[H – 1V1 – Edit] Mờ Ám Tràn Đầy – 01. Phòng bếp – Botruyen
  •  Avatar
  • 107 lượt xem
  • 6 tháng trước

[H – 1V1 – Edit] Mờ Ám Tràn Đầy - 01. Phòng bếp

Đầu tháng sáu, thời tiết thành phố H sớm đã trở lên oi bức, ánh mặt trời nóng cháy xuyên qua tầng tầng lá cây chiếu qua song cửa sổ.

\”Rắc.\”

\”An An.\”

Một khuôn mặt thiếu niên anh tuấn đẩy cửa tiến vào, gọi một tiếng nhưng không có ai đáp lại, cậu nhìn lướt qua phòng khách, không thấy bóng dáng chị đâu, hai mắt liền híp lại, đột nhiên bừng tỉnh nhận ra, sau đó thẳng tắp đi vào phòng bếp.

Quả nhiên, một thân ảnh nhỏ xinh yểu điệu đang bận rộn trong phòng bếp hiện ra, là chị cậu, Bùi An.

Cậu không lên tiếng mà mê luyến nhìn chằm chằm bóng dáng Bùi An một hồi lâu. Cô gái trước mặt mặc váy ngủ, đem những đường cong hoàn mỹ trên thân thể đều phô ra, lưng trắng như tuyết cũng lộ ra hơn phân nửa. Hầu kết cậu động đậy, hạ thân có xu thế ngẩng đầu. Mà cô gái kia dường như không phát hiện ra cậu, vẫn bận rộn rửa chén như cũ.

Thiếu niên tiến lên phía trước, ôm lấy eo Bùi An từ sau lưng. Sao lại có thể mềm như vậy, cậu âm thầm hỏi.

\”A Cảnh, sao em trở về sớm vậy, chị còn tưởng ăn em xong cơm chiều mới trở về.\”

Bùi An đột nhiên bị ôm lấy rất hoảng sợ, đến khi ngửi được hơi thở quen thuộc mới thả lỏng lại.

Cô nhớ Bùi Cảnh tham gia tiệc liên hoan cùng bạn học, nói là ăn cơm chiều xong mới về, mà hiện tại mới có hai giờ.

Bùi Cảnh cúi đầu chôn trước cổ cô, ý vị không rõ mà nói một câu, \”Không có việc gì.\” Hơi thở ấm áp phun lên cổ Bùi An, khiến tai cô hơi hơi phiếm hồng.

\”Chị rửa chén đã, em đừng ở đây ngáng chân chị.\” Bùi An che giấu nói một câu, thật ra cô có chút ảo não, rõ ràng trước kia cũng thường xuyên bị cậu ôm như vậy, vì sao hôm nay tai lại có chút nóng.

Cũng không biết Bùi Cảnh có nghe thấy hay không, cậu vẫn cứ ôm Bùi An không bỏ. Bùi An chỉ đành nhanh chóng rửa chén, sau đó tuỳ ý để cậu ôm.

Mấy ngày trước Bùi Cảnh mới thi đại học xong, chính thức kết thúc cuộc sống học sinh cao trung.

Hôm nay là ngày tụ hội giữa các bạn học, cậu đối với chuyện này một chút cũng không có hứng thú, nhưng nghĩ tới việc nên đặt một dấu chấm hoàn mỹ kết thúc cuộc sống sinh hoạt cấp 3, Bùi An muốn cậu tham gia buổi liên hoan này.

Bùi Cảnh đương nhiên không thích như vậy, dù sao cậu ở trường học cũng không có bạn bè gì thân thiết, tuy rằng tướng mạo cậu rất tốt, nhưng luôn bày ra tính tình người sống chớ gần khiến rất nhiều người muốn tiếp cận chỉ đành rút lui.

Rõ ràng rất vất vả thi xong mới có thể cùng chị ở bên nhau, một ngày cậu cũng luyến tiếc không muốn lãng phí.

Vì vậy liên hoan xong cậu liền trộm trốn về.

Bùi Cảnh tuy rằng nhỏ hơn Bùi An 4 tuổi, nhưng lại cao hơn cô nửa cái đầu. Tư thế này vừa lúc thuận tiện cho cậu, hôm nay Bùi An mặc váy ngủ thấp ngực, cơ hồ nửa vú đều lộ ở bên ngoài, nhưng cô lại không nhận ra chính mình có bao nhiêu mê người, mà Bùi Cảnh cũng không muốn nhắc nhở cô.

Cậu hơi hơi đem nửa người dưới nhích xa khỏi mông Bùi An, bảo đảm chỗ đã sớm cứng rắn kia sẽ không chọc đến mông cô. Trời mới biết cậu có bao nhiêu ham muốn đem dương vật của mình đặt giữa hai chân Bùi An hung hăng mà thọc vào rút ra, tốt nhất là cắm vào tiểu huyệt cô. Nhưng hiện tại cậu không thể dọa đến cô.

Nhưng mà, cậu hơi nhếch khóe miệng, tương lai còn dài.

Cậu thích chị của mình, Bùi An, không, phải nói là yêu.

Không biết bắt đầu từ khi nào, cậu đã không còn thỏa mãn với việc lấy thân phận em trai ở bên cạnh Bùi An, mỗi khi nghĩ tới tương lai Bùi An sẽ có bạn trai, sẽ kết hôn với người khác, cậu liền đau lòng đến khó chịu. Mà cậu cũng sẽ không cho Bùi An cơ hội làm như vậy.

Thời điểm Bùi An cùng Bùi Cảnh ba tuổi đã bị cha mẹ không đàng hoàng vứt bỏ trong biệt thự này, bọn họ mời một bảo mẫu tới phụ trách ba bữa cơm cho hai người, còn mình lại sống ở một biệt thự khác, bọn họ chỉ yêu lẫn nhau, mà hai chị em cậu giống như hai người ngoài trong thế giới của họ. Cũng bởi vì vậy, Bùi An và Bùi Cảnh từ nhỏ đã \”nương tựa lẫn nhau\”. (ㄒoㄒ)

Thẳng đến khi Bùi An mười bốn tuổi, hai người liền sa thải bảo mẫu. Bảo mẫu đã ở trong biệt thự này mấy năm, có lẽ thấy nam nữ chủ nhân cơ hồ không trở lại, chỉ có hai đứa nhỏ sống chung, bà ta có xu thế tự coi mình thành chủ nhân thật sự, không chỉ thường xuyên mang con mình tới biệt thự ăn cơm, thậm chí còn keo kiệt với đồ ăn của hai người, hai chị em nhịn một thời gian, đến lúc không thể nhịn được nữa đành gọi điện thoại cho cha mẹ sa thải bà ta.

Tuy rằng cha mẹ quanh năm suốt tháng mới tới gặp vài lần, nhưng bọn họ vẫn cấp sinh hoạt phí xa xỉ cho cả hai. Dần dà Bùi An cũng thử nấu cơm, nhưng vừa mới bắt đầu mấy ngày liền chuyển sang ăn cơm hộp, về sau Bùi Cảnh thật sự chịu không nổi cơm cô nấu, đành phải tự mình động thủ. Có lẽ do Bùi Cảnh có thiên phú nấu cơm, lần đầu làm cơm đã ra dáng ra hình, vì thế Bùi Cảnh mới mười tuổi liền gánh trọng trách nấu cơm cho hai người.

Từ năm 3 tuổi cho đến năm 18 tuổi, người quan trọng nhất trong sinh mệnh Bùi Cảnh chính là Bùi An, từ em trai ỷ lại chị gái, thành một tên đàn ông có dục vọng chiếm hữu người phụ nữ của mình. Cậu chờ đến sau khi thi đại học sẽ chậm rãi khiến cô nhận ra được cảm tình của cậu. Cậu vẫn luôn kêu Bùi An là An An, cũng chính là muốn cho Bùi An dần dần ý thức được, thái độ của cậu đối với cô, đã sớm không phải là thái độ một đứa em trai nên có.

Hiện tại cậu thi đại học xong rồi, lại chờ không kịp.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.