Không biết là hôn bao lâu, lúc hai người tách ra, Giản Hi cảm giác miệng mình tê dại. Cô nhấc tay lau đi nước miếng, ánh mắt long lanh nhìn ba.
\”Ba ơi, miệng con tê quá…\”
\”Hôn nữa sẽ hết tê.\” Giản Dịch Thâm hiếm khi tỏ vẻ lưu manh, hướng sát lại đòi hôn nữa, giây tiếp theo bị Giản Hi đẩy ra.
\”Ba nói bậy, hôn nữa sẽ càng tê hơn.\”
Giản Dịch Thâm cười cười, giơ tay vuốt tóc bị rối giúp Giản Hi: \”Ba không lừa con, đã hứa sẽ hôn con ngay.\”
Nghe vậy, Giản Hi ngây ra, tiếp đó trong lòng thấy ấm áp vô cùng.
11 giờ tối cả tòa nhà sẽ tắt hệ thống sưởi, còn ở lại đây sẽ bị lạnh cóng mất, Giản Dịch Thâm cũng không thân mật thêm với Giản Hi nữa, nhanh chóng dọn dẹp đồ rồi đưa con gái về nhà.
Khi xe chầm chậm dừng lại trước cổng nhà cũng đã gần 11h30, lúc này các nhà xung quanh đều chuẩn bị đi ngủ, bốn bề yên ắng, không chút động tĩnh.
\”Đi nào, về nhà ngủ.\” Giản Dịch Thâm tắt máy xe, cởi dây an toàn chuẩn bị xuống xe, nhưng cô gái bên cạnh vẫn không động đậy, anh nghi hoặc quay lại nhìn, dưới ánh đèn màu cam, thiếu nữ đang nhìn mình bằng ánh mắt gian xảo.
\”Sao thế?\” Anh hỏi.
Vừa dứt lời, chỉ thấy cô cởi dây an toàn, nhào tới thật nhanh, đè anh trên ghế, hôn anh liên tục.
Giản Dịch Thâm đơ người, nhưng chỉ trong chốc lát, anh đã hoàn hồn, giơ tay ôm lấy cái eo nhỏ của thiếu nữ, một tay dựa vào bánh lái điều chỉnh tư thế của mình. Anh nhanh chóng phản khách thành chủ, trở mình đè lại thiếu nữ lên ghế phụ, nhấc tay ấn tắt đèn xe.
Ánh sáng phút chốc tắt ngúm, chỉ còn lại vài tia sáng yếu ớt từ ngoài cửa sổ rọi vào. Trong xe yên tĩnh, chỉ có tiếng thở của hai người cùng với tiếng rên rỉ yếu ớt của Giản Hi.
Trời lạnh cóng, nhưng tình dục nóng bỏng lấp đầy cả không gian.
Trên môi Giản Hi đang dính nước miếng, ánh sáng ảm đạm chiếu vào tựa như quả anh đào được rửa nước, trông rất mê hoặc. Giản Dịch Thâm đương nhiên là chịu không nổi cám dỗ, sau khi ngẩng đầu ngừng một chút lại hôn xuống.
\”Ưm…\” Tiếng rên rỉ của cô mang theo vài phần nghẹn ngào, nhưng cô biết lúc này trong lòng rất thỏa mãn. Cô mở mắt, nhìn khuôn mặt đắm chìm của người đàn ông phía trên người mình, tình yêu trong lòng như tràn ra. Cô móc tay lên cổ người đàn ông, muốn nụ hôn càng thêm sâu, nhưng người đàn ông lại mút nhẹ cánh môi cô rồi rời đi.
\”Ba ơi?\”
Giản Dịch Thâm không trả lời, chỉ có hơi thở nặng nề, cởi áo khoác đắp lên người Giản Hi. Vừa rồi vốn định xuống xe, nên anh tắt điều hòa trong xe, lúc này nhiệt độ trong xe xuống thấp, vừa rồi cả hai hôn nhau nóng bỏng, nhưng vẫn không tránh được ra ngoài sẽ bị lạnh.
\”Vào nhà đã, trong xe lạnh lắm.\”
\”Nhưng trong xe mới thích…\” Giản Hi nhấc chân, móc lấy đùi Giản Dịch Thâm.
Giản Dịch Thâm bất lực cười cười, có lúc sự thẳng thắn của con gái khiến anh khó đỡ. Tự biết mình không nói lại được, anh dứt khoát xuống xe vòng qua ghế phụ, mở cửa ôm ngang Giản Hi ra ngoài.
Giản Hi ngoan ngoãn vùi mình vào cái ôm của ba, choàng tay qua cổ anh, nhìn gương mặt góc cạnh của anh.
\”Ba ơi, con thấy mình như công chúa nhỏ vậy.\”
\”Con còn không phải là công chúa nhỏ của ba sao.\” Giản Dịch Thâm dừng ngay trước cửa, nâng cằm ý bảo Giản Hi mở cửa.
Giản Hi không dám chậm trễ, bên ngoài thật sự quá lạnh, hôm nay âm độ, áo khoác của ba cũng đưa cho mình, không thể để ba lạnh cóng được. Cô vội vàng rút chìa khóa mở cửa, sau đó tay lần mò bật đèn phòng khách.
Phút chống ánh đèn rọi sáng, cô cảm thấy mình như nàng lọ lem trong truyện cổ tích, cuối cùng cũng có được tòa thành của riêng mình.
\”Công chúa nhỏ về đến nhà rồi.\”
Giản Dịch Thâm ôm lấy Giản Hi xoay vòng, khiến cô sợ quá hét lên, tiếp đó lại nhẹ nhàng đặt người lên sô pha. Vừa định đứng lên bật lò sưởi thì phát hiện cổ vẫn bị Giản Hi giữ chặt.
\”Hi Hi bỏ tay ra nào, ba đi bật lò sưởi.\”
\”Không bỏ, trừ phi ba hôn con đã…\” Giản Hi thò đầu, má cọ nhẹ lên cổ Giản Dịch Thâm.
\”Haizz…\” Giản Dịch Thâm thở nhẹ một hơi, tựa như bất đắc dĩ, lại có vài phần dung túng: \”Hôm nay ba con sắp bị con vắt cạn rồi.\”
\”Nói bậy, từ này dùng như thế này sao?\”
Lời vừa dứt, tầm mắt thay đổi, Giản Dịch Thâm nâng mông Giản Hi, lần nữa bế cô lên, đôi môi nóng bỏng của anh tìm đến, ngậm lấy cánh môi Giản Hi vào miệng, liên tục liếm mút, như đang hút quả ngọt.
\”Ưm… ba ơi…\”
Giản Hi hơi hé miệng, rên rỉ như mèo con.
\”Bé cưng, thè lưỡi ra cho ba liếm.\”
Nghe vậy, Giản Hi ngoan ngoãn đưa lưỡi nhỏ ra ngoài, ngại ngùng nhìn Giản Dịch Thâm. Nhưng Giản Dịch Thâm không lập tức hôn lên ngay, mà nhìn chằm chằm đầu lưỡi đỏ thẫm một lúc, ánh mắt nóng bỏng khiến Giản Hi không chút nghi ngờ rằng ba sẽ ăn sạch mình.