Bùi An cao trào xong cả người liền mềm nhũn, nằm liệt trong ngực Bùi Cảnh, hai mắt vô thần, dường như để mặc theo Bùi Cảnh sắp xếp. Bùi Cảnh móc ra dương vật vì dục vọng mà trở nên dữ tợn, phóng tới giữa hai chân Bùi An, ma sát tiểu huyệt. Bùi An cảm nhận được côn thịt nóng rực kia, có chút bất an muốn thối lui về phía sau. Bùi Cảnh ôm chặt cô trấn an, \”Không có sao đâu An An, em không tiến vào đâu…… Cho em cọ cọ một chút được không An An……\”
Cậu hôn nhẹ lên lỗ tai phiếm hồng của cô, hạ thân lại đỉnh lên trên, côn thịt cách một tầng vải dệt lặp đi lặp lại ma sát lên tiểu bích phùng, đỉnh đến tàn nhẫn thậm chí còn hơi chọc vào tiểu huyệt, làm cho Bùi An có cảm giác mình bị chính em trai ruột thao xuyên, khoái cảm càng tích càng sâu, hoa huyệt phun ra một dòng chất lỏng ấm nóng, Bùi An lại cao trào.
Bùi Cảnh không được thỏa mãn, cho dù Bùi An đã tiết ra hai lần nhưng cậu vẫn chưa có dấu hiệu muốn bắn, Bùi Cảnh nảy sinh ác độc cố ý đâm chọc, trong miệng không ngừng gọi tên Bùi An, \”An An…… An An……\” Chờ đến khi Bùi An lại tiết một lần nữa, cậu đỉnh thêm mấy trăm cái mới có thể bắn ra. Một giây trước khi bắn tinh, cậu tay mắt lanh lẹ cầm khăn giấy bọc lấy côn thịt, phòng ngừa tinh dịch làm dơ váy ngủ của Bùi An.
Bất tri bất giác phim cũng đã chiếu hết, trong phòng khách tối tăm, hai người gắt gao dựa vào nhau cùng bình phục, nghe tiếng thở dốc cùng tiếng tim đập nhanh của đối phương.
Hơi thở ái muội quấn lấy bên người cả hai, Bùi Cảnh hôn lung tung lên gương mặt cô, đôi tay gắt gao ôm lấy vòng eo tinh tế mềm mại. Qua một lúc lâu, phòng khách mới trở nên an tĩnh.
Côn thịt Bùi Cảnh tuy rằng đã mềm xuống, nhưng kích cỡ vẫn cứ thô to. Bùi An nhất thời không có cách nào bỏ qua sự tồn tại của nó, liền có ý đồ đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh này.
Nhưng vừa đứng mới lên lại bị Bùi Cảnh ôm vào trong ngực, cô giãy giụa vài cái, \”A Cảnh, trời không còn sớm, nên ăn cơm rồi…… Hôm nay để chị nấu cơm đi.\”
Bùi Cảnh cười khẽ, mang theo vài phần ái muội cùng thoả mãn, đôi môi cơ hồ sắp dán lên lỗ tai Bùi An, \”An An còn sức lực sao?\” Gương mặt Bùi An phiếm hồng, tức giận trừng mắt nhìn cậu, hiện tại hai chân cô nhũn ra như vậy là do ai làm hại chứ. (ㄒoㄒ)
Bùi Cảnh động tác nhẹ nhàng mà đem cô đặt lên trên sô pha, \”Đương nhiên là em đi nấu cơm, em không nỡ để An An bị đói.\” Cậu khẽ hôn khóe miệng Bùi An một cái, sau đó mang theo ý cười đi tới phòng bếp.
Tai Bùi An hồng hồng, thật là…… Sao A Cảnh đột nhiên quyến rũ như vậy…… Ánh mắt cô dần mơ hồ, ngó tới khăn giấy màu trắng trong thùng rác, lỗ tai vốn đã hồng giờ lại đỏ như muốn nhỏ ra máu. Hiển nhiên là lại nghĩ tới chuyện vừa mới xảy ra trên sô pha. Đây không còn là cách chị em bình thường ở chung, cô không ngốc, đương nhiên biết hành vi hai người vừa làm biểu đạt cho cái gì.
Như vậy…… A Cảnh thì sao, cậu có biết chuyện này có ý gì không.
Tay nghề Bùi Cảnh trước sau như một vẫn rất tốt, hai người cũng như đã quên mất chuyện vừa mới phát sinh, vừa nói vừa cười ăn xong một bữa cơm, nhưng thật ra không khí xung quanh có vài phần ấm áp khác trước đây.