Đừng làm phiền tôi: A Cảnh, khi nào em trở về?
A Cảnh: Chắc là 5 giờ
A Cảnh: Nếu chị đói bụng ăn cơm trước đi
A Cảnh: Không cần chờ em
Bùi An nhìn WeChat tỉ mỉ xác nhận thời gian Bùi Cảnh về nhà vẫn còn một lúc nữa, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cô có chút chột dạ buông di động, ở trong ngăn tủ sờ sờ mó mó, móc ra một cái hộp nho nhỏ.
Bên trong chính là món đồ chơi mấy hôm trước Hạ Linh Linh thần thần bí bí đưa cho cô, nghe cô ấy nói có thể hút đậu đậu rất thoải mái.
Bùi An thở dài, cô nào có cơ hội dùng món đồ chơi này.
Từ sau khi Bùi Cảnh nhảy lớp vào cùng trường với cô, hai người liền học cùng trường cấp 3, mỗi ngày cùng ra cùng vào, buổi tối cũng ngủ trên cùng một cái giường, cô thật sự tìm không được cơ hội thích hợp dùng thứ này.
Bùi An tính dục không phải mạnh, nhưng cô cũng có vài thứ rất muốn thử một phen. Thân là chị gái tôn nghiêm, không có khả năng cô ở trước mặt Bùi Cảnh tự an ủi.
Có điều hôm nay là thứ bảy, Bùi Cảnh bị bạn học kéo đi liên hoan, một chốc nữa hẳn cũng chưa về.
Bùi An hết sức chuyên chú cầm lấy món đồ chơi trong tay bắt đầu nghiên cứu, sau một hồi lâu mới hiểu được nguyên lý hoạt động của nó.
Cô chậm rãi cởi quần lót, lộ ra nhục bích trắng nõn không lông, cùng khe thịt phấn nộn ở giữa.
Bùi An đem tiểu món đồ chơi hút đậu đậu, Hạ Linh Linh nói không sai, cảm giác bị hút bức so với tự mình nhợt nhạt cắm lộng sướng hơn nhiều. Bùi An bị hút đến da đầu tê dại, kích thích đến mức tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn. Cô đắm chìm trong khoái cảm vô biên, cũng không nghe được cửa dưới lầu truyền đến một tiếng \”Cùm cụp\”.
Khi Bùi Cảnh nhận được tin nhắn của Bùi An, khóe miệng cậu hơi hơi nhếch lên, nghĩ rằng cô đang nhớ cậu, liền có chút gấp gáp khó chịu nổi.
Liên hoan cũng rất mau đã kết thúc, cậu không có tâm tư tham dự hoạt động tiếp theo của bọn họ, liền cùng lớp trưởng chào hỏi một tiếng, sau đó về nhà.
Bùi Cảnh mở cửa ra, nhìn quanh một vòng, có chút nghi hoặc, cô vậy mà không ở dưới lầu xem TV?
Chắc là đang ngủ đi, cậu câu khóe miệng nghĩ vậy.
Bùi Cảnh nhấc chân lên lầu, còn chưa đi tới cửa, liền nghe được một trận tiếng rên.
Trong lòng cậu căng thẳng, đây rõ ràng là thanh âm của cô.
Cô đang làm gì? Chẳng lẽ cô đã có bạn trai, đưa hắn về nhà, cho nên mới hỏi cậu khi nào về nhà sao?
Cậu siết chặt nắm tay, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng, cậu không muốn nghĩ tới khả năng này.
Bùi Cảnh thả nhẹ bước chân, đi tới phòng ngủ.
Bùi An quên khóa cửa, vì thế cánh cửa lộ ra một khe hở.
Bùi Cảnh ngừng lại trước cửa, xuyên qua khe hở nhìn vào bên trong. Hình ảnh đầu tiên cậu nhìn thấy là tiểu bức phấn nộn, cùng với hai cẳng chân trắng bóng.
Cô đang tự an ủi!
Nghĩ đến đây, yết hầu Bùi Cảnh đột nhiên có chút khát khô.
Mà Bùi An trong phòng cũng không nhận ra có một đôi mắt đang nhìn trộm cô, cô chỉ muốn sa vào khoái cảm bên dưới hạ thân. Rất mau, tiếng rên kiều mị kèm theo một tiếng thét chói tai ngừng lại, chỉ chừa lại tiếng thở dốc quanh quẩn trong phòng.
Bùi Cảnh gắt gao nhìn chằm chằm tiểu bức, thị lực của cậu rất tốt, tốt đến mức có thể nhìn thấy rõ ràng hoa huyệt đang chảy ra dâm thủy trong suốt, chảy lên khăn trải giường.
Cậu cầm lòng không đậu đem tay tiến vào trong quần, loát dương vật nửa cứng.
Tuy thiếu niên mới mười bốn tuổi, nhưng kích cỡ dương vật lại rất kinh người.
Lúc này Bùi An đã đem ngón tay tinh tế thon dài đặt trong khe thịt. Có lẽ do cô rất ít khi an ủi bên trong tiểu bức, vì thế Bùi An có chút không hiểu rõ kết cấu mà thọc vào rút ra, trước sau vẫn không với tới điểm kia.
Giọng nói còn mang theo một tia nức nở: \”Ô ô ô muốn côn thịt cắm vào……\”
Bùi Cảnh nghe cô dâm đãng kêu rên, hai mắt đỏ đậm, động tác trên tay cũng nhanh hơn, hận không thể đem côn thịt nhét vào tao huyệt phấn nộn.
Cậu gắt gao nhìn chằm chằm Bùi An, hồi lâu mới bắn tinh dịch lên tay, ánh mắt lóe lóe, lộ ra ý vị không rõ mà cười.