\”Dạ… dạ…\” Giản Hi gật đầu, dựa người vào cửa kính, cứ như làm thế thì cô sẽ gần ba hơn.
\”Đừng sợ, đừng sợ, sẽ có người đến mở cửa nhanh thôi, Hi Hi đừng sợ…\”
Giọng Giản Dịch Thâm như tiếng thầm thì bên tai, cực kỳ dịu dàng, khiến cảm xúc của Giản Hi dần dần ổn định trở lại, cô vừa nghe lời an ủi của ba vừa điều chỉnh hơi thở của mình, tầm 10 phút sau, nhịp tim đã bình thường, cảm giác đau nhức không nhanh biến mất nhưng vẫn có thể chịu đựng được.
\”Đỡ hơn chưa?\” Giản Dịch Thâm thấy sắc mặt con gái dần bình ổn, lên tiếng hỏi.
Giản Hi gật đầu: \”Đỡ nhiều rồi ạ, con xin lỗi, lúc ở một mình… con hơi hoảng sợ…\”
\”Xin lỗi gì chứ.\” Bàn tay Giản Dịch Thâm đặt trên cửa kính, chồng lên tay nhỏ của Giản Hi: \”Hi Hi của ba chỉ có chút vấn đề về cảm xúc, không sao cả, đừng sợ, có ba đây.\”
Tối nay câu nói nhiều nhất của Giản Dịch Thâm là \”có ba đây\”, bệnh tình của Giản Hi là do thiếu cảm giác an toàn, cho cô cảm giác được ba ở bên cạnh, cô có thể dựa dẫm thì cảm xúc sẽ được xoa dịu.
\”Còn thấy hoảng sợ nữa không?\”
Giản Hi cúi đầu lưỡng lự rồi mới gật đầu: \”Vẫn hơi sợ, ba ơi, con cứ không nhịn được mà nghĩ tiêu cực.\”
\”Đó không phải lỗi của con, là bệnh kia khiến con như vậy.\”
\”Con muốn ba hôn con, ôm con…\”
\”Được, đợi mở cửa, ba sẽ hôn con ngay, ôm con cả buổi tối, được không?\”
Giản Hi không trả lời, trong lòng cô muốn tốt nhất là bây giờ ba hôn cô, giờ cô rất khát khao sự thân mật của ba, để cô biết rằng mình không còn cô đơn.
Nhưng cánh cửa chết tiệt này.
Giản Hi thở dài, dựa mạnh vào cửa, thế mà làm cánh cửa đẩy ra một khe hở. Đây là loại cửa kéo đẩy, tuy bị khóa nhưng đẩy một cái thì ở giữa vẫn sẽ xuất hiện một khe hở bằng cỡ nắm tay của thiếu nữ. Giản Hi nhìn khe hở này, trong lòng xao động.
\”Ba ơi, ba lại đây.\” Ngón tay cô ngoắc về phía Giản Dịch Thâm, anh nhìn tay cô, trong lòng hiểu rõ, cũng giơ ngón tay mình qua, móc với ngón tay Giản Hi.
Khoảnh khắc da thịt tiếp xúc, Giản Hi cảm giác tảng đá trong lòng như được đặt xuống, vô cùng yên tâm. Thế nhưng rất nhanh sau đó cô lại bắt đầu không thỏa mãn.
\”Ba ơi, hôn con…\”
Giản Dịch Thâm nhìn khe cửa, chần chừ nói: \”Hôn thế nào?\”
\”Lưỡi thè ra, liếm mút…\”
Nói rồi chỉ thấy Giản Hi đưa mặt đến khe cửa, chiếc lưỡi đỏ thẫm đưa ra khe cửa, đôi mắt phiếm hồng nhìn Giản Dịch Thâm, dáng vẻ đó như muốn hút hồn người ta.
Trong lòng Giản Dịch Thâm cảm thấy hoang đường, nhưng vẫn không kiềm được mà từ từ cúi người, đưa lưỡi ra, quấn quýt cùng lưỡi Giản Hi.
Khe hở có hạn, hai người không thể nào triền miên như lúc ở nhà, chỉ dám nhẹ nhàng liếm mút đầu lưỡi của nhau, dù là thế, cả hai đều cảm giác được khoái cảm và thỏa mãn mà đầu lưỡi của đối phương mang đến.
Dục vọng phóng túng, hoang đường, không thể cho ai biết.
\”Ting!\”
Tiếng thang máy vang lên, hành lang tối đen bỗng sáng đèn. Hai cha con vội vàng rút ra nhìn về phía thang máy, người đi ra là lễ tân của công ty.
\”Xin lỗi, xin lỗi, chúng tôi tưởng anh đã tan làm rồi nên khóa cửa lại, xin lỗi sếp…\” Cô gái vừa đi ra đã liên tục xin lỗi, tuy Giản Dịch Thâm đang sốt sắng nhưng cũng không đến mức trách mắng người ta vì chuyện này.
\”Không sao, mở cửa trước đi.\”
\”Vâng, vâng.\” Lễ tân rút chìa khóa ra mở cửa, ngẩng đầu liền nhìn thấy cô bé phía sau cửa, ánh mắt đỏ ửng như mới khóc: \”Xin lỗi nhé, em gái sợ lắm nhỉ…\”
Giản Hi lau khóe mắt: \”Không sao đâu chị.\”
Lễ tân rất thức thời, mở cửa xong liền đưa chìa khóa cho Giản Dịch Thâm rồi lập tức rời đi. Giản Dịch Thâm cầm chìa khóa, đưa Giản Hi về lại phòng làm việc. Giản Hi tưởng ba muốn dọn đồ đưa mình về nhà, không ngờ vừa vào phòng, cô đã bị ba đè trên ghế sô pha. Tiếp đó hơi thở đàn ông ập đến.
Giản Dịch Thâm hôn cô, giống như không kiềm chế được, đè lên người cô và hôn. Anh nghe thấy hơi thở nặng nề của mình và tiếng rên nhẹ của Giản Hi đan xen nhau.
Bất ngờ là nụ hôn này cả hai đều không nhắm mắt, Giản Dịch Thâm nhìn khóe mắt đỏ ửng của Giản Hi, không kiềm được cuốn lưỡi cô vào miệng mình, liếm mút tỉ mỉ.
Tiếng rên rỉ của Giản Hi không ngừng vang lên dưới sự ve vãn của anh, nước miếng không kịp nuốt men theo khóe miệng tràn xuống, rơi trên vạt áo cô. Cô liếc mắt nhìn ba mình, nhìn thấy khuôn mặt anh tràn đầy dục vọng, thế là đưa lưỡi mình ra cho anh, môi cũng dán sát nhau, không chút khe hở.