đã chảy nước lũ, em nói thử có dâm không?\”
\”Đều do anh, nói chuyện thì nói chuyện đi, còn muốn sàm sỡ em!\”
\”Em cứ khoe vú lộ bướm nằm trong lòng anh như thế này, anh không chơi thì phí quá, hơn nữa, không phải em cũng rất thích anh sờ em như vậy sao?\”